Cưới 2 ngày chồng bỏ đi không lời từ biệt, 9 ngày sau gặp lại anh thốt ra 3 từ khiến người vợ “hóa đá”
Người phụ nữ không thể hiểu nổi tại sao chồng mình lại thay đổi đột ngột như vậy.
Vì nhiều lý do khác nhau, không ít cặp vợ chồng không thể bên nhau tới trọn đời. Một số cặp đôi ly hôn sau nhiều năm chung sống, có đôi lại chỉ vừa kết hôn được vài tháng, thậm chí có người lại hối hận chỉ sau hai ngày đám cưới.
Tiểu Châu (36 tuổi, sống tại Trung Quốc) từng kết hôn vài lần nhưng đều đổ vỡ do vợ chồng không hợp nhau. Một năm trước, căn nhà cô thuê sắp đến hạn kết thúc hợp đồng nên cô lên mạng tìm nơi ở mới, và chẳng mấy chốc cô đã tìm được nhà trọ lý tưởng. Cô hẹn chủ nhà tới xem nhà và chủ nhà đó là anh Tiểu Bùi.
Sau khi gặp nhau, hai người trò chuyện rất vui vẻ và có cảm giác tiếc nuối vì không biết nhau sớm hơn. Xem nhà xong, hai người lại đi ăn đồ nướng và uống chút rượu. Khi cả hai đều hơi ngà ngà say, Tiểu Bùi thể hiện sự ga lăng của mình bằng cách hộ tống Tiểu Châu về nhà. Không ngờ, ngay đêm hôm đó cả hai đã qua đêm cùng nhau.
Ngày hôm sau, Tiểu Bùi thổ lộ lòng mình với Tiểu Châu. Trước sự dịu dàng và chu đáo của Tiểu Bùi, người phụ nữ thẹn thùng gật đầu đồng ý. Sau một thời gian hẹn hò, cả hai quyết định tính đến chuyện kết hôn, nhưng bị bố mẹ Tiểu Bùi phản đối kịch liệt. Tuy nhiên, trước sự kiên quyết của con trai, cuối cùng họ đành chấp nhận mối hôn sự này.
Gia đình Tiểu Bùi đưa cho Tiểu Châu 10.000 tệ (khoảng 34 triệu đồng) làm sính lễ, hai người tổ chức đám cưới nhưng chưa đi đăng ký kết hôn ngay. Sau đám cưới một thời gian ngắn, cả hai mới đi đăng ký kết hôn. Thật không ngờ vào ngày thứ 2 khi hai người chính thức trở thành vợ chồng, Tiểu Bùi lại bất ngờ bỏ nhà đi mà không một lời từ biệt.
Chị Tiểu Châu chia sẻ cuộc hôn nhân của mình.
Hôm đó, hai vợ chồng cùng nhau thức dậy và ra ngoài ăn sáng. Tiểu Châu về nhà trước, còn chồng cô đến nhà bố mẹ anh để đưa bữa sáng, nhưng sau đó anh không về nhà nữa.
Không thấy chồng về, Tiểu Châu liền đến nhà bố mẹ chồng tìm anh nhưng không thấy, tới nhà bạn bè của anh tìm cũng không được. Điện thoại của chồng luôn tắt máy, không thể liên lạc được.
Nghĩ đến thái độ của nhà chồng đối với mình trước đây, người phụ nữ chợt nghĩ có khi nào gia đình đã cản trợ anh quay về với cô. Vì vậy, mỗi ngày cô đều đến nhà chồng, như thể sẽ không bao giờ bỏ cuộc cho đến khi tìm được chồng.
Cuối cùng, vào ngày thứ 9 sau khi chồng “biến mất”, Tiểu Châu đã nhìn thấy người chồng cô hàng đêm mong nhớ. Cứ tưởng chồng sẽ về với mình, ai ngờ cô lại nhận được 3 từ “ly hôn đi” kèm theo tờ đơn ly hôn của chồng, buộc cô phải ký vào.
Video đang HOT
Đối mặt với những thay đổi đột ngột của chồng, Tiểu Châu không tài nào chấp nhận nổi. Cô từ chối ký vào tờ đơn ly hôn, không muốn kết thúc cuộc hôn nhân này một cách mơ hồ như vậy.
Bố của anh Tiểu Bùi.
Bên cạnh đó, Tiểu Châu cũng tin rằng chồng cô thay đổi như vậy là do bị nhà chồng ép buộc. Không cam lòng, nhiều lần cô đến tìm nhà chồng với hy vọng gia đình không can thiệp vào cuộc sống của vợ chồng họ và để chồng quay về với cô. Tuy nhiên, chồng cô lại không chịu xuất hiện, lần nào tới bố mẹ chồng cũng đuổi chị đi.
Tuyệt vọng, không còn cách nào khác nên Tiểu Châu đành phải tìm đến sự giúp đỡ của người hòa giải. Khi thấy nàng dâu tới cùng nhóm người hòa giải, sắc mặt của bố chồng trở nên khó coi. Ông không ngừng phàn nàn về cô con dâu này, cho rằng cô đến với con trai ông chỉ vì tiền.
Nguyên nhân là do trong ngày đầu tiên cả hai gặp nhau, cô đã vay Tiểu Bùi 20.000 tệ (khoảng 70 triệu đồng). Vì vậy, ban đầu họ mới không tán thành cuộc hôn nhân của hai người, nhưng vì không thể khuyên nhủ được con trai nên chỉ đành thỏa hiệp.
Tiểu Châu còn nợ 100.000 tệ (hơn 340 triệu) và Tiểu Bùi đã giúp cô trả nợ. Anh cũng đưa sính lễ 10.000 tệ (khoảng 34 triệu đồng) và tổ chức đám cưới hoành tráng. Thế nhưng, không lâu sau đám cưới Tiểu Châu lại đề nghị chồng đưa thêm cho cô 40.000 tệ (khoảng 136 triệu đồng) rồi mới đăng ký kết hôn. Do đó, họ cảm thấy con trai mình sẽ không hạnh phúc khi sống cùng một người vợ như vậy.
Đối mặt với lời buộc tội của bố chồng, Tiểu Châu phủ nhận hoàn toàn. Cô khẳng định vợ chồng cô yêu nhau thật lòng, không có chuyện vay mượn tiền bạc cũng như không xin chồng 40.000 tệ, tất cả đều là do bố chồng cô bịa đặt.
Hai bên đấu tố nhau, không ai chịu nhường ai, cãi vã gay gắt đến mức không thể hòa giải. Sau đó, Tiểu Châu gọi điện cho chồng, yêu cầu gặp mặt để nói rõ mọi chuyện nhưng anh không muốn. Anh muốn hai người trực tiếp ly hôn và Tiểu Châu phải trả lại tiền sính lễ cho gia đình anh.
Tiểu Châu cùng người hòa giải tới nhà chồng để tìm hiểu nguyên nhân.
Về nguyên nhân ly hôn, anh nói rằng vợ quá độc đoán, không bao giờ chịu lắng nghe ý kiến của anh khiến anh cảm thấy rất ngột ngạt. Một lần khi đang lái xe, chỉ vì anh nói một câu không hợp ý Tiểu Châu, cô liền vươn tay kéo vô lăng, suýt chút nữa thì xảy ra tai nạn. Bây giờ nghĩ đến tình cảnh lúc đó anh vẫn cảm thấy sợ hãi. Anh không muốn chuyện tương tự xảy ra nữa nên quyết định ly hôn.
Người hòa giải khuyên Tiểu Châu nếu muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này thì cô nên thay đổi tính cách của mình, bớt nóng nảy và dịu dàng hơn. Tiểu Châu hứa sẽ thay đổi, cố gắng lấy lại trái tim của chồng, nếu không được thì cô sẽ chấp nhận kết quả.
Trong hôn nhân, cần phải lúc nhu lúc cương, nếu tính cách quá mạnh mẽ, nóng nảy thì đối phương sẽ cảm thấy mình bị coi thường, tiếng nói của mình không có trọng lượng, lâu dần cảm thấy ngột ngạt trong mối quan hệ này.
Khi vợ chồng xảy ra xung đột, cả hai nên đứng vào vị trí của nhau để thấu hiểu, cảm thông và giải quyết vấn đề, thay vì yêu cầu đối phương nhượng bộ. Chỉ khi cả hai tôn trọng và đối đãi với nhau một cách chân thành thì hôn nhân mới tồn tại lâu dài được.
Sinh con rồi nhưng bố mẹ vẫn không muốn cho cưới, 7 năm sau tôi mới hiểu tại sao
Lúc đó, tôi thật sự không thể hiểu nổi tại sao bố mẹ nó lại cố chấp như vậy. Dù gì chuyện cũng đã rồi thì vui vẻ chấp nhận cho con cháu đỡ khổ chứ ngăn cấm như vậy làm gì, mang tiếng không chồng mà chửa hay con lớn lên không được gặp mặt bố cũng đâu có hay ho gì.
Hồi năm 2 đại học, tôi sống chung cùng một đứa bạn tên Thanh. Tuy nhiên chỉ sống chung gần một năm là tôi chuyển đi vì nó... sinh con.
Thực ra từ khi Thanh có thai tôi mới chuyển vào ở chung với nó, nhưng hồi đó tôi không hề biết chuyện này, vì nó dáng người thấp bé, bụng nhỏ lại hay mặc đồ rộng nên tôi hoàn toàn không nhận ra. Đã vậy, thỉnh thoảng nó còn nhờ tôi mua băng vệ sinh hộ với lý do "tới tháng" nữa chứ.
Tôi chỉ biết thời điểm đó Thanh có bạn trai vì anh ta cũng thường xuyên qua phòng chúng tôi chơi bời, ăn uống. Anh ta hơn Thanh 2 tuổi, cao ráo, cũng là dân tỉnh lẻ ra thành phố học đại học.
Mãi tới khi Thanh gần sinh con, tôi mới biết chuyện nó mang thai. Một đứa sinh viên năm 2 chưa trải sự đời như tôi khi gặp chuyện này thì sốc lắm. Khi bình tĩnh lại, tôi tính thưa chuyện này với bố mẹ nó vì đây là chuyện lớn, giấu giếm chỉ có hại cho nó mà thôi, nhỡ có chuyện gì xảy ra thì mình tôi xoay sở sao nổi.
Tuy nhiên, Thanh và bạn trai nó nói rằng vài ngày nữa cả hai sẽ tự về nhà thưa chuyện với bố mẹ bàn chuyện cưới và sinh con ở quê, xin tôi đừng nói ra nên tôi nghe. Dù gì đây cũng là chuyện lớn, tự nó và bạn trai về tận nhà thú nhận sẽ tốt hơn so với việc để bố mẹ nó nghe thông tin từ người khác.
Mãi tới khi Thanh gần đẻ tôi mới biết nó mang thai. (Ảnh minh họa)
Nào mà ngờ, hai người chưa kịp về quê nói chuyện thì Thanh đã sinh con ngay tại phòng trọ rồi. Cũng may, cả hai đều khỏe mạnh, không gặp vấn đề gì về sức khỏe. Bố mẹ nó biết chuyện thì sốc lắm, bố nó tức tốc bắt xe lên thành phố, còn mẹ nó vẫn ở nhà vì giận con gái. Khỏi phải nói, tôi bị người nhà nó chửi một trận tơi bời khói lửa vì cái tội bao che cho bạn.
Mặc dù Thanh đã sinh con với bạn trai, anh ta và gia đình nhận dâu nhận cháu nhưng bố mẹ nó nhất quyết không cho cưới. Nhà Thanh thuộc dạng khá giả khi có bố là kỹ sư, gia đình có trang trại chăn nuôi rất lớn, nói chung điều kiện kinh tế tốt, còn nhà bạn trai nó chỉ có mấy sào ruộng nho nhỏ ở quê, nên họ chê nhà anh ta nghèo.
Đã vậy hai gia đình còn cách nhau 500km. Họ cũng trách anh ta là một kẻ ăn chơi lêu lổng, không biết có nghề nghiệp ổn định, không biết suy tính để Thanh rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm như thế nên họ thà để nó làm mẹ đơn thân còn hơn có một người con rể như vậy.
- Tôi sẽ không cho anh lấy con bé. Con gái tôi tôi chăm, cháu nhà tôi tôi lo. Tôi thà tự mình nuôi con nuôi cháu còn hơn để nó gả cho anh rồi chịu khổ.
Bố mẹ Thanh không ưa chàng rể này nên phản đối gay gắt. (Ảnh minh họa)
Lúc đó tôi thật sự không thể hiểu nổi tại sao bố mẹ nó lại cố chấp như vậy. Dù gì chuyện cũng đã rồi thì vui vẻ chấp nhận cho con cháu đỡ khổ chứ ngăn cấm như vậy làm gì, mang tiếng không chồng mà chửa hay con lớn lên không được gặp mặt bố cũng đâu có hay ho gì.
Hai đứa khóc lóc, năn nỉ lên xuống suốt 3 tháng trời bố mẹ Thanh mới miễn cưỡng cho cưới. Tuy nhiên họ không muốn tổ chức ở quê nhà phần vì sợ mang tiếng, mất mặt với hàng xóm, phần vì không muốn có con rể này. Vậy là một đám cưới nho nhỏ với tiệc ngọt được tổ chức ngay tại xóm trọ. Đó cũng là điểm nó lên xe hoa về nhà chồng.
Sau đám cưới, Thanh vẫn được bố mẹ chu cấp cho đi học tiếp để lấy tấm bằng đại học. Chồng nó đi làm tại một công trường xây dựng, còn mẹ chồng lên ở cùng để chăm cháu. Sau tốt nghiệp, khi con trai được 2 tuổi vợ chồng Thanh gửi con về quê cho bố mẹ chồng chăm.
Thanh chịu thương chịu khó, chăm chỉ đi làm kiếm tiền để gửi về quê cho con trai ăn học. Trong khi đó chồng nó lại "cả thèm chóng chán" chẳng làm nên trò trống gì. Đi làm công nhân tại công trường được vài tháng anh ta kêu mệt, đi học bằng lái xe chạy taxi. Chạy taxi được vài tháng anh ta lại nhờ vợ về nhà ngoại vay tiền mua xe riêng để tự chạy, nhưng rồi cũng chẳng được mấy bữa lại chán.
Dù cuộc sống vất vả nhưng Thanh không dám hé răng nửa lời, vì trước là do nó chọn. (Ảnh minh họa)
Cuộc sống hai vợ chồng khá khó khăn nhưng đó vốn là lựa chọn của Thanh nên dù vất vả thế nào nó cũng chẳng dám hé răng than thở với ai nửa lời. Cày cuốc ở thành phố vài năm, hai vợ chồng nó lại tới tỉnh lẻ (khác hai quê của hai đứa) thuê mặt bằng để mở một quán trà sữa nho nhỏ.
Chồng Thanh cũng ở nhà bán trà sữa cùng nó luôn chứ không kiếm việc khác để làm vì anh ta không chịu được mệt. Nhưng có lẽ nhàn rỗi quá sẽ sinh tật hư hỏng, chồng Thanh sa vào cá độ bóng đá, cờ bạc và nghe đâu nó phải đi trả nợ cho chồng mấy lần rồi. Anh ta còn từng bị vợ bắt quả tang tán tỉnh với mấy cô gái khác vài lần.
Đến giờ đã 7 năm trôi qua, tôi mới hiểu tại sao ngày xưa bố mẹ nó lại phản đối gay gắt như vậy. Có lẽ vì là người từng trải, họ có thể nhìn thấu được anh ta ngay từ đầu nên mới làm thế. Nghe đâu bố mẹ Thanh vẫn chưa chấp nhận người con rể này, nhiều lần đuổi anh ta ra khỏi nhà, vì anh ta còn có thái độ hỗn hào với bố mẹ vợ.
Vợ đi công tác về đêm nào cũng nói mơ, chồng tức khi lén lục túi vợ Hầu như đêm nào đi ngủ vợ tôi cũng nằm mơ, có khi cô ấy còn rên rỉ: "Thoái mái quá!". Tại sao vợ lại thốt ra câu kỳ lạ như vậy trong giấc mơ chứ? Tôi không thể hiểu nổi vợ tôi đang làm gì gần đây nữa. Cách đây một thời gian, vợ tôi đi công tác theo sự sắp xếp...