Đàn bà mạnh mẽ là vì thiếu yêu thương, đàn bà đa nghi là vì không được trân trọng
Đàn bà, có chăng chỉ mong một người có thể phá vỡ tường thành mạnh mẽ và hoài nghi, bằng lòng cả đời trân trọng họ đến cùng.
Đàn bà sinh ra chẳng ai đã sẵn mạnh mẽ, kiên cường. Họ đều mang kiếp đàn bà yếu mềm thì nhiều, chứ mạnh mẽ sẵn có thì chẳng được bao nhiêu. Đề rồi, đàn bà nào mà chẳng từng mong có đàn ông trong đời, để sự bản lĩnh của đàn ông chở che cho đàn bà. Đàn bà càng yêu lại càng muốn được chở che và bảo bọc cả đời. Nhưng rồi mưa sa bão táp, đàn ông rời đi, để lại bên đàn bà hoang tàn tổn thương và mất mát. Mỗi ngày, từng chút vượt qua hết thảy những đau thương, đàn bà mới hiểu bản thân vẫn luôn có thể mạnh mẽ và kiên cường, ngay cả khi không có đàn ông. Càng mất mát, đàn bà càng mạnh mẽ. Chỉ đến lúc này đàn bà mới hiểu, nếu không thể tự học cách kiên cường thì còn mong chờ vào ai? Vậy mới hiểu, đàn bà cũng từng yếu ớt mong manh, quấn quýt với tổn thương của đời rồi mới tự mạnh mẽ dẻo dai.
Người ta không thiếu lời tán dương đàn bà mạnh mẽ Nhưng rồi chính điều này lại càng khiến đàn ông kiêng dè. Vì đàn bà mạnh mẽ vốn không cần đàn ông bảo bọc và chở che. Lại nghĩ, đàn ông luôn muốn tận hưởng cảm giác được bảo vệ cho người phụ nữ của đời mình. Đàn bà mạnh mẽ, vì vậy mà dễ dàng là cái gai chọc thủng cái tôi nam tính của đàn ông. Nhưng có một điều đàn ông không biết, nếu đủ đầy yêu thương, đàn bà sẽ chẳng cần phải mạnh mẽ. Vì vốn dĩ, chẳng có người phụ nữ nào muốn gồng mình lên mà đối đầu hết thảy. Đàn bà mạnh mẽ không phải để giương oai với đời, mà là để bảo vệ chính mình khỏi tổn thương. Lòng dạ đàn bà mạnh mẽ không là sắt đá mà là chằn chịt vết thương cũ kỹ. Đàn bà, sẵn sàng buông bỏ hết mãnh mẽ, lột trần những kiêu hãnh ở đời để chỉ mong là một người phụ nữ muốn yêu và được yêu. Chỉ là, liệu đàn ông có đủ bản lĩnh bằng lòng ở bên để đàn bà biết mình chẳng cần phải mạnh mẽ mà vẫn có thể hạnh phúc?
Đàn bà, sẵn sàng buông bỏ hết mãnh mẽ, lột trần những kiêu hãnh ở đời để chỉ là một người phụ nữ muốn yêu và được yêu – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà cũng không tự dưng mà đa nghi ngay từ thuở lọt lòng. Đàn bà nào mà chẳng từng có một lòng tin bất biến vào tình yêu, cũng biết hồ hởi với những hứa hẹn một thời. Nhưng rồi những hẹn thề nơi giông bão ngày ấy cũng hóa thành dối lừa bội bạc của tháng năm bình yên. Lời người nói, phút chốc hóa tro tàn. Tòa thành niềm tin đàn bà dựng xây bằng cả thanh xuân, đổ rạp dưới bóng dáng mất mát của đàn bà. Lòng tin của đàn bà đổ vỡ, hy vọng trôi mất theo tổn thương một thời. Thế rồi, bước ra khỏi quá khứ đổ nát, đàn bà tự xây lại một tường thành khác trong tim mình. Nhưng đây lại là bức tường của hoài nghi mỏi mệt. Như đã từng biết những dối lừa sau cùng, sẽ không thôi hoài nghi những ngọt ngào khi bắt đầu.
Đàn ông vốn không thích đàn bà đa nghi. Vì rõ ràng nếu không có lòng tin, nếu toàn hoài nghi thì mãi mãi không thể cùng nhau đi đến răng long đầu bạc. Nhưng đàn ông không hiểu, cái móng của bức tường thành hoài nghi nơi đàn bà hình thành từ những tổn thương đã qua. Vì sợ đau lòng, sợ mất mát mà đàn bà không còn dám đặt lòng tin. Dù rằng đàn bà vẫn nhen nhóm cho bản thân những hy vọng nhỏ nhoi, rằng bản thân vẫn còn có thể tin tưởng một lần nữa. Đàn bà càng đa nghi thì lòng dạ lại càng bất an, càng chứa đựng quá nhiều khổ đau. Có ai lại muốn mình cứ sống trong nghi ngờ mòn mỏi? Ai lại chẳng muốn an yên mà tin và yêu hết lòng dạ? Đàn bà, có chăng chỉ mong một người có thể phá vỡ tường thành đó nơi mình, bằng lòng cả đời trân trọng họ đến cùng.
Đàn bà, có chăng chỉ mong một người có thể phá vỡ tường thành đó nơi mình, bằng lòng cả đời trân trọng họ đến cùng – Ảnh minh họa: Internet
Đàn bà mạnh mẽ vì thiếu yêu thương, đàn bà đa nghi vì không được trân trọng. Đàn ông tốt, đàn bà chẳng cần phải trưởng thành. Đàn ông tệ, đàn bà buộc phải mạnh mẽ kiên cường. Vì vậy, nếu một ngày các anh muốn ở bên một người đàn bà mạnh mẽ hay đa nghi, hãy kiên trì với cô ấy thêm đôi chút. Hãy từng chút đạp đổ những tường thành mỏi mệt trong lòng cô ấy. Hãy hiểu, từ rất lâu, cô ấy đã đợi chờ các anh đến yêu thương và trân trọng cô ấy đến trọn đời. Những người đàn bà như thế xứng đáng được yêu thương và trân trọng hơn bao giờ, đàn ông à!
Video đang HOT
Theo Phununews
Sống chung thì mẹ chồng kêu 'tôi như osin', ở riêng lại kể lể bị con cái bỏ rơi
Thân làm con dâu, con khó trăm bề. Ngày anh ấy nói đón mẹ lên ở cùng, con đã vô cùng khó nghĩ.
Mẹ chồng của con,
Chiều nay, rảnh việc lướt máy tính, con tình cờ đọc tâm sự &'con ơi, mẹ không phải là ô-sin', con tự nhiên thấy cay cay khóe mắt. Con nghĩ, mình đã làm gì sai? Liệu rồi, mẹ có nghĩ như vậy, mẹ có tự coi mình là giúp việc trong nhà mình, khi mẹ sống cùng các con của mẹ?
Thân làm con dâu, con khó trăm bề.
Ngày anh ấy nói đón mẹ lên ở cùng, con đã vô cùng khó nghĩ. Không phải vì con không có tình cảm với mẹ chồng, hay khó khăn trong việc đưa mẹ ở quê lên ở. Chỉ là, con sợ, mẹ ở quê quen rồi, giờ những việc bếp núc trong nhà, liệu mẹ có quen không?
Những thứ đồ dùng trong nhà, mẹ có thích không, có tiền cho mẹ hay không? Và quan trọng nhất là, cách sống của chúng con, mẹ có chịu được?
Từ ngày mẹ lên ở cùng chúng con, con đã định đảm đương hết phần đi chợ, bếp núc vì nghĩ, nếu mẹ lên ở cùng mà không chu toàn, con sẽ bị mang tiếng. Rồi sợ mẹ lại nghĩ, con vì không thích có mẹ ở cùng nên lúc nào con cũng thái độ, khó chịu với mẹ.
Nên con đã giành hết phần nấu cơm, chuẩn bị thực đơn nấu nướng. Chỉ là, cách nấu của con một là quá đơn giản vì ít món, hai là vì những món quá hiện đại mà bọn trẻ chúng con hay ăn nên mẹ cảm thấy không hợp. Nên mẹ giành phần nấu ăn. Con đồng ý!
Thưa mẹ, không phải vậy. Con không cố tình vứt đồ ra cho mẹ dọn. Con chỉ muốn duy trì lối sống của vợ chồng con từ trước tới giờ. (Ảnh minh họa)
Chúng con đi làm, có những tối muộn, hai vợ chồng sẽ rủ nhau ra ngoài hàng ăn thay vì ở nhà ăn cơm. Công việc bận rộn có lúc chúng con muốn xả stress để cảm thấy thư thái hơn nhẹ nhàng hơn. Những bữa cơm bên ngoài và ly cà phê hay cốc nước, cũng đủ làm chúng con cảm thấy nhẹ nhàng.
Trước giờ vẫn là vậy, chỉ là, từ hồi mẹ lên, mẹ nhìn thấy cảnh ấy, mẹ không hài lòng và mẹ cho rằng, chúng con không thích có sự hiện diện của mẹ hay bỏ mặc mẹ ăn cơm một mình. Không phải mẹ ơi!
Đồ đạc trong nhà, chúng con có lúc lôi thôi, vứt lung tung, không dọn dẹp gọn gàng. Nhưng thưa mẹ, đó là cách sống của chúng con, chúng con đã quen vậy rồi và chúng con thấy ổn. Vợ chồng son mà mẹ, vả lại, chỉ có hai đứa con, chúng con có thể thoải mái như thế, lúc nào rảnh thì dọn và có thể dọn vào cuối tuần lúc được nghỉ ngơi.
Ngày thường đi làm về đã mệt, chỉ muốn quăng mọi thứ ra đó rồi đi ăn, đi ngủ là xong. Mẹ không hài lòng việc đó và đương nhiên, mẹ đi nhặt nhạnh, dọn dẹp từng tí một, mẹ cho vào giặt tay thay vì chúng con sẽ để dành giặt máy giặt sau 1 tuần mặc đồ. Mẹ càu nhàu khó chịu con dâu bẩn, rồi nói, mọi việc đều đến tay mẹ.
Thưa mẹ, không phải vậy,
Con không cố tình vứt đồ ra cho mẹ dọn. Con chỉ muốn duy trì lối sống của vợ chồng con từ trước tới giờ. Và thực sự việc đó cũng không khó khăn gì. Vì như thế, cũng tiết kiệm điện nước mẹ ơi, vì quần áo chúng con mặc cả tuần không có thiếu. Chỉ là, mẹ cứ đi làm rồi mẹ lại nghĩ chúng con làm khổ mẹ.
Giá như mẹ cứ mặc kệ bọn con đi, cứ kệ chúng con thích là gì thì làm, mẹ cứ sống vui vẻ, ngồi xem tivi, ăn cơm nói chuyện với con cái thật thoải mái thì có làm sao? Con không muốn thay đổi vì đó là cuộc sống chúng con cảm thấy thoải mái nhất.
Con ốm nghén, mẹ nấu 5-6 món, con vui lắm, vì mẹ rất quan tâm con. Con nào dám trách cứ mẹ. (ảnh minh họa)
Cơm nước mẹ không nấu, chúng con có thể thuê người giúp việc, hoặc tối về con nấu qua loa vài món, hoặc mua thức ăn sẵn ngoài hàng. Nhà mình ít người, ăn uống đáng mấy mẹ ơi. Chỉ là, mẹ cứ sợ ăn thế không an toàn, mẹ sợ ăn thế con không đủ no rồi người ta nấu không ngon nên mẹ lại lao vào bếp. Và rồi, mẹ lại bảo, mọi việc trong nhà này đến tay mẹ.
Con ốm nghén, mẹ nấu 5-6 món, con vui lắm, vì mẹ rất quan tâm con. Con nào dám trách cứ mẹ. Nhưng việc con không ăn được xin mẹ đừng hiểu lầm. Thời đại này, ăn uống đáng mấy, nhất là khi chúng con không muốn ăn đi ăn lại những món quen thuộc hoặc ăn một món quá nhiều.
Mẹ đừng ép con phải ăn với lý do, để cho cháu lớn. Con biết tự chăm sóc mình và biết cách làm thế nào cho con con lớn dù người mẹ không phải ăn nhiều. Cái chuyện ép ăn thực sự là chuyện của các cụ ngày xưa. Con dâu không dám chê mẹ nhưng ngày nào mẹ cũng bảo con phải ăn mỗi bữa một bát cháo to đùng, con sao nuốt nổi mẹ ơi.
Những ngày chăm cháu, chúng con đi làm từ sáng tới tối, thực sự, con cũng lo lắm lắm. Mẹ ở nhà một mình xoay sở ra sao, cũng cũng vô cùng nghĩ ngợi. Con đã nói với mẹ, nếu mẹ không làm được, con sẽ thuê giúp việc. Nhưng mẹ nhất định không chịu. Mẹ nhận phần chăm cháu vì ở nhà mẹ cũng không có việc gì làm.
Thế rồi, lúc chăm cháu, mẹ lại càu nhàu là chúng con bỏ bê mẹ, một mình mẹ quay cuồng với đứa trẻ, với cơm cháo và tã bỉm. Mẹ ơi, ai chăm trẻ con cũng sẽ như vậy cả. Nếu mẹ thực sự không làm được, mẹ mệt, con sẽ thuê người giúp mẹ mà mẹ ơi.
Chúng con là con của mẹ, chúng con có trách nhiệm và nghĩa vụ, cũng như thật lòng chân thành con muốn mẹ được ở bên cạnh chúng con, sống cuộc đời an nhàn, vô lo vô nghĩ. (Ảnh minh họa)
Không đưa mẹ lên sống chung mẹ lại trách con dâu không có hiếu, mẹ sống một mình ở quê buồn. Đưa mẹ lên, mẹ lại trách chúng con coi mẹ như giúp việc, như ô-sin trong nhà. Con mong mẹ hiểu cho bọn trẻ chúng con. Chúng con không chê mẹ lạc hậu, cổ hủ, chỉ là, cách sống của chúng con thực sự là hiện đại và chúng con đã quen với nếp sống đó rồi.
Bây giờ có mẹ, mẹ muốn thay đổi hoàn toàn nếp sống ấy, không thích chúng con ngủ nướng, không thích chúng con bừa bộn, không thích chúng con ăn hàng, con thực sự không thể làm được. Mong mẹ hiểu cho con dâu và tôn trọng cuộc sống riêng của chúng con. Và mẹ hãy cứ thoải mái, vui vẻ, con mong mẹ bớt nghĩ đi để cuộc sống thư thái về già và cũng đừng kham việc vào mình mẹ nhé.
Chúng con là con của mẹ, chúng con có trách nhiệm và nghĩa vụ, cũng như thật lòng, con muốn mẹ ở bên cạnh chúng con, sống cuộc đời an nhàn, vô lo vô nghĩ.
Theo chị Linh/Phununews
Đánh con vì thấy vỉ thuốc tránh thai trong cặp, rồi chết điếng khi biết bí mật của chồng... Chưa kịp tra khảo, làm sáng tỏ mọi việc thì Liên đã vô tình nghe được cuộc cãi vã của chồng và ả ô sin. Là đứa con gái ngoan, học giỏi, xinh xắn nên Thư là niềm tự hào của vợ chồng Liên. Muốn con gái học hành thành danh vợ chồng Liên không tiếc tiền đầu tư cho con gái học...