Đàn ông càng điềm tĩnh càng hấp dẫn
Phụ nữ vốn phức tạp, tâm tính thay đổi theo… thời tiết nên dễ nóng, dễ quạu, dễ vui, dễ buồn. Vậy nên họ cần một người đàn ông điềm tĩnh như mặt hồ và vững chãi như núi để làm điểm tựa.
Tôi từng sống với một người chồng rất tử tế, rất lành tính nhưng lại dễ nổi nóng và mất kiểm soát. Khi nóng giận, anh có thể đập đồ, xưng mày tao, đánh con rất nặng tay, la hét ầm ĩ trong nhà ngoài xóm… Khi qua cơn, anh xin lỗi và bảo do nóng quá, do không kềm được. Những chuyện như thế cứ lặp đi lặp lại trong suốt cuộc hôn nhân 6 năm của chúng tôi.
Công bằng mà nói, tôi cũng nóng tính không kém. Nhưng tôi là phụ nữ nên khi nổi nóng cũng ít tính “sát thương” hơn. Còn đàn ông, có lẽ do khuynh hướng “nguyên thuỷ” là dùng sức mạnh trấn áp mọi thứ nên khi họ nổi nóng thật đáng sợ. Càng đáng sợ hơn nữa khi họ nổi nóng rất dễ dàng, chuyện nhỏ chuyện to gì cũng thành nguyên nhân cả.
Chồng cũ tôi rất dễ nổi nóng chỉ vì những chuyện nhỏ. Ảnh minh họa
Ngay cả bây giờ, khi đã ly hôn, mỗi khi cần thảo luận điều gì, tôi vẫn cảm thấy rất căng thẳng vì không biết anh sẽ lại “nổi xung thiên” khi nào. Vì vậy, tôi hạn chế nói chuyện trực tiếp, thường chỉ gọi điện hoặc nhắn tin. Con gái tôi rất yêu bố nhưng cũng rất sợ khi bố nổi nóng. Bé bảo khi ấy nhìn bố như người khác.
Có lẽ vì bản thân là người nóng tính và có “ kinh nghiệm đau thương” với một người đàn ông nóng tính, tôi đặc biệt thích những người đàn ông điềm tĩnh. Họ ít khi ồn ào, ít khi nổi nóng, nói gì cũng chậm rãi, từ tốn, nhưng rất quyết đoán và dứt khoát. Ngay cả khi tôi nổi nóng, họ cũng rất bình thản, khiến tôi tự cảm thấy mình vô lý và tự động… tịt ngòi.
Video đang HOT
Tôi thường bị thu hút bởi những người đàn ông điềm tĩnh. Ảnh minh họa
Ví dụ như sếp tôi bây giờ, làm việc cùng đã ba năm nhưng tôi chưa từng thấy ông nổi nóng. Bất cứ chuyện gì, ông cũng lắng nghe một cách điềm tĩnh và đưa ra giải pháp một cách nhẹ nhàng. Ông chưa bao giờ lớn tiếng nhưng nhân viên nể một phép và xem ông như điểm tựa. Ông từng có lần thấy tôi nổi nóng với nhân viên nên ân cần góp ý: “Nếu ngay cả cảm xúc của bản thân mà chúng ta cũng không kiểm soát được, thì làm sao quản lý được nhân viên?”. Câu nói đó khiến tôi thấy xấu hổ và từng chút một, tự điều tiết cảm xúc của mình tốt hơn.
Tôi cũng may mắn đang yêu một người đàn ông điềm tĩnh. Anh ít khi nổi nóng mà ngay cả khi bực dọc, anh cũng không nói nhiều. Anh thường im lặng, đợi đến khi cả hai bình tĩnh hơn, sẽ chủ động bắt chuyện lại. Nhờ vậy mà cơn nóng giận của tôi cũng qua đi và khi trò chuyện trở lại, cả hai đều cảm thấy vui vẻ và sẵn sàng nhường nhịn.
Người phụ nữ cần một người đàn ông điềm tĩnh như mặt hồ và vững chãi như núi để làm điểm tựa. Ảnh minh họa
Người ta hay bảo phụ nữ là một “sinh vật” phức tạp, tâm tính thay đổi theo… thời tiết nên dễ nóng, dễ quạu, dễ vui, dễ buồn. Không biết có phải vì vậy mà họ cần một người đàn ông điềm tĩnh như mặt hồ và vững chãi như đá núi để làm điểm tựa. Đàn ông càng điềm tĩnh, càng nói ít làm nhiều, lại càng hấp dẫn. Cuộc sống vốn dĩ đã rất mệt mỏi và áp lực, nếu may mắn có một người điềm tĩnh ở cạnh, tôi tin chắc đó là phúc phần để bạn có thể cân bằng và tận hưởng cuộc sống của mình.
Trần Khoa Yêng Hạ
Theo phunuonline.com.vn
Dọn đồ giúp vợ sau chuyến công tác trở về, tôi choáng toàn tập khi thấy một loạt đồ lạ lẫm
Tôi luôn tin tưởng vợ và an phận với vai trò "người đàn ông nội trợ", thật không ngờ...
Cách đây 3 năm, tôi là đầu bếp của một nhà hàng có tiếng. Vợ tôi khi đó là khách hàng quen của nhà hàng. Em thường xuyên dẫn sếp, khách hàng tới ăn và khen tôi nấu ngon. Nhiều khi em còn gọi tôi ra trò chuyện, hỏi cách nấu mấy món em thích. Tôi nhiệt tình chỉ dẫn, còn viết cả công thức cho em. Một hôm, em nói thế này: "Phải chi có chồng đầu bếp như anh thì tuyệt biết mấy".
Sau câu nói đó, chúng tôi trao đổi số điện thoại và hẹn hò nhau. Em là người năng động, biết cách giao tiếp, uống bia rất cứng, thậm chí còn uống nhiều hơn tôi. Trong công việc, em cũng được lòng sếp, thường xuyên đi công tác cùng sếp và lương cao gấp 5 lần tôi.
Những cuộc hẹn của chúng tôi thường diễn ra tại nhà riêng của em. Tôi nấu những món ăn em thích, em ngồi líu lo trò chuyện trong lúc chờ đợi. Với tôi, như thế là bình yên rồi. Người yêu cũng thường an ủi, bảo tôi rằng em cố gắng đi công tác với sếp để kiếm thêm ít tiền dành dụm cho tương lai. Sau này cưới rồi, em sẽ không đi đâu nữa.
Tôi nấu những món ăn em thích, em ngồi líu lo trò chuyện trong lúc chờ đợi. (Ảnh minh họa)
Yêu nhau được nửa năm, chúng tôi tổ chức đám cưới. Sau khi cưới, tôi dọn về nhà riêng của em ở. Vợ tôi có thai, sinh con nhưng chỉ được 3 tháng, em đã đi làm lại vì công ty có việc gấp. Thương con trai không ai chăm sóc, tôi quyết định nghỉ việc, lui về làm "người đàn ông nội trợ" để vợ yên tâm công tác.
Công việc hàng ngày của tôi gắn liền với con trai và với bếp núc. Nhiều người cười chê tôi ngu dại, vợ đẹp không lo giữ mà chỉ chăm chăm ở nhà giữ con, người lúc nào cũng bốc mùi dầu mỡ, sữa bỉm. Nhưng tôi không quan tâm. Tôi nghĩ mỗi người một suy nghĩ riêng, tôi trông con đến khi bé được 2 tuổi rồi sẽ đi làm lại.
Vợ tôi cắm mặt vào công việc. Em đi sớm về khuya nhưng với chồng con vẫn nhẹ nhàng, yêu thương. Thông thường khi đi công tác về, vợ tôi tự thu xếp đồ đạc. Nhưng hôm nay vì quá mệt mỏi, em dặn tôi cứ để yên vali đó, em ngủ một tí rồi dọn dẹp sau. Thương vợ vất vả, tôi chủ động thu xếp đồ đạc giúp em.
Tin tưởng quá rồi giờ bị thiên hạ cười chê vào mặt. (Ảnh minh họa)
Khi dọn đồ, tôi bất ngờ khi thấy khá nhiều đồ ngủ ren gợi cảm, loại mà vợ chưa bao giờ mặc và trong ngăn kéo nhỏ nhất của vali có một hộp "ba con sâu" bóc dở. Đáng nói, loại "ba con sâu" này không phải loại tôi dùng, nó là loại đắt tiền. Cầm hộp bao, tôi bần thần cả người.
Vợ tôi tỉnh dậy, thấy tôi ngồi bên cạnh đống quần áo, son phấn và cầm hộp bao trên tay thì hốt hoảng giằng lấy. Tôi to tiếng hỏi đây là cái gì? Em luống cuống nói em mua từ bên Thái về, định tối nay dùng thử với tôi.
Tôi cười. Định dùng thử với tôi mà bóc ra, chỉ còn 2 cái thôi sao? Biện minh như thế mà vợ tôi cũng nói ra được. Không kiềm chế được cơn nóng giận, tôi đã tát vợ rồi chở con về nhà mẹ.
Mẹ tôi nghe chuyện, mắng tôi ngu khi nghỉ việc trông con. Đó là lý do chính khiến tôi bị cắm sừng. Nhưng nhìn con, tôi không thấy mình sai. Tôi chỉ hận vợ tôi thôi. Tin tưởng quá rồi giờ bị thiên hạ cười chê vào mặt. Tôi có nên nộp đơn ngay không? Và con tôi chỉ mới 1 tuổi hơn, nếu nộp đơn, liệu tôi có được quyền nuôi thằng bé? Bị bắt mất nó, chắc tôi điên lên mất.
Theo afamily.vn
Phụ nữ đừng dại dột khiêu khích cơn nóng giận của đàn ông "... Nhiều bà vợ có kiểu thách thức "anh dám đánh tôi", "anh thử đánh tôi xem" rồi bị đánh lại kêu chồng vũ phu, hung bạo..." Chồng đi làm không về ăn cơm, không gọi điện báo vợ, sau rồi về vợ nổi giận nói những lời khó nghe liền ăn ngay một cái tát của chồng . Tôi thấy phần đa...