Đã là biển thì phải có sóng
Đi làm về, cất nón và túi xách vào buồng, chị Minh gọi anh Bình – chồng chị lại bảo: “Này! Anh cất đi này! Chắc thế nào cũng có ngày dùng đến”. Nói rồi chị móc túi lấy ra một nắm đinh mới tinh chị nhặt được của ai đó đánh rơi vãi trên đường.
ảnh minh họa
Còn anh Bình chiều ấy, đi xã về, anh vừa vứt phịch đoạn cây ổi to bằng bắp chân dài mét rưỡi xuống sân vừa nói với vợ: “Anh xin về đẽo cái chày giã cua, đoạn gỗ thừa, chẻ nhỏ ra chả đun được mấy bữa cơm ấy chứ!”.
Mấy ngày sau, từ thị xã về, gần 12 giờ trưa, sáng lại không ăn gì, bụng đói cồn cào, anh Bình rẽ vào quán phở. “Trời! Những 10 nghìn 1 bát cơ à? Mấy sợi mỳ lèo tèo, vài miếng thịt mỏng dính lõng bõng nước”. Anh nghĩ. Rồi anh bấm bụng không ăn, đạp xe về.
Còn chị Minh thì sao? Một lần họp trên huyện, ban tổ chức cho biết do không có điều kiện nấu nướng nên phát cho mỗi đại biểu 25 nghìn, họp xong mời mọi người xuống quán Hồng Ngọc dùng cơm. Nhưng họp xong, chị Minh bảo bận đạp xe về nhà ngay. Thực ra chị chẳng bận gì. Chị chỉ nghĩ, ăn một bữa những 25 nghìn – hoang quá, với số tiền ấy cả nhà chị ăn được hẳn 1 ngày.
Đêm xuống. Trước khi đi ngủ, anh Bình đi khoá các ổ khoá, cài các chốt cửa rất cẩn thận. Nhưng khi anh đã chui vào màn còn thấy chị Minh (chắc vì chưa thật yên tâm) đi kiểm tra lại lần nữa,
Một ngày chủ nhật, vợ chồng anh Bình cuốc đất trồng sắn. Đã 6 giờ tối rồi, người đã mệt bụng đã đói, chị Minh vẫn hăng hái: “Còn một ít đất nữa ta cố cuốc cho xong chứ anh?” Nhất trí! Muộn thì đã muộn rồi. Phải cuốc cho xong”. Nói rồi anh Bình lại cùng vợ cắm cúi cuốc.
Video đang HOT
Các ví dụ kể trên nói về sự “tâm đầu ý hợp” của các đức tính: Nhặt nhạnh, tiết kiệm, cẩn thận, chăm chỉ chịu khó và cả sở thích cũng giống nhau của vợ chồng anh chị Bình – Minh trong cuộc sống thường ngày.
Là chỗ thân thiết một hôm tôi đến nhà anh Bình chơi. Sau vài câu chuyện, tôi phàn nàn:
- Trận bóng đá Việt Nam – Thái Lan vừa rồi, mới xem đến tiết mục chào cờ, vợ tôi đã càu nhàu: “Suốt đêm ngày xem bóng đá. Em không sao hiểu nổi cái trò vớ vẩn ấy mà anh lại say mê đến thế? Giá như anh say mê lau nhà, giặt quần áo thì em được nhờ. Với lại, anh xem thế này thì làm sao em xem tiếp được tập 5 bộ phim Hàn Quốc?”. Mặt vợ tôi từ nhăn nhó chuyển thành nặng chịch. Xem bóng đá trong bầu không khí “ngột ngạt” như thế thì còn thú vị quái gì nữa. Tôi đành để vô tuyến cho vợ… “ôm” rồi sang hàng xóm xem nhờ. Bực thật! Khổ vì vợ chồng sở thích ngược nhau. Giá được như anh chị thì…
Anh Bình đưa mời tôi chén trà nóng thơm lừng rồi chậm rãi nói:
- Anh thì “bực” và “khổ”. Nhưng nghe anh kể tôi lại thèm được như anh.
- Anh nói sao? thèm được “bực” và “khổ”? Tôi không hiểu. Anh nói rõ hơn được không? – Tôi tròn mắt ngạc nhiên, nói.
Trầm ngâm một lúc lâu, anh Bình mới tâm sự:
- Anh biết đấy. Vợ chồng tôi xây dựng với nhau đã 5 năm. Ai cũng nghĩ rằng vợ chồng tôi thật êm ấm, hạnh phúc. Tôi nghĩ, tôi nói, tôi làm việc gì vợ tôi cũng đồng tình và ngược lại. Tôi chưa bao giờ bực mình, khó chịu, chưa bao giờ vợ chồng to tiếng, cãi nhau. Tôi như cái bóng của vợ tôi, vợ tôi cũng thế. Đúng là vợ chồng tuy hai mà là một. Cuộc sống tháng ngày trôi đi êm ả, phẳng lặng như mặt biển không có sóng.
Nhưng tạo hoá sinh ra nam và nữ là hai người hoàn toàn khác nhau. Ví như cái nhông xích xe đạp. Nam ví như cái nhông gồm toàn những răng lồi, còn nữ như cái xích toàn những chỗ lõm. Chỗ lồi ăn khớp với chỗ lõm làm cho cái xích xe êm ả chạy. Tôi thấy đa số những cặp vợ chồng hiện nay tính tình trái ngược nhau. Anh thích ăn mặn, chị thích ăn nhạt, anh bẩn thỉu, luộm thuộm, chị sạch sẽ gọn gàng, anh cẩn thận tiết kiệm, chị tuyền toàng, hoang phí, anh nóng tính, cục cằn, chị dịu hiền, lịch sự, anh mê bóng đá, chị thích xem phim .v.v.. Bởi có như vậy cặp vợ chồng ấy mới “ăn khớp” với nhau. Còn cùng “lồi” cả, cùng “lõm” cả là “đồng tính”, là trái với quy luật tự nhiên và vô cùng nhàm chán.
Trong vật lý: Hai cực trái dấu mới hút nhau, mới bền vững. Vì cá tính trái ngược nên vợ anh mới “càu nhau”, anh mới “bực tức” thậm chí vợ chồng còn cãi nhau. Nếu ví biển là gia đình thì sự giận hờn, càu nhau, bực tức, cãi nhau giống như những con sóng nhấp nhô, lúc sóng nhỏ, khi sóng to, có khi còn bão tố nữa. Một gia đình cũng cần có “sóng” như biển. Và những con sóng ấy còn là chút gia vị của tình yêu, nó làm cho vợ chồng thêm gắn bó, yêu thương nhau hơn… Không có mâu thuẫn không thành gia đình, chỉ có điều đừng để quá giới hạn mà thôi.
Vậy nên, nói thực với anh thấy những gia đình xung quanh cứ thỉnh thoảng lại giận hờn nhau, cãi nhau chút xíu mà tôi… thèm. Bởi đó mới đích thị là gia đình. Còn vợ chồng mà tính tình lúc nào cũng “tâm đầu, ý hợp” như vợ chồng tôi, nếu là bạn của nhau thì thật tuyệt vời chứ là vợ chồng thì “vì biển không có sóng” liệu có còn là biển?
- Anh nói nghiêm túc đấy chứ? Tôi hỏi.
- Rất nghiêm túc. Anh Bình nói, nét mặt buồn buồn.
Nhông xích xe đạp… chỗ lồi, chỗ lõm… cực trái dấu hút nhau, cá tính trái ngược, những con sóng nhỏ, sóng to của biển… gia đình.., Hay! Hay! Hoá ra mình đang được sống: Giận hờn, càu nhàu, bực tức… trong hạnh phúc mà mình không hay. Tôi nói rồi cười.
Theo PNVN
Tuyệt vọng vì bạn gái từng sống thử
Thời sinh viên em từng yêu say đắm một người, cũng sống thử như vợ chồng nhưng chưa từng mang thai. Em sợ nếu kết hôn mà không có con, em không dám chấp nhận tình yêu của tôi.
Tôi là nam giới, độc thân, 26 tuổi, có công việc ổn định ở Sài Gòn, là một người con của vùng quê miền Bắc. Vì lý do gia đình nên học xong, tôi vào đây làm việc được 3 năm. Hàng năm tôi chỉ về thăm quê vào dịp Tết. Tôi cũng là một người có nhiều tâm sự nhưng thường giấu trong lòng. Tôi đang rất buồn về chuyện tình cảm của mình.
Ảnh minh họa.
Em cùng quê và nhỏ hơn tôi một tuổi, mới tốt nghiệp và đang chờ thi công chức tại quê nhà. Tôi chưa có một tình yêu thực sự cho riêng mình. Tôi biết em từ lâu và cũng hay chuyện trò trên Facebook được 2 năm nay, mới thường xuyên chủ động nhắn tin, gọi điện cách đây khoảng hơn 4 tháng.
Tôi cảm thấy yêu em được hơn một tháng nhưng chưa nói cho em. Vài hôm trước, hình như em cũng biết được tình cảm của tôi, em có nhắn tin: "Anh à, anh đừng nhắn tin cho em nữa nhé". Tôi rất phân vân và nói thật thích em một thời gian rồi, cũng muốn xác định xây dựng hạnh phúc với em, em nói chỉ mới thấy quý tôi thôi.
Tôi cũng không dám khẳng định em có thích tôi thật không hay chỉ thường xuyên liên lạc, tạo ra thói quen? Sau đó em tâm sự với tôi là thời sinh viên từng yêu say đắm một người, cũng sống thử như vợ chồng nhưng chưa từng mang thai. Em nói sợ hãi nếu kết hôn mà không có con, em không dám chấp nhận tình yêu của tôi, sợ nếu không có con sẽ không có hạnh phúc.
Tôi đang rất tuyệt vọng nhưng tình cảm dành cho em là thật lòng, cuối năm nay tôi quyết định về Bắc, em lại nói không muốn tôi về. Tôi thực sự muốn xây dựng hạnh phúc với em, giờ tôi phải làm sao để em có thể xóa bỏ mặc cảm? Tôi đã tìm thấy một nửa của mình chính là em. Có ai từng mắc vào sự đời như tôi, hãy cho tôi một lời khuyên để tôi có thể với đến hạnh phúc của mình.
Theo VNE
Gọi tên chàng trong cuộc yêu đầy ấn tượng Trong lúc quan hệ tình dục không có gì gợi cảm hơn tiếng rên khe khẽ của phụ nữ khi ân ái. Họ càng mãnh liệt hơn khi người phụ nữ gọi tên họ... Thêm vào đó, còn có một số chi tiết rất được nam giới yêu thích khi cả hai đang ở trên giường. Gọi tên chàng Chàng muốn biết bạn...