Đàn ông galant để làm cái gì? Để làm chồng thiên hạ mà thôi!
Chọn đàn ông galant chẳng khác nào chọn phải một người làm chồng thiên hạ – đây là sự thật đã được chính tôi đúc rút qua nhiều năm gặm nhấm khổ đau trên cõi đời này.
Hồi cách đây dăm bảy năm gì đó, tôi vẫn khư khư một quan điểm về gu đàn ông của mình. Không cần đẹp trai, cũng chẳng cần quá giàu, nói chung là không có yêu cầu gì quá cao, nhưng phải galant, nhất định là phải galant đấy!
Đàn ông galant, phụ nữ nào mà chẳng thích! Thử nói là không thích đi, bạn sẽ được liệt vào danh sách cần được bảo tồn ngay, hoặc nếu không thì nhất định là bạn đang tự dối lòng mà thôi!
Nhưng cuộc sống mà, nghiệt ngã lắm, cũng chỉnh bởi những người đàn ông galant xung quanh cuộc đời tôi mà ra.
Galant khác gì chồng thiên hạ đâu…
Đầu tiên cần phải định nghĩa galant là gì đã nhỉ. Thật ra thì với mỗi người, sự galant sẽ được thể hiện qua những câu chuyện, những chi tiết khác nhau.
Lạc quan mà nói, galant là từ dùng để chỉ một người đàn ông lịch thiệp, tốt bụng, tử tế, luôn giúp đỡ người khác trong mọi hoàn cảnh… Một người đàn ông galant thì cần có rất nhiều yếu tố. Nhiệt tình. Nhanh nhẹn. Tinh tế. Khéo léo. Giàu nữa thì càng hoàn hảo.
Nhưng ở khía cạnh không lạc quan, thì yêu một anh chàng galant cũng chẳng khác gì rước về một cục tức, vì anh cứ như là chồng thiên hạ vậy. Hay ít nhất thì đó là những gì mà tôi đã nhận ra sau một vài biến cố được chứng kiến trong đời.
Chuyện đầu tiên xảy ra ở hồi học cấp 3, trường tôi có một anh hotboy và một chị hotgirl. Chị hotgirl thì xinh rồi, nhưng quan trọng là anh hotboy kia. Không những đẹp trai mà lại còn galant nữa, rất biết chiều lòng phái đẹp.
Mối tình của họ tôi nghĩ là cũng ổn, cho đến một ngày chị hotgirl bắt gặp anh hotboy đang dắt xe cho một girl xinh khác, cử chỉ hơi ân cần một tí, nụ cười hơi tình tứ một tẹo. Thế là ba máu sáu cơn thổi bùng lên bằng một trận ghen tuông nhừ tử.
Sau hỏi ra mới biết xe của girl xinh bị kẹt, và hotboy sà vào giúp. Mà bởi galant đã ăn vào bản tính, nên hotboy giúp ai cũng phải cười với người ta một cái, cử chỉ lại nhẹ nhàng nâng niu, hỏi ai trông thấy mà không sôi tiết cho được. Chẳng biết nên gọi là hài kịch hay bi kịch nữa.
Ở câu chuyện thứ 2 thì còn tệ hơn, vì tôi chính là nạn nhân. Đó là hồi cuối năm nhất Đại học, bằng một sự tình cờ đến bất ngờ, tôi gặp lại một người bạn học cùng lớp cấp 1 sau 7 năm xa cách.
Wow, dậy thì thành công lắm nhé! Cao, gầy, trắng trẻo, đã thế lại còn galant, đúng gu tôi thích. Cứ thế, sau vài cuộc hẹn, những cuộc trò chuyện, chat chit đêm khuya, tôi và cậu ta ngày càng trở nên thân thiết. Thân đến mức tặng quà tặng sách tặng vở chẳng nhân dịp gì, nửa đêm còn đến nhà đón đi ăn, trời mưa còn chạy qua trường đưa cho cái áo mưa…
Video đang HOT
Nhưng ủa, đây là cách quan tâm của một người bạn bình thường hả? Chắc chắn là không rồi! Như một lẽ tất nhiên, tôi rơi tõm vào cái lưới tình to đùng, để rồi đau thương hoá thành nước mắt khi phát hiện ra cậu ta đã có bạn gái 9 tháng 10 ngày rồi. Cuộc hội ngộ với người bạn học bỗng chốc trở thành cuộc thất tình trong đầm đìa đau khổ.
Đến lúc đi làm, với kinh nghiệm từ cú phốt to đùng từ hồi còn đi học, tôi kính cẩn dè chừng với tất cả các thể loại đàn ông có biểu hiện galant quá giới hạn. Nhưng cuộc sống mà, đàn ông galant không nhiều, nhưng cũng chẳng hiếm để tôi phải tìm quá lâu.
Lần này, nhân vật chính là anh chàng đồng nghiệp cùng phòng tôi. Cũng đẹp trai, gia đình có điều kiện, nhưng những điều đó không quá quan trọng, quan trọng là cực kỳ galant. Ai nhờ cái gì cũng giúp ngay lập tức, rồi còn tinh tế đến mức người ta chưa mở lời nhờ cậy là đã giúp rồi.
Lại còn hôm tặng quà cho chị này, ngày khác mở lời chở em kia về vì thấy em hỏng xe. Rồi thì ở lại làm khuya giúp một cô bạn khác đang phải chạy deadline hoàn thành nốt công việc…
Chuyện gì đến cũng đến. Tôi chẳng ngạc nhiên lắm khi có một em gái trong phòng crush, rồi thích, rồi tỏ tình, rồi ngã ngửa ra là với ai anh ấy cũng tốt như thế chứ không phải chỉ riêng mình em.
Thà rằng anh đừng galant…
Galant là tốt, nhưng nó cần có giới hạn. Nó chẳng phải thứ có thể mang đi từ thiện, ban phát cho ai cũng được, cho bao nhiêu thì cho.
Các anh ạ, khi đã có người yêu hay có vợ, sự galant của anh với các cô gái khác sẽ vô tình biến thành sự đào hoa, lăng nhăng, sở khanh… Nếu anh là “hoa chưa chủ” thì sẽ không rơi vào tình huống này, nhưng anh hoàn toàn có thể làm tổn thương bất kì cô gái nào, ở bất kì thời điểm nào.
Đàn ông galant đương nhiên sẽ được lòng nhiều người, nhất là phụ nữ. Thế nhưng, anh sẽ làm người con gái mình yêu phải đau khổ. Thử nghĩ mà xem, một người đàn ông galant với bất cứ ai, có khác nào một người chồng thiên hạ không?
Cũng giống như bầu trời rất rộng, nên bầu trời chẳng phải của riêng ai. Một người đàn ông chỉ nên galant vừa đủ với mọi người, và galant không giới hạn với người phụ nữ mà anh ta yêu, đó mới là galant đúng nghĩa.
Theo Trí thức trẻ
Thử dừng nhắn tin cho nhau đi, các bạn sẽ thấy tình yêu không qua tin nhắn là tình yêu tuyệt vời nhất
Những mối tình đã qua đều khiến tôi cảm thấy mỏi mệt. Nhưng lần này thì không, vì quy tắc không tin nhắn mà cả hai đã đặt ra.
"Từ nay mình không nhắn tin nữa nhé?"
Đó là những gì tôi nói với cô ấy trong lần hẹn hò thứ 3. Chúng tôi lúc đó đang ngồi trong một quán ăn ấm cúng, trước mặt là dĩa mỳ pasta và ly vang uống dở. Hơi men khiến tôi ngà ngà say, nhưng cũng đủ tỉnh táo để nhận thức rằng mình vừa đưa ra lời đề nghị có 1-0-2 với một mối quan hệ.
Và cô ấy, sau một hồi ngẫm nghĩ, liền gật đầu.
Ồ, đừng hiểu lầm! Đó không phải là dấu chấm hết cho cuộc tình, mà là một gợi ý để mở ra bước ngoặt rất lớn cho mối quan hệ của chúng tôi. Một mối quan hệ có ý nghĩa hơn, giàu cảm xúc hơn, và trên tất cả là để gắn bó thật lâu dài.
Một ngày nọ, tôi chợt nhận ra mình có một thói quen gần như không đổi mỗi khi bắt đầu hẹn hò. Tôi làm quen với một cô gái, và điều tiếp theo là tần suất nhắn tin cho cô bắt đầu nhiều hơn những câu chuyện tán gẫu với bạn bè, người thân.
Sự khác biệt ở đây là nói chuyện với bạn bè thì vui hơn, giải tỏa hơn. Còn với người mình thích, bạn như bước sang một vũ trụ khác vậy. Phấn khích? Có đấy! Nhưng mệt mỏi thì vô cùng. Bởi lẽ trong trò chơi tán tỉnh, mọi hành động, lời nói của hai bên dường như đều phải-có-ý-nghĩa.
"Phải chờ bao lâu mới nên nhắn lại?"; "Cô ấy nói vậy là có ý gì?"; "Có nên cho thêm vài cái emoji?"... Ti tỉ câu hỏi được đặt ra không dễ để trả lời. Đó là chưa tính đến những tin nhắn chào buổi sáng, chúc ngủ ngon... đầy thủ tục nhưng phải biến tấu làm sao cho bớt nhạt nhẽo, có cá tính riêng. Kể cả khi đó là một tin nhắn vô thưởng vô phạt, đầu óc bạn cũng sẽ tìm mọi cách để biến nó thành thứ dạng như Thuyết tương đối của Einstein.
Tức là, phức tạp và hết sức đau đầu.
Thế là tôi trộm nghĩ, câu chuyện hẹn hò sẽ diễn ra như thế nào nếu như bỏ qua được vấn đề nhắn tin? Mà thực tế, câu chuyện tin nhắn này cũng từng khiến mối quan hệ của chúng tôi suýt tan thành mây khói.
Chuyện xảy ra sau buổi hẹn thứ 2. Mọi thứ diễn ra như trong mơ, chúng tôi xem phim, ăn tối, trò chuyện một cách vui vẻ. Chỉ là khi về nhà và chuẩn bị cho lần hẹn kế tiếp thì gia đình tôi gặp một số chuyện rắc rối.
Tin nhắn hẹn hò của cô đến trong đúng thời điểm ấy. Không muốn phải nói nhiều, cũng không muốn cô ấy mãi chờ đợi, tôi nhắn lại ngắn gọn: "Anh đi tập một chút, trả lời em sau nha."
Tôi quên mất luôn. Chuyện gia đình lớn hơn tôi tưởng, và tôi đã phải dành mọi thứ mình có để giải quyết mà không còn thời gian nghĩ về điều gì khác. Để rồi sau 24h không hồi âm, nàng nhắn cho tôi một tin nhắn dài như sớ Táo Quân. Đại khái là nàng cảm thấy khó chịu, và nếu tôi không muốn hẹn hò hay chia tay thì nên nói thẳng ra chứ đừng lảng tránh như vậy.
Chúng tôi nói lời chia tay, một phần vì tôi thấy có lỗi, phần khác là vì quá mệt mỏi khi phải chịu trách nhiệm cho cảm xúc của một người khác, trong khi tâm trạng của chính mình thì cũng đang hết sức tồi tệ. Nhưng sau đó, cả hai cùng nhìn nhận lại và quyết định trao cho nhau cơ hội bằng lần hẹn hò thứ 3.
Chúng tôi chấp nhận không nhắn tin trong lần hẹn thứ 3, và bắt đầu đặt ra một vài quy tắc. Thay vì nhắn tin rủ rê đi chơi thì với mỗi lần gặp nhau, chúng tôi sẽ lên kế hoạch luôn cho lần hẹn hò kế tiếp. Nếu có chuyện cần liên lạc, chúng tôi sẽ gọi điện. Tin nhắn chỉ được phép sử dụng trong trường hợp cần thiết, chẳng hạn khi một trong hai người đến muộn.
Và hóa ra, kết quả của đề nghị kỳ lạ này lại hấp dẫn hơn tôi tưởng.
Trải qua một vài lần hẹn hò trong quá khứ, tôi đều có chung một cảm nhận là tình yêu thật mệt mỏi, dù cả hai đều có tình ý với nhau. Lý do có lẽ là vì chúng tôi không hợp nhau, nhưng khi đó tôi không có đủ thời gian và không gian để nhận ra điều đó, một phần là vì chiếc điện thoại.
Điện thoại thì tiện dụng và cần thiết, nhưng có nó cũng đồng nghĩa với việc bạn luôn "available" 24/24. Người ta cứ nhắn thôi, bạn đọc lúc nào thì đọc. Vấn đề là khi nhận một tin nhắn mà chưa muốn trả lời từ cô ấy, bạn cũng chẳng bỏ nó ra khỏi đầu được. Tin nhắn ấy sẽ luôn lơ lửng ở đó, khiến bạn mất tập trung và tư duy kém hiệu quả hơn.
Chẳng may bạn quên đi mất thì sao? Khi trò chuyện với bạn bè, bạn có thể ngâm vài tiếng, thậm chí vài ngày cũng được. Tình yêu thì không giống thế, mọi thứ đều có ý nghĩa với người còn lại, và nếu cả một ngày không trả lời, bạn sẽ gặp rắc rối.
Nhưng với mối tình không tin nhắn lần này, tôi bắt đầu cảm thấy phấn khích và tràn đầy năng lượng. Khi không phải chịu áp lực nhắn tin, cuộc sống trở nên dễ dàng hơn. Tôi có thể tập trung cho công việc, dành thời gian để làm những việc mình muốn: đọc sách, viết blog..., và tìm ra những hướng đi mới cho mình.
3 ngày 1 lần chúng tôi gặp nhau, lúc ấy có vô số thứ để tìm hiểu. Những ngày qua của cô ấy như thế nào? Của tôi ra sao? Cô ấy đã ăn gì? Mọi chuyện trở nên sống động hơn rất nhiều.
Dành cho nhau những khoảng lặng, và mỗi lần gặp nhau chúng tôi đều có cảm giác tươi mới hơn. Những câu chuyện tưởng như không có hồi kết, không hề nhạt nhẽo và nhàm chán.
Và điều quan trọng nhất là chúng tôi có cảm giác nhung nhớ về nhau. Khi không còn tiếp xúc qua tin nhắn, tôi có thể hiểu được mình cảm thấy thế nào về cô ấy, nhìn thấy được khía cạnh khác mà trước đây đã bị che phủ bởi những tin nhắn ngọt ngào nhưng nhuốm màu mỏi mệt.
Đó là tình yêu của chúng tôi, tình yêu không tin nhắn. Một tình yêu đối với tôi là trọn vẹn và tuyệt vời hơn tất thảy.
Theo Trí thức trẻ
Phụ nữ cố chấp yêu và lấy đàn ông có đặc điểm này, khác nào tự nhảy xuống địa ngục Trên đời chẳng có ai hoàn hảo, vậy nên yêu thương là phải biết chấp nhận những mặt xấu, những khuyết điểm và những điều chưa tốt ở nhau. Trong hôn nhân cũng vậy, vợ chồng không biết bao dung, vị tha nhau thì không thể nào duy trì được mối quan hệ lâu dài. Thế nhưng, điều đó không có nghĩa phụ...