Đàn ông ngoại tình: Mạnh vì gạo bạo vì tiền?
Đàn ông giàu có thường dễ rơi vào lưới tình. Liệu đó có phải là nguyên nhân khiến họ sa ngã và hay lừa dối vợ?
Mạnh vì gạo, bạo vì tiền
Các chuyên gia tâm lý trên thế giới đã tiến hành nhiều nghiên cứu xoay quanh mối liên hệ giữa mức độ giàu có, thành đạt với việc ngoại tình. Năm 2007, một nhóm chuyên gia người Mỹ đã tiến hành nghiên cứu thói quen của những người giàu có và kết quả thật đáng chú ý. Gần một nửa số người được hỏi nói rằng họ không hạnh phúc trong hôn nhân và thậm chí hơn một nửa thừa nhận họ đã từng ngoại tình trong vòng 3 năm gần đấy.
Thực tế này được các chuyên gia lý giải rằng, những người đàn ông giàu có và thành đạt thường có quan hệ rộng, gặp gỡ nhiều người, cũng có nghĩa là họ phải đối diện với nhiều cám dỗ hơn vì phụ nữ rất dễ bị ấn tượng bởi vị thế của họ. Đặc biệt, mẫu phụ nữ thực dụng không những dễ dàng chấp nhận làm người tình để được nâng đỡ trong sự nghiệp, hưởng lợi về vật chất… mà thậm chí họ còn sẵn sàng chủ động lôi kéo, quyến rũ “đối tượng mục tiêu” bước vào quan hệ bất chính.
Một nghiên cứu khác được thực hiện năm 2009, trong đó, các chuyên gia đã tiến hành phỏng vấn 5.000 phụ nữ tại Trung Quốc để đưa ra kết luận rằng: cảm giác hài lòng trong “chuyện ấy” của phụ nữ tỷ lệ thuận với mức độ giàu có của bạn tình. Điều đặc biệt là những nghiên cứu được tiến hành trước đó tại Đức và Mỹ cũng cho kết luận tương tự.
Ý tưởng về những cảm xúc trong mối quan hệ thân mật nhất của chúng ta lại bị chi phối bởi những sức mạnh vật chất thực dụng thuộc về tiềm thức và nằm ngoài phạm vi kiểm soát thật khó chấp nhận. Tuy nhiên, dưới con mắt của các nhà khoa học, đây là điều hết sức bình thường, bởi nó là hiện thân của bản năng luôn lựa chọn những gì tốt nhất cho sự phát triển nòi giống. Sự giàu có và thành đạt của người đàn ông sẽ là quân bài đảm bảo cho người phụ nữ và con cái họ được chăm lo và bảo vệ, ít nhất thì cũng là về mặt vật chất.
Trong một cuộc khảo sát quy mô lớn cho phép người trả lời giấu tên được thực hiện tại Mỹ mới đây, các nhà nghiên cứu cũng đã phát hiện ra rằng những người có vị thế cao hơn sẽ có xu hướng ngoại tình nhiều hơn.
Một trong những lý do phổ biến là bởi khi vị thế càng cao, người ta càng buộc phải kiềm chế những xúc cảm của mình. Những cơn giận dữ, sự thất vọng, lo lắng hay nỗi sợ hãi luôn bị kìm nén, khi không thể chia sẻ với những người thân thiết xung quanh vì nhiều lý do, có thể do họ không muốn ảnh hưởng tới hình ảnh hoàn hảo của mình trong mắt mọi người hoặc có thể do họ không tìm được sự đồng cảm…, tất yếu là họ sẽ phải cần được giải tỏa với một người nào đó!
Ảnh minh họa
Đàn ông nghĩ gì?
Video đang HOT
Bản năng của người đàn ông là thích che chở và cho dù thừa nhận hay không thì trong tiềm thức, người đàn ông nào cũng mong muốn mình được ngưỡng mộ và tán dương. Nhưng có một nghịch lý hiển nhiên là những người đàn ông giàu có và thành đạt dù rất dễ gây ấn tượng với những người phụ nữ xa lạ nhưng lại ít khi nhận được cảm xúc tương tự từ vợ của mình. Chính vì thế, họ sẽ dễ bị rung động trước một bóng hồng yếu ớt cần sự che chở hay một ánh mắt tha thiết nhìn họ đầy tôn thờ.
Không những vậy, mối quan hệ ngoài luồng cũng là một giải pháp tránh né dễ dàng và lý tưởng cho những người đàn ông giàu có và thành đạt đã chán vợ nhưng lại e ngại chuyện ly dị có thể ảnh hưởng xấu tới sự nghiệp, tới hình ảnh của họ trong mắt mọi người hoặc những rắc rối trong chuyện phân chia tài sản…
Ngoài việc thỏa mãn cái tôi bản năng của phái mạnh, có một thực tế khác là phần lớn những người đàn ông giàu có và thành đạt đều ở độ tuổi trung niên. Không dễ nhận biết như với phụ nữ, nhưng họ cũng phải đương đầu với những thay đổi lớn về tâm sinh lý: sức khỏe không còn dẻo dai, dấu hiệu của tuổi tác dần hiển hiện ở vẻ bề ngoài, cảm nhận rõ hơn về quỹ thời gian của đời người… Đặc biệt, những người đã dành phần lớn thời tuổi trẻ để làm giàu hay gây dựng sự nghiệp sẽ dễ có cảm giác mình cần phải tận hưởng cuộc sống để bù lại quãng thời gian đã trôi qua.
Việc họ giữ bên mình người tình xinh đẹp, sở thích chinh phục những đối tượng trẻ trung… sẽ là cách để họ tìm lại cảm giác thanh xuân và chứng tỏ bản thân vẫn còn sức hấp dẫn – một cách để tự thuyết phục và xoa dịu cảm giác của mình cũng như thể hiện bản lĩnh với những người khác.
Phụ nữ nghĩ gì?
Điều gì đã khiến những người đàn ông giàu có và thành đạt thu hút phụ nữ? Điều gì khiến ngay cả ông chủ tạp chí Playboy Hugh Hefner ở tuổi 85 vẫn suýt cưới được cô vợ xinh đẹp mới tuổi đôi mươi hay tỷ phú Donald Trump vẫn chinh phục được người đẹp kém mình đến 24 tuổi?…
Dư luận thường đưa ra lý do mà họ cho là hợp lý nhất: tất cả đều nằm ở sức mạnh của tiền bạc và quyền lực. Hay nói cách khác, những mối quan hệ này đều xuất phát từ sự lợi dụng chứ không hề có yếu tố tình cảm.
Đương nhiên, người trong cuộc thường chẳng mấy ai thừa nhận điều này, nhất là khi họ vẫn đang duy trì mối quan hệ đó. Nhưng, có lẽ không phải mối quan hệ nào cũng thuần túy vì vật chất. Vì nếu như bản năng của người đàn ông là thích che chở thì bản năng của người phụ nữ là thích được che chở. Ở bên cạnh người đàn ông giàu có và thành đạt, phụ nữ sẽ có cảm giác an toàn và được bảo bọc hơn cạnh người đàn ông yếm thế về tiền bạc cũng như quyền lực.
Quay trở lại với nghiên cứu về mối liên hệ giữa sự hài lòng trong “chuyện ấy” của người phụ nữ với mức độ giàu có của bạn tình, các chuyên gia cũng lưu ý rằng, họ không tìm được bất cứ dấu hiệu nào cho thấy người phụ nữ sẽ hạnh phúc hơn với người tình giàu có. Tuy nhiên, điều trớ trêu là những người phụ nữ trong cuộc lại thường tự thuyết phục mình rằng sự hài lòng trong chuyện chăn gối là bằng chứng cho thấy người tình mang lại hạnh phúc cho họ.
Dú thề, những người phụ nữ có quan hệ ngoài luồn với đàn ông thành đạt thừa nhận rằng họ cũng rất “vất vả”. Vì ngoài chuyện vướng bận gia đình, người đàn ông thành đạt còn bận rộn công việc gấp nhiều lần so với người bình thường, nên không phải lúc nào muốn họ cũng gặp nhau được hoặc vì quan hệ rộng, dễ gặp người quen nên họ toàn phải “đánh du kích” chứ ít khi được công khai cùng nhau. Nhưng với những người phụ nữ chấp nhận đứng ở vị trí “sân sau” này, để đổi lấy cảm giác an toàn khi được che chở và bảo vệ (về cả vật chất lẫn tinh thần) thì dù sao đi nữa, những khó khăn này cũng rất đáng để họ “hy sinh”.
Theo tintuc
"Ngày mẹ vợ mất, anh có mặt được mấy hôm?"
Mẹ nói cha: "Ngày mẹ vợ mất, anh có mặt được mấy hôm? Chỉ đúng vài tiếng sau khi mẹ vợ ông mất. Cái áo tang của anh còn phẳng như lúc tôi đưa cho thì giờ anh đòi đi đâu, đi làm gì?".
Đọc bài viết của chủ topic mà tôi xót xa thay cho cái văn minh thực dụng bây giờ. Gia đình tôi cũng gần giống như anh vậy, chỉ có đôi chút khác biệt.
Tôi được sinh ra trong một gia đình nói giàu có thì không nhưng cũng có chút của ăn của để. Nhà tôi có hai anh em, tôi là con cả và một em gái nữa.
Ngày tôi còn bé cha mẹ tôi thường hay đi làm cả ngày nên không thể chăm con từng li từng tí. Ngay khi vào lớp một, tôi được ba mẹ gửi cho ông bà ngoại nuôi. Có lẽ vì thế mà tình cảm của tôi dành cho ông bà ngoại sâu sắc hơn hẳn bên nhà nội.
Sống được với ông bà ngoại vài tháng thì ông ngoại mất. Nhà chỉ còn mỗi bà ngoại chăm lo cho tôi từng miếng cơm, giấc ngủ, soạn cho cả cuốn tập để mai vào lớp không thiếu này quên nọ. Ở được vài năm thì ba mẹ đón tôi về vì đã có thời gian rảnh hơn mà chăm con. Thế nhưng mỗi cuối tuần tôi đều được mẹ chở về thăm ngoại.
Mẹ tôi nói cha: "Ngày mẹ vợ ông mất, ông có mặt được mấy hôm? Chỉ đúng vài tiếng sau khi mẹ vợ ông mất.." (Ảnh minh họa)
Chỉ cách đây vài tháng, ngoại tôi mất. Tôi đau xót rất nhiều. Tuy là con trai nhưng nỗi mất mát quá lớn khiến tôi như chững lại. Tôi khóc nhiều, buồn cũng nhiều, cũng đau đớn khôn tả. Thế nhưng điều tôi đau hơn chính là cha mình - Người luôn thương yêu, lo lắng và thậm chí ngay cả bây giờ khi tôi đi làm rồi, có lương nhưng ông vẫn hay hỏi còn tiền không nếu hết ông sẽ cho thêm.
Cha tôi cũng sinh ra trong một gia đình đông anh em. Nhưng ông không được ông bà nội cưng chiều lo lắng như những anh em khác trong nhà. Tôi biết vì thế mà cha luôn yêu thương và lo lắng cho anh em chúng tôi đều nhau và công bằng nhất có thể.
Gia đình bên nội giàu có hơn, nên mỗi người con trong nhà đều có một căn nhà riêng. Bà nội ở với chú út và vì không thương yêu cha tôi như những chú bác khác nên đối với chúng tôi cũng rất nhạt. Đối với cha, ông luôn vì thế mà gần như sống đơn độc trong gia đình bên nội. Đối với ông dường như chỉ có gia đình chúng tôi là gia đình duy nhất. Cái suy nghĩ ấy cứ quẩn quanh trong đầu ông như thế.
Ngày ngoại mất vì quá đau buồn nên tôi cứ thường hay rúc vào một góc gần quan tài mà khóc chẳng để ý gì xung quanh nên gần như chẳng biết gì. Mọi chuyện cứ thế qua đi và sẽ là không có gì nếu như sau ngày hôm ấy cha tôi không làm lớn chuyện.
Sau đám tang ngoại được chôn trong một nghĩa trang công giáo trên tỉnh Đồng Nai. Mộ xây xong, nhà ngoại họp mặt đi xuống dưới để xin lễ, đọc kinh. Cha tôi là người thích đi đây đi đó nên muốn đi theo mẹ. Tối hôm ấy cả gia đình chúng tôi ngồi đó, mẹ thẳng thừng nói không còn chỗ. Tôi không hiểu tại sao mẹ nói thế khi ít ngày trước tôi biết được rằng mọi người sẽ đi xe máy và mẹ đi chung với cậu Tân - con nuôi của ông bà ngoại.
Tại sao mẹ không đi với cha tôi? Tại sao mẹ không muốn cha tôi đi? Mọi câu hỏi cứ thế hiện lên trong đầu tôi. Cha tôi vì giận nên làm lớn chuyện nói này nọ và rồi họ cãi nhau. Và sau đó là cái sự thật mà tôi không biết cũng chẳng muốn biết và hy vọng đừng bao giờ biết đã được tiết lộ.
Mẹ tôi nói cha tôi: "Ngày mẹ vợ mất, anh có mặt được mấy hôm? Chỉ đúng vài tiếng sau khi mẹ vợ anh mất. Mấy ngày sau người ta hỏi tôi, anh ở đâu, tôi đã chẳng biết phải trả lời sao. Cái áo tang của anh còn phẳng như lúc tôi đưa cho thì giờ anh đòi đi đâu, đi làm gì?". Nghe mẹ nói vậy, tôi như chết sững. Mọi thứ về cha khiến tôi thất vọng.
Thế nhưng dường như với cha tôi thế vẫn còn chưa đủ. Cha tôi nói rằng: "Nhà ngoại có lo cho nhà này được cái gì đâu mà bắt tôi phải túc trực ở đó mấy ngày? Tôi còn phải đi làm chứ có rảnh đâu mà cứ ở đó?". Tôi chỉ biết cười, cười cái sự chua xót ở đời.
Ừ thì nhà ngoại khó khăn hơn nên khi chia nhà, mẹ tôi không lấy phần. Ừ thì nhà nội cho gia đình tôi hẳn một miếng đất để xây nhà nhưng chỉ vì lí do như thế mà cha đã vội phủi băng đi cái trách nhiệm của một người con rể. Cha đã quên ai chăm lo cho con cha thuở bé khi mà cha nói không có thời gian thì gửi qua bên ngoại đi.
Khi mà mỗi lần tổ chức tiệc tùng bên ngoại, bà ngoại đều nhắc: "Tụi bay không kêu thằng Thịnh à?". Khi cha chưa tới, mỗi khi cha nhậu say trên đó ngoại cũng đều nhắc: "Về sớm, ngủ đi, sáng mai còn đi làm". Vậy ra trong đầu cha chỉ có mỗi chuyện mẹ không thừa kế được gì từ nhà ngoại!!!
Tôi đau khôn xiết, thật sự chông chênh và mất đi niềm tin duy nhất về chỗ dựa của mình (Ảnh minh họa)
Tôi đau khôn xiết, thật sự chông chênh và mất đi niềm tin duy nhất về chỗ dựa của mình. Tôi đã muốn đứng thẳng lên nói với cha rằng: "Nếu cha làm thế, cha không sợ sau này con rể, con dâu của cha cũng đối xử với cha như thế sao?". Nhưng tôi không đủ can đảm và cũng không đủ sự mất dạy để nói với ông như thế.
Song có lẽ cũng từ đó trong tôi cha đã mất đi phần nào sự tin tưởng và quý trọng trong tôi. Có lẽ nó sẽ theo tôi suốt cuộc đời và đến lúc thành gia lập thất tôi cũng sẽ sợ, một nỗi sợ vô hình về một người tôi đang gọi là cha.
Theo VNE
Trói được tôi, vợ lén đi phá thai Cưới xong, tôi thắc mắc không hiểu sao bụng vợ không to lên, tôi muốn đưa vợ đi khám thì cô ấy nằng nặc không cho, muốn tài xế riêng đưa đi. Sau này mới vỡ lẽ là cô ấy đi phá. Người đàn ông dù thông minh nhất cũng có những quyết định sai lầm, đặc biệt trong hôn nhân, đó là...