Đàn bà càng ảo tưởng càng bất hạnh
Đàn bà thường kỳ vọng về một bạch mã hoàng tử nhưng nếu lấy phải con cóc thì cũng cho là do số phận và chịu đựng tất cả.
ảnh minh họa
Đàn bà quên rằng phép màu không có thật trên đời và chỉ có họ là người tự quyết định hạnh phúc của mình.
Đàn bà thường lo lắng cho cơ hội tìm kiếm ‘hạnh phúc’ theo quan điểm của người đời hơn là hưởng thụ hạnh phúc đích thực mình đang có.
Nếu tôi có một đứa con gái, tôi sẽ dạy con biết kiêu hãnh về các giá trị bản thân. Kiêu hãnh nhưng đừng hoang tưởng để gìn giữ cơ hội hạnh phúc của chính con.
Đàn bà hạnh phúc nhìn như đóa hoa không tì vết, sự rạng ngời hiện ra cả từ những vết chân chim. Thế nhưng, có mấy người đàn bà viên mãn? Đa phần các bà tự làm khổ mình hoặc làm khổ lẫn nhau.
Một trong những mối đe dọa của hôn nhân là sự thiếu chung thủy khiến không ai có trọn vẹn hạnh phúc. Không ai dám khẳng định người thứ ba là sung sướng. Dù có tình yêu, cô ấy sẽ đau khổ khi chăn đơn gối chiếc, không bao giờ được khoác tay người mình yêu một cách công khai và hãnh diện. Trong miệng đời, cô ấy mãi mãi là “kẻ giựt chồng” và dù có nuôi con chồng đến lớn thì cũng vẫn là “mẹ ghẻ”.
Người vợ nào cũng điên cuồng vật vã khi chia sẻ người đàn ông của mình mà vì sĩ diện và cay cú, dù không còn tình yêu, bà cũng chẳng dám buông tay cho người ấy ra đi. Bà quên rằng nếu bà có hôn nhân bất hạnh thì cứ chủ động ly hôn, nuôi con một mình và cuối tuần mấy mẹ con cùng nhau rong chơi.
Video đang HOT
Bà là nạn nhân của những quan điểm xưa cũ, bị ru ngủ bởi những bài viết ca ngợi người mẹ kiên tâm chung thủy dù ông chồng bồ bịch lăng nhăng, bỏ nhà bỏ cửa, rồi đến cuối đời mỏi gối chồn chân, ông bẽn lẽn quay về xin lỗi vợ con, và cứ như trong các bộ phim nhiều tập của Đài Loan, Hàn Quốc, cả gia đình lại đoàn tụ trong hạnh phúc viên mãn.
Có người con ca ngợi mẹ mình: “Nếu ngày xưa má không hy sinh thì gia đình tôi không được sum họp như ngày hôm nay”. Rồi cũng có không ít bài viết ca ngợi, khuyên nhủ đàn bà chấp nhận nuôi nấng chăm lo cho con riêng của chồng. Có vẻ tác giả quá tàn nhẫn với mẹ mình. 60 năm cuộc đời thì bà đã mất phân nửa thời gian đó nuôi con trong cô độc.
Không một người đàn bà nào thật sự cao thượng đến nỗi nuôi con riêng của chồng mà không đau khổ. Ca ngợi sự hy sinh của bà là cổ xúy cho lối sống bất công với phụ nữ. Để bà chịu đựng định kiến mà đánh mất những tháng ngày đáng ra phải được hạnh phúc. Bà quên rằng thà mạnh tay thay đổi cuộc đời còn hơn sống trong u uất.
Trên con đường tìm kiếm hạnh phúc, phụ nữ rạng ngời kiêu hãnh về các giá trị bản thân. Làm gì có một quy tắc chuẩn nào quy định về phụ nữ hoàn hảo? Thế nên nhan sắc, tiền bạc, gia đình không bao giờ là yếu tố làm giảm giá trị của bạn! Mà dù bạn hoàn hảo đi chăng nữa thì liệu người đàn ông của bạn có xứng đáng?
Đàn bà thường lo lắng cho cơ hội tìm kiếm “hạnh phúc” theo quan điểm của người đời hơn là hưởng thụ hạnh phúc đích thực mình đang có. Cô ấy vì mọi người hối thúc mà cuống cuồng lấy chồng. Cô ấy vì lỡ đã trao thân mà chấp nhận một người chồng kém cỏi. Cô ấy sợ hãi hai chữ “bỏ chồng” mà trói cuộc đời mình cho người khác vùi dập.
Đàn bà thường hay bất hạnh do ảo tưởng. Họ thường kỳ vọng về một bạch mã hoàng tử nhưng nếu lấy phải con cóc thì cũng cho là do số phận và chịu đựng tất cả. Họ quên rằng phép màu không có thật trên đời và chỉ có họ là người tự quyết định hạnh phúc của mình.
Trên cuộc đời này không có gì là may mắn. Đàn ông khi yêu và cầu hôn là lúc họ nhún mình nhất. Đó chính là cơ hội để những người đàn bà mạnh mẽ thiết lập các quy tắc gia đình. Nếu không tìm được tiếng nói chung thì chia tay là giải pháp đẹp nhất. Không ai xấu hoàn toàn và cũng chẳng dễ tìm được thánh sống, vấn đề là có phù hợp hay không.
Đàn ông gia trưởng đi tìm một người đàn bà có tính phục tùng. Đàn bà tham vọng đi tìm một người đàn ông cá tính mạnh mẽ. Thị Nở còn có Chí Phèo nên nếu chưa tìm được người “trời sinh một cặp” thì đừng kết hôn. Vì số lượng người chết vì thất tình không thể cao bằng những cuộc đời chết vì hôn nhân bất hạnh.
Thậm chí đàn bà có một cuộc hôn nhân viên mãn, chồng con đuề huề vẫn chưa chắc thật sự hạnh phúc. Họ bị tác động bởi xã hội. Và xã hội thì quá khắt khe khi giao trọng trách phát triển đất nước cùng với gìn giữ gia đình lên vai các bà. Phụ nữ chỉ nên làm những gì khiến họ hạnh phúc. Nếu yêu gia đình thì nghiêng về gia đình, nhưng đừng bỏ đi những niềm vui cá nhân, đừng dùng chữ hy sinh vì hy sinh đi kèm với thiệt thòi.
Mỗi phụ nữ nên thiết lập thời khóa biểu cho những điều mà mình thấy hạnh phúc khi làm: đi du lịch, đi shopping, đi spa, nuôi thú cưng, trồng trọt, làm bánh, nấu ăn… Mình không ngăn cản sự hiến thân cho gia đình, bất cứ sự cống hiến nào cũng đem lại kết quả nhưng sự cân bằng cũng quan trọng. Đừng đặt toàn bộ trứng vào một rổ, vì gia đình mà bỏ cả sự nghiệp, bỏ hết niềm vui riêng thì đàn bà đánh mất đi sự an toàn.
Tôi thích hình ảnh một phụ nữ kiêu kỳ và viên mãn bất kể đến người đàn ông trong cuộc đời cô ấy. Nước đục thì lọc lại cho trong và bến này đục thì neo thuyền bến khác.
Theo Kiến Thức
Lo lắng sợ bạn lấy phải gái làng chơi
Gặp nhau lần thứ ba, Hương đã chủ động nói yêu tôi. Em bảo, ngay từ giây đầu tiên đã có cảm giác "chúng mình sinh ra trên đời là để cho nhau". Thú nhận của em khiến tôi bối rối. Tôi bảo em hãy cho tôi thêm thời gian để nhìn nhận lại tình cảm của mình bởi chuyện trăm năm không thể nào quyết định vội vàng. Em dỗi: "Hay là anh không tin em? Vậy thì thôi, không cần anh phải thương hại...". Tôi dỗ dành: "Không phải như vậy mà là điều em nói ra khiến anh bất ngờ quá nên không biết trả lời thế nào...".
Tôi quen Hương trên mạng cách nay hơn 2 năm nhưng gặp nhau ngoài đời thì chỉ 3 lần. Điều khiến tôi phân vân là những gì tôi biết trước và sau khi gặp em hoàn toàn trái ngược. Trên mạng xã hội, em là một người phụ nữ của gia đình, hết lòng vì chồng con, là một cô dâu hiếu thảo, một người bạn chân tình. Đó là mẫu người phụ nữ mà không phải riêng tôi nể phục, cảm mến. Những tình cảm ban đầu tôi dành cho em chỉ là vậy.
Bẳng đi một thời gian, em đóng cửa trang blog của mình khiến không phải riêng tôi mà nhiều bạn bè cũng lo lắng. Em bảo có một số chuyện cá nhân phải giải quyết nên tạm thời rời xa bạn bè trên thế giới ảo một thời gian. Ngày em trở lại, tôi vui mừng khôn xiết, tưởng như gặp lại tri kỷ của mình. Càng vui hơn khi biết em sắp vào Sài Gòn thăm người thân. Tôi và một số bạn bè ở Sài Gòn nôn nao chuẩn bị đón em.
Và rồi em xuất hiện trước mắt mọi người trong vẻ đẹp đến sững sờ. Ở ngoài đời, em đẹp hơn trong hình gấp bội. Chúng tôi thật vui sướng khi có một người bạn xinh đẹp, duyên dáng, thông minh như vậy. Ai cũng vồ vập săn đón. Nhưng chỉ riêng tôi có vinh dự được em cho số điện thoại và hẹn gặp vào ngày hôm sau.
"Những gì mọi người biết về em trên mạng hoàn toàn trái ngược với cuộc sống hiện tại của em. Em và ông xã đang tiến hành thủ tục ly hôn...". Em bắt đầu câu chuyện như thế khi tôi đưa em đi uống cà phê ngày hôm sau. Em kể rằng chồng em là một người nóng nảy, ghen tuông, vũ phu. Thế nhưng vì con, vì cuộc sống của bản thân, em phải chịu đựng. "Nhưng con giun xéo lắm cũng oằn. Em đã quyết định chấm dứt cuộc sống như địa ngục trần gian đó. Anh là người đầu tiên em kể chuyện này...".
Tôi thật sự xúc động vì những điều vừa nghe được từ người phụ nữ mà mình đã dành nhiều tình cảm quý mến lâu nay. Tôi không ngờ cuộc sống lại có những điều éo le như vậy. Em giải thích lý do mà mình ngụy tạo nên chiếc vỏ bọc hạnh phúc là vì "đó là những điều em luôn mơ ước cho cuộc sống của mình".
Hôm đó tôi đưa em về. Dọc đường trời bỗng đổ mưa. Em ghì chặt lấy tôi, úp mặt vào lưng tôi. Cảm giác của tôi lúc đó thật lạ. Tôi không hiểu điều gì đang xảy ra với mình. Và người phụ nữ đang đi cùng tôi thật sự là người như thế nào... Dẫu vậy, em cũng đã làm cho tôi khó ngủ. Tôi cố vắt óc suy nghĩ, hình dung lại em từ ngày đầu quen biết. Cuối cùng tôi chỉ còn biết khen em đúng là một người giàu óc tưởng tượng và có tài viết lách. Em đã lôi mọi người vào những câu chữ không có thật về cuộc sống của mình.
Em lại hẹn gặp tôi trước khi về Hà Nội. Và em đã nói yêu tôi. Không biết những người khác thì thế nào, còn riêng tôi lúc đó bỗng thấy sợ. Tâm trạng tôi đầy mâu thuẫn. Thật tình, tôi không thích những người phụ nữ quá bạo dạn như vậy. Dù tôi có thích ai thì tôi vẫn muốn mình là người chủ động thổ lộ chứ không phải bị dẫn dắt như vậy. Chính vì thế, tôi bảo Hương hãy cho tôi thời gian. Và điều đó khiến em giận hờn.
Trở lại thế giới ảo, em như một người khác. Những điều em thể hiện nơi đó không còn là hình mẫu một người phụ nữ từng là thần tượng của nhiều người. Giờ đây, bỗng dưng em thành một người bổ bả, đùa cợt vô duyên, hết buông lời lẳng lơ với người này lại cợt nhã với người khác. Em thay đổi đến nỗi tôi và một số bạn bè trên mạng không ngờ và cũng không hiểu nguyên nhân em làm tất cả những điều đó để làm gì? Và em lơ tôi đi dù tôi vẫn đều đặn vào nhà em chia sẻ...
Cho đến cách nay mấy ngày, Quang, một người bạn của tôi và Hương trên mạng; đồng thời cũng là bạn thân của tôi ngoài đời đang định cư bên Mỹ gởi mail báo tin mừng: "Hương đã nhận lời yêu mình. Tháng sau mình sẽ về để tổ chức lễ đính hôn và làm thủ tục đón cô ấy qua bên này". Tôi sững sờ: "Cậu đã hiểu gì về Hương mà vội vàng như vậy? Cô ấy không đơn giản đâu...".
Bạn tôi cho biết đã tìm hiểu kỹ về Hương, đã nghe Hương kể toàn bộ sự thật về cuộc đời của mình. Họ gọi cho nhau mỗi đêm, gặp nhau trên mạng mỗi ngày... "Cô ấy không hề giấu giếm quá khứ của mình. Đó là một người phụ nữ quá bất hạnh và đáng thương. Mình tin sẽ mang lại hạnh phúc cho Hương. Mong là cậu sẽ chúc phúc cho tụi mình...".
Tôi thật sự bị choáng và không biết em là ai! Những tin nhắn yêu thương, nũng nịu, dỗi hờn của Hương vẫn còn trong điện thoại của tôi; những email kể lể về cuộc đời đầy đau khổ, bất hạnh của em tôi vẫn còn lưu trong máy tính. Thời gian cũng chẳng bao lâu. Thế mà mọi thứ thay đổi đến chóng mặt.
Tôi đang băn khoăn tự hỏi, cứ để cho bạn tôi tận hưởng niềm hạnh phúc tột đỉnh của tình yêu theo cái kiểu "không cần biết em là ai..." hay là nói cho bạn biết sự thật về một người phụ nữ có quá nhiều rắc rối, phức tạp và nghi vấn mà tôi và nhiều bạn bè vẫn chưa tìm được câu trả lời?
Theo NLĐ
Vì tôi ngu dại, hay do tôi bất hạnh? Một đứa con gái chưa được nếm mùi yêu nó ngọt ngào và tuyệt vời thế nào thì đã kịp nhận ra rằng tình yêu là trái đắng.... Ảo tưởng khi nghĩ rằng cứ yêu thật lòng thì sẽ nhận được sự thật lòng... sai lầm và ngu dại... đó chỉ là ảo tưởng thôi mãi trong tiểu thuyết ngôn tình thôi... Tôi....một...