Dại dột ngoại tình với hàng xóm!
H ưng một mực van xin và nói chỉ vì cô hàng xóm nên anh mới ra nông nỗi này.
Trong căn phòng, chỉ thấy ánh đèn mờ và chồng cùng cô hàng xóm đang ôm hôn thắm thiết. Chân trời như sụp xuống trước mặt, mọi sự thật được phanh phui, bị bắt quả tang nhưng người chồng lại trơ trẽn lý luận theo kiểu họ “sở”.
Khi bị bắt gặp quả tang “ lăng nhăng” ngoại tình với cô hàng xóm, Hưng một mực khẳng định mình không phải cố tình như thế. Chỉ là do cô ta dụ dỗ rất nhiều, vả lại “sức chiến đấu” của cô hàng xóm hơn hẳn vợ. Cô ta lại quyễn rũ và khêu gợi, cố tình lôi kéo Hưng nên anh khó lòng mà kìm chế.
Hưng chống chế rằng mình rất yêu vợ, hết lòng chiều chuộng và quan tâm vợ, vì với anh, lấy được một người vợ như thế đã là cái phúc của mình lắm rồi. Hưng không phải là một người giàu có, thành đạt, cũng chẳng phải là anh chàng bảnh trai nhưng cái tính tình thật thà, dễ chịu và hồn nhiên yêu đời của anh đã khiến cô tiểu thư “chấm” ngay từ những ngày đầu gặp gỡ. Ngày họ lấy nhau, Hưng cảm thấy mình là người may mắn nhất thế gian này.
Hai vợ chồng cùng làm một cơ quan, cùng đưa đón nhau đi làm, cùng về ăn cơm, cùng làm rất nhiều việc. Chính vì thế, cuộc sống khiến Hưng nhiều lúc thấy gò bó, chán nản, mệt mỏi… Nhưng có muốn tìm cơ hội bứt phá ra cũng khó vì ngày nào cũng phải kè kè bên vợ, một bước không rời. Muốn đi đâu với anh em bạn bè thì y rằng phải xin phép vợ để hôm đó, mỗi người đi một xe.
Vợ chẳng mấy khi cảnh giác Hưng vì biết anh đã nằm trong tầm kiểm soát của cô. Nhưng chẳng ai ngờ, “giặc gần nhà” không cảnh giác lại chính là mối nguy hại lớn nhất. Vợ Hưng chẳng bao giờ để ý đến cô hàng xóm vì cô ta không phải là người có nhan sắc, nói chung về mọi thứ thua hẳn vợ Hưng. Nên nghĩ việc chồng mình sẽ qua lại với cô ta thì quả là điều không thể.
Cái liều lớn nhất là Hưng dám ngoại tình với hàng xóm cạnh nhà mình (Ảnh minh họa)
Sự thể bị phát hiện khi tình cờ một hôm, trong cơn mê man, vợ Hưng tỉnh giấc, dậy đi vệ sinh, tìm khắp nơi không thấy chồng đâu. Lúc ấy, vợ đâm nghi ngờ, đã đi tất cả các phòng nhưng không thấy dấu hiệu gì, gọi điện thì không nghe máy mà điện thoại Hưng cũng cầm theo đêm hôm để làm gì. Trong đêm tiếng chuông điện thoại văng vẳng đâu đó, lần theo dấu vết, thấy hình như phát ra từ nhà bên cạnh, có cô hàng xóm.
Chưa có bằng chứng nhưng vợ Hưng bắt đầu nghi ngờ, mặc kệ cho chồng đi về và giả vờ ngủ như không có chuyện gì. Đến gần sáng thì Hưng mò về và lặng lẽ nằm gần vợ, ôm say lưng vợ ngủ sảng khoái.
Sau lần ấy, Hưng bắt đầu bị theo dõi, chỉ có Hưng là không hề hay biết gì về điều đó. Tối đấy, vợ Hưng vờ ngủ say cho chồng “đi công việc”. Rồi trong đêm, cô lần mò đi theo dấu chân chồng và đứng ngay trước của nhà cô hàng xóm. Trong căn phòng, chỉ thấy ánh đèn mờ và chồng cùng cô hàng xóm đang ôm hôn thắm thiết. Sự tình đã tỏ, vợ đẩy cửa vào và bắt quả tang với nét mặt rất bình thản: “Mặc quần áo về nhà nói chuyện”.
Video đang HOT
Hưng còn chưa định hình được tại sao vợ mình lại có thể biết chuyện, lo lắng sợ hãi vội về nhà để chịu trận. Thế nhưng vợ anh ta lại chẳng nói chẳng rằng, bật điện thật sáng, gọi cả nhà xuống phòng khách ngồi nói chuyện. Cô nói rõ ngọn ngành và trình bày tất cả cho gia đình biết. Chuyện của Hưng cô không chấp nhận. Hưng một mực van xin và nói chỉ vì cô hàng xóm nên anh mới ra nông nỗi này… Sự run sợ của Hưng càng khiến cho vợ cảm thấy coi thường. Nhưng cô không đuổi chồng ra khỏi nhà mà rất lặng lẽ, cho chồng một cơ hội tìm lại sự chung thủy. Từ nay về sau, không được lăng nhăng với bất kì người nào. Nếu tái phạm, chắc chắn sẽ không còn là vợ chồng.
Chuyện chỉ có thế, cũng là ngoại tình nhưng với Hưng, cái liều lớn nhất là dám ngoại tình với hàng xóm cạnh nhà mình, một địa điểm rất dễ bị bại lộ.
Theo Lienhuong/24h
Nuốt nước mắt vào trong khi chứng kiến chồng đưa "vợ hai" cùng con trai đi chơi mỗi cuối tuần
Nỗi ám ảnh lớn nhất trong cuộc đời tôi có lẽ là những ngày cuối tuần. Bởi lý do nói thì có vẻ hoang đường nhưng nó đang tồn tại trong cuộc sống của vợ chồng tôi: Anh ấy có một gia đình thứ 2 nữa.
Hơn 10 năm trước, khi vừa mới chân ướt chân ráo rời trường đại học, tôi và Lâm đã rục rịch chuyện cưới xin. Thực tình, lúc ấy cả 2 còn quá trẻ, nhưng vì "bác sỹ bảo cưới", hơn nữa chúng tôi đã yêu nhau khá lâu nên bố mẹ 2 bên cũng tác thành.
Khi hôn lễ diễn ra, tôi mang thai được hơn 2 tháng. Vì thể trạng yếu, lại tất bật chuẩn bị cho đám cưới nên chẳng may tôi bị sảy thai. Mất đứa con đầu lòng, vợ chồng tôi buồn lắm, nhưng tự an ủi nhau chúng tôi còn trẻ, rồi sẽ có lại những đứa con khác.
Sau chuyện buồn, tôi và Lâm quyết định sẽ kế hoạch trong vòng 2 năm, phần là để tôi hồi phục sức khỏe, phần là muốn phấn đấu về kinh tế trước khi những đứa con chào đời.
Tôi đau đớn vì lần lượt mất đi những đứa con của mình. Ảnh minh họa
2 năm qua đi nhanh như chớp mắt, vợ chồng tôi cố gắng bồi bổ sức khỏe, ăn uống kiêng khem để mau chóng có con nhưng chẳng hiểu sao, tin vui mãi chẳng đến. Lúc này, gia đình chồng tôi bắt đầu sốt ruột. Bố mẹ anh giục chúng tôi đi khám xét tổng thể. Lạ là cả 2 đều hết sức bình thường, nhưng chắc do số tôi hẩm hiu nên mong ngóng mãi mà con vẫn chưa về.
Sau gần 3 năm nỗ lực không thành, chúng tôi quyết định đi vào Sài Gòn thụ tinh nhân tạo. Đây có lẽ là giải pháp cuối cùng với những cặp đôi hiếm muộn. Tôi ở liền trong Sài Gòn 2 tháng và cuối cùng cũng mang trong mình mầm sống bé nhỏ.
Thành công sau ca thụ tinh, tôi đợi sức khỏe ổn định rồi ra ngoài Hà Nội. Đứa bé vẫn phát triển bình thường cho đến giữa tháng thứ 3, bất ngờ tôi bị trượt chân ở cầu thang ngã xuống đất. Cú ngã không quá mạnh nhưng nó khiến tôi đau đớn, và chỉ một lúc sau đó, máu chảy rất nhiều. Chồng tôi vội bế tôi đi cấp cứu nhưng buồn nhất là đứa bé mãi mãi đã không còn ở lại với chúng tôi được nữa.
Đứa con thứ 2 mất đi, hơn một năm sau đó chúng tôi lại tiếp tục tìm kiếm niềm hy vọng mới. Thế nhưng, dường như ông trời đang trêu ngươi số phận tôi, chỉ 2 tháng sau, tôi bị thai lưu nên đành phải bỏ đứa bé.
Lúc này, chồng tôi suy sụp thực sự. Anh không khóc lóc, than vãn như tôi nhưng tôi biết nhiều đêm anh thức trắng, người gầy rộc vì xót vợ, thương đứa con chẳng có cơ hội chào đời và hơn nữa là áp lực từ phía gia đình.
Từ sau khi để mất đứa bé thứ 3, bố mẹ chồng tôi không còn tỏ lòng thương hại, an ủi con dâu như trước nữa. Mẹ chồng tôi thường nói gần, nói xa về việc chúng tôi nên giải thoát cho nhau để tìm hạnh phúc mới.
Tôi biết lỗi lầm lớn nhất của mình là mãi chẳng thể sinh hạ được đứa con khỏe mạnh. Vậy nên không ít lần, tôi đề nghị anh chia tay trong êm đẹp. Tôi đã viết tới 5 tờ đơn ly hôn, tờ nào cũng bị anh vò nát vụn, tờ lại bị xé toạc. Tôi hiểu, anh vẫn còn yêu tôi, nhưng anh cũng ở thế "tiến thoái lưỡng nan" với gia đình mình.
Thời gian đó, chuyện nhà trục trặc, mệt mỏi khiến chồng tôi hết sức chán nản. Anh thường về khuya hơn, lúc nào cũng trong trạng thái say xỉn, có lần anh còn đi uống rượu qua đêm. Tôi âm thầm chăm sóc chồng, âm thầm sống trong nhà chồng như một cái bóng. Trừ khi đi làm, cứ về đến nhà tôi lại làm bạn với 4 bức tường lạnh lẽo.
Cuộc sống của chúng tôi cứ trôi qua nặng nề như vậy, cho tới một ngày mùa đông, cả nhà đang chuẩn bị cho bữa ăn trưa thì có tiếng chuông cửa. Tôi chạy ra, đó là một cô gái trẻ đang mang thai, cô ấy ngập ngừng hỏi chồng tôi.
Lâm chạy ra, mặt anh tái mét, tôi lờ mờ đoán giữa anh và người con gái đó đã có chuyện gì khủng khiếp lắm nên cô ta mới tìm đến tận nhà như vậy. Vì không muốn để hàng xóm dị nghị, tôi mời cô gái trẻ vào nhà. Khỏi phải nói, lúc đó vẻ mặt của chồng tôi căng thẳng hết mức.
"Bố, mẹ, đây là Lan, cô ấy... cô ấy là bạn con", chồng tôi nói.
Lan nghe thế tiếp lời: "Không đúng, cháu là mẹ đứa bé sắp chào đời, là con của anh ấy". Rồi Lan quay sang tôi: "Em xin lỗi chị, nhưng em muốn con em sinh ra phải có bố".
Chồng tôi giờ đây đã có một cuộc sống khác với "bà hai" vào mỗi cuối tuần. Ảnh minh họa
Tôi sững sờ. Tôi nghe rõ mồn một từng lời Lan nói. Tôi còn thấy cô ấy nhìn chồng tôi đầy khẩn khoản, có lẽ nào đây không phải là sự thật?
Trái với thái độ của tôi, bố mẹ chồng tôi nghe câu đó phát ra từ miệng cô gái trẻ hết sức ngạc nhiên rồi bỗng dưng hồ hởi.
"Lâm, cô bé này nói thế có đúng không? Có phải con của con không? Có gì con cứ nói thật, mẹ tin cái Hạnh (tên tôi) nó cũng hiểu cho con".
Chồng tôi liếc nhìn tôi, rồi lảng tránh ánh mắt ầng ậc nước lặng lẽ gật đầu.
Sự thực phơi bày trước mắt khiến tôi tưởng chừng như trời đất sụp đổ. Tôi bỏ lên phòng đóng cửa, nằm khóc cả ngày hôm đó, thậm chí, chồng tôi đập cửa muốn vào nói chuyện, tôi cũng không đồng ý.
Từ đó, chúng tôi sống như 2 cái bóng chung phòng. Anh đã khiến trái tim tôi bị tổn thương rất nhiều, tôi vẫn không thể tin nổi anh đã phản bội vợ để tìm niềm vui nơi khác. Tôi biết, Lâm vẫn còn yêu tôi rất nhiều, nhưng anh cũng không đành lòng bỏ mặc đứa bé. Còn tôi, tôi cũng vậy, dù giận dữ nhưng tôi không muốn bỏ đi, cứ nghĩ anh sẽ sống bên người phụ nữ khác, tôi lại không đành lòng.
Vài tháng sau, Lan sinh một cậu con trai kháu khỉnh. Bố mẹ chồng tôi niềm nở ra mặt. Còn Lâm, anh không muốn tôi buồn nên thuê một căn hộ riêng để mẹ con Lan ở. Bố mẹ chồng tôi cũng thường xuyên qua chơi với cháu và cứ mỗi cuối tuần Lâm lại sang đó đưa họ đi chơi.
Thấm thoắt cũng đã gần 2 năm trôi qua, tôi không hiểu sao chừng ấy thời gian tôi vẫn sống ở nhà chồng trong nỗi cô đơn, buồn tủi đến thế này. Nghĩ về Lâm - tình yêu đầu tiên của mình, tôi vẫn không đủ dũng cảm để rời xa anh. Thế nhưng, chứng kiến mỗi cuối tuần, anh lại dắt xe sang ở với "bà hai" và con trai, trái tim tôi như bị bóp nghẹt. Có lẽ, thẳm sâu trong tâm tư, tôi vẫn nuôi hy vọng mong manh một ngày nào đó, sẽ có một thiên thần nhỏ ghé thăm...
Theo Halinh/24h
Vợ tỉnh giấc lúc nửa đêm và sự thật trong phòng cô osin trẻ Phải có thời gian chinh phục, có thời gian yêu đương khá lâu, chồng chị mới dám hành động ngang nhiên như vậy với cô osin trẻ đó ngay tại nhà mình vào lúc nửa đêm như thế. Ảnh minh hoạ: Internet Sau những gì xảy ra trong câu chuyện Chồng 'hư' vì cô osin trẻ hay ... tắm khuya, tôi nghĩ câu...