Đàn bà ham tiền thật sự, sẽ tự đứng trên đôi chân của mình
Đàn bà ham tiền thật sự, sẽ tự đi kiếm đồng tiền về cho mình mà sống, tự đứng trên đôi chân của mình mà đi. Mà đàn bà ham tiền thật sự cũng sẽ yêu người đàn ông giàu có thật sự, đúng là chẳng yêu mấy thằng nghèo như mấy anh nói.
Mấy anh cứ thử nhìn lại mình đi, có mấy đồng bạc lẻ, ba mẹ cực nhọc làm ra, nuôi cho ăn học. (Ảnh minh họa)
Nhiều thằng đàn ông buồn cười lắm, cứ tưởng mình giàu rồi nói gì thì nói, lúc nào cũng là đàn bà mê tiền lắm, đàn bà ham giàu lắm này nọ. Xin lỗi, tôi nghĩ các anh nên xem lại mình, các anh nhìn đời như thế nào, đời sẽ phản ánh lại con người các anh như vậy!
Đàn ông mấy người, tưởng có mấy đồng bạc lẻ thì làm ông nội người ta. Sao mà khinh quá. Đàn ông giàu, với tôi, không phải đàn ông giàu là đàn ông có nhiều tiền, đàn ông giàu là đàn ông giàu về ý chí
Mấy anh cứ thử nhìn lại mình đi, có mấy đồng bạc lẻ, ba mẹ cực nhọc làm ra, nuôi cho ăn học. Ra đường đi chơi, gặp mấy cô xinh xinh, tán dóc này nọ, tán không được hay mấy cô đòi hỏi cao, lại hận đời, biểu đàn bà bây giờ ham tiền. Buồn cười không chịu được! Có phải tiền của mấy anh đâu, mà nói đàn bà ham tiền!
Mấy anh cứ thử nhìn lại mình đi, xem mình có não hay không? Có tiền mà không có não, tiêu xài cũng hết. Tưởng mình đây cao siêu, hóa ra bị gái dụ, đem tiền hết cho gái xài, rồi lại tưởng mình là copywriter, lên viết bài chửi đàn bà ham tiền cho thiên hạ đọc. Là mấy anh tự đào mô chôn mình đó thôi, chửi đời mà cũng chửi mình. Lên chửi đàn bà ham tiền, hóa ra lại tự chửi mình ngu, đem tiền cho đàn bà xài để có cái mà chửi.
Video đang HOT
Mấy anh tự nghĩ mà xem, tôi chưa nói đến hạng đàn bà là bình hoa di động, tôi đang nói đến đàn bà ham tiền thật sự. Đàn bà ham tiền thật sự, sẽ tự đi kiếm đồng tiền về cho mình mà sống, tự đứng trên đôi chân của mình mà đi. Mà đàn bà ham tiền thật sự cũng sẽ yêu người đàn ông giàu có thật sự, đúng là chẳng yêu mấy thằng nghèo như mấy anh nói. Bởi đàn bà ham tiền thật sự, biết giá trị của mình, biết bản thân mình đứng đâu cho xứng đáng trong cái xã hội này, vậy nên họ xứng đáng có yêu cầu cao hơn cho người đàn ông của mình.
Vậy nên các anh nên nhìn lại mình, thử hỏi mình có xứng đáng hay chưa mà chửi đàn bà ham tiền, hay mấy anh chưa đủ đẳng cấp, để lọt vào mắt của người đàn bà ấy mà thôi. Vì đàn bà ham tiền, không yêu mấy thằng có tiền mà rỗng não, các anh thử làm lương tháng 10 triệu mà tặng người ta cái nhẫn kim cương xem sao, xin lỗi, câu trước câu sau là bị từ chối thẳng thừng. Người ta gọi đó là cái hạng đàn ông chỉ biết yêu, không biết nghĩ!
Mấy anh tự nghĩ mà xem, giờ tôi đang nói đến hạng đàn bà ham tiền và không có não. Chắc mấy anh chửi đa phần là hạng đà bàn này, vậy nên cứ nhìn lại mình, tại sao lại gặp phải hạng đàn bà này, tại sao mình vẫn cứ ngu ngốc đưa tiền cho họ. Vì các anh cũng là dạng đàn ông có tiền mà không có não! Tiền của các anh sẽ đi mà không khi nào trở lại, rồi lại ngồi chửi đời, đàn bà ham tiền, hay chửi mình NGU! Người đàn bà ham tiền thực sự, nhận được 1 đồng của các anh, người ta sẽ giúp anh có được 10 đồng, Còn người đàn bàn ham tiền và có não hơn các anh (vì có não hơn mới dụ được các anh đưa tiền), nhận được 1 đồng của các anh, sẽ tìm cách lôi thêm 10 đồng khác.
Vậy nên cứ ngồi chửi đàn bà ham tiền, rồi tự xem lại mình là hạng đàn ông nào. Mấy anh cứ nhìn đi, có mấy anh đại gia, có anh sẽ lấy cô chân dài, đẹp và không não; có mấy anh lại lấy mấy cô giàu có và thành đạt. Rồi tự nhìn nhận, mấy anh sẽ hiểu tại sao, tôi nghĩ mấy anh đủ não để hiểu điều đó. Ai cũng sẽ kiếm được một người phù hợp cho mình, người phụ nữ bên cạnh mấy anh là người như thế nào, cũng sẽ phản ánh con người mấy anh như vậy! Đừng tưởng có tiền là làm ông nội người ta, đừng tưởng mình là copywriter hạng sang mà đem chửi đời bất công mà thật ra chửi mình bất tài!
Các anh chửi đời thì cũng nên nhìn lại ba mẹ mình. Hãy hỏi họ, có phải họ từ hai bàn tay trắng mà tạo dựng cơ đồ hay không. Hãy yêu người phụ nữ như mẹ của mấy anh, là người biết nhìn người đàn ông của mình có ý chí hay không, là người biết tự cố gắng, biết cùng người đàn ông của mình xây dựng cuộc sống. Vì với họ, khi cưới người đàn ông đó, biết rằng cuộc đời này giàu có lúc này nhưng cũng sẽ có lúc khác, lúc nào thì họ biết người đàn ông bên cạnh mình cũng đủ ý chí để làm giàu cùng họ!
Trước khi chửi phụ nữ giờ ham giàu hay ham tiền thì hãy nhìn lại mình mấy anh nhé. Thân!
Theo blogtamsu
Tại sao ta luôn dễ mở lòng với người lạ?
Thật ra tôi cũng biết sớm hay muộn thôi, con người cũng sẽ đối xử với nhau không ra gì. Nhưng tôi không nghĩ sau khi bị đâm một nhát, te tua và thảm hại. Giật mình quay đầu lại, đó là người mà tôi đã từng dốc cả lòng mình mà tin tưởng và yêu thương.
Thường khi gặp chuyện gì đó, tôi thường có xu hướng tìm tới những gương mặt không hề thân quen, có khi cả năm chỉ nói chuyện đôi ba lần để tâm sự về những câu chuyện của mình. Thật ra tôi thì cũng không thiếu bạn thân, tôi cũng có nhiều mối quan hệ không xác định, nhưng có thì cũng để đấy thôi. Bạn thân ấy mà, có phải việc gì cũng nói được đâu. Cuộc sống mỗi người một khác, thân đến đâu cũng chỉ biết được một góc của nhau. Rồi khi lớn lên, dần sinh ra một tâm lý dè chừng bạn bè.
Chơi với cậu, nhìn thấy cách cậu ghét bỏ một ai đó thật đáng sợ, lại đâm ra lo lắng "Có khi nào tới lượt mình cũng vậy?". Thế nên, tâm sự với một người không thân quen, người ta nghe xong, xui thì cười vào mặt mình rồi chả thèm quan tâm vấn đề của mình là gì, hên thì an ủi một vài câu, rồi thôi. Mà vẫn thích như vậy, thôi là thôi, chứ không đủ thân quen để lúc buồn buồn lại bới móc ra mà bàn tán, mà soi mói. Hay là các kiểu như thế.
Ngay cả trong chuyện tình yêu, ừ mới yêu thì hạnh phúc đấy, cái gì cũng muốn nói cho người đó nghe, cái gì cũng muốn người đó biết, biết để mà hiểu, mà thông cảm, mà chấp nhận, mà để cái chuyện tình cảm này đi xa hơn. Nhưng thực tế là, thế giới 7 tỉ người, đếm trên đầu ngón tay được bao nhiêu người có thể đi với nhau tới phút cuối cùng? Người đi thì cũng đi rồi, chỉ có những bí mật còn ở lại. Thỉnh thoảng người ở lại lại lôi những bí mật đó ra để dày xéo người đi. Con người ghét nhau hơi thở, vốn dĩ là một sinh vật ích kỉ, đương nhiên không chịu được cảnh người đi dửng dưng để lại mình trong mớ chơi vơi. Cứ thế, làm đau lòng nhau. Rồi hình ảnh đẹp đẽ lúc đó cũng biến mất, để lại cho người đi cũng là một mối mơ tưởng méo mó và xấu xí.
Chơi với cậu, nhìn thấy cách cậu ghét bỏ một ai đó thật đáng sợ, lại đâm ra lo lắng "Có khi nào tới lượt mình cũng vậy?"
Thật sự nói hết mọi bí mật, mọi chuyện mình trải qua cho chỉ một người là điều vô cùng nguy hiểm. Bất cứ lúc nào muốn lại đi tìm người đó nói chuyện, đi đâu cũng hi vọng có người đó đi cùng, người đó đi đâu cũng muốn đi theo, chuyện tốt tìm người đó để kể, gặp cái gì tồi tệ cũng tìm người đó để than vãn, trước khi đưa ra quyết định cũng tìm người đó để hỏi ý kiến, lâu dần cứ dựa dẫm vào người đó. Thói quen lệ thuộc này vô cùng nguy hiểm, nếu một ngày người đó bỏ mình đi, há chẳng khác gì thế giới của bản thân sụp đổ hoàn toàn phải xây dựng lại từ đầu?
Thật sự nói hết mọi bí mật, mọi chuyện mình trải qua cho chỉ một người là điều vô cùng nguy hiểm. (Ảnh minh họa)
Thật ra tôi cũng biết sớm hay muộn thôi, con người cũng sẽ đối xử với nhau không ra gì. Nhưng tôi không nghĩ sau khi bị đâm một nhát, te tua và thảm hại. Giật mình quay đầu lại, đó là người mà tôi đã từng dốc cả lòng mình mà tin tưởng và yêu thương.
Nên rồi tôi có thói quen nói chuyện với người lạ, những người không quan trọng, không thân quen. Vì tôi biết họ sẽ chẳng để ý gì tới những bí mật của tôi đâu, mà những lúc đó tôi lại thật sự, thật sự rất cần có một ai đó lắng nghe. Hoặc chỉ để tôi nói thôi cũng được, nói cho xong phần tôi, rồi xong, chẳng còn quan hệ, chẳng còn dây dưa gì, tôi đỡ phải lo lắng mà người đó cũng chẳng cần phải lo nghĩ nhiều.
Con gái cứ trách con trai là loài sinh vật tàn nhẫn và tệ bạc, chỉ cãi nhau chưa được một chốc, quay ngoắt sang đã nói chuyện với người khác, rồi bảo là không tin tưởng mình. Tôi nói thật, cái gọi là tin tưởng, vốn dĩ nói về hai tâm trạng có thể hiểu được nhau như lẽ tự nhiên. Nếu như phải nói ra tất cả, vậy thì quá buồn chán và tẻ nhạt rồi.
"Thật ra không phải tôi muốn giấu em chuyện gì. Mà tôi tự hỏi, nếu sau này chúng ta không còn bên nhau nữa, liệu tôi và những bí mật tôi từng nói có được em cùng chôn xuống mồ không? Hay chỉ chôn mỗi mình tôi?"
Theo Guu
Điều chúng tôi không nói Chúng tôi đã không bao giờ nói với con mình rằng nó sẽ không thể làm được. Và bởi vì chúng tôi không bao giờ nói điều ấy... nên Joey không hề hay biết. Con trai Joey của tôi khi mới sinh đã có dị tật bẩm sinh ở chân. Các bác sĩ cam đoan với chúng tôi rằng sau khi chữa trị...