Đàn ông để yêu, không nên lấy!
Mọi người sẽ nghĩ, họa tôi có là người điên hoặc là loại hư thân, mất nết thì mới phát ngôn như vậy. Nhưng nếu ai từng biết tôi, chắc chắn người ta sẽ không bao giờ buông lời đánh giá về nhân phẩm của tôi như vậy.
Đơn giản, nó chỉ là một quan điểm sống. Tôi không muốn lấy chồng, không muốn ràng buộc về hôn nhân. Đàn ông và đàn bà, xét cho cùng cái hòa hợp tối cao nhất là hòa hợp về tâm hồn và thể xác, mà sự hòa hợp đó thì chỉ cần danh nghĩa của một người đàn ông và một người đàn bà, đâu cần phải mang danh nghĩa vợ – chồng.
Bước sang tuổi 30 tôi vẫn chưa lập gia đình. Mọi người thắc mắc rất nhiều vì sự “ế” này của tôi. Nhưng tôi bỏ ngoài tai mọi lời dị nghị. Tôi tự hào vì mình xinh đẹp, có một vị trí công việc ngon nghẻ, sống tử tế với mọi người và có một người đàn ông ở bên mình mỗi khi cần. Với tôi, đó đã là quá đủ. Tôi không cần gì hơn thế. Kết hôn ư? Nó chẳng qua chỉ là cái gông tròng vào cổ hai con người yêu nhau, buộc vào nhau bao thứ trách nhiệm. Tôi không muốn tự đưa mình vào cái gông đó. Nếu đã yêu nhau, cứ là chuyện của hai người thôi.
Cô bạn thân của tôi vừa mới bỏ chồng và đang sống trong những ngày tháng tuyệt vọng. Tình yêu của cô ấy cũng đã từng khiến bao nhiêu người ngưỡng mộ vì yêu nhau hết mình, xứng đôi vừa lứa. Ấy vậy mà khi về sống, những điều nhỏ nhặt như vợ nấu cơm chồng ngồi đọc báo, bao mối quan hệ họ hàng, bố mẹ chồng nàng dâu… đổ dồn lên thứ tình yêu đó làm cho nó chết dần đi. Khoảng không gian riêng tư của hai người không có. Bạn tôi thì bận túi bụi, cũng không có thời gian để chăm sóc mình, chăm sóc tình yêu của mình. Còn anh ấy cũng bị đè nén bởi trách nhiệm làm chồng, làm cha? Và rồi cuối cùng quá mệt mỏi, cả hai ly hôn, tình yêu đáng ngưỡng mộ năm nào cũng vỡ tan như bong bóng xà phòng? Thử hỏi, có đáng không?
Tôi hài lòng với việc có một người đàn ông lên giường với mình, yêu mình và chia sẻ với mình mọi chuyện. Tôi không cần anh ấy là chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Tất nhiên là tôi biết, vẫn có những cặp vợ chồng ăn đời ở kiếp với nhau, nhưng ai, ai dám nói rằng chưa bao giờ thấy mệt mỏi hay chán nản vì gia đình? Ai dám khẳng định điều đó? Nếu có nói cũng chỉ là giả tạo, cố vẽ ra một cảnh gia đình hạnh phúc trong mắt mọi người. Còn phần lớn tôi tin rằng, ít nhất một lần trong đời họ cảm thấy mệt mỏi với hôn nhân, với chồng. Họ không dám hoặc không muốn ly hôn là vì cái còn lại gọi là trách nhiệm.
Tôi thì không muốn như vậy. Vợ chồng là sống cùng một nhà, lên giường cùng nhau và sinh ra những đứa con. Để làm những điều đó, không cần là vợ chồng cũng có thể. Mà khi đã không là vợ chồng, người ta có thể sống với cuộc sống của riêng mình. Phụ nữ có thể tô son điểm phấn, mặc chiếc váy ngăn ra ngoài mà không sợ chồng hay nhà chồng gườm gườm: “Đàn bà có chồng mà đỏm dáng đong trai”, cũng không sợ người ngoài trông vào mà gièm pha: “Có chồng mà ăn mặc như thế”. Có thể thoải mái đi gặp lại một người bạn nam cũ, ăn uống và xem phim – những hoạt động tình bạn đúng nghĩa nhưng khi có chồng lập tức bị quy kết là “gian phu dâm phụ”.
Khi không là vợ chồng, người ta có thể có thời gian để chăm lo cho tình yêu hơn. Những cuộc ái ân trên giường cũng trở nên nóng bỏng hơn nếu không còn tiếng con nhéo nhéo bên cạnh hay giọng mẹ chồng hậm hức phía bên ngoài cánh cửa. Yêu nhau là chuyện của hai người, nhưng cưới nhau gần như là chuyện của cả hai họ. Tình yêu đó ngột ngạt khi nó phải gồng lên để đối xử với gia đình bên vợ, gia đình bên chồng… Biết bao mối quan hệ phức tạp dồn nén, thực sự quá mệt mỏi.
Họ vẫn thường nói phụ nữ dù mạnh mẽ đến mấy cũng vần cần có người đàn ông bên cạnh. Điều đó đúng! Nhưng cần là để vơi bớt mọi muộn phiền, chia sẻ những cảm xúc chứ không phải lôi hàng tá những thứ trách nhiệm vào nhau. Đàn bà cần một người đàn ông lên giường cùng mình để biết thế nào là sự thăng hoa của cảm xúc, cần một người đàn ông khi vui, khi buồn có thể tâm sự. Phụ nữ thời đại mới hoàn toàn có thể làm chủ cuộc sống của mình, có học thức, có tri thức, có kinh tế, tại sao cứ phải cố bám lấy một người đàn ông để có cái gọi là “chỗ dựa”? Tôi nghĩ chỉ những người kém cỏi, sống ỷ lại, dốt nát mới nghĩ rằng lấy chồng để được nhờ chồng. Cái cột dù có vững chắc đến mấy thì nó vẫn là vật ngoài thân, nó có thể gục đổ bất cứ lúc nào, nếu không tự mình đứng vững thì mình sẽ ngã. Bởi vậy, đàn bà thông minh là tự mình làm chỗ dựa cho mình, đừng đặt cả cuộc sống vào tay một ông chồng nào đó.
Video đang HOT
Hôn nhân chẳng qua chỉ là cái gông tròng vào cổ hai con người yêu nhau, buộc vào nhau bao thứ trách nhiệm. Tôi không muốn tự đưa mình vào cái gông đó. Nếu đã yêu nhau, cứ là chuyện của hai người thôi. (Ảnh minh họa)
Yêu không có nghĩa là cứ nhất thiết phải kết hôn, thậm chí tôi còn nghĩ rằng hôn nhân là nấm mồ chôn tình yêu. Nếu yêu nhiều, hãy cứ yêu thôi, đừng cưới, vì chỉ có như vậy thì tình yêu đó mới có “đất” mà sống. Một khi đã bước vào hôn nhân, những thứ trách nhiệm khác sẽ giết chết tình yêu đó.
Tôi đã từng yêu và từng lên giường với nhiều đàn ông. Xin đính chính lại là tôi yêu mới lên giường cùng họ. Tôi càng không bao giờ lăng nhăng 2, 3 người cùng một lúc. Những người đàn ông đi qua đời tôi theo đúng một trình tự, họ đến, họ đi và tôi mở lòng đón nhận một người đàn ông khác. Tôi không hối hận vì đã yêu họ vì khi yêu tôi nhận được về mình đầy đủ những cảm giác hạnh phúc. Còn họ đi, tôi không giận, vì họ muốn tìm một người vợ, còn tôi chỉ muốn làm một người tình. Tôi hài lòng với việc có một người đàn ông lên giường với mình, yêu mình và chia sẻ với mình mọi chuyện. Tôi không cần anh ấy là chồng tôi. Tôi vẫn được sống với những gì mình thích vì khi yêu người ta sẽ tôn trọng nhau thay vì có tư tưởng sở hữu như khi thành vợ chồng. Nếu một ngày nào đó, họ không còn muốn tiếp tục, thì tôi chia tay. Không cần đến pháp luật để giàng buộc nhau, cũng không cần đến toàn án để chấm dứt hai còn người không còn yêu. Chỉ cần tình yêu đến và đi, là đủ rồi!
Còn khi nào mệt nhoài, muốn có một đứa con, chỉ cần là người đàn ông cũng có thể cho tôi điều đó, không cần chồng!
Theo VNE
Trốn chồng đi phẫu thuật thẩm mỹ và những lí do "khóc, cười" của chị em
Một trong những lý do mà nhiều chị em... bất ngờ đi phẫu thuật thẩm mỹ là do gặp những cú sốc trong hôn nhân. Trong đó chủ yếu là vì chồng... có bồ.
Giấu vì phải chi quá nhiều tiền
Đó là nỗi lòng của chị P.T.M ở huyện An Lão (Hải Phòng). Chị M. có ngoại hình không được "nuột" trong đó cái mũi quá tẹt và ngực lép. Năm 2011, chị quyết định đi làm PTTM tại một TMV có tiếng ở Hà Nội.
Chị M cho biết: "Tôi đọc bảng giá thì giá phẫu thuật nâng sống mũi chỉ là 8 triệu đồng, nhưng khi đến nơi, tôi được nhân viên tư vấn nâng sống mũi S line kỹ thuật mới kèm thon gọn cánh mũi, giá 36 triệu đồng; giá nâng ngực kỹ thuật mới cũng gần 70 triệu đồng. Tổng cộng tôi phải có khoảng 100 triệu đồng mới có thể làm đẹp".
Gia đình chị M. cũng thuộc dạng khá giả, nhưng chị M biết để lấy ra khoản tiền 100 triệu đồng để đi làm đẹp rất khó nên đành phải... chờ dịp. "Chồng tôi làm kinh doanh, tiền bạc huy động để lấy hàng rất nhiều, anh ấy không chấp nhận chi 100 triệu đồng cho tôi làm đẹp, tiền dành dụm của tôi không đủ nên tôi phải vay mượn. Mà đã vay mượn thì rất ngại nói với chồng nên khi đi làm phẫu thuật, tôi cũng nhờ em gái đưa đi, nói là đi thăm bà con ở Hà Nội".
Khi mang "sản phẩm" về, chị M nói: "chồng tôi cũng khá bất ngờ nhưng thấy vợ vui hơn, anh ấy cũng không nói gì. Hơn nữa, phẫu thuật hết gần 100 triệu đồng nhưng tôi chỉ khai có 10 triệu".
Chị Nguyễn Thị L. một "tín đồ" của thời trang tóc và sơn sửa móng tay thì vừa chi 12 triệu đồng để cắt mí mắt (cắt 2 mí) tại một trung tâm ở Đa Kao (Quận 1, TPHCM). "Tui cũng khảo giá rồi, có nơi chỉ làm 6-7 triệu đồng nhưng là làm dạo. Còn tui làm tại cơ sở này rất uy tín nên giá cao"- chị nói.
Điều đáng nói thu nhập của gia đình chị trông vào những cuốc xe ôm và tiền chạy chợ của chị, vẻn vẹn có 8-9 triệu đồng/tháng. 8-9 triệu đồng nuôi 2 đứa con đang tuổi ăn học, 1 em trai thiểu năng của anh nên gia đình không bao giờ dư dả. Chị L.dành dụm mãi mới có vài triệu đồng, số còn lại chị đi vay.
"Ảnh biết là ảnh điên lên luôn, nhưng nhu cầu làm đẹp thì chị em nào cũng ham cho nên tui kệ. Đi làm đẹp thì cứ làm thôi, mắc chi phải nói với ảnh"
... và những lý do trời ơi
Ngoài ra, một trong những lý do mà nhiều chị em ... bất ngờ đi phẫu thuật là gặp những cú sốc trong hôn nhân. Trong đó chủ yếu là vì chồng có bồ. Khi gặp hoàn cảnh này, nhiều chị em nghĩ mình "già, xấu, nhão" nên chồng chê.
Chị Đào Thị M.H (Cổ Nhuế, Hà Nội) rơi vào tình cảnh đó. Kể chuyện hoàn cảnh, chị khóc nấc lên: "Mình 33 tuổi, 2 con rồi, da nhăn bụng xệ, làm sao mà bằng con bồ sinh năm 91 được. Mình nghĩ cải thiện được ngoại hình thì tự tin hơn".
Không biết có phải vì say đắm với bồ mà có đến 1-2 tháng chồng chị M.H vắng nhà biền biệt, chị M.H ôm tiền đi căng da mặt, làm lại răng.. hết tổng công 87 triệu đồng. "Mình đi làm PTTM chồng không biết, mà cũng không muốn cho anh ta biết vì cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt thế này, biết mà làm gì".
Tuy nhiên, nhiều phụ nữ khác giấu chồng không phải vì "cơm không lành, canh chẳng ngọt" mà vì nhiều lý do trời ơi...
Anh Nguyễn Văn Hùng (Đông Anh, Hà Nội) có vợ là chị Vũ Thu H. Chị H ngực rất "lép" nên muốn đi nâng ngực, còn anh Hùng thì cương quyết không đồng ý. Anh bảo: "Cách đây mấy năm, Hà Nội cũng có vụ chết người vì nâng ngực. Tôi đọc báo thấy nói nạn nhân có tiền sử bị bệnh tim mạch nhưng BS vẫn cho tiến hành ca mổ. Giờ các TMV mọc lên nhan nhản bởi vì kiếm tiền dễ quá. Vợ tôi cũng có bệnh về tiền đình. Tôi sợ vợ có thể gặp tai nạn nên can".
Chồng can nhưng chị H vẫn quyết làm PTTM. Vì giấu chồng nên chị không dám đi làm các xét nghiệm. Tuy nhiên, tới lúc chuẩn bị đặt cọc đi mổ ở một TMV phố Hai Bà Trưng (Hà Nội) thì bị chồng phát hiện ra và cấm!
Chị Hoàng T. (TX Phủ Lý, Hà Nam) thì giấu chồng đi căng da mặt ở BV Đa khoa Hồng Ngọc. Chị cho biết: "Tôi không nói với người nhà là muốn mang lại điều bất ngờ. Chồng tôi thấy vợ trẻ hẳn ra thì cũng vui"
Tuy nhiên, không phải chị em nào cũng đạt được mong muốn. Bác sĩ Nguyễn Thanh Thái - Trưởng khoa Phẫu thuật tạo hình (Bệnh viện Việt Nam - Cuba), nâng ngực, làm đẹp ngực là nhu cầu chính đáng của phụ nữ. Tuy nhiên, trước khi quyết định "làm gì đó" với bộ ngực của mình, chị em nên thận trọng.
Không ít chuyện bi hài đã xảy ra từ chuyện trốn chồng đi phẫu thuật ngực. Chị Nguyễn Thị Hoa (Hà Nội) muốn tặng chồng một món quà bất ngờ nhân dịp sinh nhật. Do đó, nhân lúc chồng đi công tác dài ngày, chị đã âm thầm đi phẫu thuật thẩm mỹ. Tuy nhiên, chỉ sau một tháng phẫu thuật, chị đã ê chề, đau khổ. Bộ ngực của chị cứng ngắc như hai trái banh tennis.
Cảm giác ở đầu nhũ hoa cũng tê cứng, bi bì, khiến chị cảm thấy ngứa ngáy, khó chịu. Đã thế, túi ngực đặt không đúng, bị xô lệch nên chỉ sau một thời gian "sử dụng", ngực "nhảy lên" gần cổ, khiến áo ngực một nơi, ngực một nẻo. Thành thử, nếu chị không để ý một chút là bỗng dưng có tới "4 quả" nằm chình ình.
Đi công tác về, thấy tình cảnh đó chồng chị Hoa sự nổi giận. Anh bảo rằng nếu như chị không đưa cặp tuyết lê về "nguyên trạng" thì ra ngủ riêng. Anh không thích gần gũi với người vợ độn đồ giả. "Ngủ với vợ mà cứ như ôm cái bóng đèn lo vỡ thế thì làm gì còn cảm hứng" - chồng chị Hoa bực tức. Vừa xấu hổ, vừa đau khổ, chị Hoa lại tìm đến bệnh viện để xin được đưa về nguyên trạng, cho dù xấu đẹp cũng là "của mình mình thương".
Theo VNE
Tôi thà chết vẫn muốn có một bộ ngực tròn đầy Tôi mang kiếp "thân sâu hồn bướm", vì thế ngay từ nhỏ, dù dưới mắt mọi người, tôi là đàn ông chính hiệu, nhưng tôi vẫn khát khao có bộ ngực phụ nữ. Và tôi hiểu nỗi niềm đàn bà khi mơ có bộ ngực đẹp. Khi tuổi 12-13, tôi đã lấy áo ngực của các chị mang ra mặc thử. Chính vì...