Đàn ông nói: Lấy vợ… sợ nhất vợ ghen!
ên cạnh những nỗi lo rất cụ thể như: sợ giặt tã cho con, hay sợ vợ càu nhàu, sợ không được tự do như hồi còn yêu… đàn ông khi lấy vợ còn lo lắng rất nhiều đến nhưng vấn đề sau đây:
Áp lực về kinh tế
Kinh tế luôn là bài toán nan giải đối với những cặp vợ chồng trẻ. Nhiệm vụ xây dựng kinh tế gia đình thường phải do đàn ông cáng đáng, vì thế khi chuẩn bị kết hôn, các ông chồng tương lai luôn phải động viên mình cố gắng gấp năm, gấp mười bình thường để làm sao lo cho vợ con và bản thân một cuộc sống đầy đủ.
Nghĩ thế, quyết tâm thế nhưng nghĩ đến cảnh mình không lo được cho vợ con một cuộc sống đầy đủ là các ông chồng tương lai lại thấy sợ.
Mất tự do
Dù rằng khi chuẩn bị tâm lý kết hôn, đàn ông đa phần đã đọc hoặc nghe người thân, “chiến hữu” (đã có vợ) “tẩy não” rằng cuộc sống hôn nhân khác hoàn toàn với thuở còn thanh niên, sẽ có thêm nhiều vai trò, “gánh nặng” và trọng trách mới: làm chồng, làm cha, làm chỗ dựa tinh thần cho gia đình… Vì vậy, tự do của thời thanh niên chỉ còn là một khá niệm xa vời.
Nhưng dù nghĩ tới nghĩ lui, đàn ông vẫn sợ cảnh đi đâu phải xin phép ai đó, sốt ruột khi biết gia đình nhỏ của mình đang đợi, lo lắng cho mình, dù tình cảm ấy thật ấm áp nhưng đàn ông vẫn thèm khát hai chữ “tự do”.
Mâu thuẫn vợ chồng khi chung sống
Ngày còn yêu thì “nhà ai nấy về, hồn ai nấy giữ”, nhưng mọi chuyện đảo lộn hoàn toàn khi kết hôn. Ăn chung bàn, ngủ chung giường, ở cùng một nhà… bao nhiêu tật xấu trước kia che giấu giờ phơi bày hết cho nhau xem. Những quan điểm sống khác nhau bắt đầu có dịp lên tiếng: Nào thì chuyện ăn ở, chuyện giao tiếp hai bên nội ngoại, chuyện giúp nhau làm việc nhà, ai làm chủ kinh tế, các mối quan hệ khác ra sao…
Tất tần tật sẽ được lôi ra “nghị sự” mỗi khi vợ chồng “ngược ý” làm mếch lòng nhau. Đàn ông lúc ấy không sợ gì hơn sợ sự càu nhàu, nhiều lời của vợ hoặc vợ im lặng sau “cao trào” tranh luận vài ngày, vài tuần sau đó. Rồi những mâu thuẫn nhỏ không giải quyết được, lâu dần sẽ như cái nhọt làm cuộc sống gia đình nhức nhối.
Vậy đàn ông phải làm gì để cuộc sống hôn nhân luôn êm đẹp? Chỉ riêng việc trả lời được câu hỏi đó thôi cũng khiến đàn ông…bốc hỏa.
Mâu thuẫn khi chung sống cũng là một trong những điều đàn ông lo sợ.
Lệch cảm xúc
Chính vì việc cùng ở chung một nhà khiến cho đàn ông mất dần cảm giác hồi hộp, ngóng đợi người yêu – giờ là vợ mình – như hồi đang “tình ta lơ lửng giữa không trung”, cô ấy và mình cũng chẳng còn phải ăn diện những bộ đồ đẹp nhất, tóc tai gọn ghẽ, trang điểm kĩ càng để làm đẹp trong mắt nhau nữa. Đi làm về, đàn ông diện ngay áo may ô, quần xà lỏn, vợ thì thay bộ đồ mặc nhà còn cơm nước… còn đâu lãng mạn, thi vị thuở nào!
Video đang HOT
Chưa kể vợ còn mang bầu, thời gian ấy đàn ông bị “bỏ đói”, nếu không có biện pháp giải tỏa kịp thời thì sẽ phát sinh nhiều vấn đề nghiêm trọng ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình ngay lập tức.
Rồi những vấn đề sau sinh của vợ. Khi ấy, với bản năng làm mẹ, cô ấy sẽ quên bẵng ông chồng tội nghiệp của mình đã bị “bỏ đói” quanh năm để dành hết tình yêu cho con cái
Cảm xúc rõ ràng đã bị “lệch tông” rất nhiều khi thiên chức và cơ quan sinh học của hai người khác nhau, một thời gian dài lại không tìm thấy điểm chung nữa thì đàn ông biết phải làm sao?
Đàn ông sợ gì nhất khi lấy vợ? Hãy cùng Em đẹp lắng nghe một vài tâm sự nhé!
Bình Tô (Diễn viên kịch – Nhà hát kịch Quân đội)
Là một diễn viên thì việc tìm một người yêu và sẵn sàng lấy mình không khó, nhưng tìm được một người phụ nữ yêu, hiểu chồng, ủng hộ công việc và làm hậu phương vũng chắc cho chồng thì rất khó.
Tôi thường phải đi công tác xa nhà, khi đóng phim thì cũng phải diễn những cảnh gần gũi với bạn diễn nữ xinh đẹp. Nếu lấy phải cô nào hay ghen tuông thì coi như phải… chuyển nghề gấp (cười).
Không những thế, những ngày lễ tết cũng phải đi diễn, không có nhiều thời gian chăm sóc, dạy dỗ cho con cái, cũng ít thời gian để quan tâm vợ như hồi đang yêu. Vì thế, nếu lấy vợ tôi sợ nhất là vợ hay ghen và không thông cảm cho công việc của chồng.
“Nếu lấy vợ, tôi sợ nhất là vợ hay ghen và không thông cảm cho công việc của chồng”, anh Bình Tô nói
Đức Bình (27 tuổi, kinh doanh online)
Cái đầu tiên sợ trước khi lấy vợ mình nghĩ là khoản kinh tế. Trước khi lấy có thể thoải mái chi tiêu, không phải lo cho ai, nhưng khi lấy vợ vào thì nhiều áp lực được đặt lên vai người đàn ông trụ cột trong gia đình. Các chi phí, hóa đơn, mua sắm, rồi con cái, tất cả những cái đó sẽ tự gây cho mình áp lực, Mục tiêu đề ra lúc đấy là phải lo kiếm tiền để vun vén cho gia đình.
Nhưng đồng nghĩa với điều đấy, là khi tập trung để làm việc thì sẽ không còn nhiều thời gian dành cho vợ con nữa, sự quan tâm cho vợ không thể như hồi đang yêu được. Lúc đó sẽ nảy sinh nhiều mâu thuẫn.
Vợ chồng khi ấy cũng không còn khoảng trời riêng nữa, không thể đi chơi thoải mái với bạn bè, không được cà kê. Lúc nào trong đầu cũng phải nghĩ là làm nốt cốc bia rồi về sớm, vợ đang chờ ở nhà…
Khi chung sống với nhau đương nhiên sẽ có nhiều xích mích rồi bất đồng ý kiến, nếu cả 2 người đều không khéo léo cùng nhau chia sẻ, giải quyết thì mâu thuẫn càng lớn. Chuyện chăn gối sẽ không còn mặn nồng như thuở mới cưới, vì không hài hòa trong cách sống cùng nhau khiến tình cảm giảm dần, từ đó thì tình dục cũng mất dần cảm xúc. Giống như thích ăn một món nào đó thì ăn hoài, nhưng mãi rồi cũng chán.
Còn làm sao để hết chán thì đó lại là vấn đề thuộc về cảm xúc, đương nhiên cũng phải có trách nhiệm đi kèm. Nếu vợ chồng yêu thương nhau lâu bền, sẵn sàng chia ngọt sẻ bùi, cùng chấp nhận những cái xấu và cái tốt của nhau thì không có khó khăn nào có thể khiến đàn ông sợ hôn nhân. Đó là lý do có những cặp vợ chồng cho đến già vẫn quấn quýt, mặn nồng bên nhau, còn nhiều cặp đến 40-50 thì đã không muốn nằm chung giường, chung phòng.
Bạn Đức Bình chia sẻ:”Cái đầu tiên sợ trước khi lấy vợ mình nghĩ là khoản kinh tế”.
Ngọc Hoàng (Nhân viên Marketing của BIM Group)
Trước khi lấy vợ tôi cũng đã xác định rõ ràng rằng, ngoài tình yêu là nền tảng cho hạnh phúc gia đình thì bên cạnh đó phải đi kèm với trách nhiệm và nghĩa vụ của một người “đứng mũi chịu sào” gia đình nhỏ của mình. Nói vậy thôi nhưng tôi cũng sợ hãi nhiều vấn đề nảy sinh sau khi chung sống: Vợ chồng cãi vã, con cái ốm đau, những vấn đề đối nội đối ngoại, tình cảm vợ chồng… sẽ khiến cho đàn ông nói chung dễ mất phương hướng và trở nên tiêu cực trước cuộc sống.
Tôi từng chứng kiến nhiều cặp vợ chồng trẻ lấy nhau về được vài ngày đã mâu thuẫn, rồi hơn tháng lôi nhau ra tòa, xem chuyện kết hôn như trò đùa, thích cưới là cưới, thích bỏ là bỏ mà không thèm quan tâm đến cảm xúc của hai bên gia đình
Tất nhiên nếu không còn yêu nhau nữa thì không nên gượng ép làm gì, nhưng chuyện yêu vội, cưới vội, ly hôn vội chứng tỏ bạn chưa có suy nghĩ nghiêm túc về chuyện hôn nhân nên mới để cái “tôi” phát triển quá mức như thế!
Ngoài ra, tôi sợ nhất là vợ chồng dần xa nhau mà không chịu hiểu tìm lý do tại sao để sửa chữa kịp thời, đến khi không cứu vãn được thì lại đỗ lỗi cho nhau, rồi thì con cái lại chính là đối tượng bị thiệt thòi nhất khi cha mẹ không hòa thuận…
“Tôi sợ nhất là vợ chồng dần xa nhau mà không chịu hiểu tìm lý do tại sao để sửa chữa kịp thời”, anh Ngọc Hoàng nói.
Theo VNE
Tôi đã vụng trộm với bác chồng
Bây giờ người ấy đã về hưu, trở về với cuộc sống đời thường, bên cạnh người vợ hiền và rất mực yêu anh. Còn tôi vẫn sống bình lặng nơi chốn quê yên ả nhưng lương tâm luôn bị cắn rứt, cào xé bởi những đêm dài trăn trở...
Ngày ấy cách đây 5 năm, lúc ấy tôi cũng đã có một gia đình riêng và một đứa con trai. Chồng tôi là một người đàn ông ít học, cù nần và không năng động như nhiều người đàn ông tôi đã gặp. Anh ấy chỉ có ưu điểm là chịu khó, siêng năng, từ công việc đồng ruộng đến việc nhà. Con trai tôi được cái hay ăn, chóng lớn nhưng trí tuệ thì rất hạn chế, tôi nghe mẹ chồng tôi nói nó giống hệt bố nó học 5 năm cấp 1 năm nào cũng đội sổ của lớp.
Tôi làm nghề may và mở một quán nhỏ bán hàng tạp hoá, cuộc sống ở quê như thế cũng gọi là tàm tạm. Thế nhưng nhiều lúc nhìn cảnh chồng, con có phần ngốc nghếch tôi cũng hơi buồn cho số phận hẩm hiu của mình, nhiều đêm tôi thầm nghĩ không biết có nên sinh thêm một đứa nữa hay không? Ngộ nhỡ sinh ra nó lại giống bố, giống anh nó thì buồn lắm.
Nhà mặt đường, lại làm nghề may nên cũng hay có nhiều người qua lại, ở cái tuổi 30 tôi cũng mặn mà và dễ nhìn nên có nhiều người đàn ông thấy chồng tôi cù nần nên hay buông lời trọc ghẹo và bông đùa với tôi. Có người lại dở đùa, dở thật nói với tôi xin cho gửi 1 đứa con... Thế là tôi thầm nhủ hay là mình xin quách ông nào đó 1 đứa con. Cá vào ao ta, ta được chồng chắc chả biết gì đâu... Suy nghĩ đó cứ lớn dần, thế rồi bước đầu chỉ là trong tư tưởng, ai dè điều đó đã trở thành hiện thực khi tôi gặp được anh (một người bác họ bên nhà chồng tôi). Anh hơn tôi khoảng 20 tuổi, không đẹp trai nhưng thông minh, có phần hơi lãng tử lại là người có quyền và có tiền nên chả mấy lúc anh đã lọt vào tầm ngắm của tôi.
Ban đầu anh thường ghé thăm gia đình tôi theo đúng nghĩa bác cháu, rồi tôi chủ động đánh mắt, đưa tình cùng những lời nói ỡm ờ đã làm con tim anh xao xuyến. Rồi anh tìm cách ghé nhà tôi nhiều hơn, khi thì mua bao thuốc lá, lạng chè, lúc lại kiếm cớ may quần áo, ngày nào mà anh không ghé nhà tôi được một lần ngó bộ anh không chịu được. Tôi quyết tâm sẽ thực hiện được điều tôi mong muốn, tình cảm riêng tư bắt đầu nảy sinh, mọi người cứ tưởng quan hệ bác - cháu nên không ai để ý. Tôi đã che được mắt chồng tôi và bên nhà chồng, anh như luồng gió mát thổi vào tâm hồn tôi, rồi những cuộc hẹn hò... Tôi lao vào một cuộc tình vụng trộm như một con thiêu thân, bất chấp luân thường đạo lý, bấp chấp nghĩa họ hàng, tuổi tác .
Kể cũng lạ cái tuổi ngoài 50 của anh, sao khi yêu nó cuồng say đến thế, một ngày không thấy mặt nhau là anh như phát điên lên. Anh tìm mọi lý do để được gặp tôi, rồi suốt ngày anh gọi điện nhắn tin cho tôi. Ngược lại tôi cũng thế, tôi có cảm giác như bây giờ mới được yêu, thầm cảm ơn ông trời sao ban anh cho tôi.
Anh không những quan tâm đến tôi về tinh thần mà còn quan tâm nhiều về vật chất. Anh sắm cho tôi đủ thứ, dây chuyền, nhẫn vàng và những thứ đáng giá khác mà không hề tính toán. Trước mặt mọi người tôi vẫn gọi anh là bác nhưng khi chỉ có 2 người tay trong tay anh không cho phép tôi gọi anh với ngôn từ đó nữa.
Tôi như sống trong mộng mị, chỉ biết có anh và lúc nào cũng là anh... (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi dần dần cái kim trong bọc lâu ngày cũng đã lộ ra hàng xóm đã bắt đầu để ý đến chúng tôi, những tiếng xì xào to nhỏ về mối quan hệ bác cháu có phần không minh bạch này đã đến tai tôi, nhưng tôi và anh đều phớt lờ và bỏ ngoài tai. Tôi có cảm giác hình như bố mẹ chồng tôi cũng biết nhưng ông bà không nói gì, có lẽ bởi ông bà còn nhờ vả anh nhiều về kinh tế.
Tôi như sống trong mộng mị, chỉ biết có anh và lúc nào cũng là anh. Chồng và con tôi bỏ bê, mặc kệ. Chẳng biết những người đàn bà đã trót ăn vụng như tôi họ có giống mình không nữa, nhưng tôi đã không thể làm khác được vì tôi yêu anh thực sự, khi tình cảm sâu sắc với anh được 1 năm tôi bàn với anh về việc có con anh đồng ý ngay thế rồi kết quả là thằng cu Tý đã ra đời.
Những năm tháng đầu tôi biết anh vui lắm, khuôn mặt anh lúc nào cũng rạng ngời hạnh phúc, cứ mỗi bữa đi làm về là "ông lại ghé vào bế cháu" rồi anh lại bắt vợ anh xuống đưa bé đến nhà chơi cả mấy ngày không biết chán, chẳng biết vợ con anh có biết hay không nhưng tôi thấy mọi người quý thằng bé lắm.
Nhưng gần năm nay kể từ lúc anh về hưu sớm tôi thấy quan hệ hai gia đình không còn như trước nữa vợ và các con anh cũng ít qua lại nhà tôi, bản thân anh thi thoảng cũng mới ghé vào chơi vơi thằng cu, quan hệ giữa tôi và anh có phần hơi khác trước, các cuộc hẹn hò thưa thớt dần, sự quan tâm của anh về vật chất cũng giảm đi, có lẽ 2 trái tim điên loạn của tôi và anh giờ đây không hoà cùng nhịp.
Ban ngày bận rộn với công việc để lo kiếm sống không có thời gian suy ngẫm nhưng khi màn đêm buông xuống nhìn chồng nằm ngủ say tôi mới thấy lòng mình trống trải. Tôi thèm được sống trong vòng tay êm ái của anh như ngày nào nhưng giờ thì không thể... Tôi cảm nhận thấy cuộc tình vụng trộm của chúng tôi có lẽ cũng đến hồi kết thúc.
Nhìn thằng cu Tý mỗi ngày mỗi lớn và càng giống anh tôi thấy lo lắng quá. Nó giống anh từ ánh mắt, dáng đi, đến điệu cười hay nhếch mép. Không biết rồi mai đây khi nó lớn, nó hiểu ra sự thực nó sẽ nghĩ gì về mẹ của nó đây?
Tôi biết mọi người sẽ nguyền rủa tôi một người đàn bà lang chạ, một kẻ lăng loàn. Vợ anh sẽ oán giận tôi nhiều lắm, tôi đã đánh cắp niềm tin nơi chị, tôi đã đang tâm giành giật, sẻ chia hạnh phúc của chị trong suốt 5 năm.
Khi tôi trút bầu tâm sự này nếu vợ anh hay các con anh đọc được hãy vạn lần tha thứ cho tôi, tha thứ cho một sự hối hận muộn màng.
Theo VNE
Một lần lầm lỡ, em đã mất anh trọn đời! Chỉ vì những phút giây lầm lỡ bên người tình cũ, để rồi tôi phải nhận lấy sự khinh rẻ, kinh tởm của chính người chồng dành cho chị... Anh sẽ không bao giờ reply cho em nữa Sẽ thôi buồn thôi nhớ những nỗi đau Sẽ lặng thinh như một vệt nắng chiều Trong giây lát lóe lên rồi tắt lịm ***...