Đã chấp nhận làm vợ ‘bé’ lại còn phát hiện chồng ‘hờ’ có con riêng
Anh là trưởng phòng của một công ty đối tác với công ty tôi. Vì công việc phải thường xuyên giao dịch nên chúng tôi trở nên thân thiết. Anh đã có vợ và 2 con hiện tại đang sống dưới quê.
ảnh minh họa
Anh nói rằng không yêu vợ, trước đây vì cưới chạy tang mẹ nên mới quyết định cưới cô ấy trong vòng có 1 tháng. Sau này anh thấy ân hận thì đã muộn rồi. Anh không muốn ly hôn vì thương các con.
Anh cũng nói khi gặp tôi anh đã bị tôi lôi cuốn ngay từ đầu. Đó là điều mà từ trước đến nay anh chưa từng có với người vợ của mình. Anh cũng là một ga lăng và lịch lãm, vì vậy mà dù biết anh đã có vợ tôi vẫn lao vào như con thiêu thân. Tôi không kiểm soát được lý trí của mình khi đứng trước anh.
Cũng vì lý do này mà cho dù chẳng có đám cưới tưng bừng nào, chẳng có lời chúc mừng nào của bạn bè, người thân tôi cũng chấp nhận về làm “vợ bé” của anh. Không vinh quang gì nhưng chỉ cần được ở cùng anh, chăm sóc anh là tôi đã mãn nguyện lắm rồi.
Thông thường mỗi tháng anh về quê vài ngày, thời gian còn lại anh dành cả cho tôi. Thân phận làm bé cũng thật lắm tủi nhục. Có lần bố anh vì thương cháu nội nên tìm đến tận nơi mắng tôi với đủ loại ngôn từ tục tũi, nói rằng sẽ không bao giờ chấp nhận đứa con dâu như tôi nhưng tôi vẫn cắn răng chịu đựng không cãi lại nửa lời.
Rồi có lần anh em bên vợ anh biết chuyện còn đe dọa, đánh đập tôi nhưng vì yêu anh tôi đã chịu đựng được tất cả. Người ta cứ bảo tôi dại, tôi xinh đẹp, công việc ổn định, tìm đâu chẳng được người tốt hơn anh để yêu nhưng tôi lại chọn con đường không bằng phẳng để đi. Tôi trao anh thứ quý giá nhất của đời con gái cho anh mà chẳng tính toán đến thiệt hơn. Chúng tôi đã có với nhau một đứa con gái dễ thương, xinh xắn. Tuy cuộc sống có nhiều áp lực nhưng được cái những ngày đầu tiên ấy anh rất yêu chiều tôi và con.
Video đang HOT
Nhưng gần đây tôi thấy anh có nhiều thay đổi. Nếu trước kia hết giờ làm là anh về nhà ngay với mẹ con tôi thì bây giờ có hôm anh đi đâu đó về rất khuya thậm chí đi qua đêm mà chẳng thông báo một lời. Tôi góp ý thì anh nói tôi nhiều chuyện. Có lần anh trở về tôi thấy trong túi áo vest của anh có một thứ đồ chơi của trẻ con. Tôi thấy làm lạ. Tôi hỏi anh thì anh bảo chắc là đồ chơi của con một người bạn, nó chơi rồi bỏ quên trong túi áo anh. Lúc đó tôi thấy thái độ của anh hơi bối rối. Tôi có chút hoài nghi nhưng dần dà cũng quên đi mất.
Lần khác khi anh đang tắm thì có điện thoại gọi tới. Tôi nhận cuộc gọi giúp anh thì không thấy đầu dây bên kia nói gì. Tôi chỉ nghe thấy tiếng trẻ con la hét. Một lát thì họ cúp máy. Không thấy anh lưu số trên máy nên tôi không biết là ai. Tôi bảo anh gọi lại anh bảo thôi chắc người ta gọi nhầm. Nhưng tôi đã kịp lướt qua nhật ký điện thoại của anh thấy số này đã được gọi đi và gọi đến nhiều lần rõ ràng không phải số lạ.
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lộ ra. Cho đến một lần tôi vào bệnh viện thăm người bạn. Tôi ngạc nhiên khi thấy anh đang bế một đứa trẻ khoảng 2 tuổi sang bàn làm thủ tục xuất viện. Theo sau là một người phụ nữ còn rất trẻ. Tôi chưa kịp gọi họ đã lên taxi đi mất.
Tôi tò mò ra chỗ làm thủ tục xuất viện khi nãy hỏi xem quan hệ của người đàn ông và đứa trẻ là gì thì cô y tá cho biết “người đàn ông và người phụ nữ đó là bố mẹ đứa trẻ. Đứa trẻ bị viêm phổi nằm viện cả tuần nay, hôm nào anh ta cũng vào đây để chăm sóc nó”. Chân tôi như khụy xuống. Thảo nào cả tuần nay anh vắng nhà cả thứ 7, Chủ Nhật.
Tôi choáng váng khi phát hiện ra sự thật kinh hoàng. Tôi không ngờ bấy lâu nay anh giấu sau lưng tôi làm điều kinh khủng. Trước những bằng chứng rành rành không thể chối cãi, anh ta khai nhận trong một lần say xỉn đã trót làm “chuyện ấy” với một đồng nghiệp cơ quan và họ đã có con riêng với nhau.
Anh ta lại nói không yêu cô gái nhưng cần có trách nhiệm với đứa bé. Anh cầu xin tôi tha thứ vì đến giờ chỉ yêu mình tôi. Còn tôi không biết có thể tin vào lời nói của anh ta nữa không.
Tôi tưởng chỉ mình mới có thể đá đít anh ta chứ không bao giờ có chuyện ngược lại. Tôi ân hận vì đã đặt trái tim nhầm chỗ. Tương lai phía trước tôi thật mù mịt. Anh ta có vợ lớn, vợ bé còn chưa đủ giờ còn lại có cả con riêng với người khác. Bản chất trăng hoa của anh ta thật khó mà thay đổi được, chắc chắn là như thế.
Theo VNE
Tuổi hai mươi của mẹ
Vậy là con gái đã chính thức rời vòng tay mẹ để đi học xa nhà, mẹ lo lắng y như ngày đầu đưa con đi nhà trẻ, con khóc mẹ khóc. Con đã lớn hơn xưa rất nhiều. Mẹ biết sớm muộn cũng có ngày con rời vòng tay mẹ bay xa.
Mẹ mong con sẽ sáng suốt để đón nhận những luồng kiến thức cả cũ lẫn mới. Hi vọng dần dà con sẽ hiểu, có những sai lầm không phải để dằn vặt suốt đời, mà là để biến nó trở thành kinh nghiệm sống. Và có bị ngã rồi tự mình đứng lên vững vàng hơn, thì con mới có thể trưởng thành được.
Nhớ ngày xưa mẹ mười chín tuổi, cũng sống xa bố mẹ, trong khi các bạn mượt mà, xinh xắn thì mẹ vẫn gầy đen. Mẹ vừa học vừa làm, do may mắn tìm được công việc bán hàng, để trang trải một phần chi phí học hành. Suốt ngày đi làm thêm, mẹ chẳng còn thời gian nào mà chăm sóc, làm đẹp. Học cách nhà chưa đầy trăm cây số nhưng một năm mẹ chỉ có thể về với ông bà ngoại con đúng hai lần. Thi thoảng bà đáp tàu xuống thăm và tiếp tế cho mẹ. Tuy ở xa nhưng mẹ thường viết thư và luôn nghĩ về bố mẹ, gia đình.
Từ đó đến nay mẹ không có nhiều điều để phải ân hận, tuy nhiên chỉ là tiếc nuối cho một thời tuổi trẻ đã qua, mà mình chưa làm được nhiều thứ có ý nghĩa. Tiếc vì mình đi chưa được nhiều nơi, vì cứ mải mê cặm cụi tìm kế sinh nhai, cuộc sống ấy khiến mẹ chưa thể làm bất cứ gì mình thích.
Song nó cũng mang đến cho mẹ những suy nghĩ tích cực và thú vị. Mẹ thương ông bà hơn, thấu hiểu cho những khó khăn họ đang trải qua. Ai cũng muốn mang đến cho con mình cuộc sống đầy đủ tuy nhiên, không phải ai cũng làm được. Đương nhiên mẹ không bao giờ muốn con cũng phải bon chen từ sớm, nhưng biết được giá trị, công sức lao động cũng là một trải nghiệm hết sức táo bạo và đáng giá con ạ.
Mỗi khi gặp khó khăn mẹ lại nhớ đến những ngày chạy ngược chạy xuôi và vô cùng biết ơn vì nhờ nó mẹ có thêm kinh nghiệm về giao tiếp, về tính toán mà các bạn cùng lớp hiếm người có được. Để rồi ra trường mẹ nhanh chóng tìm được công việc tốt, đúng chuyên môn.
Mới đầu trong khi đồng nghiệp cứ ỉ eo chê lương thấp, mẹ chỉ im lặng, vì cảm thấy đã đóng góp được gì nhiều đâu. Có việc làm để tích lũy thêm kinh nghiệm là tốt rồi, mọi người sống được thì không có lý gì mà mình lại không. Hai nữa trân trọng những gì mình đang có, thì sẽ kiếm được nhiều hơn. Còn nếu chỉ tập trung vào cái không có, sẽ chẳng bao giờ có đủ.
Nhìn con mẹ lại thầm ước được trở lại cái tuổi tươi đẹp ấy, để có thêm thời gian đi nhiều nơi, để tầm mắt được mở rộng, thế giới cũng ít nhiều nhỏ bé phía sau lưng mình, để dặn mình nói ít đi và làm những gì mình muốn vì tuổi trẻ không bao giờ trở lại. Để thử làm một công việc yêu thích bằng niềm đam mê...
Con hãy học tập cho tốt, chịu khó đọc sách, tạo dựng cho mình những kỹ năng cần thiết. Nên biết cho đi để có thể nhận về, năng đi giao lưu, kết nhiều bạn mới và đừng quên những người bạn cũ, bởi họ đều là những cuốn sách giá trị khiến cuộc sống của con thêm phong phú, sự hiểu biết, cách nhìn nhận, đánh giá con người từ đó cũng sâu sắc hơn.
Bên cạnh việc hưởng thụ thành quả, con đừng quên tích lũy không chỉ tri thức mà cả tiền bạc, để bất cứ khi nào có cơ hội sẽ đi khám phá những nơi mình chưa đến.
Nên làm việc chăm chỉ hơn nữa để thỏa mãn nhu cầu của mình, tạo tiền đề vững chắc cho mai sau, và hãy gắng tự tách dần sự bao bọc của bố mẹ.
Có thể những bài học, quan điểm của mẹ chưa hẳn là đúng hết, nhưng mẹ đã luôn cảm thấy cuộc sống khá ổn. Và nếu có chuyện không như ý mẹ sẽ không nản, mà chỉ tìm cách cân bằng lại, tìm cách sửa chữa và tự động viên rằng, mình đã cố hết sức.
Theo VNE
Ba đời vợ Chú về sông Hồng trông vườn thuê cũng được gần ba năm. Ba năm sống trên bãi giữa, biết bao nắng mưa bão táp đã vượt qua, ngẫm lại cuộc đời mình trải qua nhiều hỉ nộ ái ố để giờ đây trong giá rét còn lại một mình nằm co ro, nước mắt chú ứa thành từng giọt. Chú từng là chủ...