Dã quỳ trên cao nguyên đất đỏ
“Tao đi chuyến này sẽ dứt khoát với Hà. Phải thực tế thôi, lấy Hạnh tao sẽ có chỗ làm ổn định ngay tại Bảo Lộc…” hắn nói như phân bua với bạn rồi quày quả lên xe, chiếc xe 24 chỗ đến Pleicu rồ máy lao đi, nhả vào không trung làn khói mỏng.
Hắn và Hà là đôi bạn thân từ nhỏ. Học hết phổ thông hắn vào Đại học còn Hà thi Trung cấp sư phạm, mặc hắn khuyên thế nào cũng không nghe. Tốt nghiệp, Hà về dạy ở một trường tiểu học ở Gia Lai. Tình yêu qua những cánh thư vừa lãng mạn vừa xúc động. Viết thư xong phải đạp xe gần chục cây số mới đến được Bưu điện văn hóa xã để gửi.
Xe đến thành phố lúc trời đã xế chiều, phải đi xe ôm thêm ba chục cây nữa mới tới trường Hà. Con đường đất đỏ bụi cuốn mù mịt, cao nguyên nắng gắt, hai bên đường hoa dã quỳ mọc um tùm. Các cô trong khu tập thể vui mừng đón hắn như người thân ở xa mới về còn Hà thì quýnh quáng cứ nhắc đi nhắc lại: “Anh lên răng không báo trước để em chuẩn bị?”.
Nhìn bữa cơm chiều hắn khẽ lắc đầu ngán ngẩm: Một đĩa cá khô, một bát canh chua không dầu không mỡ, một đĩa măng rừng ngâm ớt cay xé họng, các cô giục nhau bê cái này bê cái kia nhưng có gì mà bê? Hắn cố gượng cười ăn cho xong hai lưng bát để các cô vui, miếng cơm khô nghẹn bứ. Tiếng hát meo méo vì bình ắc quy hết điện phát ra từ chiếc cát – xét cũ mèm càng làm cho chiều thê lương ảm đạm.
Buổi tối các cô lấy cớ đi họp tổ chuyên môn để cho hắn với Hà tự nhiên. Hà đi tắm. Còn lại một mình hắn nhìn trân lên trần nhà mái ngói thủng lỗ chỗ, suy nghĩ xem phải nói lời chia tay như thế nào để Hà không sốc, mình có tàn nhẫn quá không? Cô ấy sẽ khinh ghét mình, sẽ căm hận? Hắn bỗng thấy sợ, nỗi sợ hãi vô hình.
Hắn với tay định cầm một cuốn sách đọc quấy quá lấy lại can đảm, có xấp giấy nhỏ trong cuốn sách văng ra, rơi tung tóe xuống sàn. Hắn nhặt một tờ lên xem: Giấy báo đã gửi tiền, đây là phần trả lại cho người gửi còn người nhận là… hắn. Một tờ, hai tờ ,ba tờ… Mắt hắn hoa lên, trong tai như có tiếng vo vo, mồ hôi vã ra. Hắn xếp lại cẩn thận, đặt cuốn sách lên kệ, nằm vật ra giường, nhắm mắt lại nhưng tất cả hiện lên rõ mồn một. Những tờ giấy báo đã gửi tiền hiện lên nhảy múa như trêu ngươi hắn.
Video đang HOT
Hà ra trường có việc làm còn hắn đang học, xuất thân từ vùng quê nghèo thuần nông nên chặng đường Đại học của hắn gian nan không gì tả xiết. Bố mẹ hắn chạy vạy mãi cũng chỉ đủ một tháng bốn trăm ngàn. Hắn là con trai dè xẻn mãi không đủ. Lúc đầu ngửa tay nhận tiền Hà gửi hắn cũng xấu hổ lắm, nhưng bức bách quá hắn đành chặc lưỡi. Một lần, hai lần rồi nhiều lần, cuối cùng hắn cảm thấy như sự đương nhiên. Lúc gửi qua Bưu điện, lúc Hà trực tiếp mang sang, chưa thấy người đã nghe tiếng: “Thằng cu Tình mô rồi, tiền choa đem đầy đủ rồi thi cử không ra chi đừng có trách”, vẫn chất giọng bỗ bã vô tư có phần nghịch ngợm của con gái Hà Tĩnh.
“… Anh đi tắm cho mát, cả ngày đi đường mệt rồi”. Tiếng Hà làm hắn giật mình. Hắn nhìn cô trân trân. Ôi! Hà dịu dàng thánh thiện quá, trái ngược hoàn toàn với Hạnh ma lanh quỷ quái. Hắn kéo Hà ra khỏi phòng cho đỡ ngột ngạt, cả hai bước lặng lẽ trên con đường đất đỏ, dưới ánh trăng mờ hắn thấy Hà đẹp và dịu dàng lạ. Mái tóc dài xõa xuống đôi bờ vai tròn trịa, mái tóc nhuộm màu bàng bạc dưới ánh trăng. Bất giác hắn siết chặt cô vào lòng, vục mặt vào mái tóc thơm mùi bồ kết. Những điều định nói giờ đã tan biến, cả hai cùng im lặng, thoang thoảng trong gió hơi đất, hương cà phê ngào ngạt và cả mùi ngai ngái của dã quỳ.
- “Anh ở chơi lâu không?”.
Hắn không trả lời, chỉ siết cô thật chặt. Nếu cao nguyên này không có dã quỳ thì sẽ ra sao? Rõ lẩn thẩn, đã là cao nguyên đất đỏ thì phải có dã quỳ, như cuộc sống này vẫn vậy đấy thôi.
Theo VNE
Tâm trạng... xế chiều
Con gái đi lấy chồng, ngôi nhà ba tầng vắng lặng hẳn. Chiều rảnh rỗi chị thu xếp lại phòng con gái và tìm thấy những bức thư của anh gửi cho chị một thời được con gái xếp cẩn thận vào một cái hộp và có lẽ nó đã đọc hết.
Chị thì đã quên lâu rồi, những bức thư một thuở chị nâng niu nhưng rồi cưới nhau, sống chung, chị vứt vào một xó, vài bận chuyển nhà, "thất lạc" lúc nào chị cũng không biết, ai ngờ con gái chị lại trân trọng giữ gìn như chính là báu vật của nó.
Nước mắt chị rơi xuống tờ giấy đen xỉn, làm nhòe đi những chữ viết bằng bút mực vốn đã nhạt nhòa: "Năm tháng đắng cay hơn, năm tháng ngọt ngào hơn/ Em mới hiểu bây giờ anh có lý/ Dù chuyện xong rồi. Anh đã xa cách thế/ Em hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa...".
Bài thơ của nữ thi sĩ người Nga Ôn-ga Béc-gôn anh chép tặng chị từ hồi sinh viên, chị đã quên từ lâu mà chiều nay chợt thấy trong xếp thư cũ làm chị rơi nước mắt.
Có lẽ từ lâu chị đã không khóc mà chỉ cáu giận và tức tối, chị cũng quên mất những từ yêu thương mà chỉ quen với sự mỉa mai, rỉa rói.
Không ít lần chị thấy làm tiếc là đã lấy một người thích văn chương hơn sự nghiệp, thích mơ mộng hơn là tiến thân, giàu cảm xúc mà lại nghèo tiền. Khi chị đang độ đẹp nhất của người đàn bà thì anh lại đi Tây Nguyên kéo dài hàng năm tìm hiểu trường ca.
Thời điểm đó chị đã yêu một người, đúng lúc say đắm nhất thì anh trở về "phá đám". Cái hận ấy cứ nung nấu trong chị, giá như chuyến đi của anh kéo dài vài tháng nữa thì chị đã đủ sức ly hôn. Giá như gã tình nhân trưởng phòng của chị không quỳ dưới chân anh xin tha, vì sợ anh làm to chuyện gã không thể lên chức phó giám đốc đang trong tầm tay thì chị đã tiếp tục yêu gã. Giá như và giá như...
Rồi chị lấy công việc làm thú vui, thích ở cơ quan hơn ở nhà, năm nào chị cũng đạt danh hiệu "Đảm việc nước, giỏi việc nhà". Rồi chị được giữ chức vụ nọ kia, cứ thăng tiến dần dần và tiền bạc cũng dần dần đến, dễ dàng như không tốn một giọt mồ hôi.
Đứa con gái duy nhất của anh chị thì xa lánh mẹ, chỉ chằm chặp bênh bố làm chị chán ngán hơn khi ở nhà, vì thế, công tác xã hội của chị càng hăng say, "kệ bố con mày xoay xở" với nhau.
Chị bực nhất là đứa con gái ảnh hưởng nặng nề bố, yêu một thằng chỉ biết làm thơ rồi lấy làm chồng, ngăn sao cũng không được. Hình như nó muốn rời mẹ sớm ngày nào tốt ngày ấy. Chị chợt hiểu những lời anh nói với vợ chồng nó lúc rời nhà: "Sống có đôi các con nhé! Đừng bao giờ rời xa nhau". Có lẽ là anh tự trách mình...
Bóng tối đã lan khắp phòng mà chị vẫn ngồi bất động. Giờ này thì anh vẫn trên sân thượng chăm cây, tưới hoa hoặc nhâm nhi một tách trà trên đó. Đã từ lâu rồi anh gắn bó với cái vườn treo đó, có khi ăn ngủ ở đó, đắm mình vào thế giới của riêng mình.
Chị từ từ đứng dậy, lần đầu tiên leo lên sân thượng. Hoàng hôn tím sẫm, dưới vòm xanh thiên lý, giữa những chậu cây, thoang thoảng mùi hoa lan, anh đang lơ đãng nhả khói thuốc.
Chị chủ động ôm lấy anh, gục đầu xuống vai anh, âm thầm tưới đẫm áo anh bằng nước mắt. Anh dụi điếu thuốc vì vẫn biết rằng chị ghét mùi thuốc lá, nắm nhẹ bàn tay chị đang riết chặt lấy anh. Biết đâu đây lại là sự khởi đầu cho "năm tháng ngọt ngào hơn"?
Theo VNE
Muốn quyên sinh vì thất bại liên tiếp Trong khi bạn bè, anh chị đều có công việc ổn định thì tôi lại quá chật vật. Có lúc tưởng đã tốt đẹp nhưng lại tan biến. Tôi có một nỗi buồn mà không biết tâm sự với ai. Tôi năm nay 22 tuổi, sinh ra ở miền Trung đất võ, bước vào Sài thành với những ước mơ, hoài bão mà...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Làm giúp việc nhà giàu lương 10 triệu nhưng hành động của cụ ông 70 khiến tôi "bỏ của chạy lấy người"

Bức xúc vì cả 4 lần sang nhà chơi, bạn gái đều lấy lý do đi về để không phải rửa bát

Con gái kết hôn tôi mua tặng căn chung cư, giờ con rể đòi bán và xin thêm tiền mua nhà đất

Vợ chỉ coi tôi là ông bố sinh học của các con

Xem phim "Sex Education", tôi đau lòng biết lý do con trai khóc nức nở trong nhà vệ sinh: Một câu thoại đã giúp tôi cứu vớt tâm lý con

Bố mẹ vợ vừa nói ý định chia tài sản thừa kế, tôi đã từ chối ngay, chỉ xin một tấm ảnh thờ và nhận nuôi 2 đứa nhỏ

Lần đầu ra mắt nhà người yêu, tôi bị bố chồng tương lai ném nguyên cả bịch lòng vào người

Bố gọi về chia tài sản nhưng không đưa đất, đưa tiền mà chỉ cho mỗi người 1 lá thư tay, đọc xong, 3 người con trai đều nể phục

Mẹ già ở quê lên thành phố sống cùng con dâu, choáng vì nhà to như cái công ty, làm gì cũng nghe tiếng "beep beep" nên hoảng sợ đòi về

Cháu trai đổ bột giặt vào thùng gạo làm cả nhà suýt ngộ độc, mẹ tôi mắng thì chị dâu lu loa "bà nội bạo hành cháu"

Đến thăm con trai, trời nắng mà con mặc áo khoác dày cộm, tôi ép con cởi ra thì bàng hoàng với những vết sẹo cũ mới trên cổ tay

Cụ không đồng ý cho chắt đi du lịch xuyên Việt, thấy tôi kiên quyết cho con đi liền ném hết đồ đạc của chúng tôi ra đường và đuổi tống ra khỏi nhà
Có thể bạn quan tâm

TP.HCM: Hủy quyết định không khởi tố vụ cha ruột hiếp dâm 2 con gái
Pháp luật
08:07:03 07/05/2025
Bí ẩn ngọn núi có lửa cháy không bao giờ tắt ở Thổ Nhĩ Kỳ
Du lịch
08:06:00 07/05/2025
Vợ mới cưới của Hồ Văn Cường khoe visual nét căng, vóc dáng diện bikini đi biển mới gây xôn xao
Sao thể thao
08:04:39 07/05/2025
Bình Phước: Điều tra vụ người đàn ông tử vong trong phòng trọ
Tin nổi bật
07:56:39 07/05/2025
Loạt ảnh đi biển mới toanh của Bảo Chinh - "bông hồng" cảnh sát đặc nhiệm hot nhất hiện tại
Netizen
07:53:24 07/05/2025
30 giây gây ức chế của sao nam Vbiz, netizen chê nặng vì chi tiết nhìn mà ngại giùm!
Sao việt
07:43:48 07/05/2025
GTA 6 tiếp tục delay khiến game thủ bức xúc, bị cả kỷ lục Guiness "khịa"
Mọt game
07:42:28 07/05/2025
Cha tôi, người ở lại - Tập 35: Bố Chính qua đêm với cô kiến trúc sư xinh đẹp Tuệ Minh
Phim việt
07:36:04 07/05/2025
Nhan sắc của nữ coser 3 triệu follow đình đám, sở hữu lợi thế "khủng" ngây ngất lòng người
Cosplay
07:35:42 07/05/2025
Colombia đẩy mạnh chiến dịch triệt phá băng nhóm buôn bán ma túy
Thế giới
07:35:28 07/05/2025