Đàn bà hi sinh và cam chịu chỉ khiến đàn ông càng ngoại tình
Đàn bà giàu đức hi sinh, đó là bản tính giống như chuyện lăng nhăng của mấy gã đàn ông vậy.
Vậy đó, phụ nữ vì yếu mềm, vì không kiên quyết, vì cả đời chỉ biết lo cho mình và chồng, nên không được chỉn chu bản thân. (Ảnh minh họa)
Đàn ông cho mình cái quyền được yêu nhiều người, được gái gú, được không chung tình và cũng có quyền được yêu cầu sự vị tha của đàn bà. Và đàn bà thì luôn luôn một là vì quá yêu, hai là vì không thể dứt được tình nghĩa và những trách nhiệm nên chấp nhận tha thứ. Suy cho cùng, đời người phụ nữ, trừ những tháng năm tuổi trẻ, sau khi lấy chồng và sinh con, cuộc đời coi như chỉ gánh lấy toàn trách nhiệm.
Bận bịu chăm con thơ, một bước cũng không dám đi chơi. Khi con khóc, con quấn mẹ, có người mẹ nào đành bỏ con ở nhà? Ngày đi làm, tối về chăm sóc, gia đình, chồng con. Có nhiều người còn quên cả bản thân. Đến mức chẳng có thời gian mà lo cho mình, làm đẹp cho mình. Ở chung thì không nói, sống riêng, ai là người chăm sóc con cái để họ có những ngày cuối tuần?
Trách nhiệm và sự cam chịu, cả sự bao dung, bỏ qua tất cả mọi việc khiến người phụ nữ trở nên khổ sở. Họ tự tạo cho mình một rào cản cuộc sống, họ tự biến mình thành những người đàn bà chỉ biết hi sinh vì chồng, vì con. Rồi họ sẵn sàng bị yếu mềm chỉ cần một vài câu nói yêu thương dù chẳng mấy thành ý của những gã chồng tối ngày đi ra ngoài rượu chè, gây dựng mối quan hệ riêng của họ.
Video đang HOT
Nói thật, phụ nữ nhiều khi có nghi chồng này kia, cũng chẳng có thời gian mà điều tra, phán xét. Họ thương con và họ nghĩ, cứ sống tốt, lo cho con cái tốt là được. Nấu được một bữa cơm chồng khen ngon, đó là hạnh phúc. Mua được bộ đồ đẹp mà chồng ưng, đó cũng là hạnh phúc. Nghe một câu nói yêu thương của chồng, đó càng là hạnh phúc lớn lao của họ. Họ đâu có đòi hỏi nhiều và dễ dàng vị tha khi đàn ông tỏ ra hối hận. Chỉ là có những người, khi đã lao vào tội lỗi, lại tiếp tục đi con đường xấu đó vì vợ của họ quá là nhẹ dạ cả tin…
Vậy đó, phụ nữ vì yếu mềm, vì không kiên quyết, vì cả đời chỉ biết lo cho mình và chồng, nên không được chỉn chu bản thân. Và khi mình xấu đi, mình già hơn những cô gái lộng lẫy ngoài kia, đàn ông nào giữ được sự thủy chung? Khi mình dễ dàng tha thứ và chấp nhận, đàn ông sẽ lợi dụng điểm yếu này của vợ để tiếp tục quan hệ lăng nhăng bên ngoài. Vì trong lòng những gã đàn ông tham lam ấy luôn nghĩ, chỉ cần vài câu nói thì chắc chắn, mình sẽ khiến cô ấy động lòng và lại tha thứ cho mình.
Vì chính chị em đã tạo thành một lối mòn. Tính cam chịu và nhẫn nhịn chấp nhận của chị em đã biến người đàn ông bên cạnh mình thành những kẻ cơ hội, lợi dụng. Họ lợi dụng lòng tin, sự vị tha của vợ mình, và lợi dụng cả trách nhiệm với con cái.
Hãy là người phụ nữ kiên cường dù trong mọi hoàn cảnh. Và nên nhớ, đừng dùng cả đời chỉ vì hai chữ hi sinh…. (Ảnh minh họa)
Người chồng sẽ tha hồ ra ngoài, chơi vời và nghĩ, chỉ cần nghĩ ra một lý do hợp lý, về nhà sẽ được vợ chấp nhận ngay. Và chỉ cần nịnh vợ vài câu, đưa cho vợ cái này cái kia, cô ấy lại coi như không có chuyện gì… Có người coi vợ như bù nhìn, chẳng quan tâm đến chuyện gì ngoài con cái, gia đình, nội trợ. Có người còn cho rằng, người đàn bà nhu nhược bên cạnh họ, chính là người không bao giờ dám đánh ghen…
Thật không thể nào chấp nhận được những gã đàn lăng nhăng, ngoại tình lại còn luôn cầu cạnh sự tha thứ. Đàn bà phải mạnh mẽ lên, phải quan tâm tới bản thân, làm đẹp cho mình. Đàn bà phải vững vàng, đừng nhẹ dạ cả tin, cũng đừng quá hi sinh vì chồng, đừng để cho người đó lợi dụng bản thân mình. Làm một người vợ yêu thương chồng con không có nghĩa là cả đời phải hi sinh vì chồng, phải nhẫn nhịn và cam chịu để bị người khác &’cắm sừng’.
Hãy là người phụ nữ kiên cường dù trong mọi hoàn cảnh. Và nên nhớ, đừng dùng cả đời chỉ vì hai chữ hi sinh….
Theo Eva
Cam chịu sống chung với quá khứ khủng khiếp của chồng
Cưới chồng, những ngày đầu đó là những ngày tháng tươi đẹp. Tôi đã từng nghĩ, cuộc đời mình từ đây sẽ bước sang một trang mới, sẽ được yêu thương và quan tâm.
Tôi vẫn sống trong vỏ bọc là gia đình yên ấm nhất, được mọi người ngưỡng mộ nhưng tôi lại không thể nói ra lời khổ tâm nào (Ảnh minh họa)
Chị em bảo, lấy chồng, nếu không sống được thì nên bỏ, nên ly hôn. Thời nay hiện đại, tại sao người đàn bà cứ phải cam chịu, chấp nhận người đàn ông không hết lòng với mình. Nói thì dễ vậy nhưng đâu phải người phụ nữ nào cũng mạnh mẽ để dám bỏ chồng?
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ phải sống những ngày tháng đau khổ, mệt mỏi với quá khứ của chồng thế này. Nhưng, thân làm phụ nữ, làm con dâu, làm vợ, làm mẹ của con trai tôi, tôi không đành lòng bỏ chồng. Tôi cứ nghĩ, mình phải cố gắng, phải chấp nhận, phải sống thật tốt để sau này con mình không khổ.
Cưới chồng, những ngày đầu đó là những ngày tháng tươi đẹp. Tôi đã từng nghĩ, cuộc đời mình từ đây sẽ bước sang một trang mới, sẽ được yêu thương và quan tâm. Tôi chỉ có một mong ước, lấy được người đàn ông yêu thương mình, biết tu chí làm ăn. Không mơ ước giàu sang hay địa vị. Vì tôi nghĩ, đời người phụ nữ, cầu toàn quá đâu có được. Người ta còn khổ nhiều lắm, mình có như thế đã là sướng lắm rồi.
Cuộc hôn nhân của tôi tưởng chừng sẽ là một cuộc hôn nhân hạnh phúc cho đến một ngày, chồng nói với tôi về quá khứ của mình. Một quá khứ mà tôi thật sự vô cùng khó chấp nhận. Anh đã từng đi tù vì tội trộm cắp, cũng đã từng có vợ con, và hiện tại, anh đang định đón con anh về nuôi. Con trai anh đã hơn con tôi gần chục tuổi, vì đó là tháng ngày anh lấy vợ sớm. Nhưng không ai cho tôi biết chuyện này, tất cả mọi người đều giấu tôi. Hơn cả, người vợ cũ của anh hiện đang bị bệnh và anh cần phải cưu mang người đàn đó hàng tháng bằng số tiền anh kiếm được. Vì bây giờ, chị ta không thể nuôi được con nên anh muốn đón con về nuôi. Dù họ đã cắt đứt tình vợ chồng nhưng anh không thể làm ngơ với con và vợ cũ đang bị bệnh...
Tôi chết lặng, tưởng mình đang mơ nhưng đó là một câu chuyện có thật, câu chuyện mà tôi không tin vào tai mình. Tôi sẽ phải nuôi con anh, chấp nhận anh qua lại với người vợ bệnh tật, hàng tháng để anh chu cấp tiền cho chị ta. Và còn gánh vác cả trách nhiệm nuôi con anh. Tôi mệt mỏi, đau khổ vô cùng vì sự thật này đúng là một cú sốc lớn. Không thể ngờ, quá khứ của chồng lại &'hoành tráng' như thế.
Giờ, tôi không dám bỏ chồng, cũng không dám nói với mọi người về hoàn cảnh của mình. Vẫn phải vờ như mình đang sống trong một gia đình hạnh phúc, có người chồng tốt và hết mực thủy chung. Tôi ghi nhận anh vẫn đối xử tử tế với tôi và thậm chí còn luôn nhún nhường và muốn xin tôi chấp nhận con riêng của anh. Tôi đâu còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận quá khứ của chồng. Bố mẹ anh cũng ủng hộ anh, mẹ anh cũng rất tốt với tôi và cũng nói giúp cho anh, mong tôi nhận cháu nội của bà là con của mình. Lòng tôi quặn đau, chỉ có tôi thấu hiểu nỗi khổ tâm này khi phải gánh trên vai quá nhiều trách nhiệm và sự tủi hổ. Tôi biết, con tôi sau này cũng vất vả nhiều nhưng tôi đâu thể vì thế mà tước đi quyền có được một gia đình của con.
Tôi vẫn sống trong vỏ bọc là gia đình yên ấm nhất, được mọi người ngưỡng mộ nhưng tôi lại không thể nói ra lời khổ tâm nào. Giấu nước mắt, giấu đau thương để tiếp tục đi nốt quãng đời còn lại với chồng. Thôi thì coi như làm một việc tốt để mong được yên ấm về sau. Chỉ hi vọng, chồng sẽ không vì thế mà nản chí, sẽ quyết tâm tu chí làm ăn và cố gắng làm cho gia đình khá giả, sung túc hơn khi phải gánh trên vai quá nhiều trách nhiệm...
Theo blogtamsu
Thực tế có kiểu tình yêu 'bất chấp đến với nhau' không? Yêu là phải có lựa chọn, phải hợp guu và phải đáp ứng được tiêu chuẩn của nhau. Nói khác đi, yêu cũng cần môn đăng hộ đối...? "Môn đăng hộ đối"? Khái niệm khá cổ hủ này chắc phần lớn trong chúng ta đều biết. Thời phong kiến và xa xưa hơn nữa, những quan niệm như: "Áo mặc sao qua khỏi...