Cựu binh Mỹ vẫn ám ảnh với chiến tranh Việt Nam sau 40 năm
Sonny Sowell, một cựu chiến binh Mỹ từng tham chiến tại Việt Nam, chia sẻ rằng cho đến nay ông luôn bị ám ảnh với những ký ức khốc liệt của cuộc chiến.
Cựu binh Mỹ Sonny Sowell, 66 t.uổi, bên cạnh bức ảnh năm 21 t.uổi trong quân phục. (Ảnh: Rrstar)
Sonny Sowell, hiện nay 66 t.uổi, từng phục vụ quân đội Mỹ trong 2 năm. Ngày 22/4/1968, ông đăng ký đi nghĩa vụ và được điều tới Fort Polk, Louisiana, trong 8 tuần để huấn luyện cơ bản trước khi được chuyển tới miền Nam Việt Nam. Ông ra quân ngày 22/4/1970. Và từ đó trở đi, ông Sowell chưa bao giờ có một giấc ngủ ngon.
“Chúng tôi luôn phải ngủ trong tình trạng một mắt nhắm, một mắt mở. Chúng tôi có người canh gác, nhưng bạn chẳng bao giờ thực sự muốn ngủ được. Bạn sẽ nghĩ nếu ngủ, có thể sẽ thức dậy với một con dao găm trên bụng. Suy nghĩ đó ám ảnh bạn. Đến giờ tôi vẫn thường phải đến gặp bác sĩ tâm lý. Đã 40 năm và thứ cảm giác đó vẫn hiện hữu”, Sowell nói về những ký ức thời chiến.
Ông Sowell đã được chẩn đoán mắc các bệnh bạch cầu, tiểu đường và rối loạn thần kinh, những căn bệnh mà các bác sĩ của ông cho là có liên quan đến chất độc màu da cam mà quân đội Mỹ rải xuống Việt Nam để phá rừng. “Chúng tôi ở ngay đó khi họ phun thứ chất độc hóa học ấy. Nhưng chúng tôi không biết đó là gì”, ông nói.
Sowell được điều động đến vùng châu thổ sông Mekong, cách Sài Gòn 80 km về phía nam. Từ giây phút bước xuống xe, ông đã biết rằng khoảng thời gian này sẽ cực kỳ khó khăn. “Ấn tượng đầu tiên của tôi khi đến Sài Gòn là “Ôi trời, mình sẽ phải sống trong cảnh này 2 năm tới sao?”, ông chia sẻ.
Sowell cho biết điều kiện sống của ông rất bi đát. Trong khi ở căn cứ, trung đội của ông ở trong những lán trại nhỏ có ngói rơm. Khi đi làm nhiệm vụ, ông và đồng đội phải ngủ trong những đường hào và hầm vốn được dùng để ngăn lũ lụt.
Ông Sowell cho biết họ đã sử dụng những chiếc ấm làm bồn vệ sinh và mỗi tuần phải đốt rác thải một lần. Đôi khi, những mảnh s.úng cối bay ngay cạnh doanh trại, và họ phải nháo nhác tìm chỗ trốn trong khi chưa mặc xong quân phục. Nhưng nỗi sợ hãi lớn nhất chính là lũ muỗi. “Chúng như thể muốn ăn tươi nuốt sống bạn”, ông nhớ lại.
Sowell từng suýt c.hết 2 lần khi tham chiến tại Việt Nam, một con số mà ông nghĩ là quá ít.
Video đang HOT
Một lần, Sowell được lệnh giải cứu một đồng đội bị thương. Ông phải vừa cõng người bạn trên lưng vừa bò sát đất, băng qua những ruộng lúa khi ngay trên đầu là làn đạn dày đặc.
“Tôi có thể nhìn thấy những vệt đạn bay về phía mình, nhưng thật may tôi không b.ị b.ắn trúng. Bạn chỉ còn biết cố gắng giúp đỡ nhau vì ý nghĩ “biết đâu lần sau người cần giúp đỡ có thể là mình”.
“Trải nghiệm của tôi chẳng là gì so với việc chứng kiến rất nhiều người khác bị thổi bay. Họ đạp trúng bẫy mìn. Tôi đã chứng kiến rất nhiều cảnh tượng như vậy. Và nhiều cảnh tưởng khác bạn không thể tưởng tưởng nổi”.
Mặc dù đau buồn trước cái c.hết của những người đồng đội thân quen, Sowell nói rằng ông đã cố gắng cầm cự để sống sót.
Kể cả bây giờ, Sowell không thể xem được những bộ phim chiến tranh, đặc biệt là những thước phim mô tả chiến tranh Việt Nam. Ông và đồng đội chưa bao giờ hoàn toàn hiểu vì sao họ lại phải ở đó.
Nhưng dù mơ hồ về mục đích của cuộc chiến, và dù luôn bị ám ảnh với những ký ức kinh hoàng, Sowell luôn có suy nghĩ tích cực về trải nghiệm của bản thân. Ông nâng niu những kỷ niệm được ăn cơm rang tôm tại Sài Gòn cùng với bạn bè, c.hơi b.ài trong doanh trại. “Đó gần như một phương pháp rèn luyện. Đó là một trải nghiệm xương m.áu. Nó khiến bạn trưởng thành”, ông chia sẻ.
Thoa Phạm
Theo Dantri/ Rrstar
Chân dung cựu binh Mỹ gốc Việt luôn hướng về quê hương
Nhiều năm kể từ khi cuộc chiến tranh Việt Nam kết thúc, một cựu chiến binh Mỹ gốc Việt sinh ra trong những ngày tháng cuối cùng của cuộc chiến đã về thăm Việt Nam, làm công tác từ thiện với mong muốn hàn gắn vết thương chiến tranh và hướng đến tương lai.
Tướng David Petraeus chúc mừng Đại úy James Van Thach (phải) hoàn thành nhiệm vụ tại Baghdad, 11/2007 (Ảnh: The Epoch Times).
Một cựu binh quả cảm gốc Việt
Theo The Epoch Times, James Van Thach sinh ra vào tháng Giêng năm 1975, là con lai giữa hai dòng m.áu Mỹ - Việt. Mẹ anh Thach là người gốc Bến Tre. Bà rời Việt Nam năm 1974 sang Mỹ với người chồng Mỹ. Đến tháng Giêng năm 1975 bà sinh ra James Van Thach. Hiện bà đã ngoài 80 và sống với người chồng Mỹ ở thành phố New York, miền đông nước Mỹ.
Anh Thach bắt đầu học tại trường Đại học St. John năm 1994 và tốt nghiệp với hàm trung úy năm 1998.
Năm 2002, vì đã có bằng luật, quân đội muốn anh Thach phục vụ ở vị trí luật sư trong bộ phận pháp lý. Tuy nhiên, Thach đã tình nguyện đến Baghdad, Iraq để phục vụ trong vai trò cố vấn quân sự.
Khi được hỏi về lý do, anh Thach nói khi nghe tin về vụ k.hủng b.ố kinh hoàng 11/9/2001, "tôi muốn tôn vinh những người bị s.át h.ại vào ngày 11/9 và thực hiện bổn phận bảo vệ nước Mỹ khỏi những cuộc tấn công tương tự. Tôi thấy mình không thể hoàn thành nhiệm vụ đó nếu chỉ ngồi ở bàn giấy, mà phải chiến đấu trực diện với kẻ thù trên chiến trường".
Anh cho biết tại Baghdad, anh đã "tham gia vào viện trợ nhận đạo ở Iraq, phân phối thuốc và chăm sóc ý tế tại các trường học và nhà thờ Hồi giáo, cung cấp chăn và áo khoác mùa đông cho t.rẻ e.m và người lớn".
Tại Iraq, Thach đã gặp 2 vụ nổ nghiêm trọng và may mắn sống sót. Anh cho biết: "Tôi trải qua nhiều bài kiểm tra và điều trị vật lý, nhưng không có cách nào chữa được vết thương. Tháng 3/2009, tôi xuất ngũ. Quân đội là cuộc sống của tôi. Tôi hoàn toàn suy sụp".
Tình trạng cơ thể và tinh thần của Thach tiếp tục xấu đi sau khi xuất ngũ: Thị lực của anh suy giảm, anh bị khó ngủ và đôi lúc muốn t.ự t.ử. Tác dụng phụ của thuốc tàn phá thân thể và tâm trí của anh.
Lúc này, James Van Thach "nhận ra rằng những người có thể giúp đỡ tôi nhiều nhất là những người xung quanh mình. Tôi trở về với bố mẹ để nhận sự giúp đỡ và tình yêu vô điều kiện của họ".
Làm từ thiện tại Việt Nam để hàn gắn vết thương chiến tranh
James Van Thach và Trung Úy Võ Văn Sang tại Mỹ Tho, Việt Nam (Ảnh:Twitter).
James Van Thach có chuyến trở về Việt Nam đầu tiên năm 1985 và từ đó đến nay anh đã về quê hương được 20 chuyến.
Trong những chuyến trở về gần đây, không chỉ thăm viếng người thân tại Việt Nam, anh còn tham gia vào những hoạt động từ thiện do Đại sứ quán Mỹ ở Việt Nam tổ chức, cũng như tự tìm đến những người nghèo khổ và thương binh có cuộc sống khó khăn để giúp đỡ họ.
Ngày 14/4 vừa qua, James Van Thach cho biết anh đến gặp gia đình chị Út tại một bệnh viện ở quận 3, thành phố Hồ Chí Minh, và giúp đỡ đứa con chị đang nằm viện tại đó. Anh nói đã đưa mọi thông tin lên Facebook cá nhân để những người muốn giúp đỡ có thể liên lạc trực tiếp với gia đình cần hỗ trợ.
Mong muốn thực hiện một dự án môi trường
Hiện anh Thach và anh John Donovan, người cũng là cựu chiến binh Mỹ, đang lên kế hoạch về một dự án môi trường. Mục tiêu là giúp cải thiện tình trạng ô nhiễm tác động trực tiếp đến cuộc sống của người dân trong khu vực.
Thach cho biết mục đích của anh chỉ là công tác nhân đạo, từ thiện để giúp cho những người đồng bào có chung nửa dòng m.áu Việt Nam.
Theo kế hoạch, anh sẽ trở lại Việt Nam để tiếp tục những công tác giúp đỡ cho người nghèo, thương binh trong nước và thực hiện dự án môi trường đang được hình thành.
Thoa Phạm
Theo dantri/Epoch Times
Những “em bé” babylift tại Canada khắc khoải tìm lại nguồn cội Việt Được đưa sang Canada trong chiến dịch không vận t.rẻ e.m (babylift) khi còn rất nhỏ, nhiều em bé Việt đã được nuôi nấng trưởng thành và có cuộc sống sung túc. Tuy vậy, nỗi khắc khoải tìm lại cội nguồn nơi quê nhà vẫn khiến họ đau đáu khôn nguôi. Nằm trong số gần 3000 trẻ được di tản khỏi miền Nam...