Cuộc vượt ngục chấn động Thế chiến II: Đào hầm dưới cát, dùng tất vận chuyển hơn 100 tấn đổ ra vườn
Vụ vượt ngục Stalag Luft III vào đêm 24/3/1944 đã trở thành một sự kiện lịch sử khiến cả thế giới phải chao đảo và thán phục.
Khoảng 22h30 tối ngày 24/3/1944, Johnny Bull chui từ mặt đất lên, hít từng đợt “không khí tự do” căng tràn phổi mặc cho bầu không khí đang vô cùng lạnh giá. Người tù nhân chiến tranh nhúc nhích từng chút một để có thể chui hoàn toàn ra khỏi đường hầm sâu hơn 30m dưới lòng đất. Sau khi đã đứng vững chãi trên mặt đất, Johnny quay khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi dính đầy bùn đất, cỏ dại nhìn về phía trại giam Stalag Luft III, nơi những người anh em không may mắn của mình bị bắt lại trong cuộc vượt ngục vừa rồi.
Những người lính hải đội RAF
Stalag Luft III là một trại tù binh nước Đức cách khoảng 100 dặm về phía đông nam Berlin. Trong trại giam khi đó đang tạm giam hàng ngàn phi công của phe Đồng minh bị bắt trong Thế chiến II.
Stalag Luft III được coi là nơi khó thể trốn thoát nhất vì nơi đây địa hình đất nền có pha cát vàng không phù hợp cho việc đào hầm. Bên cạnh đó, xung quanh trại giam được trang bị micro ghi nhận chấn động. Các khu giam giữ được xây cách mặt đất 60cm để những tên lính gác có thể bò kiểm tra, tìm kiếm xem có bất kỳ đường hầm nào hay không. Không chỉ vậy, bao bọc quanh khu nhà tù là hai hàng rào dây thép cao gần 2,5m, mỗi lớp cách nhau 1,5m. Bất cứ vật thể nào bước qua hàng rào sẽ bị súng máy trên tháp canh bắn.
Bỏ mặc những điều kiện về địa hình và con người đầy khắc nghiệt như vậy, Roger Bushell, thủ lĩnh hải đội RAF đã lên kế hoạch chi tiết cho cuộc vượt ngục cho hàng loạt tù nhân vào mùa xuân năm 1943. Roger bị bắn hạ trong cuộc di tản Dunrik năm 1940 và được chuyển đến Stalag Luft III vào tháng 10/1942 vì đã từng vượt ngục 2 lần trước đó.
Đầu năm 1943, Roger cùng những tù nhân khác âm thầm bắt đầu thực hiện kế hoạch vượt ngục của mình. Họ quyết định đào 3 đường hầm và đặt biệt danh cho chúng là Tom, Dick và Harry, tất cả đều có chiều dài khoảng 91m ra đến tận bên ngoài nhà tù. Theo quy tắc của Công ước Geneva, nếu đào hầm bị bắt sẽ chỉ phải ngồi biệt giam 10 ngày nên nhóm tù nhân quyết định sẽ thử mạo hiểm 1 lần.
Roger Bushell
Theo tính toán, Tom nằm cách lớp hàng rào dây thép gai về phía Tây khoảng 30m. Lối dẫn xuống đường hầm được đào qua lớp bê-tông nằm ngay bên ngoài cửa bếp. Dick bắt đầu từ một căn nhà gỗ nằm cách hàng rào xa hơn. Đường hầm Harry được làm phía dưới một bếp lò.
Tương tự với việc chia địa điểm đường hầm, tù nhân cũng được chia thành từng nhóm khác nhau với các nhiệm vụ cụ thể như đào hầm, vẽ bản đồ, kiểm tra cảnh báo… Thông thường việc chia nhóm sẽ dựa theo phi đoàn làm việc hoặc quốc gia đang phục vụ.
Tất cả những đường hầm đều được đào sâu xuống dưới lòng đất khoảng 9m để nằm ngoài phạm vi kiểm soát của hệ thống micro ghi chấn động. Làm việc trong điều kiện ngột ngạt nhưng các tù nhân không hề than vãn một lời. Hơn 100 tấn cát được họ nhét từng chút vào tất sau đó mang ra ngoài âm thầm mang ra vườn đổ khi những tù nhân khác đang xới đất. Đồng thời, trong quá trình đào hầm, tất cả tù nhân đều cởi bỏ quần áo và giày để cát vàng không dính lên người, tránh sự nghi ngờ của lính canh Đức.
Video đang HOT
Một nhóm tù nhân khác có nhiệm vụ chọn lọc rác và lấy cắp tài liệu cho ngày tẩu thoát. Họ đã tước 4.000 tấm ván giường bằng gỗ để làm thang và chống sập hầm, hơn 1.700 chiếc chăn mỏng được vây quanh tường hầm để ngăn chặn âm thanh. Toàn bộ tù nhân đã sử dụng 1.400 hộp sữa do Hội Chữ thập đỏ cung cấp để tái chế thành dụng cụ đào bới và đèn. Một tù nhân đã mạo hiểm lấy trộm 1 sợi dây trong phòng quản giáo để thiết kế hệ thống bóng đèn chạy dọc đường hầm. Không những vậy, nhóm tù nhân chuyên về cơ khí đã thiết kế hệ thống máy bơm không khí và xe đẩy ngầm.
Bản phác thảo lại thiết kế đường hầm
Trong quá trình tiến hành đào hầm, tên quản ngục bất ngờ cho tổ chức cuộc kiểm tra bất ngờ và phát hiện Tom. Ngay lập tức, hắn ra lệnh cho quân lính đưa thuốc nổ vào để phá hủy Tom. Ngay sau khi Tom bị phá hủy, Roger cho dừng lại công việc ở 2 đường hầm còn lại cho đến tận tháng 1/1944.
Đêm 24/3/1944, tất cả tù nhân tập trung bò vào đường hầm Harry theo sự chỉ dẫn của Johnny Bull, vượt qua khu tháp canh đến khu rừng phía bên ngoài. Tuy nhiên, một điều không may mắn đã xảy ra, một phần đường hầm bị sụp và chỉ có hơn 70 người trốn thoát thành công. Ngay lúc này, còi báo động réo từng hồi liên tục. Lính canh Đức đã nhanh chóng truy tìm tất cả số tù nhân vượt ngục trong một thời gian dài nhưng chỉ bắt lại được 50 người. Chỉ có khoảng dưới 10 người chạy trốn đến nơi tập kết an toàn, số còn lại qua đời bởi cái rét hoặc thiếu thốn lương thực.
Một số hình ảnh bên trong của đường hầm
Adolf Hitler vô cùng giận dữ nên đã ra lệnh xử tử 50 tù nhân vượt ngục bị bắt lại như một lời cảnh báo cho các tù nhân khác đang tự do ngoài kia. Tuy nhiên đến năm 1947, một tòa án quân sự đã cáo buộc 18 binh sĩ Đức Quốc xã phạm tội ác chiến tranh vì đã bắn chết các tù nhân đang bị bắt giữ. 13 trong số họ đã phải nhận bản án tử hình.
Mặc dù số người sống sót của cuộc vượt ngục Stalag Luft III không nhiều nhưng sự kiên trì và trí thông minh, không chịu khuất phục của những người chiến sĩ thời chiến đã gây chấn động khắp thế giới. Đến sau này, cuộc vượt ngục đã trở thành nguồn cảm hứng để đạo diễn John Sturges chuyển thể thành bộ phim The Great Escape.
Bí mật về người thợ làm ra cỗ máy ngưng đọng thời gian chấn động thế giới
Câu chuyện xuyên không làm chủ thời gian vẫn luôn là một bí ẩn lớn đối với nhân loại.
Một trường hợp du hành thời gian hết sức kỳ lạ đã được báo cáo vào năm 1977. Người thợ có tên Sid Hurwich phát minh ra cỗ máy thay đổi thời gian này đã thật sự tìm được một cách để biến đổi các sự kiện trong lịch sử?
Mọi thông tin về người đàn ông này được giữ kín.
Người ta chỉ biết Sid Hurwich sinh năm 1918, là một thợ sửa chữa người Do Thái ở Toronto, Canada.
Khi còn là một đứa trẻ, Sid Hurwich đã rất hứng thú với việc thu thập các mảnh sắt vụn và lắp ráp chúng thành các cỗ máy có thể chạy tốt.
Năm 1934, ông Sid Hurwich nhận được danh hiệu thợ sửa chữa tư nhân đầu tiên trên toàn Canada. Ông đã lên cơn đau tim khi còn khá trẻ, khoảng 36 tuổi. Sau đó ông đã nghỉ hưu.
Khi về hưu, Sid Hurwich vẫn sống với niềm đam mê máy móc của mình, ông ước ao một ngày có thể sáng tạo ra một thiết bị có khả năng đông lạnh, hay đúng hơn là thay đổi dòng chảy của thời gian.
Người thợ máy bí ẩn Sid Hurwich
Năm 1969, một làn sóng cướp ngân hàng đã quét qua Toronto và chính quyền địa phương đang gặp khó khăn trong việc tóm những tên cướp. Ông Sid Hurwich đã liên lạc với cảnh sát và đề nghị giúp đỡ.
Bolton - một trong những viên cảnh sát chứng kiến cho hay: "Tất cả những gì tôi nhớ, là thiết bị đó nằm dưới mặt bàn, cho dù nó là thứ gì đi chăng nữa, và có một tấm ga trải giường trên mặt bàn. Ông ấy đã làm tê liệt khẩu súng lục của tôi. Không thể bóp cò, không thể nhấc nó ra khỏi mặt bàn và ngay cả khi đặt trên bàn tôi cũng không thể bóp cò súng".
Người ta chỉ nhớ mang máng rằng, chiếc máy thần kỳ trên tay ông đã phát sáng sau một nút bấm.
Điều gì đã xảy đến với Sid Hurwich và cỗ máy thay đổi thời gian của ông?
Tuy rằng trong nhiều năm qua có nhiều người đã viết và đưa ra các phỏng đoán về thiết bị biến đổi thời gian của ông Sid Hurwich.
Ảnh minh họa.
Trong một bài báo đăng tải năm 1977, tờ Foreign Report của Anh mô tả về cỗ máy của ông Hurwich như thiết bị phóng ra các tia điện thay đổi cấu trúc tự nhiên của trường điện tử và trọng tâm của các loại thiết bị, vũ khí. "Nhờ nguyên lý của Hurwich, các chùm tia tập hợp lại thành một màng chắn bảo vệ toàn bộ khu vực khỏi bom và tên lửa".
Điều gì đã xảy đến với ông Sid Hurwich vẫn còn là một bí ẩn. Hiện ông đã qua đời, nhưng điều đáng chú ý là các nhà nghiên cứu đã không thể tìm thấy cáo phó hay bất kỳ thông tin nào về ông. Như thể ông đã biến mất không chút dấu tích.
Và chiếc máy ngưng đọng thời gian kia, nó là một câu chuyện được thêu dệt từ sự mơ hồ hay quả thực là một câu chuyện dài kỳ mà chúng ta chưa được đọc hết?
Các chuyên gia cho biết, bất kỳ cỗ máy thời gian nào cũng phải có khả năng bóp méo không gian, thời gian. Đây là thứ kết nối không gian vật lý với một thứ trừu tượng là thời gian của chúng ta. Trong các nghiên cứu trước kia, đã có nhiều bằng chứng cho thấy vật thể tạo ra lực hấp dẫn cực lớn - như hố đen - có thể khiến thời gian chậm lại.
Chỉ cần có một lực đủ lớn để bẻ cong không gian và thời gian, con người ta có thể đi ngược về quá khứ.
Nhà khoa học Stephen Hawking vẫn luôn tin rằng ở trong vụ trụ có một thế giới song song với chúng ta được khóa bởi một cánh cửa lượng tử đặc biệt. Vật chất rơi vào lỗ đen sẽ không biến mất mà có thể thoát ra và di chuyển sang một vũ trụ khác. Các nhà khoa học vẫn đang miệt mài tìm kiếm lỗ sâu - cách di chuyển nhanh hơn tốc độ ánh sáng, thậm chí có thể du hành vượt thời gian, nếu nó thực sự tồn tại.
Hawking tuyên bố, mọi thứ rơi vào trong lỗ đen sẽ xuất hiện trở lại trong vũ trụ của chúng ta, hoặc trong một vũ trụ song song, thông qua bức xạ Hawking (proton thoát khỏi lỗ đen do dao động lượng tử).
Về lý thuyết là có thể, nhưng chúng ta vẫn chưa thể thực sự chế tạo ra cỗ máy thời gian vì không có đủ nguyên liệu.
Thứ chúng ta cần tạm được gọi là "vật chất lạ" - thứ có thể bẻ cong không-thời gian ở mức độ không tưởng, nhưng chúng ta chưa tìm ra nó.
Thế nhưng thật khó để nói về vấn đề xuyên không.
Có một số nghịch lý, mà trong đó nổi tiếng nhất là "nghịch lý ông nội" cho thấy không thể du hành về quá khứ. Nếu một người quay về quá khứ giết chết ông nội mình, người đó sẽ không được sinh ra, và sẽ chẳng có ai quay về quá khứ để giết người ông!
Phát hiện chấn động lịch sử vê hài cốt loài thủy quái cổ dài dưới đáy đại dương Bộ hài cốt sinh vật lạ 242 triệu năm có chiếc cổ dài gấp 3 lần thân người Các nhà cổ sinh vật học từ Đại học Zurich (Thụy Sĩ) đã phục dựng một thủy quái từ kỷ Tam Điệp bằng phương pháp ghép các mảnh hài cốt hóa thạch đã bị nghiền nát. Kết quả cho ra một sinh vật mà chính...