Cuống cuồng tháo chạy khỏi cô vợ xinh đẹp sau gần một năm kết hôn
Nhìn thái độ hách dịch của cô ấy khi nói “Anh ở nhà nấu cơm cho lành” mà tôi thấy giận run người. Tôi vội vã tháo chạy ra khỏi tổ ấm của mình trước khi quá muộn.
Vậy là tôi đã rời khỏi mái ấm mà tôi đã từng bao công vun đắp và gây dựng. Tôi trốn chạy khỏi chính ngôi nhà và người phụ nữ mà tôi từng yêu thương và kỳ vọng trong âm thầm, lặng lẽ. Tôi sợ mấy lời phũ phàng: Ham vợ đẹp cho lắm.
Thú thực, tôi không phải tuýp đàn ông h.áo s.ắc. Sinh ra và lớn lên ở miền quê nghèo nên dường như những cô gái bình dị, giản đơn mới chính là người tôi tìm thấy sự đồng cảm. Mối tình đầu và cả mối tình sau đó của tôi đều là người cùng quê.
Vậy nên khi gặp cô ấy, người vợ hiện tại của tôi, tôi chẳng bao giờ nghĩ sẽ là bạn bè chứ chẳng nói đến sẽ lấy làm vợ. Cô ấy quá khác tôi. Trong khi tôi quanh năm suốt tháng chỉ quần bò, áo phông giản đơn thì cô ấy cực kỳ sành điệu và xinh đẹp.
Cô ấy cứ xuất hiện ở đâu là cả nhóm đàn ông phải nhìn theo. Chân trắng, dài còn váy thì luôn trên đầu gối, nhìn thì đẹp nhưng tôi chẳng bao giờ nghĩ sẽ có người yêu như vậy nên chẳng bao giờ có ý định làm quen.
Nhìn thái độ hách dịch của cô ấy khi nói “Anh ở nhà nấu cơm cho lành” mà tôi giận sôi người. Tôi vội vã tháo chạy ra khỏi tổ ấm của mình trước khi quá muộn. (Ảnh minh họa).
Vậy nhưng chẳng hiểu sao cô ấy lại tỏ ra rất quý mến tôi. Cô ấy thậm chí còn là người chủ động xin số điện thoại của tôi và sau này cũng là người bật đèn xanh cho những cuộc gặp gỡ riêng.
Tuy nhiên, khi chơi với cô ấy, tôi mới nhận ra rằng, cô ấy là người khá thẳng thắn, thông minh và tính cách phóng khoáng. Và hơn hết, cô ấy luôn cho tôi những lời khuyên hữu ích mỗi khi gặp khó khăn. Tôi cảm thấy được chia sẻ khi ở bên cô ấy.
Trong thời gian yêu nhau, tôi cũng hiểu cô ấy không phải là người yêu nội trợ, đảm đang việc nhà. Tuy nhiên, mỗi khi tôi đề nghị thì cô ấy cũng đều xắn tay vào bếp tự nấu đồ ăn cho tôi hay gia đình. Dù không biết nhiều món nhưng biết món nào cô ấy cũng đều nấu khá vừa miệng. Vậy nên tôi nghĩ là rồi khi kết hôn cô ấy sẽ thay đổi.
Ai ngờ, khi về chung nhà rồi tôi mới té ngửa ra rằng, hóa ra cô ấy vô cùng lười, ham chơi và v.ô d.uyên. Cô ấy luôn nghĩ ra mọi lý do để thoái thác việc nấu cơm và làm việc nhà cho tôi.
Tháng đầu tiên sau khi lấy nhau, cô ấy lấy lý do bận học (khi đó cô ấy chuẩn bị tốt nghiệp thạc sỹ) nên hàng ngày, sau giờ làm việc tôi phải đảm nhiệm việc nấu ăn để cô ấy đi học. Vợ chồng phải giúp đỡ nhau, tôi nghĩ vậy nên cũng vui vẻ chấp nhận.
Video đang HOT
Tôi hiện đang ra ngoài ở. Tôi không thể chịu đựng nổi cảnh này thêm ngày nào nữa. Tôi thấy mệt mỏi và chán nản. (Ảnh minh họa).
Tháng thứ hai sau kết hôn, học xong rồi, đi làm là chỉ về nhà thôi, không vướng bận gì nhiều nhưng cô ấy vẫn thoái thác việc nấu cơm. Hôm thì cô ấy bảo cô ấy đang gầy, cần phải đi tập gym cho khỏe, hôm thì cô ấy bảo còn tranh thủ cuối ngày để đi mua sắm hay gặp gỡ bạn bè.
Nếu có ở nhà, cô ấy vẫn gọi đồ ăn sẵn về vì lý do cả ngày đi làm mệt nên tối muốn vợ chồng được nghỉ ngơi.
Thành ra, lấy nhau bao lâu mà hiếm khi nào tôi được ăn bữa cơm do cô ấy nấu. Và đến khi nghe tôi kêu ca nhiều quá thì cô ấy lại tìm cách làm thêm hay ở lại công ty đến gần 7 giờ mới về. Cô ấy nói công việc bận nhưng tôi hiểu đó chỉ là lý do.
Tôi vốn không thích ăn hàng, ăn chợ nên cứ hết giờ về là tôi lại lao vào bếp và nấu nướng. Thành ra ở nhà, tôi là người quán xuyến việc cơm nước, giặt giũ, rửa bát.
Không những lười làm việc nhà, cô ấy còn cực kỳ v.ô d.uyên. Ai đời, là đàn bà phụ nữ mà cứ đi đến nửa đường đã nghe thấy tiếng, cười lớn, nói to. Ngồi thì lúc nào cũng vắt chân lên ghế, nhìn đã thấy lộn ruột.
Có hôm nhà có khách, đang ngồi ăn cơm, tự nhiên cô ấy kể chuyện rồi cười sặc sục khiến cơm từ miệng phun ra khắp mâm làm tôi ngượng chín mặt.
Cô ấy lại thích bia nhưng khổ nỗi hôm nào uống vài cốc bia thì đêm đó cô ấy ngủ ngáy to như sấm. Nhiều hôm nghe cô ấy ngáy to quá tôi còn phải chuyển sang phòng khác mới ngủ được.
Tuy nhiên, tôi sẽ chẳng bao giờ làm to chuyện nếu như gần đây cô ấy không áp lực để tôi phải làm nhiệm vụ nấu nướng. Cô ấy bảo lương tôi thấp hơn cô ấy, và khả năng k.iếm t.iền của cô ấy tốt hơn của tôi nên tôi nên lui lại sự nghiệp để quán xuyến việc nhà, đặc biệt là sau này khi sinh em bé. Còn cô ấy sẽ đảm đương việc k.iếm t.iền.
Tôi cũng chẳng nề hà gì chuyện đàn ông mà phải làm việc nhà. Tuy nhiên, nhìn thái độ đầy thách thức của cô ấy khi nói: “Nhìn kiểu làm ăn của anh có mà muôn đời không giàu được. Thôi dẹp đi, ở nhà nấu cơm cho lành”, tôi vẫn thấy uất hận. Tôi hiện k.iếm t.iền kém hơn cô ấy nhưng đâu phải dạng đàn ông cù lần hay kém cỏi quá để cô ấy lên mặt như vậy chứ.
Tôi hiện đang ra ngoài ở. Tôi không thể chịu đựng nổi cảnh này thêm ngày nào nữa. Tôi thấy mệt mỏi và chán nản. Có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi chăng, hãy cho tôi lời khuyên?
Theo Afamily
Cuống cuồng đền bù 500 triệu để tháo chạy khỏi cô vợ hot girl
Nhiều người bảo tôi hồ đồ, sướng mà không biết đường sướng.
Vậy là cuối cùng tôi cũng đã hoàn tất thủ tục l.y h.ôn sau đám cưới đẹp như mơ đúng tròn 1 năm. Một năm làm chồng của một cô vợ xinh đẹp mà đi đâu ai cũng phải trầm trồ khen ngợi nhưng luôn khiến tôi muốn nổ tung có lẽ đã làm tôi quá mỏi mệt và tổn thương, nên giờ trở về cuộc sống độc thân, dù buồn nhưng tôi thấy lòng nhẹ nhõm hơn gấp bội.
Thú thực, cho đến giờ tôi mới thấu hiểu lời khuyên của những đàn anh đi trước rằng lấy vợ đừng dại lấy vợ quá đẹp. Biết tôi yêu cô ấy, người vợ tôi vừa chia tay, anh trai và cả sếp tôi đều tỏ ra lo lắng rằng không biết tôi có thể giữ được cô ấy cả đời và có đáp ứng được những đòi hỏi khác người của cô ấy không.
Tuy nhiên, là một người quyết đoán, là chủ một doanh nghiệp và dẫu không ở mức đại gia này nọ nhưng tôi cũng tự tin có thể mang lại cuộc sống sung túc cho vợ con. Thêm nữa, tôi cũng là mẫu đàn ông cởi mở, phóng khoáng nên được rất nhiều cô gái theo đuổi. Vậy nên tôi tự tin rằng tôi có thể chiếm trọn được trái tim và khiến cô ấy nể trọng cả đời. Tôi nghĩ chúng tôi là xứng đôi.
Hơn nữa, trước khi đi đến kết hôn, chúng tôi từng có hơn 1 năm yêu nhau. Khoảng thời gian ấy đủ để tôi biết rằng thu phục một người xinh đẹp như hotgirl như cô ấy không phải chuyện giản đơn. Cô ấy từng nằng nặc bỏ dở chuyến đi du lịch chỉ vì không thuê được khách sạn mà phải ở nhà nghỉ.
Có lần chở cô ấy đi sinh nhật bạn, nhìn thấy chiếc áo tôi mặc có vết sờn, cô ấy bắt tôi phải tạt vào hàng hiệu gần đó mua ngay chiếc áo mới để thay rồi mới đi tiếp.
Cũng đừng bao giờ bảo cô ấy vào ngồi quán cóc hay cà phê vỉa hè vì câu cửa miệng của cô ấy luôn là: "Nhìn em thế này mà ngồi ở đó được sao", hay "Đợi em tìm mua bộ đồ ô sin để mặc đã nhé".
Ảnh minh họa
Trong thời gian yêu nhau, tôi cũng không ít lần choáng váng khi phải móc ví để trả cả chục triệu cho một lọ nước hoa nhỏ xíu của cô ấy hay bộ váy bằng t.iền ăn cả tháng của một gia đình 5 người ở Hà Nội như nhà tôi.
Cô ấy luôn xem việc ăn mặc hàng hiệu, đi xe đẹp và chơi ở nơi sang trọng là đẳng cấp, là phương châm sống. Cô ấy lại xinh đẹp và phong cách sống hiện đại nên hẳn nhiên cô ấy luôn là niềm khao khát của nhiều đàn ông. Tôi từng nhiều lần phải ra tay mới cắt đuôi được đám đàn ông trồng cây si cô ấy.
Vậy nên tôi tin rằng tôi đủ tài lực để bảo vệ tình yêu của mình. Và thêm nữa, cô ấy cũng rất yêu tôi cơ mà.
Tuy nhiên, chỉ đến khi về sống với nhau tôi mới hiểu rằng lấy vợ quá đẹp và quá chú ý đến hình thức, chi tiêu xa xỉ là khủng khiếp.
Kể từ ngày về sống chung, hàng tuần, cô ấy luôn đều đặn đến spa để chăm sóc da mà spa cô ấy đến chắc chắn chỉ là 5 sao bởi theo lời cô ấy, mất bao công mới chăm sóc da đẹp như hiện giờ, đi spa rẻ t.iền, nếu hỏng có mà uổng phí công. Mỗi lần vào spa như vậy ít cũng phải vài triệu đồng. Vậy nên mặc dù cô ấy cũng đi làm và có mức lương hơn chục triệu đồng nhưng t.iền đó thậm chí còn chưa đủ cho t.iền spa của cô ấy.
Hồi mới cưới nhau, cứ mỗi khi cần mua sắm mỹ phẩm, quần áo hay những phụ kiện cho mình, cô ấy đều rủ tôi đi cùng để tôi trả t.iền nhưng sau này do thấy tôi bận rộn, cô ấy đề nghị tôi mỗi tháng cho cô ấy một khoản t.iền cố định để cô ấy mua sắm, ăn mặc. Lúc đầu cô ấy bảo chỉ cần hai chục triệu đồng nhưng sau này con số cứ tăng dần tăng dần. Là người đàn ông lại có t.iền trong tay chẳng nhẽ tôi lại từ chối vợ. Tuy nhiên, cô ấy không hề biết điểm dừng.
Nhiều lần góp ý với vợ nhưng lần nào cứ mỗi lần tôi nói đến chuyện hạn chế chi tiêu là cô ấy cũng nổi khùng hoặc chiến tranh lạnh với tôi. Thậm chí, cô ấy còn kiếm cớ để nói bóng gió rằng nếu tôi không vui vẻ cho t.iền vợ tiêu thì đầy đàn ông khác sẵn sàng làm điều đó hộ tôi.
Tôi còn nhớ như in lần cô ấy rút 70 triệu trong tài khoản chung để mua đôi giày mới ra, tôi có nửa đùa nửa thật bảo rằng anh chưa là đại gia mà vợ tiêu như vợ đại gia vậy. Nghe tôi nói thế, cô ấy sẵng giọng luôn: Không có khả năng sao không nói từ đầu, làm khổ con nhà người ta.
Cũng vì mải làm đẹp, ăn chơi nên cô ấy gần như không có khái niệm nội trợ. Nhà có hai vợ chồng son mà hiếm khi nào bếp đỏ lửa. Tôi thường xuyên quen với cảnh sau một ngày dài mệt mỏi ở cơ quan, về nhà lại đối diện với bốn bức tường lạnh lẽo vì vợ còn mải đi làm đẹp, đi mua sắm, đi hội họp...
Tuy vậy, tôi vẫn cố nhịn nhưng đến việc cô ấy thẳng thừng tuyên bố rằng không muốn sinh con ngay vì sợ xấu người và nếu tìm được người nào mang thai hộ thì nhờ luôn. Nghe cô ấy nói mà tôi thấy sợ cái con người đẹp đến từng cm kia. Tôi là con một, bố mẹ tôi mong có cháu như thế nào cô ấy biết vậy mà cô ấy vẫn mặc kệ.
Không thể chấp nhận chuyện này, tôi gần như cưỡng ép cô ấy phải sinh con nhưng cô ấy cũng không vừa, cô ấy âm thầm uống thuốc tránh thai. Nhìn thái độ lén lút uống thuốc của cô ấy trong suốt nhiều tháng ròng tôi hiểu mình không thể thay đổi cô vợ này được.
Tôi thấy lòng mình vỡ vụn. Làm vợ mà cô ấy không muốn sẻ chia với chồng, không chịu lo xây dựng tổ ấm. Như vậy hỏi ai chả đau khổ. Thú thực, nhiều khi nhìn cô ấy xinh đẹp nằm cạnh mà tôi chợt liên tưởng đến loài búp bê vô cảm.
Tôi đã quyết định ra đi. Tôi chấp nhận đền bù 500 triệu mà theo như cô ấy nói là "tiền hao phí t.uổi xuân" để được ra tòa sớm. Nhiều người bảo tôi hồ đồ, sướng mà không biết đường sướng. Nhưng tôi thì cứ nghĩ cuộc đời còn dài, nếu cứ tiếp tục cảnh sống này chắc một ngày tôi sẽ hóa điên. Có ai rơi vào hoàn cảnh như tôi chăng?
Theo VNE
Tôi muốn chuyện chăn gối với vợ ít nhất 15 lần/tháng Ngủ với gái gọi thì tôi không hề muốn, nhưng cứ đà này tôi sợ sẽ không làm chủ được nếu có cơ hội n.goại t.ình. Tôi là đàn ông đã gần 40 t.uổi, khá thành đạt so với miền quê nghèo, có ô tô con, nhà cửa đàng hoàng, vợ xinh, 2 con ngoan cả nếp lẫn tẻ. Có thể nói nhìn...