Đàn bà nhất quyết lấy người yêu mình!
Vì nếu không lấy người yêu mình, cuộc hôn nhân về sau cũng chỉ là một tấm bi kịch, đau khổ thôi.
Tôi đã đọc những lời tâm sự Yêu 8 năm cũng không muốn cưới; Chờ anh 7 năm tôi có nên buông tay…và cũng đã khóc rất nhiều. Tôi thấy lại nỗi khổ tâm của mình hơn 5 năm về trước. Cũng chỉ vì một nỗi sợ hãi thường trực trong lòng mà tôi đã phạm sai lầm. Tôi đẩy từ sai lầm nhỏ đến sai lầm lớn hơn. Để rồi ngày hôm nay, tôi đang phải trả giá cho những quyết định không đúng đắn đó. Tôi sẽ chia sẻ câu chuyện của mình để mọi người hiểu được rằng, một cuộc hôn nhân không tình yêu sẽ là bi kịch như thế nào. Nó không chỉ là nỗi đau với đàn ông mà cả người phụ nữ cũng vậy thôi.
Tôi và chồng lấy nhau được hơn 5 năm rồi. Chúng tôi cũng đã có với nhau đứa con gái hơn 3 tuổi. Nhưng cuộc sống hôn nhân của chúng tôi bây giờ chỉ là một sự đọa đầy về tinh thần. Chúng tôi cưới nhau vì một sự gượng ép chứ không phải hoàn toàn tự nguyện đến bên nhau. Sai lầm đó là do tôi.
Yêu nhau khoảng hơn 2 năm, sau những lần ân ái mặn nồng, những thề non hẹn biển chúng tôi nhận ra mình không hợp nhau. Cả tôi và anh đều biết điều đó nhưng tôi không chấp nhận khi anh đề nghị chia tay. Đúng là tôi đã vội vàng trao đi đời con gái nhưng thực sự tôi được sinh ra trong một gia đình có giáo dục. Bố mẹ tôi cũng là người trọng giáo lí nên cái sự nhơ nhớp của tôi nếu không được che đậy bằng một cuộc hôn nhân thì sẽ là một sự sỉ nhục lớn với gia đình.
Tôi ép anh phải cưới mình nên giờ đời tôi thành bi kịch (Ảnh minh họa)
Tôi không dám đối diện với bố mẹ, với người thân và bạn bè của mình nếu như tôi và anh chia tay. Tôi đã khóc không biết bao nhiêu đêm vì sợ nếu chúng tôi không thể đến bên nhau. Đó cũng chính là lí do khiến tôi quyết giữ anh bằng được dù bản thân cũng tự hiểu rằng chúng tôi không hề hợp nhau để thành vợ chồng.
Video đang HOT
Chồng tôi là người tử tế, vì thế khi nghe tôi trách tội anh vì đã “ăn trái cấm” mà định “bỏ của chạy lấy người”, anh đã im lặng và chấp nhận cưới. Lúc đó tôi chỉ nghĩ rằng có rất nhiều người thậm chí còn không hề yêu nhau nhưng khi lấy nhau về vẫn sống hạnh phúc thì chúng tôi cũng sẽ như vậy. Huống hô chúng tôi cũng đã từng yêu nhau thì có lẽ sau này khi có con, chúng tôi cũng sẽ ổn cả thôi. Nhưng tôi đã lầm.
Kể từ khi cưới nhau, anh lầm lì trong ngồi nhà của hai vợ chồng. Anh không nói không rằng và đi tối ngày. Lúc đó tôi đã hiểu rằng, người ta cố ăn, cố uống, cố làm vất vả còn có thể chịu được chứ cố yêu một người là điều không thể. Tôi sinh xong đứa con đầu lòng cũng là lúc biết anh ngoại tình. Tôi cố gắng níu kéo anh quay về bên gia đình nhưng không được. Chồng tôi vẫn khăng khăng sẽ không quay lại vì anh ấy không còn yêu tôi. Cưới tôi đã là một nghĩa vụ với anh ấy và giờ anh ấy muốn được giải thoát
Đó là một nỗi đau nhưng cũng là một bài học mà tôi có được trong đời. Khi tình yêu không còn, sự gượng ép sẽ khiến chính bản thân mình bị đau khổ. Nếu như ngày đó tôi dũng cảm từ bỏ thì cùng lắm tôi cũng chỉ mang danh phận của một cô gái bị người yêu bỏ. Nhưng giờ đây, tôi đang phải trải qua nỗi đau của một người phụ nữ…một đời chồng. Gánh nặng của tôi nhiều hơn rất nhiều khi tôi có một đứa con thơ.
Chúng tôi thỏa thuận với nhau là đợi con lớn hơn một chút sẽ ly hôn. Chúng tôi sống trong cảnh đồng sàng dị mộng. Ngày ngày , chồng tôi ngang nhiên với tình yêu mới của anh ấy. Còn tôi, sau những đớn đau phải chịu đựng từ cuộc hôn nhân này, tôi cũng cảm thấy mình gần như kiệt quệ. Tôi gặp và yêu thương một người đàn ông khác. Anh ấy cũng yêu tôi nhưng nói rằng cưới tôi thì đó lại là điều không thể. Anh ấy chưa từng lập gia đình và bố mẹ anh ấy không bao giờ chấp nhận một người phụ nữ đã có chồng, có con như tôi về làm dâu. Tôi đớn đau chấp nhận mọi hạnh phúc tuột qua tầm tay mình dù cho tôi còn quá trẻ.
Tôi chia sẻ những điều này để mọi người thấy rằng nếu đã không còn yêu thì cứ dũng cảm chia tay. Cố gắng kéo dài chỉ tạo ra những bi kịch lớn hơn mà thôi. Không còn yêu xin đừng ràng buộc nhau vào đau khổ.
Theo Eva
"Hưởng trái cấm xong thì quất ngựa truy phong"
Tôi thật sự mong rằng câu chuyện đau lòng của cô được nhiều bạn trẻ biết đến, để họ còn lấy đó làm bài học mà răn mình.
ảnh minh họa
Mà tỉnh táo tránh xa những kẻ lợi dụng sự ngây thơ, dễ dãi, cả tin của những cô gái quê khi chân ướt chân ráo lên thành phố tìm việc mà hại đời của họ.
Chẳng ai có thể vỗ ngực tự xưng mình khôn ngoan, tài giỏi, tránh được hết các rủi ro trong suốt cuộc đời. Vì vậy đọc tâm sự của cô trong bài viết "Khôn ba năm, dại một giờ", tôi thấy cô cũng chỉ là nạn nhân của kẻ lừa tình mà thôi.
Một cô gái quê, tuổi đời còn trẻ, xa nhà để ra chốn thành thị kiếm sống nên không vững vàng, không bản lĩnh thì khó lòng mà tránh khỏi vấp ngã.
Tôi trách cô là mẹ cô biết cô còn nhỏ tuổi, sống ở nơi phồn hoa đô hội, nhiều cạm bẫy, cám dỗ đã khuyên cô tránh xa những chuyện quan hệ hư hỏng mà cô vẫn lao vào. Tôi nghĩ yêu gì thì yêu chứ chẳng biết nhà cửa người yêu mình ở đâu mà vẫn trao thân, gửi phận cho họ thì cô phải gánh chịu hậu quả cay đắng là đúng thôi. Giờ biết cha của đứa trẻ ở đâu mà tìm?
Tôi thật sự mong rằng câu chuyện đau lòng của cô được nhiều bạn trẻ biết đến, để họ còn lấy đó làm bài học mà răn mình, mà tỉnh táo tránh xa những kẻ lợi dụng sự ngây thơ, dễ dãi, cả tin của những cô gái quê khi chân ướt chân ráo lên thành phố tìm việc mà hại đời của họ.
Tôi nghĩ các cô gái trẻ phải hết sức tỉnh táo, đừng ham đổi đời bằng bất kỳ giá nào, đừng nghe lời đường mật, dàn cảnh giúp đỡ nọ kia mà sập bẫy của những kẻ lừa tình, sở khanh.
Bây giờ chuyện cũng đã rồi, cô đang bụng mang dạ chửa mà đứa bé chẳng có tội tình gì, nên cô đừng chối bỏ nó.
Tốt nhất cô nên nói cho ba mẹ cô biết để người lớn suy nghĩ thấu đáo hơn, còn có cách giúp đỡ cho cô. Cô vẫn có thể ở lại thành phố sinh con, nuôi dạy tốt đứa bé như nhiều bà mẹ đơn thân khác.
Tôi nghĩ xí nghiệp, nhà máy nơi cô làm cũng không vì chuyện có bầu, sinh nở của cô mà cho cô nghỉ việc đâu. Rồi thời gian sẽ giúp cô lấy lại tinh thần. Hãy hi vọng vào một tương lai tốt đẹp ở phía trước, đừng nghĩ quẩn mà làm điều gì dại dột.
Trước mắt hãy giữ gìn sức khỏe để sinh con cho "mẹ tròn con vuông", về quê với ba mẹ hay ở lại thành phố là do cô quyết định. Tin rằng với sự hỗ trợ, giúp đỡ và cảm thông của gia đình, cô sẽ có sự lựa chọn tốt nhất cho con đường đi của mình.
Theo VNE
Chuột sa chĩnh gạo? Thị nghiến răng kèn kẹt. Những tấm ảnh trong tay thị bị vò nát. Vậy là thị đã bị phản bội bởi chính người chồng "lù mịch" mà thị nghĩ có các vàng cũng không ma nào thèm ngó tới. Thị phóng xe vùn vụt về nhà, trong đầu tưởng tượng cảnh gã sẽ quỳ gối van xin thị tha thứ. Nhưng đời...