‘Cười ra nước mắt’ chuyện dâu vụng
Nhiều cô con dâu về nhà chồng, vụng về không biết làm gì và đã xảy ra rất nhiều chuyện đáng cười.
Hôm rồi, chúng tôi có một cuộc hội họp các cô dâu để &’tám’ về chuyện ở nhà chồng. Toàn là các cô ở chung nhà chồng, tranh thủ tới nói xấu nhà chồng tí, với lại chia sẻ với nhau những cách làm sao để trở thành dâu đảm. Chung quy lại, toàn là cô vụng, và những chiêu vụng này thì đúng là cười ra nước mắt.
Nấu ăn hỏng gói vào, đổ thùng rác
Thùy mới về làm dâu nghe đâu được hơn 1 tháng. Ngày ngày cô đi làm, tối về ở với bố mẹ chồng, nấu nướng và ăn cơm. Nhưng mà tính Thùy không phải là người thích nấu nướng nên các món ăn mà cả nhà thích, Thùy thật sự khó lòng làm được. Xưa nay cô cũng biết nấu ăn, nhưng cái chuyện cầu kì thì không có, chỉ là mấy món xào, món luộc qua loa mà thôi. Nhà chồng thì lại có sở thích ăn uống khác nên thật khó cho Thùy.
Có hôm, cô xào hành tây sần sật với thịt bò, cả nhà ăn hăng quá không chịu được. Mẹ cô phải cho vào xào lại mà cô không dám nói gì. Lúc ấy, chỉ có thể chữa cháy là, &’con không biết là nhà mình thích ăn chín kĩ’. Nhưng đúng là ở nhà Thùy, cô toàn ăn hành kiểu ấy nó mới thơm và ngon. Chắc là do khẩu vị của mỗi người. Rau muống thì cả nhà thích ăn nhũn, nói chung ở nhà này cái gì cũng phải là thật kĩ, còn Thùy thì chỉ thích ăn hơi chín tới, tức là lúc còn giòn, ngọt nên cô làm mãi mà chỉ sợ nhũn quá, không ai hài lòng. Thành phẩm ra thì vẫn bị chê, không ai ăn nổi, đành phải làm lại.
Thùy kể, có hôm làm cái món chả lá lốt, mải nói chuyện điện thoại thế là rán cháy. Ngại quá, sợ tí cả nhà phát hiện nên đã gói cái mẻ rán ấy vào giấy và mang ra thùng giác &’phi tang’. (ảnh minh họa)
Phục vụ cả nhà chồng như thế nên mệt, Thùy chẳng biết làm sao cho hợp khẩu vị cả nhà. Dường như, hơn một tháng về làm dâu, Thùy chưa làm được điều gì ra trò, cũng chưa từng nấu được một bữa ăn gọi là thành công. Bây giờ chỉ méo mặt trình bày với cả nhà là chưa quen, đợi vài tháng nữa cho &’tay nghề’ lên tí là xong…
Thùy kể, có hôm làm cái món chả lá lốt, mải nói chuyện điện thoại thế là rán cháy. Ngại quá, sợ tí cả nhà phát hiện nên đã gói cái mẻ rán ấy vào giấy và mang ra thùng giác &’phi tang’. Cũng hao hụt mất nhiều nhưng may cả nhà làm khá là nhiều món này nên còn đủ được một đĩa. Nếu mà còn lại vài miếng thì không biết giấu mặt đi đâu vì vụ cháy này.
Video đang HOT
Vỡ bát liên tục, giấu đi mua bát mới xếp vào
Có người còn nấu cơm nhão suốt ngày từ khi về làm dâu nhà chồng. Chị H kể, ngày mới về, chị ngày nào cắm cơm cũng bị nhão mà không hiểu vì sao, cho rất ít nước rồi. Lúc xới cơm lên, cả nhà mắt tròn mắt dẹt vì cơm như cháo. Có hôm thì nhũn bét ra, không ai muốn ăn. Mang tiếng là chỉ cho gạo và nước vào nồi và nấu thôi, vậy mà vẫn bị nhão. Có hôm cẩn thận cho ít nước, cực kì ít thì trời ơi, cơm khê, còn sống nữa chứ. Nghĩ mà chán nản. Vì chỉ cần 2 lần như vậy là mất điểm toàn tập rồi chứ làm gì có cơ hội lần 3. Sau hôm ấy, mẹ chồng chị H không bao giờ mượn chị cắm cơm nữa và cho tới tận bây giờ, khi đã sinh 1 đứa con 3 tuổi, chị vẫn chưa một lần cắm cơm lại.
Câu chuyện vụng về này có lẽ là nhiều chị em mắc phải. Để thành nàng dâu đảm, không phải là chuyện ngày một, ngày hai mà cả một quá trình. (ảnh minh họa)
Còn chuyện của chị Thanh, nghe mà buồn cười, về làm dâu được 3 ngày thì làm vỡ 2 cái bát. Lúc làm vỡ may mà cả nhà không biết, thế là chị gói gọn vào, ra tận thùng rác xa vứt. Ngay hôm sau chị phải đi mua ngay 2 cái để bù vào. Nghĩ mà buồn cười nhưng đúng là cái chuyện làm dâu đôi khi cũng phức tạp. Thời đại này, phụ nữ cũng trăm công nghìn việc, đi học, rồi đi làm, làm gì có thời gian nấu ăn.
Những người thật sự thích thì mới ham làm bếp, nhưng chỉ hợp với người ở nhà, chuyện lo nội trợ. Còn những người đi làm thì đâu có điều kiện và cơ hội nấu nướng. Nghĩ cho cùng thì chuyện vụng cũng khó tránh khỏi, nhất là với các nàng dâu mới. Gặp được bố mẹ chồng dễ thì không sao chứ gặp người khó tính thì đúng là quá mệt.
Câu chuyện vụng về này có lẽ là nhiều chị em mắc phải. Để thành nàng dâu đảm, không phải là chuyện ngày một, ngày hai mà cả một quá trình. Quan trọng là cứ sống thoải mái, vui vẻ, hòa nhã với mọi người thì mọi chuyện dù là vụng về cũng sẽ sớm qua…
Theo VNE
"Chạy làng" các nàng dâu vụng
Trong đời, ai cũng mong có được cô con dâu ngoan hiền, đảm đang để được hưởng phước và thấy xứng đáng công cán đã nuôi dưỡng con trai bấy lâu.
Nhưng chẳng may gặp phải nàng dâu vụng về, đụng đâu hư đó quả thật cũng là "quả đắng" cho các bà mẹ chồng.
Khi con dâu là "tiểu thư" toàn tập
Thời con gái, mẹ thương con học tập vất vả nên không để đứa con gái động móng tay vào bất cứ việc nhà nào để khi về nhà chồng. Minh Hoa (24 tuổi, nhân viên kinh doanh, quận 7) chẳng có chút "vốn lận lưng" chuyện nữ công gia chánh. Mẹ chồng cũng hiểu cảnh con dâu nhà thành phố lại học cao hiểu rộng nên không để cô phải vất vả gì. Nhưng hỡi ơi, nấu có bữa cơm chiều, nhờ Hoa nhặt bó rau lang để luộc mà cô cũng lóng ngóng không biết nên giữ phần nào, bỏ phần nào đến cuối cùng rổ rau chỉ còn lại toàn thân, dai nhách!
Cũng như Hoa, Quỳnh (25 tuổi, kế toán, quận 2) cũng là một ca "khó đỡ". Dù là con gái quê, lên Sài Gòn trọ học rồi lấy chồng thành phố nhưng cô chẳng có một chút kiến thức nội trợ. Ngày đầu tiên nấu cơm xém chút cả nhà đã phải nhịn đói vì nồi cá kho khét đen khét đỏ vì không biết canh lửa sao cho vừa, cũng may mẹ chồng nhanh trí, bảo cô chiên mấy cái trứng bù vào. Chưa kể, đụng vào việc nhà tới đâu gây họa tới đó. Mẹ chồng nhờ lâu nhà, Quỳnh vấy nước ra sàn để chồng đi trượt chân đạp lung xuống nền. Ngán ngẩm, không dám để cô làm việc "đại sự", chỉ nhờ gom đồ đã giặt vào xếp thì cô cứ thế gấp đồ, không biết cả việc phải lộn mặt trái vào trong... Đến nước này thì mẹ chồng chỉ còn biết làm hết mọi thứ và bắt cô đứng kế bên quan sát như cô giáo dạy trẻ bài học vỡ lòng!
hấy mẹ chồng không hài lòng với những gì mình làm, Hoa cũng chẳng buồn làm tiếp. Cứ nghĩ, mình làm đâu hư đó, rớ vào gì bị mắng đó, chi bằng khỏi làm, khỏi bị sai cho khỏi bị mắng, sướng hơn! (ảnh minh họa)
Vụng 1 lười 10
Nhìn rổ rau không thể ăn được, mẹ chồng dở khóc dở cười biết ngay đã "vớ" phải cô nàng hỏng bét nên từ đó về sau mọi thứ bà tự làm cho "chắc ăn" và khỏi đi theo sửa lỗi cho cô con dâu cho đỡ mệt! Thấy mẹ chồng không hài lòng với những gì mình làm, Hoa cũng chẳng buồn làm tiếp. Cứ nghĩ, mình làm đâu hư đó, rớ vào gì bị mắng đó, chi bằng khỏi làm, khỏi bị sai cho khỏi bị mắng, sướng hơn! Vậy nên lấy chồng 2 năm, Hoa chỉ biết đi làm, về nhà ăn cơm rồi lên phòng, chẳng mó tay vào việc gì.
Còn Quỳnh, sau nhiều sự cố để đời làm người trong nhà dở khóc dở cười vì tật vụng về của cô nên chồng cũng không dám để cô làm việc nhà. Hễ thấy Quỳnh khệ nệ xách nước lau phòng là chồng bảo để đó anh làm, sợ cô lại đổ tung nước ra rồi có người bị ngã. Quỳnh cười tủm tỉm, leo lên ghé ngồi xem ti vi, mặc chồng hì hụi dọn dẹp. Mấy lần má chồng nhìn thấy cảnh đó cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán, chẳng còn lời nào để nói. Bà than, có một thằng con trai, chờ nó cưới vợ về để truyền "bí kíp" cho con dâu, nào ngờ đụng phải dâu như Quỳnh, thôi thì ôm luôn "tuyệt kỹ" giữ một mình cho đến già, chỉ tội thằng con không biết sao này phải xoay sở thế nào với cô vợ quá tệ!
Khi được mẹ chồng giao những việc nằm ngoài khả năng, không nên nhận bừa mà đề nghị được giúp đỡ một tay để tranh thủ học những điều chưa biết. (ảnh minh họa)
Bỏ nhỏ cho các nàng
- Trước khi về làm dâu, nên học hỏi mẹ đẻ hoặc chị em trong nhà những việc cơ bản nhất như chuyện bếp núc, chăm sóc nhà cửa.
- Khi không biết làm như thế nào, nên lên tiếng hỏi để được chỉ dẫn và học từ từ, "cần cù bù thông minh", dần dà sẽ cải thiện tình hình.
- Khi được mẹ chồng giao những việc nằm ngoài khả năng, không nên nhận bừa mà đề nghị được giúp đỡ một tay để tranh thủ học những điều chưa biết.
- Nên tranh thủ hỏi, đứng gần quan sát mỗi khi người khác làm để tự bổ sung thêm kiến thức và lần sau tập làm cho quen việc.
Theo VNE
Anh cưới được tôi như 'vớ được vàng' Vàng ở đây không có nghĩa là tôi giàu có, sang trọng mà tôi giống một ô-sin chính hiệu cho gia đình anh. Đôi khi tôi còn băn khoăn không hiểu anh lấy tôi về có phải để làm người giúp việc cho gia đình anh, lúc gia đình anh bộn bề công việc hay không. Tôi cứ phân vân, lo lắng và...