Đàn bà vì con mà cam chịu ở bên chồng tệ bạc có phải là lựa chọn tốt nhất?
Con trẻ bây giờ rất nhạy cảm. Chính bản thân con hiểu hơn ai hết gia đình mình có yên ấm hay không. Cam chịu ở bên chồng tệ bạc vì con có phải là điều tốt?
Đã rất nhiều lần, tôi khuyên chị hãy ly hôn. Là bạn thân, tôi hiểu chị đã phải chịu đựng những gì ở người chồng tệ bạc, ngoại tình ấy. Cưới nhau 10 năm, có với nhau 2 mặt con nhưng chị chẳng có ngày nào yên ổn. Ba mẹ chồng gia trưởng, cay nghiệt. Còn người chồng thì vô tâm, lại có thói trăng hoa. Thế nhưng, lần nào chị cũng ngơ ngác hỏi tôi: “Còn 2 đứa con của chị nữa, chúng sẽ sống ra sao?”.
‘Còn 2 đứa con, chúng sẽ ra sao đây?’ – Ảnh minh họa: Internet
Chị kể, sống với ba mẹ chồng lúc nào đầu óc của chị cũng căng như dây đàn vậy. Họ luôn khắt khe, áp đặt, luôn so sánh chị với con dâu của những người khác. Chị nín nhịn cho yên cửa yên nhà. Nhưng điều khiến chị đau lòng nhất chính người chồng của mình. Thừa hưởng thói gia trưởng của cha, anh cũng luôn cho rằng chuyện bếp núc, con cái, chăm sóc nhà cửa là của đàn bà. 10 năm kết hôn, chưa một lần phụ chị nấu ăn, chăm con. Chưa một lần biết cảm thông, thấu hiểu những khổ sở của vợ. Nhưng đau lòng nhất là anh còn có thói trăng hoa. Đã 2 lần, chị phát hiện anh ngoại tình nhưng rồi gạt nước mắt tha thứ.
Tôi bảo chị đừng cam chịu, đừng chấp nhận thiệt thòi nữa. Nhưng chị bảo rằng, chị cần cha cho 2 đứa con của mình. Chính chị đã lớn lên thiếu vắng tình thương của một người cha. Ba mẹ chị ly hôn khi chị còn rất nhỏ, chị lớn lên trong sự khổ tâm của mẹ. Miệng đời cay độc, mỗi khi chị làm điều gì sai thì lập tức mọi người lại bảo rằng con không cha nên mới như vậy… Chị không muốn con mình cũng có một tuổi thơ như thế. Rồi tương lai của con, cuộc đời con sẽ chẳng còn bình yên nữa.
Khố tâm nhất là chuyện chồng trăng hoa – Ảnh minh họa: Internet
Video đang HOT
Tôi nói rằng chị có công việc, chị có thể nuôi tốt 2 đứa con của mình. Chứ sống trong gia đình đó, bị gia đình chồng và chồng đối xử tệ bạc thì cuộc đời chị còn được mấy ngày vui? Lựa chọn cam chịu không bao giờ là con đường duy nhất. Đàn bà cưới chồng, chồng tốt thì ở, tệ bạc thì mình rời đi. Đàn bà nghĩ rằng mình đang làm mọi thứ vì con, đang sống cho con nhưng có bao giờ tự hỏi những đứa trẻ sẽ nghĩ gì, cảm nhận được gì khi lớn lên trong sự ghẻ lạnh của cha mẹ?
Hạnh phúc thật sự mới khiến con người ta bình yên, thanh thản. Còn thứ hạnh phúc đã đổ nát từ lâu mà người đàn bà đang gìn giữ cho con chỉ là thứ giả tạo. Con trẻ bây giờ rất nhạy cảm. Chính bản thân con hiểu hơn ai hết gia đình mình có yên ấm hay không. Làm sao con có thể lớn lên bình yên khi chứng kiến những cảnh đau lòng trong gia đình? Làm sao có thể hạnh phúc khi biết mẹ mình đang ôm những vết thương sâu hoắm trong lòng?
Con trẻ sẽ không hạnh phúc nếu sống trong một gia đình bất hạnh – Ảnh minh họa: Internet
Người đàn bà khôn ngoan và bản lĩnh là người biết lúc nào nên ở, lúc nào nên đi. Hạnh phúc nhiều khi là sự chọn lựa chứ không phải là cam chịu. Phụ nữ vốn dĩ thiệt thòi, có chồng tệ bạc mà cam chịu thì biết đến khi nào mới tìm thấy được sự bình yên? Nếu quá đau khổ, thì hãy mạnh mẽ dắt con tìm con đường khác tươi sáng hơn. Cam chịu không bao giờ là con đường duy nhất.
Nam Khuê
Tâm sự đàn bà ly hôn: Duyên vợ chồng đã hết, càng níu kéo càng thêm đau lòng
Nếu hôn nhân không hạnh phúc thì mình chọn con đường khác để đi. Suy nghĩ đơn giản rằng duyên vợ chồng chỉ đến đó, hết duyên hết nợ thì buông nhau cho nhẹ lòng.
Tôi cũng như biết bao nhiêu người phụ nữ khác, mong cuộc đời mình hạnh phúc, bình yên khi bước vào hôn nhân. Nhưng có lẽ, tôi kém duyên phận mỏng. Vợ chồng tôi cưới nhau được 6 năm mà đã thấy chán chường, rệu rã. Tôi đã làm mọi cách để níu kéo, để thay đổi nhưng rồi chỉ nhận về những đắng chát mà thôi. Thôi thì duyên vợ chồng đã hết, tôi làm người đàn bà ly hôn.
Cuộc sống vợ chồng tôi chán chường, mệt mỏi - Ảnh minh họa: Internet
Sau 6 năm cưới nhau, vợ chồng chúng tôi đã sống chẳng khác gì người dưng. Chẳng ngủ chung giường, rất hiếm cùng nhau ăn chung một bữa cơm vui vẻ, thậm chí chẳng có gì để nói với nhau cả... Chồng tôi mải mê trong công việc, anh có quá nhiều nỗi bận tâm mà vợ con chẳng thể nào xen vào được. Tôi đã từng khóc hết nước mắt, khuyên nhủ chồng nhưng rồi chẳng thể thay đổi được gì nên đành buông xuôi.
Thú thật, tôi cảm thấy mình có chồng cũng như không. Có chồng mà phải làm mọi thứ một mình. Những lúc con đau ốm, bệnh tật, bản thân sốt cao cũng chẳng có bóng dáng của chồng. Nhiều lúc bệnh nằm thèm một tô cháo nóng, một ly nước cam mà chồng triền miên đi nhậu lại trào nước mắt.
Chồng tôi rất vô tâm với vợ con - Ảnh minh họa: Internet
Trước khi kết hôn, tôi là một người vui vẻ, hay cười nói trong mắt mọi người. Nhưng cưới nhau vài năm, bạn bè đều nói tôi thay đổi quá nhiều. Nụ cười đã biến mất, thay vào đó là nỗi muộn phiền, lúc nào cũng thấy ủ dột, thở dài. Vì buồn chán chồng vô tâm mà tôi cũng bỏ bê cơ thể, chẳng chăm sóc bản thân mình. Tôi trông già đi rất nhiều, thấy cuộc sống của mình chẳng có động lực để cố gắng, chẳng có chút niềm vui nào.
Tôi tự nhủ, rồi mình sẽ sống như thế này trong bao lâu nữa? 10 năm, 20 năm hay suốt cả cuộc đời mà chẳng có nụ cười. Tôi thấy nhiều người đàn bà cam chịu, nhẫn nhịn sống với chồng vì con. Nhưng có chồng cũng như không thì ở lại làm gì? Tôi muốn sống một cuộc đời khác, muốn được bình yên và thanh thản. Suy nghĩ, phân vân rất nhiều tôi quyết định ly hôn. Tôi cũng không quá đau lòng bởi tôi tin mình chỉ còn con đường đó.
Nếu hôn nhân không hạnh phúc thì chọn con đường khác để đi - Ảnh minh họa: Internet
Suy cho cùng, đàn bà lấy chồng đều mong muốn cuộc đời mình sẽ vui vẻ, bình yên. Nếu hôn nhân không làm ta hạnh phúc thì mình chọn con đường khác để rẽ. Chúng ta vẫn còn đó một con đường rất dài để đi. Sống với chồng, cuộc đời chìm trong nước mắt thì chi bằng kết thúc nó đi. Suy nghĩ đơn giản rằng duyên vợ chồng chỉ đến đó, hết duyên hết nợ thì buông nhau cho nhẹ lòng.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Phụ nữ đừng cam chịu cả đời ở bên một người chồng khiến mình đau khổ Bi kịch của phụ nữ cam chịu là chấp nhận số phận của mình! Như con chim bị giam trong lồng, biết mình không có tự do nhưng lại không có can đảm giải thoát. Nỗi khổ lớn nhất của phụ nữ không phải lấy nhầm chồng. Còn có một bi kịch lớn hơn mang tên: Cam chịu và chấp nhận dẫu biết...