Đàn bà khôn không bao giờ ngu dại làm 3 điều này vì chồng
Dù có hi sinh đến cỡ nào, đàn bà hãy tỉnh táo, chớ dại làm 3 điều này vì chồng đấy nhé!
Sống quên mình, thay đổi gượng ép bản thân
Khi yêu đàn bà khờ dại đến mức sẵn lòng nhận lấy mọi thua thiệt đắng cay, nguyện lòng làm mọi điều miễn sao đối phương vui là được. Thậm chí, rất nhiều phụ nữ còn nghĩ rằng “một sự nhịn chín sự lành”, chỉ cần nhún nhường đôi chút, để cho đối phương giành phần thắng khi tranh cãi thì gia đình sẽ ấm êm hạnh phúc.
Họ quên mất rằng, cái gì cũng có giới hạn của nó, sức chịu đựng cũng thế. Một khi đàn ông đã quen thói bắt nạt phụ nữ, quen là người chiến thắng độc tài thì chắc chắn đàn bà lúc ấy phải phục tùng, nghe lời họ trong mọi điều. Lúc này, bạn gần như sẽ sống theo sự sắp đặt của chồng thay vì được tự do quyết định đời mình.
Ảnh minh họa
Đàn bà khôn phải hiểu rằng đàn ông thích người vợ ngoan, nhưng lại cực chán người vợ đánh mất chính mình. Đàn bà khôn ngoan không bao giờ vì một người đàn ông mà thay đổi lộ trình cuộc đời mình. Họ có thể thương nhiều, yêu cuồng nhiệt nhưng chắc chắn không vì đàn ông đánh đổi điều gì. Vì họ biết hạnh phúc cuộc đời đàn bà không chỉ nằm duy nhất ở tình yêu của đàn ông.
Huống hồ, đàn bà nếu không thể sống là chính mình thì chỉ là sống phí sống tạm. Vì suy cho cùng, đàn bà khôn xem đàn ông cũng như một thứ trang sức đời mình. Vậy thì cớ gì họ phải thay đổi mình chỉ để hợp với trang sức. Đời này, trang sức thì nhiều, còn bản thân là chỉ duy nhất.
Để chồng quyết định mọi thứ trong cuộc sống, kể cả của mình
Đừng dại để chồng kiểm soát cuộc đời mình. Ai cũng có một cuộc đời để sống, chẳng cần ai phải sống thay cũng không cần ai phải xem xét giúp họ phải sống thế nào. Lời người đời nói, đàn bà khôn nghe nhưng cũng để đó mà thong thả sống cuộc đời mình.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Hãy nhớ, tự quyết định lấy cuộc đời mình, sống vì mình chứ đừng sống theo miệng lưỡi thế gian và cho chồng quyết định cuộc đời mình, phụ nữ nhé!
Hi sinh hết cho chồng con mà bỏ bê bản thân
Có nhiều chị em chăm chút, hi sinh hết vì chồng con mà quên mất, bản thân mình cũng cần được chăm sóc. Nhiều người thậm chí thức đêm, thức hôm chăm con ốm, chăm chồng nhậu say nhưng đến lúc bản thân ốm đau lại gắng gượng làm phục vụ.
Ảnh minh họa
Đàn bà khôn không bao giờ sống như vậy. Họ biết điều tiết cuộc sống, biết hi sinh đúng chỗ và biết chăm lo cho bản thân mình. Họ có thể kiếm ra tiền, hoặc kiếm ít nhưng họ biết thưởng cho mình chiếc váy, bó hoa để thay đổi bản thân.
Đàn bà vì vậy nên nhớ, làm đẹp mình, chăm lo cho bản thân mình mới là cách giúp gìn giữ gia đình hạnh phúc.
Theo Emdep
Cách trả thù hay nhất, chính là để họ hối hận mãi về sau này
Tôi lại nghĩ, những thứ có thể dễ dàng mất đi, vốn dĩ không đáng để giữ. Cũng như lòng dạ đàn ông một khi đã đổi thay thì có dốc bao nhiêu thứ tha bao dung cũng bằng không.
Tôi không biết đàn bà ngoài kia khi biết chồng ngoại tình sẽ có nhiều phản ứng thế nào? Làm sao là khôn ngoan nhất? Hay làm gì để bị xem ngu dại nhất? Khóc lóc? Gào thét? Nhào đến đánh đấm cho hả dạ? Hay là cứ im lìm như không? Bản thân tôi cũng chưa từng nghĩ lúc ấy mình sẽ làm gì, sẽ phải tỏ ra những gì cho đẹp mặt. Vì thật ra, chưa khi nào tôi nghĩ mình sẽ lâm vào hoàn cảnh đáng thương nhất của đàn bà như thế. Ngay cả khi linh tính đàn bà mách bảo tôi rằng, "mày bị phản bội rồi" thì lòng dạ tôi vẫn một mực tin, anh ấy không bao giờ lừa dối tôi. Tôi lại nghĩ, có phải mọi người đàn bà đều sẽ như tôi, đến khi bị bội bạc đến đau đớn mới chịu thừa nhận người ta đã chẳng còn sắc son với mình từ lâu rồi?
Tôi và chồng là bạn học từ thời cấp 3. Cả hai chỉ quen và yêu nhau khi lên đại học. Ngày trước, cứ nghĩ tình yêu của tuổi trẻ nghèo nàn quá, cái gì cũng thiếu thốn. Nhưng sau này lại nhận ra, đoạn ký ức ấy lại là lúc mình giàu có nhất. Giàu tình yêu, giàu cả niềm tin và thủy chung. Để rất lâu sau này, khi tiền tài đã đủ đầy, công danh cũng không thiếu thì lại chẳng mua nổi chút tình yêu và thủy chung của một thời. Bão giông những ngày non dại có phẫn nộ nhường nào cũng chẳng làm lòng dạ hai đứa lung lay được. Vậy mà khi bình yên nắng ấm, một cơn gió nhẹ thôi cũng nghĩa tình đổ vỡ, ly tán một đời...
Vậy mà khi bình yên nắng ấm, một cơn gió nhẹ thôi cũng nghĩa tình đổ vỡ, ly tán một đời... - Ảnh: Internet
Yêu nhau 4 năm, kết hôn 7 năm, cuộc sống gia đình của tôi và anh từng rất ấm êm. Anh làm ở công ty nước ngoài tất bật, tôi lại làm nhà nước có chút nhàn nhã. Nhưng cả hai vẫn luôn cố gắng cảm thông và thu xếp thời gian cho nhau và con cái. Tôi lại là người phụ nữ không đòi hỏi quá nhiều. Anh bận rộn công tác, hay rượu chè với bạn bè, tôi đều chưa từng trách móc. Chỉ cần anh vẫn biết quay về đúng lúc, đủ đầy yêu thương cho gia đình, tôi nghĩ mình đều chấp nhận được.
Tôi còn nhớ, đó là một ngày trước lễ tình nhân. Sáng sớm hôm đó chồng tôi có cuộc gọi lên công ty gấp, thế là vội vội vàng vàng đi mà bỏ cả điện thoại ở nhà. Anh có hai điện thoại, số cá nhân và số làm việc. Chiếc anh bỏ quên ở nhà là số cá nhân. Anh đi được một chốc thì tôi thấy số lạ gọi đến. Tôi định không nghe nhưng chuông cứ đổ miết tôi đành bắt máy.
- Cho em hỏi hôm qua chị có đặt hoa giao tới địa chỉ X vào ngày mai phải không ạ? Bên em về không đủ số lượng hoa hồng Ecuador chị yêu cầu. Chị có thể chọn hoa khác được không ạ?
Địa chỉ X kia hoàn toàn không phải địa chỉ nhà hay văn phòng nơi tôi làm. Tay tôi chợt run run. Nhưng tôi vẫn đủ bình tĩnh để tìm hiểu cho ra chuyện gì đang xảy ra.
- À, vậy chọn giúp chị đóa hoa hồng trắng nhé em. À đọc lại giúp chị địa chỉ xem đúng không?
- Dạ, địa chỉ là...
Cuộc gọi vừa kết thúc, điện thoại tôi đổ chuông. Là chồng tôi, giọng anh có vẻ hấp tấp. Anh nhờ tôi đem điện thoại đến văn phòng giúp anh. Tôi trả lời anh như không, như chẳng hề có cơn vũ bão đang cồn cào trong lòng mình. Ngày hôm đó tôi xin nghỉ. Đến chiều, chồng tôi nhắn tin bảo anh phải tiếp khách hàng. Tôi đem con sang ngoại giữ rồi bắt taxi đến địa chỉ mà anh giao hoa nói lúc sáng. Đến nơi, tôi chỉ đứng nép ở xa, đưa mắt nhìn căn nhà hai tầng mới tinh đằng trước. Tôi chỉ đợi một chốc thì bóng dáng chiếc xe quen thuộc của chồng tôi xuất hiện. Anh bấm chuông, một người phụ nữ trẻ trung ra mở cổng cho anh. Anh choàng tay ôm eo người phụ nữ đó. Giây phút ấy, tôi thấy rõ tim mình vẫn đang đập rất mạnh, còn nhanh hơn cả bình thường. Vậy mà tôi lại thở chẳng nổi, tim như ngàn dao chọc khoét đau đớn. Thứ cảm giác này có phải mọi đàn bà đều sợ không? Cảm giác bị bội bạc và dối lừa. Vậy mà trước đó, tôi còn nghĩ là mình nghĩ quá nhiều rồi...
Tôi không còn nhớ mình đã trở về nhà như thế nào. Tôi không khóc, rõ ràng chẳng thể rơi được một giọt nước mắt nào. Thà cứ khóc một trận cho hả hê, còn hơn là cảm giác đến thở thôi cũng đau đến không chịu nổi này. Tôi biết, ngày mai, ngay lễ tình nhân, anh sẽ trở về thú tội với tôi. Anh biết tôi rất yêu hồng trắng. Nhưng anh lại không biết, vì đóa hoa đầu tiên anh tặng cho tôi là hồng trắng nên tôi chọn đó là loài hoa tôi yêu thích. Ngay khi bó hoa đó đến vào ngày mai, anh sẽ biết tôi muốn tặng hồng trắng cho người phụ nữ anh yêu đương lén lút sau lưng tôi...
Thà cứ khóc một trận cho hả hê, còn hơn là cảm giác đến thở thôi cũng đau đến không chịu nổi này. - Ảnh: Internet
Để rồi tối hôm sau, anh quỳ sụp dưới chân tôi, cứ nói xin lỗi không dứt. Anh hứa sẽ quay về, một lòng quay về với vợ con. Tôi cũng chỉ là một người vợ, người mẹ. Ngay lúc đó, tôi khóc. Nước mắt của người đàn bà như hóa bất lực trước chính người đàn ông mình yêu thương không tiếc gì. Tôi còn thương anh là một nhưng lại thương con là mười. Tôi đã tự nhủ với mình, tha thứ một lần đi, rồi mọi chuyện sẽ qua cả. Ba tháng dài sau đó, chồng tôi quả thật đã không còn liên lạc với người phụ nữ kia, cũng về nhà với mẹ con tôi thường xuyên hơn.
Vậy mà, vào một ngày mưa gió, chồng tôi lại quỳ trước mặt tôi, anh khóc. Trong suốt 11 năm bên anh, chưa một lần tôi thấy anh khóc. Giờ anh lại khóc, chỉ vì người phụ nữ kia. Anh nói với tôi, anh không quên được. Anh nợ cô ấy thanh xuân 2 năm dài. Anh nợ cô ấy một cái kết chưa trọn. Anh nói "Ly hôn thì tội con nhưng không ly hôn thì tội cô ấy, vợ ơi". Tim tôi lại rách toạc một lần nữa. Tôi hỏi anh, anh nợ cô ấy 2 năm thanh xuân, vậy 11 năm của tôi, tuổi thơ của con, anh trả thế nào? Anh nói anh nợ cô ấy một cái kết vậy gia đình này phải đập đổ vì tình yêu của hai người? Anh tội cô ấy, vậy có từng bao giờ thương cho người vợ một lòng một dạ này? Tôi biết anh không thể trả lời, đúng hơn là không dám trả lời.
Tôi quyết định ly hôn. Nhiều người nói với tôi rằng, sao lại dễ dàng để mất chồng như thế? Tôi lại nghĩ, những thứ có thể dễ dàng mất đi, vốn dĩ không đáng để giữ. Cũng như lòng dạ đàn ông một khi đã đổi thay thì có dốc bao nhiêu thứ tha bao dung cũng bằng không. Lời hẹn thề khi bão giông còn có thể bị nuốt trọn bởi cám dỗ. Tình nghĩa 11 năm vợ chồng còn bị chôn vùi bởi cuộc tình 2 năm chóng vánh. Thế thì còn gì để dốc lòng? Thế thì cứ để họ đi, đến một lúc họ sẽ hiểu mọi thứ mới mẻ hào nhoáng ngoài kia rồi cũng sẽ không bằng thứ hạnh phúc sum vầy họ từng tự tay phá hủy. Cách trả thù hay nhất, chính là để họ hối hận mãi về sau này, còn mình thì cứ sống hạnh phúc, là được...
Theo Phụ nữ & sức khỏe
Xin em đừng giả vờ mạnh mẽ Đừng để những tổn thương khiến em chai sạn với rung động. Đừng tỏ ra mạnh mẽ mà khổ đau thì đầy ắp. Hãy là mình, sống thật với chính mình để đợi chờ một người thật xứng đáng, đàn bà nhé! Đàn bà sinh ra đã mang phận yếu đuối. Có ngang tàng thế nào, vẫn cứ là phận đàn bà. Đó...