‘Đàn ông coi ngực phụ nữ là… chiếu nghỉ’
‘Sở dĩ tôi ví von ngực phụ nữ giống như chiếu nghỉ của cầu thang là bởi ánh mắt của đàn ông chẳng khác nào một người đang hùng hục bước đến hụt hơi bỗng tìm được địa điểm có thể thư giãn, nghỉ ngơi và thỏa sức tưởng tượng…’ – chị L.T nói.
Là người dạn dày kinh nghiệm do va chạm với nhiều kiểu người trong cuộc sống, chị L.T (29 tuổi, ở Đống Đa, Hà Nội) thẳng thắn cho rằng: “Với đàn ông, họ coi ngực của phụ nữ là chiếu nghỉ của mắt”.
Và bằng lý lẽ của bản thân, chị khẳng định gần như tất cả đàn ông đều mắc phải bệnh thích ngắm ngực phụ nữ. Cùng trò chuyện với chị để phần nào hiểu lý do tại sao chị lại suy nghĩ như vậy.
- Chào chị! Được biết cách đây không lâu, chị đã gây náo loạn tại một quán café vì thẳng tay tát vào mặt một người đàn ông sau khi trút cả ly sinh tố lên đầu người ta. Chị có thể chia sẻ về tình huống khi đó không?
Nghe từ “náo loạn” trong câu hỏi của bạn là tôi hiểu người ta đã nâng và đặt tôi lên tầm… khủng bố, cần cảnh giác cao độ rồi. Hóa ra chả cần mệt công nghĩ cách chen lấn vào showbis thì tiếng tăm cũng nổi như cồn và bay nhanh gớm nhỉ (cười)!
Tôi nghĩ chuyện mình ứng xử ở quán café chẳng có gì quá quan trọng và quá đáng. Mặc dù lúc đó, tôi đã toan bỏ đi nhưng rồi lại phản xạ một cách rất tự nhiên: đứng vụt dậy, tát cho một cái và dội luôn ly nước lên đầu.
Với tôi, một gã đàn ông đến phép lịch sự tối thiểu cũng không có thì một cái tát và một ly sinh tố “gội đầu” không ăn nhằm gì. Để anh ta hơi tẽn tò một chút có phần hơi nhẹ so với tội lỗi anh ta gây ra. Thực tình, nếu tôi là một cô nàng có cơ bắp một chút hoặc từng học môn võ nào đó thì có lẽ anh ta sẽ phải ra về trong bộ dạng chân đi cà nhắc và mặt nhăn nhó vì đau.
- Cụ thể anh ta đã làm gì mà khiến chị nổi nóng như vậy?
Có vẻ như tôi đã mang tiếng ác vì hành động chính nghĩa của mình. Thực ra tôi không muốn nhắc lại làm gì! Chuyện này đâu có hay ho gì cho người ta và cũng chả rạng rỡ gì cho tôi. Mà cái lý do khiến mọi chuyện bùng nổ thì gần như là bệnh của tất cả đám đàn ông chứ không riêng gì anh ta. Nên có thể khi tôi nói ra thì mọi người sẽ phản ứng theo kiểu: “Ôi dào, tưởng chuyện gì, chứ chuyện đó thì gã đàn ông nào chả thế”. Và lúc đó, chuyện tôi tát và đổ ly sinh tố lên đầu anh ta bỗng dưng giống như tôi cố tình “chuyện bé xé ra to”…
Video đang HOT
Tuy nhiên có lẽ nếu tôi không trả lời rõ ràng thì bạn sẽ truy vấn tôi đến cùng. Mà hình như mọi chuyện giờ đây đang diễn ra theo chiều hướng chả tốt cho tôi. Nói với bạn, có khi tôi gỡ thêm được một nốt rối cho mình. Đúng như bạn đã nghe thấy, tôi đã tát và dội ly sinh tố lên đầu một gã đàn ông. Và lý do là vì anh ta cố tình nghển cổ, hiếng mắt, nhìn chằm chằm vào ngực tôi từ phía bàn đối diện.
Vậy là vì thế mà chị cũng cho rằng đó là “bệnh” gần như tất cả những người đàn ông? Lẽ nào trong những cuộc gặp gỡ của chị…
Ơ, tôi đâu có dại. Không ai dám quy chụp cả một quan điểm chỉ vì một tình huống cá biệt mà mình gặp trong đời cả. Cuộc gặp gỡ hôm đó cũng chỉ đóng vai trò là nhân tố thêm thắt ví dụ cụ thể cho sự khẳng định của tôi mà thôi. Hơn nữa, không riêng gì tôi, giờ bạn cứ thử chạy đi hỏi mọi người xung quanh xem. Chắc chắn tất cả những cô gái mà chị đặt câu hỏi “Đàn ông thích ngắm vòng 1 của phụ nữ hơn mọi thứ?” sẽ cho rằng “Đó là điều đương nhiên”.
Ngoài ra, tôi có thể dẫn chứng thêm cho bạn về một cuộc khảo sát mà người ta đã chứng minh rằng 80% ánh nhìn đầu tiên của đàn ông là tập trung vào vùng ngực của phụ nữ. Từ đó bạn có thể thấy quan điểm “đàn ông coi ngực phụ nữ là chiếu nghỉ” hoàn toàn có căn cứ. Ánh mắt của họ có thể lởn vởn nhìn khắp cơ thể bạn để tìm những đường nét nổi bật. Tuy nhiên cuối cùng, bạn thấy đấy, điểm dừng đăm đăm và chăm chú nhất là ở nơi quen thuộc cần dừng.
- Nhưng nếu chỉ viện dẫn như thế tôi e rằng nhiều người sẽ cho rằng chị cố chấp, nông nổi…
Bạn đừng cố gắng khích tướng tôi. Vì tôi nhờn với những kiểu câu hỏi như vậy lắm! Tôi cũng chẳng thấy hay ho gì mấy trò nghe người này đồn thổi điều nọ, việc kia rồi nhảy đổng lên mắng chửi thiên hạ… Tôi cứ thích mọi chuyện diễn ra tự nhiên. Điều gì đúng thì sẽ đúng chẳng qua nó sẽ đến nhanh hay chậm tùy theo cách tiếp cận vấn đề của mỗi người.
Tôi cũng không muốn tự biến mình thành kẻ nanh nọc, đanh đá trong mắt mọi người đâu. Sở dĩ tôi ví von ngực phụ nữ giống như chiếu nghỉ của cầu thang là bởi ánh mắt của đàn ông chẳng khác nào một người đang hùng hục bước đến hụt hơi bỗng tìm được địa điểm có thể thư giãn, nghỉ ngơi và thỏa sức tưởng tượng…
Bạn cứ thử lê la vào các diễn đàn xã hội, tham dự vài cuộc nhậu cùng cánh đàn ông và ở lại nghe họ dốc bầu tâm sự khi đã ngà ngà say. Bạn sẽ biết đến trong mơ, cánh đàn ông cũng muốn được “sở hữu” một người đàn bà có cái “chiếu nghỉ” là bộ ngực đẹp.
- Chị rút ra được điều gì sau khi sự việc đã xảy ra?
Thực ra thì nếu sự việc kia mà lặp lại thì tôi vẫn sẽ mạnh tay với anh chàng đó. Đơn giản vì tôi không nằm trong số những cô gái thu hút đàn ông bằng cách khoe cơ thể. Tôi cũng không chấp nhận nổi cái nhìn biến thái của ai đó vì trong khi mình thực sự muốn tạo dựng một mối quan hệ tốt thì đối phương lại tỏ ra thiếu tế nhị.
Trong trường hợp của anh chàng kia là thiếu văn hóa. Nhiều người, trong đó có một số chị em nói đùa rằng đàn ông mà có bộ ngực nhô gồ lên và tròn trịa như của phụ nữ thì họ đã chẳng thèm muốn huống gì là nhìn vào vòng 1 của phụ nữ. Cá nhân tôi thì cho đó là những lời bao biện dảo hoạt của cánh mày râu, họ mang cái lý lẽ “cái gì mình không có thì thường thèm muốn” để che đậy. Nếu bạn từng nghe họ chuyền tai nhau câu “đàn ông đích thực nhìn ngực đầu tiên” thì bạn sẽ chả bao giờ tin.
Thực tế là dù bạn có xinh đẹp thế nào, nước da bạn có trắng như Bạch Tuyết hay nâu bánh mật, dáng chuẩn điệu đà hay không… thì cũng không hấp dẫn bằng vòng 1 đẫy đà. Hơn thế, cánh mày râu cũng ngấm ngầm cho rằng vòng 1 là yếu tố liên quan mật thiết tới khả năng “chuyện ấy”. Cho nên quan niệm “điểm dừng mắt” đầu tiên, lâu nhất của họ sẽ không bao giờ thay đổi.
- Cảm ơn chị về cuộc trò chuyện!
Theo VNE
Khó chịu khi bố chồng can thiệp quá vào đời sống riêng tư
Có lần bị mất tiền tôi cũng dám kêu ai, đồ đạc quần áo, các thứ trong phòng ông đều biết tôi để chỗ nào, lấy dùng một cách rất tự nhiên.
Chúng tôi kết hôn được một năm, cảm giác khó chịu, nhất là đối với bố chồng. Gia đình anh chỉ có duy nhất anh, nhiều người bảo tôi sướng vì sẽ được chiều, tôi cũng cảm nhận được thế, chả ai là tròn vẹn cả, được cái này mất cái kia.
Ngày làm đám cưới, sau khi mọi việc xong xuôi, tôi tranh thủ vào phòng nghỉ ngơi một chút cho đỡ mệt vì cả sáng đứng tiếp khách, mở cửa bước vào phòng thấy bố anh nằm ngủ trên giường tân hôn, trong đó tôi chưa được nằm lần nào. Nghĩ chắc ông cũng mệt, nhưng tôi hơi thắc mắc vì còn nhiều giường khác chứ đâu chỉ có mỗi giường vợ chồng tôi, tôi cũng lờ đi.
Ảnh minh họa: HH
Khoảng một tháng sau, vì chồng làm xa nhà, thỉnh thoảng mới về chơi một hai hôm nên tôi hay xuống chơi với anh. Lần đó tôi xuống chơi cũng lâu nên anh đưa tôi về nhà, cũng là nghỉ ngơi luôn. Về đến nhà tôi thấy phòng mình sáng, đi vào thấy bố chồng đang nằm xem tivi trong phòng, mặc dù nhà tôi có hai tivi. Tôi ngồi ở ngoài chán chê đợi ông ra để vào, vì ngại không muốn vào phòng khi ông chưa ra, lâu quá đến nỗi anh phải quát lên "Bố đi ra cho bọn con đi ngủ". Chần chừ một lúc ông mới ra.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản ông xem tivi trong phòng vì màn hình to, cũng hơi khó chịu một chút. Rồi về sau, hễ tôi ra ngoài là ông lại vào phòng tôi, nhiều lần đồ đạc trong phòng bị đảo lộn hết, mỗi ngày tôi càng thêm khó chịu. Tôi không thích như vậy, không thích ai can thiệp quá vào đời sống riêng tư của mình, cũng tránh những mập mờ giữa bố chồng con dâu. Tôi nói với chồng không thích bố vào phòng, anh chỉ nghe chứ không nói lại với bố mẹ, thậm chí tôi còn nói với chị con nhà bác, chị có nói lại với bà, mà bà chẳng nói gì với ông. Việc đó vẫn diễn ra cho đến tận giờ.
Có lần bị mất tiền tôi cũng dám kêu ai, đồ đạc quần áo, các thứ trong phòng ông đều biết tôi để chỗ nào, lấy dùng một cách rất tự nhiên, đến cái cốc uống nước của tôi trong phòng ông cũng lấy ra dùng rồi làm vỡ. Có lần vào phòng tôi, chẳng biết ấn khoá thế nào cửa sập vào, không mở được ra, chìa khoá để trong phòng, cuối cùng phải phá cửa. Cứ ngỡ chồng sẽ nói bố không vào hoặc cần gì thì hãy vào, nhưng đâu vẫn đóng đấy.
Ngoài ra, trong bữa cơm, nếu có cá là y như rằng ông dầm nguyên đầu cá vào bát nước chấm, vừa tanh vừa không có chỗ để chấm thức ăn, tôi chẳng bao giờ chấm thức ăn gì cả. Nước canh tôi không cho mì chính là lại làu nhàu "Chả có cái mẹ gì cả", rồi đứng phắt dậy, ném đũa xuống mâm cơm. Lại nữa, ông chuyên mặc quần sooc ngắn, thói quen của ông là ăn cơm thu cả 2 chân lên ghế, làm tôi vừa thấy ngại vừa không dám nhìn, chỉ biết gục mặt xuống ăn.
Tôi hay mua đồ về chế biến các món để ăn, một phần vì đang có bầu và phần để cho ông bà thưởng thức, nhưng cứ nấu lên ông lại kêu "Kinh bỏ mẹ", rồi vẫn ăn hết thậm chí còn ăn khỏe hơn tôi. Ông luôn chê tôi nhà quê, trong khi đó tôi là gái phố, bố là chủ xây dựng còn mẹ kinh doanh; nhà chồng là phố núi, ông bà không có lương. Tôi luôn im lặng trước những câu nói của ông, không dám nói lại vì sợ mọi người bảo cãi láo. Nhiều lúc ấm ức, tủi thân chỉ biết nằm trong phòng nước mắt ngắn nước mắt dài.
Tôi nói tất cả những suy nghĩ của mình với chồng nhưng anh không nói gì cả, mỗi lần tôi động đến là anh lại lảng sang chuyện khác. Các bạn bảo tôi phải làm sao, có phải tôi quá kỹ tính hay bố anh quá vô tư? Thưc sự mọi hành động của ông làm tôi rất khó chịu.
Theo VNE
Em đã lên giường với sếp chẳng khác gì gái Em biết, lên giường ngủ với kẻ khác khi đang yêu chẳng khác gì một con đĩ. Nhưng em đang lấy sai lầm trước đó làm bài học đắt giá cho mình để không bao giờ tái phạm. Gửi cho chị Lâm Tường Khánh Linh điều mà chị thực sự muốn nghe lúc này trong bài "Tình em không có nhưng nghĩa với...