Đàn bà KHỔ vì lúc nào cũng chăm chăm sống vì người khác
Thế mới nói, đàn bà sướng hay khổ tùy thuộc vào cách sống và suy nghĩ của họ. Họ khổ, bởi họ lúc nào cũng chỉ chăm chăm sống vì người khác, sống hài lòng người khác.
Đàn bà thông minh đừng lệ thuộc, đừng cho họ cơ hội nhiều để họ cảm thấy với người vợ, không có gì là không thể tha thứ… (Ảnh minh họa).
Sau hôn nhân không ít người đàn bà rơi vào vực thẳm của sự bế tắc, đau khổ. Họ luôn cảm thấy stress mệt mỏi quá sức. Có người còn rơi vào trạnh thái trầm cảm, muốn tìm đến cái chết vì không tìm được cách cân bằng cuộc sống cũng như hôn nhân của mình.
Không ít người dạn dĩ kinh nghiệm cho rằng, đàn bà sướng hay khổ tùy thuộc vào cách sống và suy nghĩ của họ. Họ khổ, bởi họ lúc nào cũng chỉ chăm chăm sống vì người khác, sống hài lòng người khác.
Chính đàn bà họ không hiểu rõ hai từ “hy sinh” để rồi lúc nào cũng sống trong sự mù quáng. Lúc nào họ cũng chỉ biết lo lắng cho gia đình, cho chồng con mà bỏ mặc bản thân. Số còn lại suốt ngày chăm chăm lo mất chồng vào tay người khác.
Từ sự lo lắng đó, không ít chị em suốt ngày lên mạng tìm đủ chiêu giữ chồng. Có chị hăm hở chia sẻ 36 chiêu kế giữ chồng trong tay, 72 cách trị chồng nếu có léng phéng cô nào… Họ cứ gồng mình một cách vô điều kiện.
Video đang HOT
Có người còn suốt ngày lên các diễn đàn tâm sự “em sợ lắm, sợ lấy chồng đẹp trai ra ngoài gái nó theo”, “hôm qua em với lão chồng đi vào quán café X, có con bé nó cứ nhìn chăm chằm chồng em, ngứa cả mắt”,…
Nhiều chị em khủng hoảng hơn, còn lập hẳn nick ảo vào chát chit để thử lòng chồng. Nhưng chẳng ngờ ông chồng “cắn câu” nên đau xót hành hạ bản thân mãi.
Họ cứ tự làm khổ mình mà quên rằng, đàn bà hiện đại đâu cần phải làm thế. Họ không cần tìm cách giữ chồng, mà chỉ cần ghi nhớ duy nhất 1 chiêu cơ bản thôi. Đó là chiêu khiến đàn ông cảm thấy sợ mất vợ và tìm mọi cách để vợ mình ở bên cạnh mình.
Hãy nhớ, để giữ được chồng hãy học cách phũ với chồng. Đừng quá quan tâm đến chồng, đừng quá cưng nựng chiều chồng quá mức. Hãy biết sống vì bản thân.
Nếu thích ăn gì, đừng đợi chồng đưa đi, hãy cùng con cái đi tận hưởng. Muốn đi du lịch hãy tự book vé và đi. Cứ đăng ảnh lãng mạn thật nhiều lên facebook kiểu gì chồng cũng hối tiếc. Muốn mua váy, hãy tự mình chủ động kinh tế và mua… Nói chung đừng quá phụ thuộc vào chồng.
Nếu chồng về muộn, chị em đừng đợi cơm nữa. Hãy ăn thật no, tắm giặt nằm xem phim, nghe nhạc. Hãy nhớ, đừng tuyệt thực.
Nếu bạn ốm chồng không những không chăm bạn mà còn cáu bẳn cho rằng bạn yếu ớt, bạn không biết giữ gìn sức khỏe. Hãy yêu bản thân mình trước, hãy lo lắng cho con mình trước rồi hãy yêu chồng. Biết đâu khi bạn đang ngồi khóc, tuyệt thực, chồng bạn lại đang vui vẻ, “bung lụa” bên ngoài đấy.
Bạn nên nhớ việc ghen thái quá, giữ chồng thái quá cũng là nguyên nhân đẩy chồng vào vòng tay người phụ nữ khác. Bởi anh ta luôn tự tin rằng bạn rất yêu anh ta. Nếu anh ta có lỗi một chút thì cũng chẳng sao cả, bởi đây là lần đầu anh ta sai lầm, kiểu gì bạn cũng tha thứ. Vì thế, anh ta cứ cho mình cái quyền vui vẻ, quyền thưởng nguyệt…Còn bạn, trong lòng lúc nào cũng đinh ninh, bạn sợ mất anh ta mà chẳng dám làm gì.
Đàn ông là thế, lúc nào cũng vui vẻ với bạn bè, mặc sức chơi tới bến. Bạn bè, đồng nghiệp, hay bất kỳ ai có làm gì sai, anh ta cũng sẵn sàng xuề xòa, bỏ qua… Nhưng chỉ cần bạn sai, anh ta sẽ chì chiết nói đi nói lại mãi không thôi.
Có người chồng còn xem đó là khuyết điểm để nhắc đi nhắc lại mãi. Trong khi lúc nào họ cũng bắt người phụ nữ của mình phải chấp nhận tha thứ. Nói chấp nhận ở đây là bởi có một sự ép uổng không hề nhẹ.
Vì những lý do trên, phụ nữ muốn giữ được chồng hãy học cách phũ với chồng. Đôi khi hãy biết cách từ chối để chồng thấy rằng, bạn cũng chẳng tầm thường chút nào đâu, bạn cũng có chính kiến của riêng bạn. Hãy nhớ, đừng bao giờ “ừ, gật” vô điều kiện những điều bạn không muốn. Và đôi khi hãy biết “bùng nổ” để chồng biết yêu bạn hơn.
Theo Người Đưa Tin
Giá như anh cũng sợ mất em như em lúc nào cũng sợ mất anh...
"Viên mãn nhất trong tình cảm không phải là nắm giữ được bàn tay của một người nhất nhất không rời, mà là khi trải qua bao nhiêu mất mát đổi thay, họ vẫn về để nắm lấy tay bạn..."
Vậy thì cuộc đời em, nếu đã lựa chọn yêu anh, sẽ vĩnh viễn không thể nào cảm nhận được hai từ "viên mãn". Vì kể cả khi những mất mát đổi thay đó chưa kịp xảy đến, anh cũng đã không còn muốn trở về để nắm lấy tay em.
Em đã thôi không hờn anh, không trách anh, cũng không còn muốn dằn vặt anh thêm nữa, em đã từ từ hiểu ra rằng, đôi khi yêu một người, cần rất nhiều dũng khí, nhưng để rời xa một người mình vẫn còn yêu tha thiết, lại cần nhiều dũng khí hơn nữa. Vì đâu phải ai cũng có thể đối mặt bình thản với những kỷ niệm của cả hai, đâu phải ai cũng hững hờ với nụ cười, anh mắt, bờ môi, khuôn mặt, hay bàn tay ôm chặt, cái hôn nhẹ nhàng, và cái nhìn dịu dàng, trìu mến.
Nếu nói đau, đâu chỉ là đau lòng, chính là tan nát cả một khoảng không chưa đựng những yêu thương sâu đậm nhất, chính là khóc đến chính mình cũng mệt mỏi rã rời, chính là chẳng còn cần điều gì khác nữa, bởi có lẽ, rời xa anh đã là lựa chọn can đảm nhất của em, cũng là mất mát to lớn nhất đời em, người quan trọng nhất cũng đã không còn, điều trân trọng nhất cũng đã buông tay, em còn cần thêm gì nữa?
Em không hết yêu anh, không ngừng yêu anh, cũng chưa từng nghĩ sẽ rời xa anh, chỉ là nếu anh đã không còn cần sự có mặt của em trong cuộc đời anh nữa, em ở lại còn có nghĩa gì? Kể cả khi em lì lợm bám lấy anh, kể cả khi em vứt cả tự trọng để chạy đến gặp anh vào giữa đêm Sài Gòn lạnh lẽo, kể cả khi em nhớ anh đến cồn cào, đến độ nỗi đau dâng lên mạnh mẽ.
Trong mắt anh vẫn là một mảnh lạnh lẽo, trống rỗng, chẳng còn nụ cười, chẳng còn hơi ấm cũng chẳng có yêu thương chưa đựng bóng hình em nữa rồi. Giây phút đó, lòng em như nguội lạnh, em cũng nghẹn ngào chỉ trực khóc oà lên, giá như anh đừng bao giờ thay đổi, giá như anh cũng sợ mất em như em lúc nào cũng sợ mất anh...
Theo Guu
Khốn khổ chỉ vì vợ lúc nào cũng sợ béo Nàng tuyên bố, sinh con xong sẽ giảm cân và nuôi con bằng sữa ngoài. Tôi và vợ có tình cảm với nhau từ hồi cấp 3 nhưng mãi đến tận khi chúng tôi là sinh viên năm 2 thì mới chính thức là một cặp. Vì bằng tuổi nên lúc nào cô ấy cũng sợ già xấu hơn tôi. Mặc dù cô...