Cuối cùng, chính chồng tôi phải tháo chạy khi tôi đưa ả nhân tình ấy đến “tặng” cho anh
Tối đó, cô ta đến thật. Nghe tiếng chuông cửa, tôi bảo chồng ra mở. Anh đã sững sốt khi nhìn thấy cô bồ nhí đến tận nhà. Không đợi chồng phản ứng, tôi đã bước ra và kéo cô ta vào bàn ăn.
Tôi và chồng yêu nhau hai năm mới cưới. Tôi còn tưởng mình may mắn, hạnh phúc hơn hàng triệu người phụ nữ khác khi có anh trong cuộc đời. Chồng tôi chiều chuộng, hầu hạ tôi vô điều kiện. Đi làm về, tôi chẳng phải động tay động chân vào bất cứ việc gì trong nhà. Ngay cả chuyện chăm con cũng do một tay chồng tôi lo liệu.
Bố mẹ tôi cũng thương anh như con đẻ vì anh quá tốt. Có mấy người con rể chịu nghỉ làm để chăm bố vợ nằm viện như chồng tôi không? Rồi nội thất trong nhà bố mẹ tôi cũng do chính chồng tôi mua đem về tặng. Không chỉ anh chị em trong nhà mà cả người ngoài cũng ngưỡng mộ chồng tôi.
Tôi cứ thế mà chìm trong hạnh phúc nếu không có một ngày phát hiện ra bí mật của chồng. Hôm đó anh đi tắm, để điện thoại trên bàn thì có cuộc gọi đến. Lâu giờ chúng tôi rất ít khi đụng vào điện thoại của nhau. Nhưng lần này thấy “sếp” gọi nên tôi bắt máy vì nghĩ có việc quan trọng.
Tôi cứ thế mà chìm trong hạnh phúc nếu không có một ngày phát hiện ra bí mật của chồng. (Ảnh minh họa)
Vừa mở máy, một giọng nữ nũng nịu thỏ thẻ hỏi: “Anh à, khi nào anh mới đến với em đây. Em nhớ anh quá à”. Tôi bàng hoàng vội tắt máy và ngồi thẫn thờ. Nghĩ ngợi một chút rồi tôi nhắn lại vào số đó: “Chờ anh chút”. Sau đó xóa tin nhắn, xóa nhật ký điện thoại. Chồng tôi ra, anh ôm hôn tôi rồi xin phép tôi đi cà phê với bạn một tí. Tim tôi thắt lại.
Video đang HOT
Chỉ những ai từng trải qua cảnh như tôi mới thấu hiểu được tâm trạng đa.u đớ.n của tôi lúc đó. Tôi đã bám theo anh và thấy anh đến một căn nhà nhỏ nằm khuất trong bụi cây lớn bên đường. Đó là nhà nhân tình anh và được anh lưu với cái tên rất quan trọng: “sếp”.
Sáng hôm sau, tôi cố tình đi làm sớm và đã đến nhà cô gái ấy. Cô ta mở cửa và có vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi. Tôi cố nở nụ cười và giữ vẻ mặt bình thản nhất có thể: “Chị đến đây để nói chuyện”. Rồi tôi đứng ngay trước cửa, nói: “Tối nay mời em sang nhà anh chị chơi nhé. Chị có nấu mấy món ngon để mừng sinh nhật anh. Nếu em đến chồng chị sẽ càng vui hơn đấy”. Nói xong, tôi vội vã bước đi để cô ta không nhìn thấy tôi đã khóc. Hôm nay đúng là sinh nhật của chồng tôi. Và tôi đã chuẩn bị nó suốt cả tháng nay, nhưng thật không ngờ…
Tối đó, cô ta đến thật. Nghe tiếng chuông cửa, tôi bảo chồng ra mở. Anh đã sững sốt khi nhìn thấy cô bồ nhí đến tận nhà. Không đợi chồng phản ứng, tôi đã bước ra và kéo cô ta vào bàn ăn.
“Hôm nay ngày quan trọng nên em cũng có việc quan trọng cần nói với anh. Em biết anh yêu cô ấy nhiều hơn em. Anh bỏ thuố.c l.á cũng vì cô ấy chứ không phải em. Anh chăm sóc, chiều chuộng em cũng vì cảm giác có lỗi chứ không phải vì yêu em. Nên em sẽ nhường anh lại cho cô ấy. Với một điều kiện…”
Tôi nhìn thấy cô ta cười rất tươi, ông chồng ngoạ.i tìn.h của tôi thì ngồi ôm trán. Chắc đến chế.t anh cũng không nghĩ tôi lại làm ra chuyện này. “Tạm thời vợ chồng mình ly thân, anh và cô ấy nuôi con trai trong một tháng. Nếu sau 1 tháng thằng bé quý mến người mới của anh thì chúng ta ra tòa giải quyết nốt thủ tục. Em không muốn con trai bị hụt hẫng và thiếu tình thương”.
Nói rồi tôi dọn đồ đi mặc cho chồng tôi năn nỉ. Còn cô nhân tình thì mừng lắm, cô ả cứ vênh mặt theo kiểu “tôi sẽ làm được” sau đó quay sang chào hỏi con trai tôi. Nhưng tôi biết con trai 3 tuổ.i của tôi sẽ khiến cô ả chạy mất dép.
Tôi về nhà ngoại, chồng tôi không đón nhân tình về ngay mà vẫn để cô ta ở nhà cô ta. Nhưng được hai ngày thì tôi nghe nói cô ả nằng nặc đòi về sống chung với anh.
Quả nhiên đúng như tôi dự đoán. Mấy ngày đầu cô ả còn tỏ vẻ thương thằng bé nên chiều chuộng, chở thằng bé đi mua sắm, đi chơi. Nhưng nó cứ khóc léo nhéo đòi tôi rồi bám lấy bố nó như keo. Thậm chí khi ngủ nó cũng chen nằm giữa hai người vì sợ mất bố. Ở nhà thì nghịch, bày đồ chơi, đán.h đổ nước… khắp nhà. Một lần vì không kiềm chế được nên cô ả giơ tay đòi tát thằng bé bị chồng tôi thấy được. Họ cãi nhau to và cô ả tự cuốn gói về lại nhà mình chỉ sau hơn 2 tuần ở lại nhà tôi.
Lúc này chồng tôi mới hẹn gặp tôi. Anh xin lỗi và mong tôi tha thứ cho anh, rồi về với con, đừng để con tủi thân. Những ngày ở với cô ta đã khiến anh nhận ra anh chỉ yêu thích vẻ dịu dàng của cô ta mà trước kia cô ta thể hiện với anh, đến khi chung đụng thật thì bản chất mới lộ ra. Anh nói không muốn mất tôi và con trai. Nhưng tôi cảm thấy mất lòng tin và bị tổn thương ghê gớm. Tôi nên làm gì cho vẹn cả đôi đường đây?
Theo Afamily
Tốn cả đống tiề.n xin cưới, cuối cùng ngã ngửa khi biết được sự thật về cô vợ sắp cưới
Không chỉ tôi mà cả nhà tôi đều rất cay cú và giận dữ khi không đâu rước loại gái không ra gì về làm cô vợ. Nhưng giờ ngày cưới đã cận kề, không muốn cả dòng họ...
Đúng là ở đời không ai học được chữ ngờ. Bao năm bon chen ngoài xã hội, gặp đủ loại người, tôi vẫn nghĩ mình đủ tỉnh táo để biết đâu là kẻ tốt, kẻ xấu. Ấy vậy mà cuối cùng đời tôi lại bập phải một cô vợ chẳng ra gì như thế này. Kể ra thật nhục không để đâu mà kể xiết.
Tôi quen cô ta rất tình cờ, trong đám cưới một người bạn. Cô ta là bên đằng nhà gái, còn tôi chơi với chú rể. Câu chuyện đưa đẩy trong lễ cưới của bạn khiến tôi cảm mến, chủ động xin số điện thoại làm quen. Mất khoảng 4 tháng tôi mới chính thức mời được cô ta đi cà phê. Đến giờ nghĩ lại, tôi vẫn thấy quá trình theo đuổi, tán tỉnh cô ta sao mà khó khăn, chật vật đến vậy. Thời đại này yêu nhanh, cưới vội, một cô gái mà quen tới 4 tháng mới được một cái gật đầu đi uống nước thật khác biệt. Nhưng đúng là đàn ông, cái gì càng khó càng ham, tôi cũng phạm sai lầm như thế.
Thời đại này yêu nhanh, cưới vội, một cô gái mà quen tới 4 tháng mới được một cái gật đầu đi uống nước thật khác biệt. Nhưng đúng là đàn ông, cái gì càng khó càng ham, tôi cũng phạm sai lầm như thế. (Ảnh minh họa)
Rồi phải mất thêm 3 tháng nữa cô ta mới chấp nhận lời cầu hôn của tôi. Trong tình yêu, cô ta rất rụt rè, nhút nhát, thậm chí đôi khi cứng nhắc. Nhưng càng thế tôi lại càng mê. Tôi thấy cô ta toát lên cái khí chất ngời ngời của cô gái đoan trang, chân chính. Có lẽ cũng vì thế mà yêu nhau đến hơn 1 năm tôi không dám đả động gì đến người cô ta vì chỉ sợ mạo phạm, cô ta giận dỗi, nghĩ rằng tôi thiếu tôn trọng. Tôi thấy hạnh phúc khi quen được cô gái chính chuyên, tử tế như thế để lấy làm vợ.
Yêu nhau được hơn 1 năm, tôi tính chuyện cưới xin luôn vì tuổ.i tôi cũng không phải còn quá trẻ. Bố mẹ tôi thì khỏi nói, quý cô ta ra mặt. Mẹ tôi còn suốt ngày bắt tôi đưa cô ta về nhà ăn cơm cho quen đi. Mẹ tôi thương cô ta chẳng khác gì con gái vì thấy mọi lời ăn, tiếng nói, hành động, việc làm đều nhẹ nhàng, đúng mực.
Bố mẹ tôi không tiếc tiề.n chi cho đám cưới. Để chuẩn bị cho ngày trọng đại, của hồi môn bố mẹ tôi cho con dâu trước đó cả đống vàng, rồi còn cho tiề.n để tôi đưa cô ta đi sắm sửa tất cả mọi thứ. Biết gia đình thông gia khó khăn, bố mẹ tôi chẳng nề hà đi sính lễ đậm để họ lấy tiề.n trang trải cho ngày cưới. Tôi không khoe mẽ nhưng gia đình tôi thực sự có điều kiện, cưới được con dâu tốt, ngoan hiền, bố mẹ tôi chẳng tiếc tiề.n, miễn sao ngày cưới đẹp mặt hai gia đình là được.
Thế mà khốn khổ thay, cả tôi và nhà tôi bị lừa một vố đau. Sau lễ ăn hỏi, nhà tôi nhận được một bưu phẩm gửi đến. Hồi hộp mở ra, tưởng quà mừng cưới, ai dè bên trong toàn ảnh cô vợ tương lai của tôi lõa lòa bên đàn ông. Mà đâu phải 1 người, tôi thấy có biết bao tấm, mà tới vài gã đàn ông khác nhau... Có vẻ như cô vợ sắp cưới của tôi đã qua tay quá nhiều đàn ông, từng trải...
Người gửi cho tôi đống đồ đó nói anh ta đã tan cửa nát nhà vì cô vợ sắp cưới của tôi. Anh ta có vợ rồi, nhưng vì si mê cô ta nên b.ỏ v.ợ con để chạy theo. Ai dè đúng lúc đó cô ta lại gặp tôi, thấy tôi tốt hơn nhiều nên cô ta từ chối anh ta phũ phàng. Vậy là cuối cùng người đàn ông đó trắng tay. Anh ta không chạy theo phá đám ngay mà để đến ngày hôm nay mới chơi lại cô nhân tình một vố.
Tôi chẳng bận tâm chuyện của họ thế nào, tôi chỉ cay cú là cả tôi và gia đình đều đã quá tử tế với cô ta. Tôi đã tính hủy hôn, nhưng bố mẹ tôi khuyên không nên. Tôi biết bố mẹ cũng cay cực lắm nhưng vì danh giá gia đình không thể hủy đám cưới được. Bố mẹ bảo tôi cứ im lặng, coi như không có gì xảy ra, đám cưới cứ tiến hành, cưới xong rồi bỏ, thà như vậy còn hơn là giờ sự việc bung bét ra rồi nhụ.c nh.ã cho mình.
Cực chẳng đã không còn cách nào khác tôi đành phải làm vậy. Nhưng cứ phải đối diện với cô vợ tồi tệ đó tôi lại thấy rùng mình...
Theo Afamily
Chở chị gái đi đán.h ghe.n, tôi giật bắ.n mình khi nhìn thấy mặt ả nhân tình của chồng chị Đi cướp chồng chứ còn gì, tao đã bảo mày từ trước rồi con này không đáng tin, không đáng để mày yêu đâu. Tôi và Huế yêu nhau đã lâu hai đứa đều có công việc ổn định nhiều lần tôi ngỏ lời cưới nhưng em vẫn chưa muốn. Trong khi tôi hơn em những 12 tuổ.i luôn sốt sắng chuyện cưới...