Đàn bà: chán chẳng thèm… bỏ chồng
Nếu đàn ông suy nghĩ, đàn bà không dám bỏ chồng, họ đã sai. Thật ra, chẳng có người nào sợ mà không dám cả, chỉ là họ không muốn mà thôi.
Chị bảo &’em bây giờ có cần gì đâu chị, em chỉ cần con em, cố gắng vì con, hết lòng chăm sóc cho con. Em yêu con em vô cùng, phải chịu đựng tất cả vì con cái thôi chị ạ. Chồng có là gì đâu
Một anh chồng vũ phu, suốt ngày rượu chè rồi về nhà lại trút lên đầu vợ anh ta những trận đòn đau điếng. Người vợ chịu bầm tím đầy mình mẩy, chân tay, run rẩy trong nỗi sợ hãi, sống mệt mỏi. Ai nhìn vào cũng xót thương cho người vợ ấy. Hàng xóm đau khổ thay cho thân phận người làm vợ, làm mẹ như thế. Họ nhiều lần khuyên nhủ chị &’hay là bỏ chồng đi em, lấy chồng thế khổ lắm, sống thế thà ở vậy còn hơn’. Chị lại lắc đầu, &’không chị ạ’.
Người ta chỉ nhận được những câu trả lời tương tự như thế sau rất nhiều lần nhìn thấy những nốt bầm tím trên khuôn mặt chị. Lâu dần thành quen, họ cũng quen luôn với việc chị bị đánh cho tím tái mặt mày. Họ cũng mặc kệ chị, không còn muốn khuyên can gì chị nữa. Họ nghĩ, đó là cuộc sống của chị, chị chấp nhận và an phận rồi. Nếu vào những người khác, có thể họ đã bỏ chồng và chọn cuộc sống độc thân.
Thế mà, chị sống được với anh chồng này đã gần chục năm rồi. Con gái của chị đã lớn, cháu đã học lớp 1. Chị chỉ dồn hết niềm tin vào con. Nhiều lúc chán nản, chị chỉ lấy con làm niềm vui và động lực sống. Chị bảo &’em bây giờ có cần gì đâu chị, em chỉ cần con em, cố gắng vì con, hết lòng chăm sóc cho con. Em yêu con em vô cùng, phải chịu đựng tất cả vì con cái thôi chị ạ. Chồng có là gì đâu chứ’.
Nghe chị nói, người ta hiểu được nỗi khổ tâm chất chứa trong lòng chị. Chị đúng là đang sống trong địa ngục, nhưng ở địa ngục ấy, có một tia sáng đầy hi vọng. Hi vọng một ngày nào đó, chị sẽ thoát ra khỏi bóng đen, tìm đến một nơi yên ả, hạnh phúc. Đó là khi con chị trưởng thành, khôn lớn thành người có ích cho xã hội.
Nhiều người chung số phận như chị. Ngày ngày, họ phải đối diện với những anh chồng tẻ nhạt đến mức khó chịu. Lại có những gã chồng hách dịch, cả ngày không làm gì, ngửa tay xin tiền vợ nhưng lại lên mặt dạy đời, dạy luôn cả vợ. Mà anh ta toàn dạy bằng nắm đấm chứ có dạy bằng lời thì đã may. Nhưng họ vẫn chấp nhận sống như thế, trong một &’tổ lạnh’ mà ai cũng tưởng là ấm. Chỉ có chị hiểu.
Nhiều anh chồng không hay, họ cho rằng vợ sợ họ nên họ càng làm tới. Họ càng thấy vợ nhẫn nhịn thì càng đánh đập, hành hạ, bắt nạt. Có người thấy vợ không nói gì, chấp nhận chịu đòn, còn chỉ tay vào mặt vợ &’tôi thách cô dám bỏ tôi đấy, bỏ có mà ra ngoài ăn cám’. Họ cậy mình kiếm được tiền, lên mặt dạy đời, thách đố vợ bỏ mình. Vì cánh đàn ông nghĩ, vợ mà bỏ mình thì không kiếm được ăn, không tự nuôi được bản thân mình.
Nếu đàn ông suy nghĩ, đàn bà không dám bỏ chồng, họ đã sai. Thật ra, chẳng có người nào sợ mà không dám cả, chỉ là họ không muốn mà thôi. Họ không muốn bỏ chồng với lý do, con cái của họ sẽ là người khổ trước tiên. Thà là nhịn vì con, để con có cha có mẹ còn hơn là ra ngoài sống tự do, để con cô đơn. Thà là chấp nhận những trận đòn còn hơn là sau này con khóc lóc đòi mẹ cha đâu. Họ hi sinh vì con cái, họ chịu đựng tất cả cũng chỉ vì con cái.
Sống với chồng chỉ như cái bóng. Tất cả có là gì đâu, chỉ là viển vông bên ngoài. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nếu ai nói đàn bà không dám bỏ chồng chính là một lời thách thức họ từ bỏ cuộc hôn nhân của mình. Nhưng yên tâm đi, đàn bà rất tỉnh. Họ không bỏ chồng không phải vì không thể mà là vì họ chán. Trong gia đình ấy, họ chẳng còn quan tâm xem chồng họ làm gì, với ai, có lăng nhăng không. Họ chỉ cần biết, con có khỏe không, con có ngoan không, có chịu ăn không, có ốm đau không. Gia đình chỉ là vỏ bọc, chỉ là nơi để người khác nhìn vào để người ta thấy, con cái của họ vẫn có cha, có mẹ.
Sống với chồng chỉ như cái bóng. Tất cả có là gì đâu, chỉ là viển vông bên ngoài. Có chồng hay không có cũng như nhau, thờ ơ, bàng quan, lãnh đạm, mặc kệ nhân tình thế thái, mặc kệ người ta, mặc kệ chồng. Chỉ cần có con là đủ, bỏ hay không cũng giải quyết được gì.
Một khi đàn bà đã sống như thế, họ bất cần, họ chẳng lưu luyến gì đấng mày râu nữa. Chỉ là họ không muốn chứ không phải họ không dám, các anh chồng hãy nhớ cho. Nhưng đừng ép đàn bà quá, vì một khi bị ép buộc, họ sẽ có một sức mạnh vô cùng lớn lao, có thể làm được tất cả những điều không tưởng chỉ vì con cái. Và lúc đó biết đâu họ lại muốn bỏ chồng.
Theo Eva
Âm thanh lạ đêm tân hôn khiến chú rể không dám nằm cạnh vợ
Hoàng đã lấy gối bịt chặt tai lại nhưng vẫn bị âm thanh kia làm cho không ngủ được. Suốt đêm tân hôn, Hoàng đã không dám nằm cạnh vợ. Anh hết đứng lại ngồi, đi đi lại lại trong phòng.
Nhưng, khi môi anh vừa chạm vào môi vợ thì cũng là lúc một âm thanh lạ phát ra khiến Hùng giật bắn mình mở choàng mắt. (Ảnh minh hoạ)
Yêu nhau hơn 1 năm, vượt qua bao nhiều đối thủ nặng ký, bao nhiêu lần dầm mưa dãi nắng đưa đón người yêu, cuối cùng thì Hoàng cũng đã được Ly nhận lời cầu hôn.
"Lấy vợ là phải lấy liền tay", ông cha ta đã dạy thế rồi, vậy nên không để cho Ly có cơ hội kịp suy nghĩ lại, ngay chiều hôm ấy Hoàng đưa luôn người yêu đi mua nhẫn cưới rồi thông báo với bố mẹ, chọn ngày sang nhà Ly xin nói chuyện người lớn với gia đình cô.
Không để cho Ly có cơ hội kịp suy nghĩ lại, ngay chiều hôm ấy Hoàng đưa luôn người yêu đi mua nhẫn cưới (Ảnh minh hoạ)
Sau khi có được sự đồng thuận của bố mẹ Ly, và định được ngày Hoàng gấp rút chuẩn bị mọi thứ cho đám cưới. Nhìn Hoàng tất bật chạy ngược chạy xuôi, có anh bạn đồng nghiệp trêu đùa:
- Nhìn ông cứ như là bộ đội thời chiến cưới vợ ấy. Hay là bác sĩ bảo cưới đấy?
- Ôi được thế thì còn gì bằng nhưng mà đã biết của vợ hình thù nó thế nào đâu mà đòi có cháu.
Cứ ngỡ sau câu ấy Hoàng sẽ bị anh bạn chê "gà" ai ngờ anh ta lại tỏ ý đồng tình: "Ừ, ông lại giống tôi. Nhưng mà như thế đêm tân hôn mới thú vị". Được động viên Hoàng lại có thêm động lực chuẩn bị đón đêm tân hôn.
Hơn 1 tháng sau ngày Ly nhận lời cầu hôn thì đám cưới diễn ra. Ai cũng bảo Hoàng khôn thật, anh đã làm cho bao nhiêu đối thủ không kịp trở tay. Nghe nói cái hôm biết tin Ly sẽ cưới, có anh chàng cứ chầu chực quanh nhà Ly suốt ngày suốt đêm, nhưng tất cả đã quá muộn.
Để chiều lòng vợ, Hoàng đưa hẳn Ly lên thành phố đặt mua váy cưới chứ không thuê ở tiệm. Ngày cưới Ly đẹp lung linh trong bộ váy trắng tinh khôi, ai cũng phải trầm trồ khen cô dâu xinh đẹp. Hoàng thì cười hớn hở suốt cả tiệc cưới.
Sau một ngày mệt nhoài tiếp khách, hai vợ chồng lên phòng ngủ cũng đã 10 giờ đêm. Trong lúc chờ vợ đi tắm Hoàng tranh thủ ngồi nhắn tin cảm ơn bạn bè. Lúc Ly trở ra trên người diện chiếc váy ngủ gợi cảm, Hoàng đã ôm chầm lấy vợ rồi bế bổng nàng lên giường nhưng Ly kịp thời ngăn chồng lại:
- Anh tắm rửa đi đã, người toàn mùi rượu thế kia mà đã đòi rồi à?
- Em nhớ phải đợi anh, đừng có ngủ vội đấy nhé.
Hoàng không dám tắm lâu vì chỉ lo vợ mệt quá ngủ thiếp đi thì mất cả đêm tân hôn. Lúc Hoàng vừa tắm xong thì lại nhận được tin nhắn của chị gái bảo xuống dưới nhà để chị giao lại một số hoá đơn cho đám cưới. Vì ngày mai chị ấy có chuyến công tác 1 tuần rồi nên phải bàn giao cho em ngay.
Hoàng vội vã xuống nhà, và không quên dặn vợ đợi. Hai chị em loay hoay cũng mất nửa tiếng đồng hồ. Tiễn chị ra về xong anh vội vã lên nhà vì muốn tân hôn với vợ lắm rồi.
Nhưng lúc Hoàng vào phòng thì Ly đã thiếp đi. Nhìn vợ đã ngủ say Hoàng thương vợ không nỡ bắt Ly dậy chiều chồng. Anh chỉ dám ôm vợ một cái. Nhưng vừa mới chạm vào vợ thì Hoàng đã bị Ly hất mạnh tay ra trúng mặt đau điếng. "Đúng là theo phản xạ bản năng đây mà, vài bữa ngủ cùng là quen ngay thôi", Hoàng tự an ủi mình như thế rồi nằm xuống cạnh vợ.
Nhìn đôi môi đỏ mọng của vợ Hoàng không kìm nén nổi cúi xuống định hôn vợ một cái. Lúc gần chạm môi Ly mắt Hoàng nhắm lại để tận hưởng cảm giác ngọt ngào. Nhưng, khi môi anh vừa chạm vào môi vợ thì cũng là lúc một âm thanh lạ phát ra khiến Hùng giật bắn mình mở choàng mắt. Thì ra vợ anh ngáy.
Tiếng ngáy lúc lên lúc xuống như tiếng đàn nghe đến vui tai. Thế nhưng khốn nỗi Hoàng không ngủ nổi vì cái âm thanh lạ ấy của vợ. Vài lần Hoàng đã khẽ lay Ly để cô đổi tư thế bớt ngáy, nhưng cũng chỉ dừng được hai, ba phút rồi nàng lại tiếp tục "gẩy đàn".
Hoàng đã lấy gối bịt chặt tai lại nhưng vẫn bị âm thanh kia làm cho không ngủ được. Suốt đêm tân hôn, Hoàng đã không dám nằm cạnh vợ. Anh hết đứng lại ngồi, đi đi lại lại trong phòng.
Sáng hôm sau Ly tỉnh dậy thì đã thấy chồng ngồi bên cạnh, anh phờ phạc sau một đêm mất ngủ.
- Đêm qua chồng không ngủ hay sao mà mệt mỏi vậy? Trốn vợ đi đâu hả?
- Tại vợ đấy, ai bảo vợ ngủ không đợi chồng.
- Tại vợ mệt, sao chồng không ngủ đi, tối hôm sau vợ bù cũng được chứ sao.
- Cả đêm vợ đánh đàn chồng không ngủ được.
- Vợ...
Ly giường như hiểu ra mọi chuyện dụi đầu vào lòng chồng:
- Vợ xin lỗi chắc tại hôm qua mệt quá. Thường những khi mệt vợ mới thế thôi.
- Thôi được rồi, chồng tha lần này. Tối nay nhớ phải bù cho chồng đấy nhá.
Sau này thỉnh thoảng Hoàng lại nhắc lại cái đêm tân hôn không dám nằm cạnh vợ vì âm thanh lạ ấy khiến hai vợ chồng thích thú cười vang.
Theo blogtamsu
Gái ế, lại kiêu! Có cho không tôi cũng chẳng thèm... Phụ nữ đã 30 tuổi mà vừa già, vừa xấu lại còn kênh kiệu thì có cho không tôi cũng chẳng thèm. Nói gì đến việc tán tỉnh, yêu đương để cưới về làm vợ... Chào bạn Hà và tất cả các chị em phụ nữ trên diễn đàn chia sẻ! Trước tiên cho tôi gửi lời chào thân ái đến toàn thể...