Cuộc tình trái ngang qua điện thoại
Từ ngày tôi lấy vợ, cô ấy quyết định bỏ chồng. Cô nói, sẽ chờ đợi tôi cho đến hết cuộc đời.
Tôi là sĩ quan quân đội, năm nay 30 tuổi. Trong một lần công tác cách đây 3 năm, tôi đã gặp A trên cùng một chuyến xe. Cô rất hiền, dễ thương nhưng đã có gia đình và có một đứa con. Tôi rất thất vọng và ước giá như cô ấy chưa có gia đình thì tôi sẽ có cơ hội tiến xa hơn.
Chúng tôi vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè. Tôi giống như người anh trai, chia sẻ tâm sự với cô. Dù lấy chồng nhưng cô không có tình yêu và hạnh phúc. Cuộc hôn nhân do gia đình sắp đặt khiến cô chỉ sống vì trách nhiệm trong buồn chán. Nhiều lúc tôi cũng thấy thương cho cô khi nghe cô khóc qua điện thoại. Từ ngày gặp tôi, cô vui như có người tri kỷ. Thời gian chúng tôi quen nhau được một năm mà chủ yếu là qua những câu chuyện trên điện thoại chứ không gặp nhau lần nào.
Mọi việc cứ thế trôi, đến lúc tôi cảm thấy gắn bó và yêu cô ấy lúc nào không hay. Một ngày không được nói chuyện và nhắn tin cho cô, tôi thấy nhớ vô cùng. Cô cũng nói nhớ tôi và trông ngóng điện thoại. Dù biết cô không đồng ý nhưng tôi vẫn thổ lộ tình cảm của mình. Cô ấy nói “ em đã có chồng, anh chỉ là người anh trai trong lòng em“. Tôi đáp lại, “anh không cần em gái, anh chỉ cần có em, em sẽ chấp nhận tình yêu của anh chứ? Anh đã yêu em quá mất rồi. Nếu em không đồng ý, anh sẽ không bao giờ nói chuyện với em nữa”.
Cuối cùng thì cô cũng chấp nhận tình yêu của tôi, nhưng chỉ qua điện thoại vì chúng tôi cách xa nhau. Mọi chuyện trở nên thật hạnh phúc khi có người để tâm sự, để yêu đương. Chúng tôi yêu nhau qua điện thoại, mọi sự nhớ nhung được gửi gắm qua điện thoại. Tôi cứ năn nỉ cô cho tôi một đứa con nhưng cô không đồng ý. Nhiều lúc tôi không biết tình yêu mình đang có là như thế nào, chỉ qua điện thoại như thế này thì không biết đến tương lai, tôi đã có ý định từ bỏ. Nhưng không được quá 3 ngày, tôi và cô ấy quyết định gặp nhau một lần.
Nếu gia đình và vợ con tôi biết sự thật, chắc sẽ không tha thứ cho tôi (Ảnh minh họa)
Dù cách xa hàng trăm cây số, tôi vẫn tranh thủ thứ 7, chủ nhật lên với cô. Chồng cô đi làm vắng nhà nên tôi và cô đã ở bên nhau rất hạnh phúc. Tôi nói với cô rằng, hãy cho tôi một đứa con, rồi khi nào con được 2 tuổi, hãy cùng đưa con đi một nơi rất xa, không cần gì hết, chỉ cần được ở bên nhau. Cô ấy đồng ý, sau đó chúng tôi gặp nhau rất nhiều lần. Tôi về quê nghỉ phép, còn cô về quê chơi. Chúng tôi yêu nhau một cách mù quáng, nhiều lần quan hệ bất chính với nhau khiến cô ấy mang bầu. Tôi chăm lo cho mẹ con cô như một người vợ chính thức. Tôi ao ước có một gia đình trọn vẹn như thế.
Video đang HOT
Con gái tôi ra đời, cô cũng tạo cơ hội cho tôi gặp con gái. Khi con gái tôi được 2 tháng, gia đình bắt tôi phải cưới vợ nhưng tôi chẳng có tâm trí nào. Sau nhiều lần bị bố mẹ mắng chửi, bắt ép, tôi đành đồng ý cưới một người giáo viên. Từ ngày tôi lấy vợ, A rất đau khổ, suốt ngày khóc lóc, oán trách tôi. Tôi biết, cô ấy yêu tôi đến chừng nào, cô nói chỉ cần có 2 bố con tôi ở bên cạnh thì cô không cần gì hết. Tôi rất đau lòng và quyết tâm rời xa hai mẹ con cô để về với gia đình.
Từ ngày tôi lấy vợ, cô ấy quyết định bỏ chồng. Cô nói, sẽ chờ đợi tôi cho đến hết cuộc đời. Bây giờ, cô ấy trở nên trầm cảm, không nói chuyện với ai và lúc nào cũng nghĩ đến tôi. Tôi biết, tôi có lỗi rất lớn trong chuyện này. Mặc dù tôi vẫn yêu hai mẹ con cô ấy vô cùng nhưng tôi bỏ mặc họ. Tôi là một người cha vô lương tâm, vô trách nhiệm. Tôi không dám gặp cô ấy và đứa con máu mủ vì không muốn nó biết được sự thật, nó sẽ khinh bỉ và oán trách tôi.
Tôi nói với cô ấy rằng, hãy quên tôi đi nhưng cô ấy không chịu. Cô bảo, dù anh lấy vợ, em vẫn mãi yêu anh, trong lòng em chỉ có anh và con gái thôi. Tôi muốn chấm dứt liên lạc để cô có thời gian quên tôi đi nhưng cô không đồng ý. Cô muốn tôi phải bù đắp bằng cách mỗi năm cho cô ấy gặp mặt dù chỉ một lần, không cần phải làm gì hết, cô cũng sẽ không đòi hỏi bất cứ thứ gì. Nếu tôi thay đổi số điện thoại, cô ấy sẽ tìm đến nhà.
Tôi bây giờ không biết phải làm thế nào? Nếu gia đình và vợ con tôi biết sự thật, chắc sẽ không tha thứ cho tôi, nhưng tôi vẫn còn yêu hai mẹ con cô. Giá như tôi lúc nào cũng được ôm hai mẹ con cô ấy vào lòng thì hạnh phúc biết bao. Tôi giờ đang rối như tơ vò.
Theo 24h
Có ai như chồng tôi?
Người đàn ông ấy nài nỉ: "Anh van em đấy. Ly dị đi. Hà cớ gì lại phải cột chặt cuộc đời với hắn? Chúng ta sẽ làm lại từ đầu". Tôi im lặng.
Mẹ tôi cũng nói: "Má hết chịu nổi rồi Như à. Làm sao mà trên đời này lại có thứ đàn ông như vậy... Con coi ở được thì ở, không ở được thì bỏ chớ nắm níu làm gì?".
Tôi quay đi để khỏi nhìn thấy ánh mắt khắc khoải của mẹ. Mười lăm năm làm vợ, những ngày hạnh phúc đếm trên đầu ngón tay. Và 8 năm nay, hai vợ chồng gần như đã ly thân. "Con chỉ tội nghiệp hai đứa nhỏ thôi má à. Má ráng cho con thêm một thời gian nữa coi ảnh có chuyển biến gì không...".
Mẹ tôi lắc đầu: "Mày nói vậy thì má nghe vậy chớ má không có tin thằng đó. Thứ đàn ông gì mà suốt ngày lông bông ăn bám vợ... Hỏi có đáng làm cha của tụi thằng Tuấn, con Thư không? Có đáng làm chồng không?". Tôi đứng dậy: "Má thương con thì đừng nhắc anh ấy nữa. Con đã quá mệt mỏi rồi".
Chúng tôi học chung với nhau tại khoa tiếng Anh của Đại học Cần Thơ. Ra trường, cả hai đều được phân công đi dạy ở một trường cấp 3. Quen nhau cũng phải 3-4 năm rồi mới cưới. Rồi hai đứa nhỏ ra đời. Đồng lương giáo viên không đủ sống, tôi nghỉ dạy, xin vào làm cho một công ty nước ngoài có văn phòng tại Cần Thơ. Cuộc sống đã bớt phần chật vật. Rồi công ty giải thể bộ phận ở Cần Thơ. Cả nhà đùm túm nhau lên Sài Gòn. Tôi lại tiếp tục làm việc cho công ty mẹ ở Sài Gòn.
Công ty trả lương khá nên cuộc sống gia đình đã thoải mái hơn nhiều. Tôi xin cho chồng đi dạy tiếng Anh tại một trung tâm ngoại ngữ. Được hơn 5 tháng, anh đùng đùng bỏ dạy với lý do: "Cái bọn đó ỷ có tiền rồi muốn chửi ai thì chửi... Không thể chấp nhận". Biết tính chồng nên tôi động viên: "Anh không thích thì thôi. Để em tìm xin cho anh chỗ khác".
Nhưng chỗ nào anh cũng làm được năm ba bữa, nửa tháng thì lại bỏ ngang. Đến nỗi, tôi phát bực: "Sao chuyện gì anh cũng không chịu làm hết vậy? Không làm thì lấy gì mà sống?". Anh phang ngang: "Nếu em thấy không muốn nuôi anh thì thôi, anh tự lo".
Nói vậy rồi anh đùng đùng xếp áo quần về Cần Thơ. Cha mẹ anh có căn nhà ở đại lộ Hòa Bình đang cho thuê. Mỗi tháng, họ chia phần anh mấy triệu. Anh thuê một căn phòng trọ ở riêng. Sáng sáng, anh đi tập thể dục, uống cà phê, chơi cờ tướng rồi về nhà nằm xem tivi hoặc chơi vi tính. Chồng một nơi, vợ một nẻo được gần 2 năm thì mẹ tôi bảo: "Tụi bây làm vậy coi sao được? Chồng đâu thì vợ đó chớ sao lại mỗi đứa một nơi vậy?". Tôi nhăn nhó: "Nhưng tại ảnh dọn về dưới này chớ có phải tại con đâu?". "Chuyện vợ chồng tụi bây ra sao, má không biết, nhưng nó ở dưới này thì bây cũng phải về dưới này. Bây về đây ở chung với má rồi kêu nó về".
Biết đâu, tôi thoát được bể khổ này lại rơi vào một cõi tai ương khác... (Ảnh minh họa)
Tôi lại đùm túm dắt con về. Anh cũng rời nhà trọ, dọn về nhà mẹ vợ. Từ đó đến nay, trừ việc thay đổi chỗ ở và có thêm nhiệm vụ đưa đón con đi học, mọi thứ với anh vẫn như cũ. Anh chẳng làm gì. Tháng tháng cứ nhận phần tiền từ việc cho thuê nhà của cha mẹ để tiêu xài.
"Em chưa bao giờ thấy một người nào như anh"- có lần bực quá, tôi bảo anh. "Ý em là sao?"- anh nhướng nhướng cặp mắt sau tròng kính cận. "Anh học hành giỏi giang, năng lực có thừa, lại khỏe mạnh bình thường, sao chẳng chịu làm gì hết vậy? Anh thấy có ai suốt ngày chơi rông như anh không?". "Đừng so sánh tôi với bất kỳ ai"- giọng anh đanh lại.
Thế là từ đó, hai vợ chồng gần như chẳng bao giờ nói chuyện với nhau dù vẫn ở chung nhà, ăn chung mâm. Tôi đã quen với chuyện ấy nhưng mẹ và anh em tôi lại không chịu nổi khi nhìn cái cảnh một gã đàn ông lưng dài, vai rộng lại suốt ngày rong chơi, dồn hết gánh nặng gia đình lên vai vợ. Thậm chí, anh ăn cơm chung với nhà vợ nhưng chưa bao giờ đưa cho mẹ vợ, chị vợ một đồng nào để đi chợ. Có lần chị tôi nói: "Cái thằng đó là người cõi trên". "Thôi, chị đừng nhắc thằng cha ấy với em nữa".
Không ngờ, những lời này lọt vào tai bé Thư. Một bữa, khi hai cha con chở nhau từ trường về, nó hỏi: "Ba là người cõi trên hả ba?". Anh trừng mắt nhìn con: "Ai nói với con như vậy?". "Con nghe mẹ và dì nói chuyện với nhau...". Không nói không rằng, tối đó, anh đùng đùng cạo trọc mái tóc của mình.
Tôi không còn hiểu chuyện gì xảy ra nữa! Anh rể tôi quả quyết chồng tôi bị bệnh tâm thần: "Em đưa nó lên Chợ Quán khám đi. Nếu có bệnh thì phải điều trị...". Khi nghe tôi nói điều này, anh bảo tôi là "một con ác quỷ".
Không còn cách nào khác, tôi phải chạy đi tìm ông anh chồng hiện là giáo viên tiểu học. Khi nghe chuyện, ông anh lắc đầu: "Bệnh gì đâu? Nó là con út, nhà mình khá giả nên từ nhỏ tới lớn nó được cưng chiều, chẳng phải làm gì, ai cũng phải dạ, vâng. Riết rồi nó tưởng nó là vua nên ngồi một chỗ để người khác cung phụng". "Bây giờ em phải làm sao?". "Nó hết thuốc chữa rồi em à. Thú thật, anh biết chuyện của tụi bây lâu rồi, cũng nhiều lần kêu nó về để khuyên lơn. Nhưng nó có nghe đâu? Nếu hết chịu đựng nỏi thì tụi bây ly dị đi".
Ly dị, nói thì dễ, nhưng làm thật khó. Đôi khi tôi nghĩ, có lẽ, trên đời này, không có ai khốn khổ như mình. Thế nhưng, cũng có lúc lại thấy chuyện của mình cũng chẳng là gì so với bể khổ mà con người đang phải gánh chịu.
Và một khi sự chịu đựng trở thành thói quen thì mọi thứ trở nên bình thường. Tôi đã quen làm mẹ một mình, bươn chải một mình. Và có lẽ sẽ quen như thế nếu không có một người đàn ông khác xuất hiện. Thế nhưng, khi người ấy đặt vấn đề hôn nhân, tôi lại thấy sợ.
Biết đâu, tôi thoát được bể khổ này lại rơi vào một cõi tai ương khác...
Tôi từng bị thầy giáo cưỡng hiếp Trong một lần rủ tôi "đến nhà lớp trưởng có việc", thầy giáo đã tìm mọi cách để khống chế và cưỡng hiếp tôi. Khi đọc những dòng tâm sự của bạn gái trong bài viết "Thầy đã cướp mất đời con gái của tôi", tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy hoàn cảnh của cô gái ấy rất giống với hoàn cảnh...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Người yêu có rất nhiều ước mơ, hoài bão tương lai, nhưng lại không có tôi trong đó

Mẹ chồng muốn "đền bù" cho tôi tiền tỷ để chia tay chồng

Con trai gửi tôi 400 triệu nhờ giữ giúp, sau khi cưới, con dâu đòi tôi 900 triệu, lý do con đưa ra làm tôi hoảng loạn

Gia đình tan vỡ, tôi ở cùng mẹ 20 năm, nhưng đến lúc lấy chồng lại bị bố bắt dựng rạp bên nội mới cho cưới

Vợ ở nhà nội trợ lâu ngày khiến tôi không còn muốn làm "chuyện ấy"

Người phụ nữ lạ mặt vác bụng bầu đến bắt đền, mẹ chồng nói một câu cô ta đi ngay còn tôi vội vàng viết đơn ly hôn

Thức trắng đêm xem phim 'Sex Education', tôi ân hận vì câu nói với con: 'Chuyện này không dành cho con nít'

Bữa cơm ra mắt rất vui vẻ nhưng bạn trai bất ngờ đòi chia tay tôi chỉ vì... 5 miếng thịt gà

Mới quen chưa bao lâu, bạn trai đã rủ đi chơi xa

Bố chồng nhờ con dâu rút 100 triệu tiền tiết kiệm về sửa nhà, con bật khóc và nói lời xin lỗi làm tôi choáng váng đầu óc

Mẹ chồng suốt ngày chì chiết con dâu hoang phí, tôi đưa ra một bằng chứng khiến bà chết lặng!

Soi camera thấy bố chồng U80 xồng xộc vào phòng con dâu đang mang bầu, chồng tức tốc lao về nhà
Có thể bạn quan tâm

Vững chãi biểu tượng Thiên niên kỷ trên bầu trời London
Thế giới
06:18:16 07/03/2025
Mê mẩn với những mâm cơm nhà hấp dẫn của mẹ đảm Hà thành
Ẩm thực
06:08:38 07/03/2025
Bạch Lộc diễn xuất đỉnh cao, netizen khen ngợi: Đôi mắt như sao trời
Phim châu á
06:00:20 07/03/2025
Đã tới lúc Victor Vũ đưa thời hoàng kim trở lại!
Hậu trường phim
05:59:49 07/03/2025
Những triệu chứng chính của bệnh tiểu đường có thể xuất hiện khi đi bộ
Sức khỏe
04:59:23 07/03/2025
Bắt giữ 4 "trẻ trâu" mang hung khí đi giao chiến lúc rạng sáng
Pháp luật
23:51:24 06/03/2025
Trấn Thành chia sẻ lời nhắn cuối cùng gửi cho Quý Bình, chỉ 1 câu mà ai cũng chết lặng
Sao việt
23:21:54 06/03/2025
Phim Việt mới chiếu đã lập kỷ lục chưa từng có, nam chính là cái tên ai nghe cũng sởn da gà
Phim việt
23:18:14 06/03/2025
Gây sốt với 'Bắc Bling', Hoà Minzy sẽ soán ngôi Hoàng Thuỳ Linh?
Nhạc việt
23:00:40 06/03/2025
Đình Văn ngồi ghế nóng 'Đánh thức đam mê'
Tv show
22:30:15 06/03/2025