Cựu tù cách mạng kể chuyện phá rào, đào hầm thoát “địa ngục trần gian”
Chống lại sự tra tấn dã man của bọn cai ngục nhà tù Phú Quốc, nhiều chiến sĩ tù cách mạng đã dũng cảm, mưu trí bẻ rào kẽm, đào hầm… vượt ngục, cùng quân dân Phú Quốc đánh địch, góp phần giải phóng đất nước.
Tay không phá rào kẽm…
Ông Huỳnh Văn Em – Phó Chủ tịch Hội Cựu chiến binh huyện Phú Quốc (Kiên Giang) – dẫn chúng tôi đến tận nhà ông Ba Toản (tên thật là Nguyễn Văn Mỹ – một cựu tù Phú Quốc hiện đang sinh sống tại xã Cửa Dương, huyện đảo Phú Quốc) để được nghe ông kể về những ngày tháng đau đớn cùng cực trong “địa ngục trần gian” nhà tù Phú Quốc năm xưa. Dù đã hơn 75 tuổi nhưng sức khỏe và trí nhớ ông Ba Toản còn rất minh mẫn, khi kể lại những năm tháng “uống mật, nằm gai” ở nhà tù Phú Quốc và thời gian vượt ngục ra ngoài đấu tranh với kẻ thù, giọng ông Ba Toản sang sảng, đôi mắt sáng lên…
Ông Ba Toản kể: “Tôi tham gia chiến dịch Mậu Thân 1968 đánh vào Sài Gòn và không may bị địch bắt tại đây. Sau đó chúng đưa tôi ra nhà tù Phú Quốc vào ngày 26/4/1968. Trước sự tra tấn dã man và ý chí phải thoát ra để phục vụ cách mạng, giải phóng đất nước, tôi và 5 đồng chí khác lên kế hoạch phá rào kẽm, phá mìn thoát khỏi nhà tù vào ngày 22/6/1968″.
Nhà tù Phú Quốc không có tường cao, xung quanh bao bọc bằng nhiều lớp kẽm gai
Theo ông Ba Toản, nhà tù Phú Quốc khác với các nhà tù khác là không có tường rào bê tông cốt thép cao, xung quanh nhà tù được bao bọc bởi nhiều lớp rào bằng kẽm gai. Ngoài ra, 4 góc nhà tù còn có chòi canh và các đội tuần tra liên tục cùng với chó nghiệp vụ… Sau khi quan sát kỹ, đêm 22/6/1968, nhóm vượt ngục của ông Ba Toản cởi trần, dùng bùn trát lên người để ngụy trang; dùng tay không bẻ kẽm gai để thoát ra ngoài. Khi thoát ra ngoài, nhóm ông Ba Toản tiếp tục phá mìn, kẽm gai mà bọn địch cài sẵn trong những đám cỏ tranh bên ngoài nhà tù.
Ông Ba Toản nói: “Việc phá kẽm gai anh em chúng tôi hoàn toàn dùng tay không. Đối với từng loại mình phái biết điểm yếu của nó, chẳng hạn đối với lớp bùng nhùng có một điểm giao nhau, mình chỉ cần “mở khóa” điểm này là xong. Còn đối với hàng rào ô vuông, chúng chỉ dùng dây kẽm nhỏ buộc lại nên mở dễ dàng, còn một vài loại khác mình dùng hai đầu ngón tay cái và ngón trỏ bẻ mạnh là sợi kẽm sẽ gãy…”.
Khi thoát ra ngoài, ông Ba Toản liên hệ với chỉ huy và được chỉ huy giao nhiệm vụ ở lại huyện Phú Quốc kết hợp với quân giải phóng địa phương đánh địch. Từ sở trường là bộ đội đặc công, ông Ba Toản xin Ban chỉ huy quân sự huyện Phú Quốc cho lập đội đặc công. Khi đội đặc công ra đời, ông Ba Toản được giao nhiệm vụ huấn luyện và phối hợp với bộ đội địa phương tổ chức phá đồn địch.
Ông Ba Toản bên vườn ươm cây bầu gió.
“Những năm 70 lực lượng quân địch đóng trên địa bàn huyện Phú Quốc rất đông, quân số của họ đã có chục ngàn lính trong khi lực lượng của ta chỉ vài trăm. Đáng nói, địch có đủ mọi phương tiện, vũ khí hiện đại để tấn công chúng ta. Do vậy, để đánh địch chúng ta không thể đánh tay đôi với chúng mà bộ đội ta lấy cách đánh du kích, đánh địch khắp nơi, làm chúng hoang mang, lo sợ…”.
Theo ông Ba Toản bí quyết để các trận diệt đồn địch thành công trên đảo Phú Quốc chính là sự chính xác và thần tốc. Ông Toản nói: “Các trận đánh đồn chỉ được phép diễn ra trong 5 phút, vì nếu trễ hơn, lực lượng chi viện của địch đến, bộ đội ta kẹt lại là khó sống. Do vậy, để đánh nhanh như vậy, không cách nào khác là lực lượng trinh sát của ta phải giỏi, nắm rõ địa hình, quân lực của địch. Tiếp đó bà bộ đội đặc công vào cắt kẽm gai, phá mìn… Lúc này, bộ đội ta tiến vào đánh úp quân địch là xong”.
Ngày 30/4, ông Ba Toản cùng quân giải phóng địa phương tiếp quản các căn cứ địch đóng trên địa bàn huyện Phú Quốc mà không tốn viên đạn nào. Sau khi đất nước hoàn toàn giải phóng, ông Ba Toản ở lại huyện đảo lập gia đình và tiếp tục xây dựng lực lượng vũ trang đến 1983 mới nghỉ hưu theo chính sách.
Nhờ tính lao động cần cù, chịu khó nghiên cứu trồng 10 ha cây gió bầu tạo trầm hương. Qua hơn 10 năm chăm sóc, cây gió bầu phát triển và đang mang lại lợi nhuận kép (đất và cây đều có giá cao) cho gia đình ông Ba Toản vào loại nhất nhì ở đảo ngọc Phú Quốc. Chính nhờ mô hình làm ăn hiệu quả này, 10 năm liền ông Ba Toản vinh dự nhận bằng khen nông dân sản xuất giỏi của tỉnh Kiên Giang.
Video đang HOT
Anh em “tổ chức” đánh nhau
Đến nhà truyền thống huyện đảo Phú Quốc, PV Dân trí được một cán bộ ở nhà truyền thống dẫn tới gặp bác Lê Việt Ân (76 tuổi) – một cựu tù Phú Quốc đã thoát khỏi các màn tra tấn tàn độc của bọn cai ngục khi cùng với 21 đồng chí bỏ ra 6 tháng liền đào hầm vượt ngục vào ngày 26/1/1969.
Bên ly cà phê sáng, ông Ân bùi ngùi kể lại cuộc sống ở “địa ngục trần gian”: “Trước khi bị quân địch đưa đến nhà tù Phú Quốc, tôi là bộ đội thuộc sư đoàn 325 ở Bình Định. Cuộc sống trong nhà giam khi đó vô cùng khốc liệt, ngoài việc chúng tôi bị bọn giám thị tra tấn dã man thì thức ăn, nước uống đều thiếu thốn. Bọn cai ngục thường xuyên cho tù nhân chúng tôi ăn cá thối, cơm thêu… Vì ăn không nổi, anh em chúng tôi tuyệt thực phản đối… Những lúc như vậy bọn chúng dùng roi cá đuối đánh chúng tôi đến ngất xỉu. Trong tất cả các màn tra tấn của bọn giám thị, chúng tôi đau đớn nhất là màn đục răng, đóng đinh vào xương. Chính bản thân tôi bị chúng đục mất 3 cái răng… Dù đau đớn tột cùng, tôi cũng như anh em vẫn cam chịu, nhất quyết không khai nhận gì”.
Ông Việt Ân bồi hồi nhớ lại những ngày tháng bị giam ở “địa ngục trần gian” – nhà tù Phú Quốc
Ông Ân kể, dùng bạo lực với các chiến sĩ tù nhân cách mạng không có hiệu quả, bọn cai ngục chuyển sang phương thức dụ dỗ bằng cách cho người vào tiếp cận với các anh em tù binh để lôi kéo, chia rẽ… Chúng hứa nếu ai đứng ra chỉ mặt tù cách mạng hay làm mật vụ cho chúng, chúng sẽ tha và cho ra tù. Nhưng không chiến sĩ nào bị lôi kéo. Thất bại, chúng lại quay sang dùng nhục hình…
Trước cuộc sống không bằng chết ở nhà tù Phú Quốc, khoảng tháng 6/1968, tại trại giam số 13, một nhóm tù đã lên kế hoạch đào hầm vượt ngục, trong đó có ông Ân. Đội đào hầm vượt ngục được chia thành nhiều tổ, mỗi tổ khoảng 3 người, như: tổ đào hầm, tổ chuyển đất, tổ canh gác… Ông Ân được tổ chức phân công làm nhiệm vụ “gác đền” cho kế hoạch đào hầm năm ấy.
Ông Ân chia sẻ: “Việc đào hầm vô cùng khó khăn nhưng các anh em đi bỏ đất, “gác đền” như chúng tôi cũng khó khăn không kém. Khi anh em đào hầm, một mặt chúng tôi tổ chức người nghe ngóng, nếu có lính đến gần chúng tôi có những mật hiệu báo ngay. Còn khi chúng vào trại giam kiểm tra, anh em chúng tôi tự gây gối, đánh nhau để quần áo lấm lem như các đồng chí đào hầm, nhờ vậy bọn cai ngục không phát hiện”.
Dụng cụ đào hầm vượt ngục là thanh gỗ, sắt, thìa ăn cơm…
Sau 6 tháng ròng rã, cuối cùng đường hầm dài khoảng 120m, rộng khoảng 0,6m đã hoàn thành. Đường hầm này đã giúp 21 chiến sĩ cách mạng thoát ngục vào rạng sáng ngày 21/01/1969. “Tôi là người chui hầm thứ 21, phía sau tôi còn có một đồng chí, tuy nhiên khi tôi lên tới miệng hầm trời đã sáng nên người đi sau tôi sợ bị lộ, đã quay lại. Khi chúng tôi thoát ra ngoài, chúng tôi chạy vào rừng, một số đồng chí mượn xuồng của dân bơi qua Campuchia để về trung ương báo cáo. Nhờ đó từ năm 1970 Trung ương có chỉ đạo cho lực lượng đến tiếp đón anh em tù vượt ngục về căn cứ. Riêng tôi ở lại Phú Quốc tham gia vào đội đặc công của ông Ba Toản đến ngày giải phóng 30/4/1975″.
Sau khi thống nhất đất nước, ông Ân cũng như bao chiến sĩ tù cách mạng khác tiếp tục xây dựng lực lượng vũ trang ở địa phương và lập gia đình ổn định cuộc sống. Mấy chục năm hòa bình, trên cơ thể họ vẫn rõ mồn một những vết sẹo, những cơn đau tận xương cốt – dấu tích của những màn tra tấn năm xưa.
Chia tay hai cựu tù Phú Quốc cũng là lúc mặt trời đỏ hồng chìm xuống mặt biển Dương Tơ. Từ phía biển, từng cơn gió mát phả vào mặt chúng tôi, trong đó có mùi muối mặn và cả mùi hương trầm từ khu vườn nhà ông Ba Toản theo gió ùa về.
Theo thống kê, từ tháng 7/1967 đến tháng 4/1972, tại Nhà tù Phú Quốc, các chiến sĩ ta đã tổ chức 41 lần vượt ngục, khoảng 300 chiến sĩ cộng sản thoát ngục trở về với cách mạng. Để thoát khỏi “địa ngục trần gian”, các chiến sĩ cách mạng phải vượt rào, đào hầm, đánh quân cảnh… Tuy nhiên, trong nhiều cuộc vượt ngục có nhiều chiến sĩ phải nằm lại…
Nguyễn Hành
Theo Dantri
Người cựu chiến binh gom góp 300 triệu xây cầu cho dân đi
Đau đáu trước việc đi lại trắc trở, thi thoảng giật mình nghe tiếng kêu cứu của trẻ nhỏ từ dưới suối, người cựu chiến binh già đã bỏ gần 300 triệu đồng tiền ông tích góp cả cuộc đời và vay mượn của người thân xây một chiếc cầu vững chãi cho dân đi.
Người có tấm lòng thơm thảo, được bà con hết mực quý mến ấy là ông là Bùi Xuân Đại, một cựu chiến binh ở thôn Đại Đồng, xã Đức Đồng, Hà Tĩnh.
Chuỗi ngày khốn khổ của thôn ốc đảo
Đã từng nghe câu chuyện ông bỏ một số tiền lớn để xây cầu cho dân đi lại bên lề một cuộc làm việc tại huyện Đức Thọ (Hà Tĩnh) mới đây, tôi nghĩ, hẳn ông và gia đình phải khá giả, phải có nguồn thu lớn lắm. Nhưng, đến nhà riêng, gặp ông trong cái nắng hè oi bức, tôi thực sự ngỡ ngàng, không như hình dung trước đó.
Căn nhà cấp 4 của ông đã xuống cấp không có lấy một thứ giá trị. Những thứ quý giá nhất chỉ là những kỷ vật ông giữ lại từ một thời đạn lửa chiến tranh. Nóng phả hầm hập, chứng bệnh gan đang ngày một xấu đi, nhưng ông vẫn nằm nghỉ trong căn phòng nhỏ nóng nực. Từng 10 năm chinh chiến ở Lào và đang là Chủ tịch Hội Cựu chiến binh xã nên tác phong của ông rất nhanh nhẹn, cách ăn nói mộc mạc, cương quyết.
Vợ chồng ông Đại và tác giả bên cây cầu mà gia đình ông bỏ gần 300 triệu đồng xây dựng cho người dân đi lại
Nhìn thấy chiếc xe ô tô đậu trước ngõ, ông Tuấn cùng người bà con đến thăm ông sau thời gian dài ông chữa bệnh ở bệnh viện, cười nói: "Chừ xe ô tô vô đến đây sướng thật, chứ hồi trước muốn vô đây phải đậu ở ngoài đường cái, đi bộ mỏi cả chân. Vì con suối lớn các anh vừa đi qua mà trước đây thôn Đại Đồng này như cái ốc đảo, đi lại gặp nhiều trở ngại".
Nghe những người thân trong nhà ông cựu chiến binh kể chuyện, để có cơm áo gạo tiền, con cái không mù chữ ở thôn Đại Đồng này quả là quá gian nan. Không nhiều đất ruộng, phần lớn đất sản xuất của người dân thôn Đại Đồng là đất trồng sắn, trồng ngô, trồng màu nằm ở sườn đồi. Những quả đồi, nương ngô, nương sắn là lẽ sống của người dân, nhưng con suối lớn chạy dưới chân đồi, chắn ngang mọi ngả vào của Đại Đồng đã nhiều phen lấy đi tất cả của họ. Con suối đã trở thành nỗi khốn khổ, ám ảnh đối với biết bao thế người dân sinh sống trên địa bàn.
"Bình thường con suối chảy thẳng ra sông Ngàn Sâu rất hiền hòa, nhưng mỗi khi có mưa lớn hoặc mùa mưa lũ, nó trở nên quá hung dữ. Cây cối, đất đá từ thượng nguồn đổ về cuốn phăng bất cứ thứ gì mà dòng lũ đi qua. Bởi vậy người dân ở thôn nghèo này đã quá quen với cảnh, cứ sau mỗi mùa mưa người dân lại phải bắc những chiếc cầu tạm để đi lại" - ông Đại mở đầu câu chuyện về con suối.
Chị Nhung, người đến thăm ông Đại tiếp lời: "Khổ nhất là vào mùa thu hoạch. Bà con một nắng hai sương trồng được nương sắn, nương ngô, vậy mà để đưa được về nhà không dễ. Người dân phải dùng xe bò kéo sản phẩm xuống mép suối, rồi lại tăng bo mấy lần rất khổ. Nhiều hôm gặp mưa, nước lớn có khi phải bỏ ngô sắn lại về nhà.
Sống chung với con suối đầu làng nên người dân ở đây cũng đã quá quen với cảnh té ngã gãy chân tay, bị nước cuốn. Dẫu đã xẩy ra cách đây hơn 4 năm, nhưng chị Đinh Thị Nhung vẫn chưa hết sợ hãi khi nhắc lại câu chuyện con suối nhỏ từng suýt lấy đi mạng sống của chồng chị.
"Bữa nớ, buổi chiều có trận mưa lớn khiến con suối quá hung dữ. Chồng tui đi làm về trời tối mịt, không biết cây cầu đã yếu đi do nước lũ phá buổi chiều. Xe vừa bước ra chính giữa suối, cầu lắc lư, chồng tui mất lái rơi xuống suối. Dòng nước chảy xiết cuốn ông đi hơn chục mét. Rất may ông ấy kịp nắm một cành cây, hô hoán mọi người ứng cứu. May mắn thoát chết, nhưng từ hôm đó anh không dám qua cầu tạm vào buổi tối nữa"- chị Nhung kể.
Dừng sửa nhà, "ép" con góp tiền làm cầu cho dân đi
Chứng kiến cảnh người dân trong xóm khốn khổ đi lại, ông Đại luôn đau đáu trong lòng phải tìm cách xây một cái cầu vững chãi nối hai bờ con suối dữ. Nhưng cứ nghĩ đến chuyện xây cầu là đầu ông rối bời, bởi dự án đầu tư của nhà nước chưa biết bao giờ mới có, còn người dân trong xóm còn nghèo, nhiều hoàn cảnh neo đơn, không chồng con lấy gì đóng góp?
Trằn trọc mãi rồi ông đi đến một quyết định "không giống ai" ở mảnh đất này, tự mình bỏ tiền ra xây cầu cho dân đi. Nói quyết định của ông không giống ai bởi, căn nhà ông dựng đã mấy chục năm nay chưa hề tu sửa đã xuống cấp, cuộc sống vợ chồng ông trông cả vào với đồng lương hưu và tiền phụ cấp chức danh Chủ tịch Hội CCB xã nên không dư dả gì.
Sau nhiều đêm trằn trọc, suy nghĩ, một đêm đầu năm 2013, khi vợ ông - bà Phạm Thị Lan - đang nằm ngủ ông vỗ nhẹ, gọi vợ dậy. Tỉnh dậy, nghe ông Đại nói gia đình sẽ bỏ tiền xây cầu cho người dân đi lại, bà Lan giật mình thảng thốt. Bà lại tá hỏa khi nghe ông nói chi phí xây cầu hơn 200 triệu. "Nghe tôi nói, bà ấy chất vấn tôi lấy đâu ra tiền để xây cầu trong khi nhà cửa còn bộn bề lo toan? Rồi nghe mẹ thông tin các con của tôi đứa ở xa, đứa ở gần cũng góp ý, nói rằng đó là việc quá sức đối với gia đình" - ông Đại nhớ lại.
Mấy chục năm công tác trong quân đội đã rèn cho ông đức tính thẳng thắn, nói là làm. Tất nhiên ông Đại không quá độc đoán, cứng nhắc mà từng ngày, từng ngày ông đều phân tích với bà Lan những lợi ích thiết thực từ chuyện cây cầu mang lại cho gia đình và xã hội, cái được cho người dân vùng quê nghèo. "Phải thông cảm cho bà ấy, là người phụ nữ ai không chăm lo cho gia đình mình. Bà ấy không muốn cho tôi xây cầu cũng chỉ vì gia đình còn khó khăn, chưa đủ lực. Nhưng rồi bà ấy đã lắng nghe, bà ấy đã truyền đạt tâm nguyện của tôi tới các con. Thấy mẹ nhiệt thành ủng hộ bố, các con tôi rồi cũng góp sức, chung tay" - ông Đại kể tiếp.
Tâm đầu hợp ý, vợ chồng ông Đại rút hơn 100 triệu đồng tiền tích cóp mấy chục năm trời, giao 3 đứa con mỗi đứa hỗ trợ bố mẹ 30 triệu, số còn lại vợ chồng ông vay mượn thêm người thân, ngân hàng.
Lo đủ kinh phí, việc đầu tiên ông Đại lên trình bày với chính quyền. Nghe ông đề đạt nguyện vọng, chính quyền từ thôn xóm đến Đảng ủy, UBND xã Đức Đồng đều hết sức ủng hộ. Để cây cầu vững chãi, xứng đáng với đồng tiền bằng mồ nước mắt mình bỏ ra, ông Đại đã thuê hẳn cả đơn vị tư vấn về khảo sát, thiết kế lẫn đơn vị thi công, ông còn mời cả cán bộ xã cùng tham gia giám sát.
Từ một cây cầu tạm gia đình ông Đại đã bỏ tiền xây cầu bê tông chắc chắn, vững chãi hơn rất nhiều.
Tháng 4/2012, ngày khởi công, lãnh đạo xã cùng bà con lối xóm kéo xuống dự rất đông. Tấm lòng nhiệt thành của vợ chồng ông Đại đã khiến người dân trong xóm rất cảm động. Người góp dăm chục, người góp bó chè, người cắt cử thêm nhân lực cùng tham gia đẩy hồ, chuyển cát. Hơn 2 tháng sau, cây cầu 3 nhịp, dài 10m, rộng 3,5m, cao 7m (tính từ lòng suối lên) với mức đầu tư gần 300 triệu đã được hoàn thành trong niềm vui khôn xiết của vợ chồng ông Đại và người dân xóm Đại Đồng.
Ngày khánh thành đưa cầu vào sử dụng, người dân trong xóm như mở hội. Chưa bao giờ đôi bờ con suối dữ án ngữ trước làng lại gần và hiền đến thế. Cây cầu hoàn thiện đúng dịp thu hoạch nông sản, nên những chuyến xe cứ nối tiếp nối đuôi nhau chở nông sản về xuôi trong niềm hân hoan của người dân. Và từ 3 năm nay, khi cây cầu do gia đình ông Đại xây dựng, mọi sinh hoạt trong xóm Đại Đồng thuận lợi hẳn. Không còn chuyện gập ghềnh đường lên đồi sản xuất. Không còn chuyện học sinh chậm học. Tuyệt nhiên không còn ai nhắc đến chuyện tai nạn rơi cầu.
Từ khi cây cầu do gia đình ông Đại xây dựng mọi sinh hoạt trong xóm Đại Đồng thuận lợi hẳn, việc đi lại dễ dàng hơn
Ngoài bỏ tiền xây cầu cho dân đi, đóng góp của ông Đại và gia đình mang ông đối với cuộc sống của người dân xóm Đại Đồng nói riêng và chính quyền Đức Đồng nói chung là rất lớn. Nên thật dễ hiểu là khi hay tin ông Đại đổ bệnh phải nhập viện, nhiều người đã lo cho sức khỏe của ông, hàng ngày đều đến nhà động viên, chia sẻ.
Chủ tịch UBND xã Đức Đồng Thái Văn Tình nói, ông Đại là một tấm gương sáng trong mọi phong trào tại địa phương, là một Chủ tịch CCB mẫu mực, nhiều lần được huyện, tỉnh tuyên dương.
Văn Dũng
Theo Dantri
"Vật thể lạ" trục vớt ngoài biển là đuôi máy bay Mỹ Ngày 7/7, trong báo cáo gửi UBND tỉnh Hà Tĩnh kết quả xác minh, đề xuất xử lý "vật thể lạ" người dân trục vớt được ngoài khơi biển Thạch Kim, huyện Lộc Hà, Ban chỉ huy quân sự tỉnh này cho hay, vật thể lạ là đuôi máy bay, không liên quan đến vấn đề người Mỹ mất tích trong chiến tranh....











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Hotgirl 'cao thủ' tình ái làm 36 nam nhân 'sa lưới' một lúc vì tin vào 1 câu này

Chuẩn bị sẵn sàng cho APEC 2027 tại Phú Quốc

Bình Phước cần đảm bảo an ninh trật tự tại 5 cơ sở cai nghiện

Vượt ô tô tải tông trúng xe bồn chở xăng, 2 thanh niên tử vong

Nam thanh niên đánh tới tấp người đàn ông sau va chạm giao thông

Tỉnh có diện tích nhỏ nhất ở Việt Nam, từng vào "tầm ngắm" sáp nhập

4 thanh niên khiêng quan tài diễu phố và những trò lố vi phạm an toàn giao thông

Ông Nguyễn Hồ Nam bị khởi tố, Bamboo Capital nói gì?

Ra khỏi nơi dừng đỗ không xi nhan, tài xế ô tô bị phạt đến 600.000 đồng

Điều tra vụ cháy 5 ngôi nhà trong đêm ở Vĩnh Phúc

Va chạm xe đầu kéo trên quốc lộ 51, người phụ nữ tử vong thương tâm

Nguyên nhân vụ nổ khiến tường đổ sập, 20 ô cửa kính của ngân hàng vỡ vụn
Có thể bạn quan tâm

Vụ khiêng quan tài náo loạn chợ Bến Thành: Kẻ chủ mưu nói ý tưởng nghe hoảng hốt
Netizen
15:04:19 04/03/2025
Vai trò của BRICS trong chính sách đối ngoại của Trung Quốc
Thế giới
14:40:57 04/03/2025
Mạc Anh Thư gặp sự cố hậu ly hôn Huy Khánh
Sao việt
14:03:29 04/03/2025
"Rosé (BLACKPINK) tự nhiên bao nhiêu Lisa lại giả tạo bấy nhiêu"
Sao châu á
13:43:00 04/03/2025
Bắt 4 người trong vụ cầm hung khí chém thực khách ở quán nhậu TPHCM
Pháp luật
13:23:07 04/03/2025
Ngôi sao đang thực sự thống trị màn ảnh Trung Quốc hiện tại: Cái tên gây sốc với nhiều người
Hậu trường phim
13:21:57 04/03/2025
Cô trợ lý đẹp nhất Trung Quốc hiện tại: Nhan sắc đỉnh cao ở phim mới, càng nhìn càng thấy yêu
Phim châu á
13:19:18 04/03/2025
Lý Nhã Kỳ sang trọng, tỏa sáng khi 'dát' kim cương dự sự kiện
Phong cách sao
12:56:24 04/03/2025
Doãn Hải My "đụng hàng" với nàng WAG được khen xinh nhất làng bóng Việt, vóc dáng nuột nà một chín một mười, ai nổi bật hơn?
Sao thể thao
12:54:40 04/03/2025
Nỗi trăn trở của "ông hoàng" nhạc phim Việt
Nhạc việt
12:52:48 04/03/2025