Đã bị s.àm s.ỡ còn bị chồng cho ăn tát
Tôi không muốn nhìn mặt chồng nữa. Anh ấy là đàn ông, không bảo vệ được vợ thì chớ, lại còn b.ạo h.ành với tôi.
Chồng tôi là rất hay ghen và có tư tưởng sở hữu rất lớn với vợ. Anh ấy luôn luôn khó chịu mỗi khi người đàn ông khác nhìn ngắm vợ mình, nhất là vào vòng một của tôi. Tôi có vòng một lớn và đẹp, rất hút mắt người khác giới, và đó là điều khiến ông xã thường xuyên căng thẳng. Cho dù tôi ăn mặc rất kín đáo, anh ấy vẫn hay cằn nhằn tôi là cố tình khoe đường cong để chài trai.
Tôi đi làm ở môi trường công sở, ăn mặc cần kín đáo, lịch sự nhưng vẫn cần phải đẹp chứ không thể lôi thôi, cổ lỗ quá được, chị em ở đây đều diện rất thời trang. Thế mà chồng tôi cứ bắt tôi mặc những chiếc áo chẳng những cổ kín mít mà còn rộng thùng thình, trông như một bà già nhà quê. Tôi nói kiểu gì anh cũng không nghe, tôi càng mặc xấu anh càng yên tâm, hài lòng.
Cách đây ít hôm, tôi cùng chồng và gia đình mấy người bạn đi nghỉ mát, đúng vào hôm khai mạc mùa du lịch của địa phương. Buổi tối ở đó có nhiều hoạt động sôi nổi nên chúng tôi hòa vào đám đông cùng vui. Tôi mặc quần ngố, áo phông rất bình thường, đang mải ngắm nghía vui chơi thì bỗng nhiên thấy bị chộp mạnh vào ngực. Hét lên một tiếng, tôi vẫn kịp nhìn thấy một gã thanh niên mặt mày khả ố đang s.àm s.ỡ mình.
Video đang HOT
Tôi vừa là n.ạn n.hân quấy rối t.ình d.ục của gã thanh niên kia vừa là n.ạn n.hân bạo hành của chồng (Ảnh minh họa)
Chồng tôi cũng ngẩn ra cho đến khi gã kia bỏ chạy. Trước mặt mọi người, anh tát tôi một phát cháy má. Mặt anh bừng bừng giận dữ, nhìn tôi như nhìn kẻ thù, miệng quát: “Đã sướng chưa? Nói mãi mà không nghe, lúc nào cũng ăn mặc như loại đàn bà l.ăng l.oàn”. Dù vẫn nhớ mình mặc gì, tôi vẫn phải nhìn lại bộ đồ trên người mình: kín đáo tuyệt đối, nếu như chiếc áo phông vừa vặn ôm trọn cơ thể, bộc lộ đường cong thì đó đâu phải là lỗi của tôi?
Vậy mà sau đó, mặc dù mấy người bạn lên tiếng can ngăn, anh vẫn tiếp tục đay nghiến tôi vì cái tội ăn mặc phô bày cơ thể, lôi những “chứng cứ” từ bao nhiêu lâu nay.
Tôi thất vọng và ghét chồng quá. Vợ bị s.àm s.ỡ, anh đã chẳng bảo vệ được, không cho được gã kia một bài học, cũng chẳng an ủi vợ được một câu thì chớ, lại còn h.ành h.ạ tôi thêm. Tôi vừa là n.ạn n.hân quấy rối t.ình d.ục của gã thanh niên kia vừa là n.ạn n.hân bạo hành của chồng. Đúng là cái thân đàn bà khổ nhục quá.
Dù vẫn biết chồng yêu thì mới ghen, và ngoài tính ghen chồng tôi cũng có nhiều điểm tốt, nhưng sau chuyện này, tình yêu của tôi đối với anh đã tàn đi rất nhiều, bởi anh đã làm tôi quá tổn thương.
Theo VNE
Động một tí là vợ đòi ly dị và chia t.iền
Chuyện vợ chồng tan vỡ, l.y h.ôn đã trở nên phổ biến trong xã hội ngày nay, không chỉ trong giới showbiz mà với bất cứ một người bình thường nào.
"Cuộc sống càng hiện đại con người càng có nhiều sự cám dỗ hơn, có nhiều cơ hội thể hiện mình hơn, nên cũng dễ dàng vượt qua sự mất mát hơn. Những sự đ.ánh mất không còn quá đáng sợ, cho dù là đ.ánh mất vợ hay chồng, người mà mình từng chung sống. Không có người này thì sẽ có người khác".
Vợ tôi từng nói với tôi như thế. Ngay từ khi chuẩn bị cưới nhau, cô ấy đã tỏ rõ quan điểm này. Hôn nhân chỉ là một sự lựa chọn, nếu chọn đúng thì sống cạnh nhau suốt đời, còn chọn sai thì sẽ chọn lại, không việc gì phải gồng gánh cho nhau, để rồi làm khổ nhau cả đời. Ngày đó, tôi chỉ cười. Tôi cho rằng điều đó càng thể hiện cá tính của vợ, một người phụ nữ lý tính, luôn tỉnh táo trong nhiều chuyện. Và hơn hết, tôi luôn tin vào tình yêu chúng tôi dành cho nhau, tin rằng cưới nhau là một lựa chọn đúng của cả hai, nên sẽ chẳng bao giờ chúng tôi phải rơi vào cảm giác hụt hẫng vì chọn sai hay đau khổ vì đ.ánh mất nhau.
Chúng tôi cưới nhau. Như bất kỳ cặp vợ chồng nào khác, chúng tôi có những ngày tháng trăng mật thật ngọt ngào, mỗi khoảnh khắc trôi qua đều là hạnh phúc. Mỗi chuyến công tác xa là một lần nhớ nhung cuồng dại, thi thoảng, tám tiếng đi làm không gặp nhau cũng trở nên dài lê thê, chúng tôi phải nhắn tin, gọi điện đến mấy lần. Nhưng đã sống cùng một nhà, cùng ăn một mâm thì làm sao tránh khỏi những lúc cơm không lành, canh không ngọt. Vợ chồng tôi cũng có những lúc cãi vã, lớn tiếng với nhau. Có những lúc vợ tôi giận mấy ngày liền không nói chuyện. Có khi vợ tôi dùng dằng qua nhà bạn hoặc về nhà mẹ ruột ngủ, bỏ tôi một mình. Cũng có khi vợ tôi nói đến chuyện l.y h.ôn.
Cũng bởi vậy, mỗi khi có chuyện thì xung đột giữa chúng tôi như càng lớn hơn. Hôm trước, chỉ vì tôi hứa với ba mẹ tôi đám giỗ lần này hai vợ chồng sẽ cùng về mà cô ấy cũng nổi giận đùng đùng. (ảnh minh họa)
Đến nay, chúng tôi sống với nhau được gần bốn năm. Vợ tôi chưa chịu sinh con vì cơ hội thăng tiến của cô ấy đang tốt, chuyện con cái muộn vài năm cũng không sao. Công việc của tôi cũng khá tốt, thu nhập của hai vợ chồng đủ để đảm bảo cho một cuộc sống thoải mái, thảnh thơi. Chúng tôi đã cùng nhau mua được nhà riêng và dành dụm được một ít t.iền gửi ngân hàng, rồi hùn hạp làm ăn chung với vài người bạn. Vấn đề tài chính không đáng lo với chúng tôi, nhưng thời gian của hai vợ chồng thì luôn luôn eo hẹp. Khó khăn lắm chúng tôi mới thu xếp được một chuyến du lịch cùng nhau. Những chuyến về quê thăm bên nội, bên ngoại cũng thưa thớt dần. Ngay cả những bữa cơm gia đình cũng chỉ được hai đến ba bữa tối ăn cũng nhau là mừng rồi. Mọi việc nhà đều có người giúp việc lo toan, vợ chồng tôi chỉ ai làm việc nấy.
Có lẽ chính vì càng ngày càng ít có những việc chung để lo lắng, suy nghĩ nên những điểm chung của tôi và vợ cũng phai nhạt dần. Chúng tôi ít trò chuyện, chia sẻ với nhau những khó khăn trong công việc, cuộc sống, các mối quan hệ đồng nghiệp, đối tác như thời mới cưới. Những chuyện trong nhà, họ hàng nội ngoại, chúng tôi cũng tự quyết định dần chứ ít khi hỏi ý kiến của người kia, vì cho rằng ai cũng bận, những việc không quá nghiêm trọng thì thôi tôi hay vợ quyết định cũng đều được. Và cứ thế, chúng tôi dần xa cách nhau.
Cũng bởi vậy, mỗi khi có chuyện thì xung đột giữa chúng tôi như càng lớn hơn. Hôm trước, chỉ vì tôi hứa với ba mẹ tôi đám giỗ lần này hai vợ chồng sẽ cùng về mà cô ấy cũng nổi giận đùng đùng. Tôi bảo, lâu rồi không về, lần này lại tiện cuối tuần nên tôi hứa với mẹ. Vợ tôi bảo tôi không tôn trọng cô ấy, tự quyết định mà không thèm hỏi ý vợ, trong khi cuối tuần cô ấy có hẹn với đối tác, khác nào làm cô "mất mặt" với nhà chồng. Lần khác, tôi đi du lịch cùng cơ quan, có chụp hình hơi thân mật với một cô đồng nghiệp, nhưng chỉ đơn thuần là đùa vui, vì có nhiều người khác nữa. Nhưng khi vợ tôi thấy bạn bè tag qua facebook của tôi, cô ấy đã đòi l.y h.ôn và chia đôi tài sản đang có. Nếu vì ghen, tôi còn vuốt ve, năn nỉ vợ vì tôi được yêu, nhưng lý do cô ấy đưa ra lại là: "Anh không tôn trọng tôi. Tôi ghét nhất là bị xem thường. Chúng ta chọn nhau là sai rồi".
Và thêm nhiều lần như thế nữa. Những mâu thuẫn chẳng đáng gì nhưng do cái tôi của vợ tôi quá cao nên động một tí là cô ấy lại đem đơn l.y h.ôn ra. Hơn nữa, cô ấy còn thủ sẵn một bảng liệt kê danh sách tài sản để chia đôi. Tôi giải thích, làm lành mãi cũng chán, đôi khi cũng nghĩ đến chuyện chia tay cho rồi.
Theo VNE
Em bị chồng chị lừa rồi! Em biết không, chồng chị là một gã lăng nhăng, khi anh ta yêu em, chị mới phát hiện ra chuyện đó. Chào em! Hôm nay khi nghe em nói những lời tự đắc rằng sẽ cướp chồng chị, chị thật thấy thương cho em. Em tự hào vì đang yêu chồng chị, được chồng chị chiều chuộng quan tâm. Hơn nữa, anh...