Đại gia miền Tây so độ giàu bằng cách đem tiền ra đếm
Mỗi người hùng cứ một phương nhưng họ vẫn đố kỵ nhau dù chưa một lần chạm mặt. Tiếng tăm của công tử Bạc Liêu về sự giàu có, thói chơi ngông đã làm cho công tử Tây Đô khó chịu
Với cái mác đẹp trai, lắm tiền nhiều của, cậu ba Quản là hình mẫu mơ ước của bao cô gái. Nhiều cuộc mồi chài, nhiều lần tán tỉnh, các cô gái đã được cậu ba chiều chuộng, nâng niu.
Đấm thẳng mặt công tử Bạc Liêu
Nhỏ hơn cậu ba Quản 10 tuổi, Hắc công tử hay công tử Bạc Liêu Trần Trinh Huy (1900 – 1974) cũng được thừa hưởng từ cha một gia tài đồ sộ.
Thuở ấu thơ của Hắc công tử sống hoàn toàn trong nhung lụa. Ông được gia đình chiều chuộng, ăn chơi thỏa thích. Vì thế, việc học không được công tử quan tâm đến. Với sản nghiệp của cha để lại gồm 200.000 hecta ruộng ngọt và ruộng mặn, công tử Bạc liêu đã mặc sức tung hoành. Tương truyền, trên đời này Hắc công tử không chịu thua kém bất cứ ai, kể cả vua chúa. Vì thế, hễ vua Bảo Đại có gì là công tử Bạc liêu có cái đó, kể cả máy bay. Tiếng đồn đến Cần Thơ ngày càng nhiều. Đến một ngày nọ …
Chiếc Citroen của công tử Bạc Liêu bấm dốc để qua cầu Cái Răng vào Cần Thơ tìm gặp một giai nhân. Hay tin, từ phía Cần Thơ, chiếc Renault của công tử Tây Đô Dương Văn Quản cũng lên cầu để xuôi về hướng Sóc Trăng. Thuở ấy, cầu hẹp chỉ vừa cho một chiếc đi qua nên khi cả hai cùng lên cầu đã phải dừng lại…
Không ai chịu nhường ai, hai người cùng xuống xe và cuộc cải vã xảy ra. Tiếng chì tiếng bấc vang lên, hai công tử của vùng đất miền tây từ đấu võ mồm sang tay chân. Kết quả, công tử Bạc Liêu thua, ôm đầu máu bỏ chạy.
Xe Citroen của công tử Bạc Liêu (hiện trưng bày tại nhà lưu niệm công tử Bạc Liêu).
2 chiếc xe đấu đầu nhau giữa cầu khiến cho giao thông bị ách tắc. Cảnh sát đến nhưng cũng không bên nào chịu lui xe. Sự việc kéo dài cả ngày trời mà không giải quyết được.
Sau đó, công tử Bạc Liêu đâm đơn kiện công tử Tây Đô về hành vi “cố ý gây thương tích” khiến người này phải liên miên hầu tòa. Những phiên tòa diễn ra liên tục, kéo dài hết tháng này đến năm nọ mà công tử Bạc Liêu nhất định không buông.
Lúc này Ba Quản mới thấy thấm thía về công tử Bạc Liêu. Tiêu tốn thời gian, mất nhiều tiền bạc sau hơn một năm mà vụ án vẫn chưa xử xong. Chính cậu ba Quản đã phải nhờ người xuống Bạc Liêu điều đình…
Ai giàu hơn ai?
Cuộc điều đình không ngã ngũ mặc dù vết thương của công tử Bạc Liêu đã lành.
Người thay mặt cho công tử Quản đã trao đổi với Hắc công tử nhận hết lỗi lầm về mình và mong được xí xóa, nhưng càng xin Hắc công tử càng “làm già”.
Cuối cùng, công tử Tây Đô đành phải nói cho qua chuyện rằng: “Do không biết người trong xe là công tử Bạc Liêu, nếu biết có cho vàng tôi cũng không dám đánh”.
Video đang HOT
Nghe tới đây, Hắc công tử nguôi giận và đồng ý bỏ qua với lập luận của kẻ bề trên “không biết, không có tội”.
Cầu Cái Răng nơi ngày xưa 2 công tử đối đầu
Sự cố đó vẫn chưa làm cho công tử Tây Đô tâm phục công tử Bạc Liêu. Theo tường thuật lại của nhiều bậc cao niên, một trận thư hùng khác đã diễn ra giữa họ. Lần này, cả hai trực tiếp chọi nhau bằng hình thức đánh bạc để xem mức độ giàu có của 2 bên. Người nào nghèo hơn bị xem là kẻ thua cuộc.
Chiếu bạc được bày ra. Hai nhân vật chính vào cuộc sát phạt nhau một cách quyết liệt. Vì là cờ bạc nên có thua có thắng. Số tiền của 2 người đem theo cũng chỉ vơi đi một ít. Sau gần một ngày đánh bạc, kết quả vẫn bất phân thắng bại.
Cuối cùng cả hai đồng ý một phương thức khác, đem tiền ra đếm. Người nhà của mỗi bên lập tức về nhà chở tiền đến. Sau thời gian tiến hành đếm tiền, tiền của công tử Quản càng lúc càng lép trước gia tài đồ sộ với hàng chục tấn vàng của Hắc công tử. Công tử Tây Đô đành phải chấp nhận thua cuộc một cách tâm phục.
Từ đó, hai công tử hiểu nhau hơn, kết tình bằng hữu thân thiết hơn. Hai gia tộc họ Trần và họ Dương cũng gần gũi hơn cho đến ngày công tử Quản qua đời (1960) thì mối giao hảo này cũng phai nhạt dần…
(Theo Vietnamnet)
Bí ẩn chuyện gia sản Trần gia bốc hơi trong tay Công tử Bạc Liêu
Sản nghiệp của Trần gia được gây dựng từ thời ông Trần Trinh Trạch bị tiêu tán dưới bàn tay người con trai thứ ba Trần Trinh Huy, hay còn được biết đến với cái tên Công tử Bạc Liêu.
Đại gia Bạc Liêu lên tiếng về đám cưới khủng và 45 tỷ hồi môn
Trần Trinh Trạch (1872-1942) hay thường gọi là Hội đồng Trạch, nguyên là thành viên của Hội đồng Tư mật Nam kỳ (Conseil Preivé), nguyên chánh hội trưởng và đồng sáng lập Ngân hàng Việt Nam - ngân hàng đầu tiên do chính người Việt Nam sáng lập và điều hành, được coi là một trong "Tứ đại Phú hộ" của Sài Gòn. Trần Trinh Trạch có bảy người con (ba trai, bốn gái). Người con trai thứ ba của ông là Công tử Bạc Liêu.
Bàn thờ cha mẹ Công tử Bạc Liêu. (Ảnh sưu tầm)
Năm 1945, Việt Minh giành chính quyền, có lẽ công việc lớn nhất của chính quyền cách mạng là tịch thu đất của địa chủ cấp cho người dân. Theo số liệu lúc bấy giờ, đến hơn 90% tá điền được cấp đất. Đến khi thực dân Pháp quay trở lại, Trần gia những tưởng khôi phục lại những gì đã mất, nào ngờ Việt Minh đã làm "nổi lên" kháng chiến. Vùng cách mạng làm chủ lại nằm trên gần như toàn bộ các sở điền của Trần gia. Ở đó, Việt Minh đã tổ chức đời sống mới. Việt Minh còn chủ trương yêu cầu địa chủ giảm tô rồi thối tô cho tá điền...
Công tử Bạc Liêu.
Người con trưởng của Trần Trinh Trạch là Trần Trinh Đinh, được Trần gia giao cai quản nhà máy xay xát Hậu Giang. Khoảng giữa năm 1946, Việt Minh gởi giấy yêu cầu Đinh nộp thuế nhà máy cho cách mạng để nuôi quân kháng chiến. Lúc này, mặc dù thị xã Bạc Liêu bị Pháp chiếm đóng nhưng ở vùng nông thôn, lực lượng Việt Minh rất mạnh, nên Đinh sợ, đành ôm tiền đi nộp. Sau đó, không biết căn nguyên thế nào mà "lính kín" (mật thám) phát hiện được. Đinh vô cùng sợ hãi. Và sau đó, y trốn biệt lên Sài Gòn. Vợ con y cũng theo luôn. Đinh không trở về cai quản điền sản Trần gia nữa.
Còn Trần Trinh Khương, người con út, sau Cách mạng tháng Tám cũng đã đưa toàn bộ vợ con qua Pháp ở. Có người nói rằng, Khương theo chân Pháp, nhưng hậu duệ dòng họ Trần Trinh thì cho rằng Khương đi vì lý do kinh tế. Con cái Khương ngày nay rất thành đạt, có người làm thương gia, kỹ sư, bác sĩ...
Cuối cùng sự nghiệp Trần gia bây giờ chỉ còn trông cậy vào Trần Trinh Huy (Công tử Bạc Liêu). Thế nhưng, Huy lại là kẻ chỉ biết ăn chơi chứ không biết làm. Huy có làm chăng là để tạo cớ mà thụt két gia đình. Sản nghiệp họ Trần giao cho Huy cũng giống như "giao trứng cho ác". Đến bây giờ, hậu duệ dòng họ Trần Trinh đã đúc kết được một câu "xanh rờn": "Cả đời Trần Trinh Huy chỉ biết ăn chơi chứ không biết làm".
Bộ bàn ghế làm bằng gỗ quý của Trần gia.
Phan Kim Khánh, người được dân Bạc Liêu thập niên 60 gọi là Công tử Khánh vốn là cháu ngoại của Trần Trinh Trạch. Khánh đã từng đánh cắp cổ vật để trên bàn thờ ông ngoại mình đem đi Sài Gòn bán. Ngoài ra, Khánh còn bán vài căn phố lầu ở Bạc Liêu của Trần Trinh Trạch, vốn thuộc quyền thừa kế của mẹ mình là bà Trần Thị Đông.
Có lần, Phan Kim Khánh kể rằng: Khoảng năm 1965, tôi ở Sài Gòn về Bạc Liêu chơi. Khi đi ngang qua nhà của một ông già chuyên bán đồ lạc-xoong rất lớn, tôi chợt nhìn thấy 4 bộ lư rất đẹp và rất quen thuộc. Đây là 4 bộ lư mắt tre, cao 1,2 thước. Nếu căn cứ vào thời điểm bây giờ thì nó là cổ vật, giá 7 - 10 cây vàng 1 bộ. Tôi nhận ra nó là những bộ lư được trưng trên bàn thờ nhà lớn của ông ngoại tôi. Tôi tinh quái thăm dò lão già bán lạc-xoong:
- Ông mua ở đâu mà có mấy bộ lư đẹp quá?
Lão già ra chiều bí mật, ngó dáo dác rồi nói nho nhỏ vào tai tôi:
- Tao vừa mua của một nhà giàu xưa.
Tôi ướm hỏi:
- Chắc của Hội đồng Điều?
- Nhằm nhò gì, của một gia đình giàu nhất vùng này.
Nghe lão già nói xong, tôi chạy qua gặp ông cò cảnh sát rồi báo:
- Đồ vật quý trong nhà ông ngoại tôi bị đánh cắp, yêu cầu ông cò cho nhân viên công lực qua điều tra.
Sập ba thành dành cho khách đến chơi.
Sau đó, họ điều tra ra thủ phạm chính là Nhơn và Đức, anh cô cậu ruột của tôi, con của cậu Ba Huy. Sau vụ này, cậu Ba Huy rất tin tôi nên giao trông coi tài sản gia đình. Và ông đã lầm - lại "giao trứng cho ác".
Một số con cháu của Trần gia, rũ bỏ tiền tài và giai cấp của ông cha để theo cách mạng. Ngoài rể là Phan Kim Cân, cháu ngoại là Phan Kim Sơn, còn có ông Hai Lượm tham gia cách mạng, có người làm đến cấp hàm Thiếu tướng Quân đội Nhân dân Việt Nam như ông Tính...
Vào thập niên 40 trở về sau, cách mạng như một dòng sông chảy xiết, cuốn theo đại bộ phận nhân dân chảy đến cái đích của tự do độc lập, cơm áo cho dân cày.
Thế cho nên, điền đất của Trần gia không còn phát sinh lợi tức từ điền tô nữa. Do vậy, nó không thể gồng gánh nổi việc nuôi nấng những cậu ấm, cô chiêu gót đỏ như son, vốn quen chơi hơn quen làm. Và cứ thế... Trần gia từ từ suy sụp.
Cho đến khi Mỹ nhảy vào với chiêu bài mua chuộc nông dân, cường quốc số 1 thế giới ấy đã đổ ngoại tệ mạnh vào rồi ban hành "Sắc luật 03 - người cày có ruộng" để mua hết toàn bộ điền đất của ông Trạch gọi là truất hữu (truất quyền sở hữu) với một số tiền khổng lồ (chỉ chừa lại 1.000 công đất phụ ấm ở Cái Dầy).
Sự giàu có của Trần gia nức tiếng khắp cả nước.
Thế nhưng, số tiền này con cháu của ông Trạch cũng không được hưởng trọn vẹn, bởi vì theo quy định của ông Trạch lúc sinh thời thì người quản lý của ông (ông Hen-ri) được hưởng 10% lợi tức do sản nghiệp Trần gia mang lại. Đồng thời, nếu số tiền truất hữu nói trên được rút ra chia cho con cháu thì ông Hen-ri lại cũng được hưởng 10%.
Phản ứng trước việc hưởng khoản tiền phần trăm vô lý này mà anh em nhà họ Trần Trinh đã họp lại và nhất trí không rút tiền ra mà gởi Ngân hàng để lấy lãi chia cho con cháu. Quyết định trên khiến cho dòng họ Trần mất một khoản tiền khổng lồ là vì sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng 30/4/1975, chế độ mới không công nhận khoản tiền bán đất cho Mỹ và do bóc lột mà có.
Nhiều đồ sứ quý giá để trong nhà.
Thật ra, chính quyền Sài Gòn lúc bấy giờ không lấy gì ưu ái lắm với Trần gia. Họ đã quản lý ngôi nhà lớn của Trần Trinh Trạch, lúc đầu thì cho Mỹ ở, sau lấy lại làm Tổng hành dinh của Sư đoàn 21 ngụy. Nghe nói, trong thời gian chiếm giữ, họ đã phá phách làm hư hại nội thất của ngôi nhà và đã lấy đi nhiều đồ vật quý.
Sau ngày miền Nam giải phóng, dòng họ Trần còn lại một ít điền sản và bất động sản như: lô đất ở Cái Dầy, 10 căn phố lầu và 3 ngôi biệt thự ở thị xã Bạc Liêu. Những tài sản này sau đó bị Nhà nước quản lý bởi vì đó là tài sản nhân dân được trả về cho nhân dân. Vài năm sau, 1 trong 3 ngôi biệt thự được Nhà nước ta xét trả lại cho một người cháu của Trần Trinh Trạch vì có những đóng góp cho cách mạng.
Theo Vietnamnet
Ly rượu giá nửa kg vàng của Hắc công tử mời nữ ca sĩ Thói thường những người lắm vợ nhiều con về cuối đời thường sống trông cô độc. Hắc công tử Trần Trinh Huy không thoát ra được cái qui luật muôn đời đó. Thói thường những người lắm vợ nhiều con về cuối đời thường sống trông cô độc. Hắc công tử Trần Trinh Huy không thoát ra được cái qui luật muôn đời...