Cuộc “tháo chạy” ớn lạnh của con dâu khỏi mẹ chồng tương lai
Có những bà mẹ chồng hụt kinh khủng tới mức, chuyện xảy ra có khi cũng đã lâu mà các cô con dâu hụt của họ mỗi khi nhớ tới vẫn không khỏi rùng mình ớn lạnh.
“Con dâu bác, 1 phải là con nhà giàu có, bề thế, 2 là phải đảm đang, tháo vát gấp 10 lần cháu, làm được chu toàn hết mọi việc trong nhà, phục vụ từ bà nội tới em chồng. Cháu đều không thuộc 2 tiêu chuẩn đó, chưa nói tới chuyện cháu cười hở lợi, mà người nào như thế thì số khổ, bác không muốn con bác khổ lây đâu” – chị Hường thuật lại lời nói của mẹ chồng tương lai khi ấy.
Sau 4 năm kể từ buổi ra mắt nhà bạn trai cũ, đôi khi nhớ lại, chị Hường (30 tuổi, Hoàng Mai, Hà Nội) vẫn thấy choáng váng và giật mình thon thót. “May mà ngày xưa mình không cố sống cố chết về làm dâu nhà ấy, chứ nếu không thì giờ này làm gì có thời gian mà ở đây, chắc đang tất bật công việc của 1 ô sin rồi ấy chứ!” – chị Hường cười trêu đùa.
“Con dâu bác, 1 phải là con nhà giàu có, bề thế, 2 là phải đảm đang, tháo vát gấp 10 lần cháu”
Chị kể, hôm ra mắt đó, chị rất lo sợ khi bước chân vào trong nhà người yêu thì đã thấy 1 bữa ăn thật thịnh soạn đã được bày biện sẵn. Gia đình anh từ bà nội, bố mẹ cho đến cô, dì, chú, bác, tất cả đều có mặt đầy đủ và đã ngồi sẵn vào vị trí thứ bậc, chả là người yêu của Hường là cháu đích tôn của cả họ mà. Hường được xếp chỗ ngồi giữa mẹ và anh.
“Trong bữa ăn, mình có gắp thức ăn cho bác gái ngồi cạnh nhưng thể hiện thái độ như là không quen biết mình. Bác gắp thức ăn mời tất cả mọi người , riêng mình thì không. Bác cũng không trò chuyện hoặc nhắc mình: &’Cháu ăn đi đừng làm khách!’, hay gắp đồ ăn cho mình gì cả” – chị Hường nhớ lại cảm giác tủi thân và lạc lõng lúc ấy.
Video đang HOT
Tàn tiệc, chị Hường lui hui rửa bát một mình còn các chị, các cô họ của người yêu Hường không hề dọn giúp mà đứng nói chuyện ríu rút ở bên cạnh. Thi thoảng họ chỉ tay năm ngón sau Hường làm việc noi việc kia. Không những vậy, họ còn “rào” trước rằng “Nhà gần đây thì phải thường xuyên qua giúp đỡ mẹ chồng. Tập làm dần đi sau này lấy về thì nấu nướng thành thạo, dọn rửa thành thục, cứ thế mà làm thôi”. “Trước khi về, bà nội anh còn dặn mình rằng là sau về làm dâu nhà này rồi thì phải theo thói nhà này!” – chị Hường kể lại.
Chị Hường bảo, trước đó, bản thân người yêu chị cũng thường nói với chị, sau này lấy nhau chị phải yêu quý mẹ anh, không được cãi lời bố mẹ chồng, phải thương yêu các cô của anh vì các cô vất vả hơn. Lúc ấy, nghe những lời đó chị thấy cũng bình thường, nhưng khi trực tiếp về nhà anh thì chị mới tá hỏa, không khỏi rùng mình ớn lạnh trước thái độ của mẹ chồng tương lai cũng như những người trong họ nhà người yêu.
“Nếu chuyện chỉ dừng ở đó thì có lẽ mình cũng chưa đến mức ‘xách dép’ chạy mất. Mình tới nhà người yêu là buổi trưa, thì tối đó, khi về tới nhà mình nhận được điện thoại của mẹ anh. Mẹ anh không rào trước đón sau gì cả, thẳng thừng nói luôn mình không hợp làm con dâu nhà anh, nhưng trước mặt đông người mẹ anh không muốn nói thẳng” – chị Hường nhớ lại.
“Con dâu bác, 1 phải là con nhà giàu có, bề thế, 2 là phải đảm đang, tháo vát gấp 10 lần cháu, làm được chu toàn hết mọi việc trong nhà, phục vụ từ bà nội tới em chồng. Cháu đều không thuộc 2 tiêu chuẩn đó, chưa nói tới chuyện cháu cười hở lợi, mà người nào như thế thì số khổ, bác không muốn con bác khổ lây đâu” – chị Hường thuật lại lời nói của mẹ chồng tương lai khi ấy.
Thấy cuộc hôn nhân trước mắt nếu có cố gắng để đạt được thì cũng sẽ đầy rủi ro, chị Hường mặc dù vẫn còn tình cảm nhưng vẫn quyết định tháo chạy. Hiện tại, chị đã yên bề gia thất bên 1 người chồng tốt và đặc biệt, mẹ chồng, gia đình chồng rất yêu thương chị, chứ không hề khiến chị rùng mình ớn lạnh mỗi khi nghĩ tới như bà mẹ chồng hụt kia.
Theo Phunutoday
Không cam lòng ký vào lá đơn ly hôn đầy nước mắt của vợ!
Trong đơn ly hôn, vợ tôi có viết cô ấy mệt mỏi, stress không thể chịu nổi áp lực từ gia đình chồng... Tôi đã lặng đi. Tôi không ký vội mà xin cô ấy một tuần suy nghĩ.
Tôi năm nay 34 tuổi, tôi và vợ cưới nhau được 6 năm nay. Cuộc sống vợ chồng trước khi có con rất hạnh phúc, ít cãi vã. Vợ tôi thuộc tuýp người tâm lý, thương yêu chồng và hiếu lễ với gia đình chồng hết mực. Mọi chuyện chẳng được bao lâu khi con trai của chúng tôi chào đời. Con trai tôi bị bại não nên tới thời điểm này đã 5 tuổi vẫn chưa đi đứng được.
Từ ngày biết con bị bệnh, vợ tôi trở nên khó tính, hay cáu bẳn. Nói gì không vừa ý là cô ấy cáu gắt với chồng và hay ôm con khóc một mình. Tôi cũng nóng, đôi khi không kiềm chế được cũng có đôi co với vợ. Dù biết mình sai, nhưng đôi khi tôi không làm chủ được hành động của mình. Tôi nhớ có lần vợ còn khóc "Anh chẳng hiểu cho nỗi lòng người mẹ như tôi sao?".
Hạnh phúc bỗng dưng chông chênh khi mẹ tôi lên sống cùng hai vợ chồng. Không có gì giấu giếm mọi người, mẹ tôi là bà mẹ chồng khó tính, nghiêm khắc và hay xét nét con dâu. Mới đầu, khi mẹ chồng góp ý vợ tôi còn vâng dạ, nghe lời. Nhưng càng về sau, mẹ tôi càng trở nên khó chịu . Phần vì bà trông cháu mệt, phần vì bà buồn.
Tôi nhiều lần chứng kiến cảnh mẹ chồng - nàng dâu đôi co mà stress vô cùng
Tôi nhiều lần chứng kiến cảnh mẹ chồng - nàng dâu đôi co mà stress vô cùng. Đôi khi tôi thấy vợ mình thật ngốc, việc gì phải cãi nhau với bà. Các bà già rồi, có cái lý của riêng mình, dù các bà có sai, con dâu cãi lại cũng chẳng ra gì cả.
Ức chế nhất có hôm tôi vừa về đến ngõ, thấy ngoài có hàng chục người đứng nghe. Bên trong mẹ tôi, vợ tôi cãi nhau inh ỏi. Họ nói nhau xấu đủ điều, rồi khi tôi bước vào hiên nhà, bà nói thẳng luôn vào mặt vợ tôi "Cái đồ con dâu hư hỏng, cô xem cô sống sao mà giờ con cô mới thế hả...". Vợ tôi gào lên, la khóc, còn mẹ tôi thì cứ nói.
Khi thấy tôi, mẹ bỏ lên phòng còn tôi và vợ, tôi cho cô ấy 2 cái tát như trời giáng "Em có làm sao không mà cãi nhau với mẹ, em xem đẹp mặt chưa, ra xem người ta đang đứng đầy cổng kia kìa". Cô ấy ôm đầu, bứt tóc vật vã. Tôi hiểu nỗi đau của vợ mình, tôi hiểu sự quá đáng của mẹ tôi. Nhưng tôi biết làm sao được.
Tôi hiểu nỗi đau của vợ mình, tôi hiểu sự quá đáng của mẹ tôi
Có lẽ, bất kỳ người con nào, người chồng nào trong hoàn cảnh như tôi cũng chẳng biết mình nên làm gì lúc này. Tôi thật sự đã rất cố gắng, đã muốn làm tốt hơn vai trò của mình. Nhưng số mệnh của tôi, gia đình tôi là vậy. Tôi không biết mình có thể cố gắng được bao lâu nữa. Tôi ước giá như đứa con tôi sinh ra sẽ phát triển toàn diện thì sẽ không có cảnh gia đình hỗn loạn như thế.
Tối hôm đó, tôi đã ôm vợ vào lòng thủ thỉ đủ điều, tôi nói với cô ấy, tôi hiểu nỗi đau làm mẹ, nỗi khổ tâm của cô ấy. Tôi cũng khuyên cô ấy nên cố gắng sống hòa thuận với mẹ chồng nhưng cô ấy khóc nấc lên "Mẹ anh quá đáng lắm. Mẹ anh đúng là người nhẫn tâm". Hôm sau, cô ấy đã xin cơ quan nghỉ về quê có việc vài ngày, sau đó đưa tôi lá đơn xin ly hôn.
Trong đơn ly hôn, vợ tôi có viết cô ấy mệt mỏi, stress không thể chịu nổi áp lực từ gia đình chồng,... Tôi đã lặng đi. Tôi không ký vội mà xin cô ấy một tuần suy nghĩ. Hiện tại, tôi cũng không biết mình nên làm thế nào nữa, thực sự tôi rất yêu thương vợ mình, tôi chỉ mong sao chúng tôi luôn hòa thuận hạnh phúc, mẹ tôi cũng đã về quê vì sự việc hôm đó.
Bà cũng có gọi ra cho tôi để nói lời xin lỗi. Một phần mẹ tôi cũng áp lực, bị người ta soi mói, dị nghị, mặt khác quan điểm sống của bà và vợ tôi quá khác xa nhau. Bà cũng đã khuyên tôi nên cứu vãn cuộc hôn nhân này. Bà khóc khi nói không thể ra trông cháu được, và có hứa sẽ tìm cho chúng tôi một người giúp việc chu đáo, biết lo toan. Tiền hàng tháng bà sẽ chi trả cho chúng tôi.
Tôi cũng nói chuyện này với vợ tôi, cô ấy chỉ im lặng. Giờ tôi cảm thấy bối rối vô cùng mọi người ạ! Tôi phải làm sao đây ạ?
Theo ĐSPL
Chồng hay chê bai và so sánh tôi với mẹ chồng Chồng tôi dường như thần tượng mẹ của anh ta vì lúc nào anh ta cũng mang tôi ra so sánh với mẹ chồng khiến tôi không thể chịu nổi. Ngày anh và tôi yêu nhau, anh bảo tôi: "Em về nhà anh chắc mẹ anh sẽ không thích đâu, nhưng anh yêu em, anh sẽ vượt qua khó khăn để mẹ đồng...