Đảm bảo không ai hiểu được cảm giác này: Tân hôn trong căn nhà 14 mét vuông 6 người ở
Thế là đêm đó hai vợ chồng tôi tân hôn ở trên giường còn bố mẹ chồng và anh chị chồng nằm la liệt dưới sàn trước cửa phòng tôi.
Tôi lấy chồng, cái tin này đủ khiến cho bố mẹ và họ hàng tôi nhảy cẫng lên vì sung sướng. Dù sao thì tôi cũng là đứa con gái duy nhất của bố mẹ và điều quan trọng hơn là sau 32 mùa lá rụng không có hy vọng gì thì giờ đây tôi đã được khoác áo cô dâu.
Nhà chồng tôi ở trên phố trong một cái ngách chỉ đủ chỗ cho 1 chiếc xe máy chạy qua. Giống như cái ngách, bên trong nhà chồng tôi cũng hẹp đến không ngờ. Nghe chồng tôi kể thì mảnh đất đó trước đây khá lớn, có từ thời ông cố của anh, nhưng sau ông đông con đông cháu nên chia cho mỗi người một mảnh. Kết quả, n hà anh giờ chỉ còn vỏn vẹn 14 mét vuông.
Lúc đầu tôi hơi phân vân, căn nhà quá nhỏ như thế làm sao mà sống và sinh hoạt? Nhưng anh bảo, anh lớn lên ở đó suốt 35 năm nay, có chết đâu mà lo, hơn nữa giờ anh chị lập gia đình hết rồi, nhà chỉ còn bố mẹ và hai vợ chồng tôi, chả có gì phải lo cả.
Lúc đầu tôi hơi phân vân, căn nhà quá nhỏ như thế làm sao mà sống và sinh hoạt? Nhưng anh bảo, anh lớn lên ở đó suốt 35 năm nay, có chết đâu mà lo (Ảnh minh họa)
Đến hôm gần cưới, dường như hiểu được tâm tư của tôi nên bố mẹ anh mới gọi lại bảo: “Bố mẹ đã hỏi chung cư cho hai đứa rồi, khoảng 6 tháng nữa là có nhà, tạm thời thì cứ ở đây cùng bố mẹ đã”. Tôi nghe nói thế thì mừng lắm, vì cứ tưởng tượng cảnh chui ra chui vào trong căn nhà chật hẹp như thế là tôi đã thấy sợ rồi.
Nhưng trước khi bước vào căn chung cư mà mẹ chồng tôi nói, tôi vẫn phải bước vào căn nhà rộng 14 mét vuông đó trước đã.
Sau lễ cưới, tôi và chồng hớn hở về nhà. Nhưng khi xe cưới dừng ở ngõ, tôi bắt đầu nghe tiếng râm ran ở trong nhà. Thì ra anh chị chồng đang ở trong đó cùng bố mẹ. Họ ăn nhậu tiếp cho đến khuya. Tôi đợi mãi chả thấy anh chị đi ra nhà nghỉ ngủ (vì nhà họ xa). Đúng lúc đó thì mẹ chồng tôi bảo: “Hai đứa lên trải đệm trên tầng hai mà ngủ, trải ra trước cửa phòng thằng Hoàng ấy. Bố mẹ ngủ dưới này”.
Nhưng một lúc sau, ông bà lại chạy lên tầng 2 vì tầng 1 có 2 chiếc xe và một đống đồ thừa của đám cưới đang để ngổn ngang.Thế là đêm đó hai vợ chồng tôi tân hôn ở trên giường còn bố mẹ chồng và anh chị chồng nằm la liệt dưới sàn trước cửa phòng tôi.
Video đang HOT
11h đêm, tôi khều tay chồng hỏi:
- Anh, giờ mình tân hôn được chưa?
- Chắc đợi 30 phút nữa, cho mọi người ngủ cho sâu giấc đã, lỡ bố mẹ lại gọi anh.
- Nhưng em buồn ngủ lắm rồi. Hay hôm khác mình tân hôn hả anh?
- Hôm khác là hôm nào. Cứ làm anh mất vui. Cứ tiến hành thôi.
“Anh, mình tân hôn được chưa?” (Ảnh minh họa)
Thế là vợ chồng tôi lao vào nhau. Đang âu yếm thì nghe tiếng chị chồng phá lên cười ha hả. Vì cả hai anh chị đều lập nghiệp xa nên đám cưới chỉ có anh chị ruột của chồng tôi ra dự chứ anh rể và chị dâu không đi. Được hôm bố mẹ và con cái nằm lại với nhau nên họ vẫn say sưa kể chuyện.
Rồi tôi nghe tiếng anh chồng tôi gọi: “Hoàng ơi, mày còn nhớ chuyện hồi anh em mình đi hái trộm ngô lúc 8 tuổi không?”. Tôi bịt miệng chồng lại, ra hiệu không được trả lời. Chúng tôi hì hục trong giường, nghe bên ngoài có tiếng động là cứ dừng lại nín thở. Một lúc sau, tôi đẩy chồng ra rồi bảo:
- Anh ơi, chết em rồi, giờ làm sao đi vệ sinh?
- Thì chạy xuống nhà thôi. Trên này không có nhà vệ sinh.
- Nhưng bố mẹ nằm ngoài kia.
-Thế em muốn tè ra giường cưới à?
Tôi đành nhấc mông lên, mặc lại quần áo rồi đi ra. Trong bóng tối lờ mờ, tôi bỗng nhiên dẫm phải một vật gì cưng cứng rồi ngã dúi dụi. Đúng lúc đó, tiếng bố chồng tôi hét lên đầy đau đớn. Khi đèn bật sáng, tôi thấy chân mình đang đạp lên chân bố chồng còn ông thì cong người kêu đau.
Đảm bảo không có ai hiểu được cảm giác phải trải qua đêm tân hôn trong căn nhà 14 mét vuông có 6 người ở như tôi (Ảnh minh họa)
Tôi luống cuống xin lỗi bố chồng. Thấy tôi bước ra, cả nhà chồng ngồi bật dậy cười hề hề. Tôi che mặt đi xuống tầng dưới.
Xong nhiệm vụ, tôi chạy lên rồi bảo chồng đi ngủ. Giờ tôi không có hứng thú gì với chuyện yêu đương hết. Thế là chồng tôi đành tiu nghỉu đi ngủ. Mãi đến 1 tuần sau, vợ chồng tôi mới có đêm tân hôn thực sự ở 1 khách sạn. Giờ đây, dù đã có nhà đàng hoàng nhưng cứ nghĩ lại đêm tân hôn trong căn nhà 14 mét vuông có 6 người ở là tôi cứ thấy buồn cười.
Theo Một Thế Giới
Mẹ chồng cay nghiệt tính trả tôi về "nơi sản xuất"
"Có khi hết năm nay mà vẫn không đẻ được, em phải trả nó về nơi sản xuất mất, chứ nhà con một, mong ngóng khổ quá!"
Tôi năm nay 26 tuổi, lấy chồng được 8 tháng, đang rất mong con mà chưa được. Lấy chồng là con trai duy nhất, là cháu đít tôn của dòng họ nên cái áp lực con cái lại càng kinh khủng với tôi. Tất cả tội lỗi đều đổ đầu tôi mà chẳng cần biết nguyên nhân từ đâu, chỉ cần biết tôi làm vợ 8 tháng mà không có khả năng mang thai.
Trước cưới, ngay từ ngày ra mắt, ý mẹ chồng tôi là muốn tôi có bầu trước rồi mới cưới. Nhưng đời nào tôi chịu như vậy. Đường đường là con gái nhà lành, được ăn học, được giáo dục tử tế, ai lại tự làm mất giá trị bản thân và gia đình như thế. Lúc đó tôi chỉ cười chứ chẳng nói không mà cũng chẳng bảo có. Chỉ thầm nghĩ mẹ chồng tương lai của mình cũng không phải dạng vừa.
Vừa cưới hôm trước, hôm sau bà đã gặp tôi lên lớp: "Giờ danh chính ngôn thuận rồi, sớm sinh con cho mẹ còn có cháu bế, mẹ cấm không được kế hoạch gì!" với cái giọng rất ra lệnh, rất khó chịu. Cả 2 chỉ biết vâng dạ nhưng thật lòng tôi thấy bực mình với cái kiểu đó của mẹ. Dù sao đó cũng là chuyện riêng của 2 vợ chồng, bà cứ đi sâu vào làm gì nhất là tôi vừa về chân ướt chân ráo.
Cưới được tháng trước tháng sau, bà lại dò hỏi có gì chưa? Tôi ái ngại trả lời: "Mẹ thư thư cho bọn con có thêm thời gian đã". Bà có vẻ không được hài lòng. Vậy là ngay từ tháng đầu tiên tôi đã áp lực chuyện con cái từ mẹ chồng.
Tháng sau đó, bà không hỏi, nhưng theo dõi chi ly việc tới ngày của tôi để đoán già đoán non làm tôi khó chịu vô cùng. "Chậm 2 ngày tưởng có mà hóa lại không à? Có khi còn cần đi khám xem mình có u nang hay gì không mà mãi chẳng có". Biết là mẹ chồng mong mỏi chuyện có cháu bế nhưng có nhất thiết phải như vậy không? Mà sao bà k nghĩ nhỡ con trai bà có vấn đề mà lại nghĩ ngay tôi bị làm sao nên không mang thai được.
Cứ như thế, từ các tháng sau đó, bà cứ ra nguýt vào lườm, than ngắn thở dài, ai tới cũng kêu mong cháu quá mà chưa được. Thậm chí còn dùng lời lẽ cay độc nói cạnh nói khóe: "Có khi lại tịt rồi cũng nên, lo quá, nhà thì có mỗi mống nhiều nhặn gì?". Nghe được những lời đó, vừa tủi thân lại vừa ức mà tôi không dám mở mồm nói lại câu nào sợ mang thêm tội cãi láo.
Nhưng thời gian gần đây, sau khi tìm hiểu thì tôi nhận ra vấn đề nằm ở phía chồng. Hình như anh ấy có vấn đề thật. Tôi cảm giác chồng bị yếu. Động viên chồng đi khám thì đúng là chồng bị chứng tinh trùng yếu thật. Nay chúng tôi đang thầm lặng điều trị để mong sớm có con. Vậy mà mẹ chồng chẳng để cho tôi yên.
Lần này thì thật quá đáng, bà mang tôi ra bêu xấu chuyện con cái. Bà làm như chuyện con cái chỉ mình bà mong còn tôi thì không vậy. Bà mặc định đổ hết tội lên đầu tôi. Sáng hôm đó, tôi đang ở trên phòng thì thấy tiếng nói chuyện ầm ầm dưới nhà. Biết là mấy bà hàng xóm sang chơi nên tôi cũng không xuống. Ở trên, tôi nghe rõ mồn một câu chuyện cay nghiệt các bà nói với nhau: "Có khi hết năm nay mà vẫn không đẻ được, em phải trả nó về nơi sản xuất mất, chứ nhà con một, mong ngóng khổ quá!" Rồi lại có thêm lời kiểu động viên: "Nó không tự mang thai được thì đi cấy, lo gì!" Mẹ chồng liền đáp: "Cấy gì, cháu em phải sinh ra tự nhiên, chứ kiểu áp dụng này nọ là em cũng không đồng ý!". Nghe được những lời đó mà tôi chán nản vô cùng.
Chuyện chạy chữa của chồng chưa đâu vào đâu, đã oải mà không dám kêu than sợ chồng suy nghĩ nay lại thêm chuyện này. Tôi có nên nói toẹt ra, cái việc con cái khó khăn kia là do con trai bà chứ không phải do tôi để bà bớt cay nghiệt với tôi không? Như thế coi như 1 lối giải thoát cuộc sống ngột ngạt của tôi. Nhưng tôi nói ra bệnh của chồng, chồng tôi sẽ ra sao, chắc anh ấy sẽ tự ti lắm. Mà cái chuyện con cái cứ bị áp lực là lại càng khó. Tôi biết phải làm sao bây giờ?
Theo Phunuonline
Anh có vợ nhưng vẫn muốn thử cảm giác tình đồng giới với tôi Tôi đã cho anh rất nhiều lời khuyên rằng anh nên sống cuộc sống bình thường, nhưng anh nói muốn thử tình yêu với tôi. ảnh minh họa Tôi là người đồng tính nam, tôi và anh tình cờ quen biết nhau trên trang mạng xã hội, anh là người chủ động nói chuyện với tôi trước, tôi cũng vui vẻ trả lời...