Cưới chục năm chồng không bao giờ vào bếp rồi bỗng dưng lại học cách nấu ăn, vợ lẳng lặng tìm hiểu để rồi chết ngất khi phát hiện bí mật động trời
Dù trong lòng rất muốn biết nhưng tối đó về Vân vẫn không hỏi chồng. Cô quyết định sẽ lẳng lặng quan sát xem Hưng đang giấu cô bí mật gì.
Vân tâm sự, gần chục năm làm vợ Hưng, chưa bao giờ cô thấy anh ngó ngàng tới chuyện bếp núc, nấu nướng bao giờ. Vậy mà dạo gần đây cô để ý trên lịch sử truy cập máy tính cũng như điện thoại của anh toàn là các mẹo nấu ăn. Cô hỏi thì anh thủng thẳng đáp: “Anh thấy hay thì đọc, khi nào có hứng sẽ nấu”.
Nghe chồng nói thế, Vân phì cười nghĩ đợi được cái ngày chồng vào bếp nấu món cho ăn thì cô cũng già yếu rụng răng. Song trưa hôm đó, đi dự đám cưới người bạn về, Vân mệt quá liền tạt về nhà tính ngủ 1 giấc mới quay lại chỗ làm. Không ngờ vừa mở cửa vào nhà Vân lại giật mình thấy Hưng đang hì hục nấu cháo chim câu. Nhìn vợ, Hưng bối rối giải thích: “Hôm qua anh sang nhà thăm mẹ, thấy bà bảo muốn ăn bát cháo chim nên anh học nấu mang để mẹ ăn. Em nghỉ đi, để anh mang cháo sang cho mẹ”.
Miệng nói, tay Hưng vội vàng bỏ cháo vào cạp lồng xách đi thẳng. Vân mệt cũng ngủ luôn không để ý. Song hôm sau cô sang thăm mẹ chồng, vừa tới cửa mẹ Hưng đã hỏi con dâu: “Thằng Hưng dạo này bận việc lắm hay sao mà mẹ cấm thấy mặt mũi nó đâu thế con”.
Vân nghe vậy ớ người hỏi lại: “Ô, anh ấy kể với con mới sang chơi với mẹ. Hôm qua con còn thấy anh ấy nấu cháo chim mang cho mẹ ăn cơ mà?”.
Mẹ chồng Vân chép miệng: “Nó sang bao giờ, nửa tháng nay mẹ không nhìn thấy mặt nó rồi. Làm gì có chuyện được ăn cháo chim nó nấu”.
Trên đường về, câu nói của mẹ chồng cứ làm Vân lăn tăn mãi. Cô không hiểu, rốt cuộc thì hôm trước Hưng nấu cháo cho ai. Ai lại khiến anh có động lực vào bếp như vậy. Có lẽ anh chủ quan mối quan hệ giữa cô và mẹ chồng không được tốt nên nghĩ vợ sẽ không chủ động sang hỏi mẹ chồng chuyện ấy.
Dù trong lòng rất muốn biết nhưng tối đó về Vân vẫn không hỏi chồng. Cô quyết định sẽ lẳng lặng quan sát xem Hưng đang giấu cô chuyện gì.
Video đang HOT
Ngay trưa hôm sau, cứ tới giờ nghỉ trưa Vân lại tranh thủ rẽ về nhà, có điều cô không lên phòng mà ngồi dưới quán nước bên đường quan sát. Quả đúng như dự đoán của cô, Hưng lại tiếp tục rời khỏi nhà với chiếc cạp lồng trên tay, bộ dạng tất tưởi vội vàng phóng xe đi.
Tò mò Vân gọi xe ôm đuổi theo chồng. Khoảng 15 phút sau Hưng dừng lại ở một khu chung cư cũ, hớn hở xách cạp lồng lên. Tới phòng cuối tầng 2, Hưng vừa gõ nhấn chuông đã có 1 cô gái trẻ mở cửa ôm ghì lấy cổ anh nũng nịu: “Sao lâu thế. Con mình đói, đạp ầm ĩ trong bụng em rồi đây này”.
Giọng õng ẹo của cô ả đó khiến Vân hóa đá, thì ra sau lưng cô Hưng đang đi lại với cô ta, họ còn chuẩn bị có con với nhau nữa. Cô ta bầu bí, sợ mùi thức ăn nên trưa nào anh cũng phải lục đục mua đồ về nhà nấu rồi mang tới cho ả tẩm bổ. Đấy chính là lý do thực sự của việc suốt ngày Hưng nghiên cứu sách nấu ăn.
Cay đắng dâng trào tới cổ, Hân nghiến răng đi thẳng tới chỗ chồng và cô người tình, nghiến giọng đầy căm phẫn: “Cháo bồ câu anh nấu cho mẹ anh đây hả? Anh có sở thích gọi đàn bà thiên hạ là mẹ từ khi nào thế?”.
Tiếng vợ làm cạp lồng cháo trên tay Hưng rơi tạch xuống đất. Cháo bắn tung tóe, Hưng quay ra nhìn vợ mặt tái nhợt. Ả người tình của anh cũng kinh run không kém. Ả nín lặng đứng núp sau lưng Hưng.
Hưng lại gần vợ lắp bắp giải thích: “Em bình tĩnh nghe anh nói đã… chuyện là…”.
Anh chưa kịp nói hết câu đã nhận ngay cái bạt tai của vợ: “Anh câm miệng lại, những gì tôi tự mắt thấy tai nghe là quá rõ rồi. Cần gì anh phải nói. Tôi chỉ hận là làm vợ anh bao nhiêu năm, chửa đẻ cho anh 2 đứa con, gian nan vất vả là thế mà chưa bao giờ anh xuống bếp nấu cho tôi 1 bữa cơm. Vậy mà vì cô ta, trưa nào anh cũng tất tưởi về nấu cháo. Thế là tôi quá hiểu rồi”.
Nói rồi Vân quay thẳng về, cô cũng chẳng buồn đả động tới người tình của Hưng. Cô kể, hôm ấy về Hưng van lơn, giải thích với vợ rất nhiều song Vân cương quyết bắt anh lựa chọn : “Một là mẹ con tôi, hai là cô ta. Anh chỉ được lựa chọn 1″.
Hưng im lặng không nói gì. Nhìn thái độ đó của chồng, Vân hiểu cuộc hôn nhân của cô khó lòng cứu vãn. Vậy là cô quyết định ly hôn ngay sau đó vài tháng. Giờ mỗi khi nhắc lại chuyện cũ, Vân thở dại nói rằng, có lẽ cũng bởi 1 phần cô quá tin, quá yêu chồng mới đẩy mình vào cảnh ngộ như thế. Co sẽ coi đây là bài học đắt giá để tương lai không bao giờ vấp phải nữa.
Theo Nhịp sống việt
Về bất ngờ lúc giữa đêm, tôi lặng người nghe chồng cười rúc rích bên nhà cô hàng xóm
"Chồng em ngoan lắm, không bao giờ ngủ lang...". Anh còn trêu tôi rồi hôn tạm biệt, chúc tôi ngủ ngon mới cúp máy.
Chiều qua là chiều thứ 6, mẹ tôi gọi điện bảo tối sang bên đó ăn cơm. Chị gái và anh rể tôi đưa các cháu về chơi nhân dịp cuối tuần. Tôi vui vẻ gọi cho chồng thì anh nói phải tăng ca về muộn, có lẽ không cùng tôi sang nhà ngoại được.
Dù buồn nhưng tôi hiểu công việc quan trọng không kém. Vì thế tôi bảo chồng tôi sẽ ngủ lại tâm sự với chị, có khi chiều mai tôi mới có mặt ở nhà. Anh lập tức đồng ý, hẹn tối mai sẽ đưa tôi đi ăn "đổi gió" vì lâu rồi vợ chồng chưa ra ngoài ăn.
Thế nhưng ăn uống xong, ngồi chơi với anh chị một lúc tôi lại quyết định về ngay. Cũng không có lý do gì đặc biệt, bỗng dưng tôi thấy nhớ chồng mà thôi. Vậy là tôi một mình đi xe vượt đêm tối để về nhà với chồng. Tôi không hề báo trước, hi vọng có thể gây bất ngờ cho anh.
Tôi không hề báo trước, hi vọng có thể gây bất ngờ cho anh. (Ảnh minh họa)
Song lúc tôi về tới nơi thì lại chẳng thấy chồng đâu. Ngó đồng hồ đã 23 giờ, không hiểu anh đi đâu, làm gì vào giờ này. Hay anh ra ngoài mua thuốc lá? Nghĩ vậy tôi bèn rút điện thoại gọi chồng. "A lô, anh đang ngủ rồi nè...", giọng anh ngái ngủ từ đầu dây bên kia truyền đến - "... anh ngủ ở nhà chứ ở đâu. Chồng em ngoan lắm, không bao giờ ngủ lang...". Anh còn trêu tôi rồi hôn tạm biệt, chúc tôi ngủ ngon mới cúp máy.
Tôi hoang mang cùng cực. Chồng tôi đang nói dối tôi! Vậy anh đang ở đâu? Tôi sực nhớ ra mình lén cài định vị vào máy chồng từ tháng trước. Cũng do cô đồng nghiệp đa nghi của tôi mách cho, bản thân cô ấy đã cài vào máy chồng. Thế là tôi cũng học đòi nhưng sau vài lần không thu được gì khả nghi nên tôi quên béng nó đi.
Mở định vị điện thoại của chồng ra xem, tôi sững sờ phát hiện định vị báo chồng mình vẫn đang ở nhà! Vậy định vị sai ư? Không phải, có thể anh đang ở phòng trọ nào đó trong xóm trọ này, định vị không thể hiển thị rõ từng căn phòng được mà chỉ cho thấy vị trí đại khái.
Nghĩ đến trong xóm trọ có 1 cô hàng xóm còn cô nàng độc thân, bộ dạng khá sành điệu và lẳng lơ, tôi lại càng run rẩy cả người. Có khi nào chồng tôi đang ở bên đó?
Tôi đánh liều chạy sang định gõ cửa nhà cô hàng xóm. Không ngờ cửa phòng cô ta thậm chí còn chẳng thèm chốt trong, vẫn để khép hờ. Và qua ánh đèn ngủ mờ ảo tôi đã nhìn rõ hai bóng người quấn lấy nhau trong đó. Lẫn trong tiếng thở hổn hển là những tiếng cười đùa rúc rích, tôi dễ dàng nhận ra giọng nói của chồng mình.
TÀI TRỢ
Không còn nghi ngờ gì nữa, cảnh nóng tôi đang được xem có chồng tôi là diễn viên nam chính! Căm phẫn và đau đớn tột cùng, tôi xô cửa xông vào. Hai kẻ kia bị bất ngờ thì cuống quýt mặc đồ. Chồng tôi vừa nhìn rõ là vợ, lập tức sụp xuống xin tôi tha tội. Biết sai tại sao còn làm?
Không ngờ cửa phòng cô ta thậm chí còn chẳng thèm chốt trong, vẫn để khép hờ. (Ảnh minh họa)
Lúc nói chuyện ba mặt một lời, cô ả kia bảo qua lại với chồng tôi chơi bời thôi, không hề có ý định yêu đương nghiêm túc, càng chẳng thèm cướp chồng tôi làm gì. Cô ta bảo tôi hãy tha thứ cho chồng đi, cô ta sẽ không đếm xỉa đến chồng tôi nữa đâu. Gã đàn ông phản bội kia thì thề thốt rằng bị cô ta lả lơi mời mọc, anh ta gặp dịp thì chơi, không hề có chút tình cảm với cô ả.
Có thể chồng tôi nói thật, đối với anh ta gia đình vẫn là nhất. Nhưng chúng tôi còn chưa có con mà anh ta đã thế này, cả chặng đường đời dài dằng dặc phía trước, liệu tôi còn dám đặt niềm tin vào anh ta? Hay tôi phải chấp nhận cho anh ta thi thoảng ra ngoài vui chơi một chút? Cám dỗ ngoài xã hội có bao giờ thiếu đâu cơ chứ, anh ta dễ bị quyến rũ thế này, tôi làm sao mà quản nổi!
Tôi vẫn còn yêu chồng, cũng muốn cho anh ta một cơ hội. Nhưng nỗi đau bị phản bội thật khó nguôi ngoai, chưa nói niềm tin đã vơi cạn đi nhiều, tôi chẳng biết phải quyết định thế nào nữa!
Theo Gia đình & Xã hội
Cổ nhân từng răn dạy: con người hơn nhau ở "NGỘ", quý ở "THIỆN" và cao ở "NHẪN" Con người hãy tu dưỡng để trở thành người thượng đẳng, đừng để trở thành người hạ đẳng. Con người cao ở "nhẫn". Trong mọi việc đều có thể "nhẫn" thì phẩm chất sẽ tự nhiên cao. Con người quý ở "thiện". Trong cuộc đời luôn tích đức, làm việc thiện thì mới là đáng trân quý. Con người hơn người khác ở...