Đám tang bố chồng, tôi mua 10 bịch muối đến viếng trong sự ngỡ ngàng của mọi người
Con trai chạy về, hụt hơi nói lại câu mà em dâu tôi nói trước mặt mọi người. Giận quá, tôi “ chơi tới bến” luôn, ai mất mặt tự biết.
Chào mọi người. Chuyện là tôi và em dâu không thân nhau, càng không ưa nhau. Em dâu tính tình bộp chộp, ăn nói xáo xào mà không ra đầu ra đuôi gì cả. Bố chồng tôi cũng vì bực bội bản tính ấy nên mới bỏ sang nhà tôi ở. Còn mẹ chồng sống với vợ chồng em dâu ở nhà từ đường.
Dù hai nhà sát vách nhau nhưng tôi chỉ đến nhà em dâu vào các dịp Tết, giỗ. Dù gì cũng là phận làm dâu, không ưa em dâu thì tôi cũng phải hoàn thành trách nhiệm của một người con dâu trưởng trong nhà.
Mà em ấy cũng hay lắm. Cứ thấy nhà tôi mua sắm thứ gì thì dòm ngó rồi bịa đặt chuyện với thiên hạ. Khi thì nói tôi chỉ ở nhà, tiền đâu mà sắm tủ lạnh to, chỉ có tiền của bố chồng cho thôi. Khi thì nói tôi khó chịu, cau có với bố chồng. Ban đầu tôi còn giải thích, sau thì tôi chẳng thèm để ý đến nữa.
Tôi dù ở nhà nhưng vẫn cộng tác với một số trang web và có thu nhập ổn định hàng tháng, thậm chí thu nhập còn cao hơn chồng. Bố chồng tôi biết rõ điều đó nên đều phụ giúp tôi việc nhà. Tôi thương ông, mua đồ ăn tẩm bổ, may quần áo mới, ông đều kể cho mọi người nghe. Thấy bố chồng chủ động đứng ra bênh vực tôi, em dâu càng ghét tôi ra mặt.
Giờ tôi nên đưa di ảnh của bố chồng lên nhà mình thờ cúng hay lại phải tiếp tục chăm sóc mẹ chồng nữa đây? (Ảnh minh họa)
Tuần trước, bố chồng mất vì đột quỵ. Sự ra đi của ông khiến mọi người đều bàng hoàng, đau xót. Không ai nghĩ rằng người đàn ông hơn 60 tuổi vẫn mạnh khỏe bế cháu đi chơi khắp xóm, về nhà còn làm vườn lại có thể ra đi nhanh đến thế. Tôi đau xót, khóc đến sưng mắt.
Video đang HOT
Vì nhà em dâu là nhà từ đường nên buộc phải đưa bố chồng về để làm tang lễ. Em dâu gần như bỏ mặc mọi việc cho tôi. Đến trưa, tôi mệt quá nên về nhà nghỉ ngơi một tí. Thế mà con trai lớn của tôi chạy về, bảo: “Thím Q bảo mẹ đem muối xuống nấu cơm cúng. Ông nội ở với nhà mình thì bịch muối mẹ cũng phải chi ra”.
Tôi nghe mà máu sôi lên. Giận quá, tôi mua luôn 10 bịch muối đem đến đặt thẳng lên bàn thờ bố chồng trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Em dâu cũng không ngờ tôi lại phản ứng mạnh mẽ như thế. Em ấy cuống quýt giải thích là nói đùa, nhưng tôi không tin được đó là lời nói đùa. Hôm đó, mọi người trách cứ em dâu, kể cả mẹ chồng tôi, nhưng cũng có người trách tôi không biết nhường nhịn, gây náo loạn tang lễ.
Giờ di ảnh bố chồng tôi vẫn ở nhà từ đường nhưng mẹ chồng lại một mực đòi lên nhà tôi ở. Bà nói ở nhà em dâu, thấy ảnh bố chồng, bà lại đau lòng không chịu nổi. Giờ tôi nên đưa di ảnh của bố chồng lên nhà mình thờ cúng hay lại phải tiếp tục chăm sóc mẹ chồng nữa đây?
(ngoctue…@gmail.com)
Vợ luôn chê bai sếp nhưng sau lưng lại 'cắm sừng' tôi làm nhân tình của hắn
Trước mặt tôi vợ luôn chê bai sếp khiến tôi nghĩ hai người không ưa nhau. Thế nhưng sau lưng tôi thì cô ấy và anh ta đang cùng nhau thực hiện hợp đồng tình ái.
Tôi lập gia đình đến giờ được gần 3 năm. Hiện tại, vợ chồng tôi vẫn chưa có con. Thực ra bản thân tôi cũng mong được làm bố nhưng cưới về vài tháng, vợ tôi bày tỏ quan điểm muốn kinh tế hai vợ chồng ổn định mới sinh con. Vợ tôi động viên tôi phải cố gắng hơn nữa trong sự nghiệp, có chức nọ chức kia để cả nhà được thơm lây. Nghĩ cả hai vợ chồng đều còn trẻ, tôi cũng tôn trọng quyết định của vợ.
Chúng tôi làm cùng một công ty nên việc đi làm hằng ngày cũng thuận lợi, thoải mái. Vợ tôi không được đánh giá cao về chuyên môn. Ban đầu cô ấy vào công ty này cũng chỉ làm nhân viên lễ tân. Sau này nhờ ăn nói khéo léo, lại có ngoại hình xinh đẹp nên được cất nhắc nhiều.
Chúng tôi cũng quen nhau từ đây. Chuyện tình cảm của tôi với vợ chỉ diễn ra vài tháng là cưới vì cô ấy bảo yêu cùng công ty, để lâu rắc rối.
Về phần mình tôi lại thấy sếp rất đúng mực và tạo điều kiện cho nhân viên phát triển. Bản thân tôi cũng được sếp giúp đỡ hết mình. Sếp còn hứa nếu tôi làm tốt, trước khi sếp chuyển sang chi nhánh khác sẽ cất nhắc tôi lên vị trí trưởng phòng.
Tôi nhiều lần phân tích cho vợ hiểu lý do mình chưa được sếp giúp đỡ thăng chức nhưng cô ấy vẫn rất hậm hực, thậm chí còn bảo sẽ nghỉ việc....
Ảnh minh họa.
Từ mấy tháng trước vợ tôi thường xuyên bị phân công ra ngoài đi gặp gỡ khách hàng. Tôi làm chuyên môn thì miệt mài ngồi văn phòng. Tối nào về vợ tôi cũng kêu ca, bắt tôi xoa bóp cho vì mệt mỏi. Cô ấy khó chịu nói sếp suốt ngày đày đọa mình, giao toàn việc phải đi lại.
Gần đây tôi chính thức được đề bạt lên vị trí trưởng phòng sau một thời gian dài cố gắng. Đó là niềm vui không chỉ của tôi mà còn của cả gia đình. Tôi biết với nhiều người cái chức vụ mà tôi có được chẳng là gì nhưng với bố mẹ tôi thì các cụ vui lắm. Hôm cuối tuần, bố mẹ còn gọi về quê, làm mấy mâm cơm linh đình mời cả họ.
Cuộc vui về cuối, mẹ gọi vợ tôi ra nhắn nhủ mong hai vợ chồng sớm sinh con cho ổn định. Xung quanh vài người bàn ra tán vào khen tôi giỏi giang, giờ chỉ cần vợ đẻ con nữa là trọn vẹn. Vợ tôi có vẻ hơi bực tức khi cứ bị nói đi nói lại chuyện chậm con.
Tôi ngà ngà say nằm trong căn phòng của bố mẹ, ngay cạnh hành lang nơi mọi người đứng nói chuyện. Khi tất cả đã đi rồi, tôi thấy tiếng điện thoại vang lên.
Vài giây sau, giọng vợ tôi cáu kỉnh: "Nay em không đi được đâu, đang ở quê chồng mừng lên chức. Thật khó chịu! Cả họ hết lời khen cháu trai giỏi mà không biết rằng leo lên được cái chức này là nhờ công em cả đấy. Chẳng qua anh hứa với em vậy nên giờ chồng em mới có cơ hội mà ngoi lên, cứ làm như con cháu mình trời bể lắm không bằng".
Mặt tôi nóng ra lên, tôi lờ mờ đoán ra câu chuyện nhưng tôi vẫn im lặng. Tôi muốn điều tra chắc chắn sự việc.
Suốt 2 tuần sau đó, tôi theo dõi và thăm dò. Quả thật, tôi thấy mình quá ngu ngốc khi bị dắt mũi suốt thời gian qua mà không biết. Vợ tôi và tay sếp cặp với nhau lâu rồi, từ trước cả khi chúng tôi yêu nhau. Ông ta có tiền nên cung phụng vợ tôi nhưng dĩ nhiên không thể cưới vì hắn có vợ rồi.
Họ chẳng qua là hợp đồng tính ái trong thời gian anh ta công tác ở khu vực này. Còn vợ tôi lấy tôi là vì muốn tìm một bến đỗ. Cô ta chưa sinh con cũng là vì đã trót hứa cặp với hắn. Giờ hắn xong nhiệm vụ công tác, chuyển đi thì họ mới quyết định dừng lại.
Trước mặt tôi lúc nào họ cũng chừng mực. Hai người họ khéo đến mức cặp lâu như vậy mà không ai biết.
Giờ hắn sắp chuyển công tác nên mới thăng chức cho tôi, coi như cách tạo điều kiện cho cô bồ có ông chồng xứng danh. Tôi thấy nhục nhã vô cùng khi phát hiện ra sự thật. Tôi quyết định xin nghỉ làm trong sự ngỡ ngàng của nhiều người.
Tối đó về nhà, thấy vợ sốt sắng hỏi han tôi lại càng khinh rẻ. Tôi đưa cho cô ấy tờ đơn ly hôn và rời đi. Chuyện chưa có con xem ra lại càng là cái cớ để dừng lại mà không vướng bận. Có thể một phần nào đó vợ cũng vì tôi mà như vậy. Nhưng với tôi, đó không phải là cách thể hiện tình yêu.
Trước mặt đồng nghiệp của vợ, chồng ngửa tay xin vài đồng bạc lẻ khiến tôi chẳng biết giấu mặt chỗ nào Từ khi thất nghiệp đến giờ, chồng tôi sống như người ăn bám. Đã vậy, anh còn làm tôi mất mặt với đồng nghiệp. Tôi không biết cuộc hôn nhân này rồi sẽ đi đến đâu. Đến giờ phút này, tôi đã quá chán và không muốn tiếp tục, nếu không vì con, có lẽ tôi đã ly hôn chồng từ lâu rồi....