Đàn ông mất bao lâu để quên đi người phụ nữ họ từng yêu thương nhất?
Phụ nữ có thể vì nhớ một người mà cả đời chẳng thể bên ai. Còn đàn ông vẫn có thể ở bên một người phụ nữ và chẳng ai biết họ vẫn nhớ về một người khác.
Tôi từng thấy nhiều người đàn ông mang một trí nhớ quá ngắn hạn trước tình yêu. Họ có thể yêu một người sâu đậm trong một khoảng thời gian nhất định, yêu mãnh liệt như không thể sống thiếu đối phương. Nhưng một khi họ quyết định kết thúc, trí nhớ của họ cũng theo tình yêu ấy mà đứt quãng rồi dần chìm vào quên lãng. Họ quên nhanh chóng và triệt để như cái cách họ rơi vào tình yêu.
Nhưng cũng có những người đàn ông mang ký ức về một tình yêu suốt chiều dài tháng năm. Họ yêu một người phụ nữ nhưng đã không thể bước đến hay giữ lấy cô ấy. Họ đã chọn rời đi, nhưng lòng thì ghi tạc tình yêu đã yểu mệnh ấy. Họ sẽ vẫn sống tiếp, như bình thản và dửng dưng nhưng tận sâu đáy lòng vẫn không quên. Tôi từng nghe một người nói rằng, đàn ông bạc tình thì phũ lắm, mà đã thâm tình thì chẳng ai bằng. Chắc câu nói ấy là dành cho những người đàn ông như thế.
Đàn ông bạc tình thì phũ lắm, mà đã thâm tình thì chẳng ai bằng – Ảnh minh họa: Internet
Vậy đàn ông mất bao lâu để quên đi người phụ nữ họ từng yêu thương nhất? Câu trả lời, có thể là vài ngày, vài năm, hay thậm chí là cả đời. Họ có thể nhớ về tình yêu khắc cốt ghi tâm ấy chỉ bằng một lời kể về chuyện cũ chẳng còn nhớ kỹ. Hoặc họ ngay cả một lời cũng không nhắc, một biểu hiện cũng không để lộ nhưng thật sự một phút giây cũng chưa từng quên.
Có chăng chắc là ở cách mỗi người đàn ông đối phó với một tình yêu từng nghĩ là trọn đời. Có người xem đó là chuyện đã không thành, người đã không ở, quên đi vẫn là cách duy nhất. Họ nghĩ tình yêu cũng thật mong manh, mãnh liệt đó rồi cũng tan vỡ đó. Rồi họ sẽ lại yêu một người mới, như một liệu trình điều trị vết thương trong lòng. Lại có người cố chấp với một tình yêu mình không thể có, như sự cố chấp của kẻ háo thẳng chẳng có kết quả. Vậy là họ cứ theo đuổi bóng hình người cũ ở những người đến sau, hoặc là đã mang một khái niệm tình yêu hoàn toàn không như ban đầu.
Video đang HOT
Có người xem đó là chuyện đã không thành, người đã không ở, quên đi vẫn là cách duy nhất – Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông không như phụ nữ, họ sống theo lý trí hơn là con tim. Dù là đã quên hay vẫn nhớ người phụ nữ họ từng yêu nhất thì họ vẫn chọn sống với vẻ bề ngoài ngạo mạn, mạnh mẽ và đầy phong lưu. Họ vẫn sẽ thử yêu, thử kết hôn và thử sống với một tình yêu nào thật khác. Có người sẽ lại hạnh phúc, rồi như vì tháng năm mà quên hết một bóng hình cũ. Nhưng cũng có người dẫu có bước qua bao cuộc tình, hay chọn dừng chân với ai khác, vẫn giữ lại trong lòng một người phụ nữ, như sự ích kỷ thật kiêu ngạo của đàn ông.
Nhớ quên ở đàn ông chẳng thể như phụ nữ. Phụ nữ có thể vì nhớ một người mà cả đời chẳng thể bên ai. Còn đàn ông, vẫn có thể ở bên một người phụ nữ và chẳng ai biết họ vẫn nhớ về một người khác.
Phụ nữ có thể vì nhớ một người mà cả đời chẳng thể bên ai. Còn đàn ông, vẫn có thể ở bên một người phụ nữ và chẳng ai biết họ vẫn nhớ về một người khác – Ảnh minh họa: Internet
Bởi thế, đôi khi hồi ức của đàn ông lại là nơi tàn nhẫn nhất với phụ nữ. Vì bạn sẽ chẳng biết được ở sâu nơi ấy có phải là bóng hình bạn không, hay là một người phụ nữ nào đó. Nhưng dù là thế nào, đó cũng là thế giới của đàn ông. Họ đã chọn từ bỏ, đã chọn bước đi cùng bạn, thì hãy tin họ, vì biết đâu một ngày nào đó hình ảnh mờ cũ kia tự lúc nào đã thay bằng dáng hình bạn. Vì dù sao, chẳng có trái tim nào của đàn ông là sắt đá khi đối mặt với một tình yêu đầy vị tha và chân thành…
Theo phunuvagiadinh.vn
Tâm sự người phụ nữ 50: Tôi sẽ không dạy con gái phải hy sinh
Có thể nhiều người nói tôi dạy con sự ích kỷ nhưng tôi nghĩ con nên được sống cuộc đời của mình.
Có lẽ những người mẹ khác sẽ dạy con gái làm thế nào để trở thành người phụ nữ của gia đình, làm thế nào để trở thành người mẹ, người vợ vĩ đại. Về phần mình, tôi sẽ không dạy con phải hy sinh hay cố gắng để trở thành người hoàn hảo.
Tôi sẽ không dạy con bài học về đức hy sinh của người phụ nữ mà chỉ mong mỏi con gái có thể sống tốt cuộc đời của mình, không phải tận tụy hay hy sinh vì người khác.
Hy sinh luôn gắn liền với cuộc sống của phụ nữ. Sau khi lấy chồng, họ phải hạn chế những mối quan hệ xung quanh, thậm chí có thể phải từ bỏ công việc đang theo đuổi. Không ít trường hợp người phụ nữ phải lùi về sau vun vén nhà cửa để chồng yên tâm công tác.
Nhưng theo tôi, cuộc sống hôn nhân là bình đẳng, ai cũng có quyền được nói những điều mình muốn, làm những điều mình thích. Chẳng ai có quyền bắt buộc bạn phải hy sinh hay từ bỏ những sở thích riêng cả.
Ngày mai thôi, con gái của tôi sẽ về làm dâu một gia đình xa lạ. Nhưng tôi sẽ không nắm chặt bàn tay con rồi dặn dò là phải hy sinh hay phải nhường nhịn nhà chồng. Tôi sẽ không dạy con cách sống nhẫn nhịn, chỉ chuốc lấy khổ đau vào mình.
Mà tôi sẽ dạy con cách sống kiêu hãnh. Chuyện gì mình đúng thì ngẩng cao đầu, chuyện gì mình sai thì hãy cúi đầu nhận lỗi. Chứ đừng sống như con lật đật, ai đặt đâu cũng gật gù. Bởi phụ nữ sướng khổ đều do chính mình, chẳng phụ thuộc vào bất cứ ai.
Tôi sẽ dạy con làm sao để trở thành một người mẹ, người vợ "bình thường nhưng không tầm thường". Làm cách nào để được người đàn ông bên cạnh tôn trọng. Và muốn có được cuộc sống hạnh phúc thì phải nói không với hai chữ hy sinh.
Đơn cử chỉ như tôi nhìn lại chính ngôi nhà mà tôi đang ở. Sở dĩ mẹ tôi hy sinh chịu khó, nhọc nhằn không quản để ủng hộ chồng, nuôi dạy con cái lớn khôn cũng là bởi vì bên cạnh bà có một người đàn ông biết nghĩ, thấu đáo những nhọc nhằn mà bà gánh chịu. Cho nên, sự hy sinh của bà là một sự hy sinh thầm lặng nhưng luôn luôn tỏa sáng. Bà được trân trọng, bà được yêu thương, bà nhận về cả sự biết ơn vô bờ bến bởi chồng và con của mình.
Nhưng ngoài kia, có những người phụ nữ sống một cuộc đời bạc bẽo như vôi. Là bởi sự cam chịu của họ dành cho không đúng người. Là bởi sự hy sinh của họ không được coi trọng, không được định giá, cho nên nó trở thành vô giá trị.
Suy cho cùng, là con gái, muốn hạnh phúc thì trước hết hãy sống tốt cuộc sống của mình. Nếu muốn hy sinh hãy tỉnh táo mà xem xét xem người ấy có xứng đáng để nhận về sự hy sinh nơi mình hay không đã. Cuộc đời mỗi người chỉ có một, nhưng thanh xuân của con gái lại quá ngắn ngủi để làm sai rồi lại tiếp tục làm sai mãi.
Chi bằng, trước khi được người khác toan lo, hãy tự thân vận động, tự biết nghĩ cho mình. Khôn ngoan một chút mà hưởng hạnh phúc ấm êm thì cũng chẳng phải là điều gì xấu xa cả. Còn hơn cứ dại khờ, u mê và trao đi hy sinh mù quáng, để nhận về chẳng gì nhiều nhặn ngoài hai chữ "xót xa".
Theo phunutoday.vn
Nếu có con gái, hãy dạy con tự kiếm tiền hơn là nhờ vả ai Không có tình yêu nào của đàn ông là vô điều kiện, không có đồng tiền nào của đàn ông mà con cầm thấy dễ chịu. Ngay cả khi con đã hy sinh vì anh ta bao nhiêu thì rạch ròi vẫn là yêu thì yêu mà tiền thì vẫn là tiền... Nếu có con gái, hãy dạy con phải kiếm được tiền...