Cuộc đời quá bi đát khi bị bạn thân gày bẫy rồi cướp luôn người yêu
Tôi tỉnh dậy trong căn phòng sang trọng, lộng lẫy, nhưng không có một bóng người. Hoảng hốt nhớ lại chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.
Cố gắng mà không nhớ nổi vì tôi không biết mình đã vào đây bằng cách nào và ai đưa tôi vào. Đầu đau như búa bổ. Tôi đã nhớ ra, mình uống rượu và uống rất say khi chúng tôi cãi nhau, tức là tôi và người yêu của mình đã có trận xích mích lớn. Tôi còn nhớ, mình đã hẹn cô bạn thân đi chơi, uống rượu cùng bạn bè của cô ấy và rồi, giờ thì tỉnh lại trong căn phòng này.
Đang định đứng dậy đi về, xuống dưới nhà nghỉ hỏi xem có chuyện gì thì từ trong nhà tắm bước ra một người đàn ông cao to lực lưỡng. Tôi hết hồn, ôm lấy thân mình khi nhận ra người đó chính là người hôm qua tôi uống rượu cùng, là bạn của bạn thân tôi. Nhưng sao anh ta lại ăn mặc như vậy, trong bộ dạng không có gì, chỉ quấn mỗi một chiếc khăn. Tôi là ai, tại sao tôi lại ở đây. Nhìn xuống người, tôi hốt hoảng khi nhận ra, mình đang mặc một bộ váy mỏng tang, nhìn xuyên thấu.
Tôi đã lờ mờ hỏi ra mọi chuyện và khóc lóc hỏi &’anh đã làm gì tôi, tại sao tôi lại ở đây? Tôi sẽ kiện anh vì tội lạm dụng’. Anh ta cười ha hả, bảo &’kiện tôi ư, cô điên à, chính cô chủ động vào nhà nghỉ với tôi mà? À không, là do bạn của cô và cô chủ động. Cô ta đưa cô vào đây rồi bỏ đi, để lại cô cho tôi. Cô ta nói với tôi, cô là hạng đàn bà này và cô thích tôi, nên tôi đã làm tròn vai trò. Cô ta bảo, cứ giữ cô ở lại đây đêm qua, và còn chụp mấy tấm hình nữa đó. Bạn thân của cô mà, hai người chẳng giống nhau thì sao? Cô không thích sao bạn cô lại nói vậy?’.
Nhấc máy gọi cho người yêu, tôi quên hết tất cả những gì đã nói với anh, quên cả việc chúng tôi cãi nhau. (ảnh minh họa)
Tôi nóng mặt, không tin những lời anh ta nói. Nhấc máy gọi cho bạn nhưng không ai nghe máy. Tôi vội chạy ra ngoài nhớ lại đêm qua, đúng là tôi đã lờ mờ nhận ra mình được đưa vào nhà nghỉ. Tôi đi cùng bạn, bạn phải ở bên cạnh tôi chứ không lẽ bạn lại lừa tôi thật?
Video đang HOT
Nhấc máy gọi cho người yêu, tôi quên hết tất cả những gì đã nói với anh, quên cả việc chúng tôi cãi nhau. Tôi run sợ, chỉ muốn có anh ở bên cạnh tâm sự sẻ chia. Nhưng nếu anh biết chuyện này, tôi phải làm sao đây?
Anh không nghe máy, nhưng lại nhắn tin cho tôi. Và không một lời nói, chỉ có một tấm hình tôi và gã đàn ông kia đã vui vẻ bên nhau. Tôi chết đứng, không thể nào vững được. Khuỵu xuống, cứ thế ôm mặt khóc nhục nhã ê chề. Là ai đã làm chuyện này nếu không phải là bạn thân của tôi? Tại sao anh lại biết tôi vào nhà nghỉ với anh ta, là tôi bị gài bẫy?
Những ngày sau đó, tôi cố gắng giải thích người yêu cũng không nghe, cô bạn thân cũng mất tích luôn. Tôi đã tìm tới tận nhà anh và cảnh tượng trớ trêu nhất trên đời tôi chứng kiến chính là, anh đang ôm hôn cô bạn thân của mình. Quá choáng, tôi đã hiểu ra tất cả mọi chuyện. Tôi luôn nghĩ đó là người bạn tốt, hết lòng vì tôi. Nhưng thật ra, cô ta đã thích bạn trai tôi và nhăm nhe gia thế và căn nhà lớn của anh ta. Giờ thì cô ta dễ dàng đánh bật tôi ra, lại gài bẫy tôi, khiến tôi nhục nhã ê chề. Tại sao trên đời lại có loại người vô liêm sỉ như vậy?
Tôi khóc, tôi hận. Tôi thề sẽ lên kế hoạch trả thù họ, trả thù cô bạn thân độc ác. Nhưng tôi phải bắt đầu từ đâu khi trong tay không có gì? (Ảnh minh họa)
Cô ta thích người yêu của tôi, tôi có thể nhường nhưng sao lại bán rẻ tôi, lại làm cho tôi ô nhục. Nỗi hận này tôi thề cả đời không quên. Người yêu tôi đâu cần biết gì, chỉ cần biết tôi là loại đàn bà lăng loàn, không có nhân tính.
Tôi khóc, tôi hận. Tôi thề sẽ lên kế hoạch trả thù họ, trả thù cô bạn thân độc ác. Nhưng tôi phải bắt đầu từ đâu khi trong tay không có gì? Không lẽ, cứ phó mặc cho ông trời, vì ông trời vốn công bằng lắm mà. Kẻ ở ác thì sao gặp lành được? Còn kẻ ở hiền như tôi lại luôn gặp trắc trở, khổ đau? Đúng là, tin bạn mất chồng, người ta nói không sai! Tại vì tôi quá yêu và quá tin mà thôi! Tôi sẽ chờ, sẽ đợi cho tới khi họ nhận ra, ở đời này, tất cả đều có nhân quả.
Theo Trinh Lan (Khám phá)
Đàn bà qua 1 lần đò không cần ép mình vào hôn nhân, làm tình nhân thôi là đủ
Ngay cả khi không có chồng, chỉ cần bạn đều có thể mỉm cười mỗi ngày, đó đã là một cuộc đời đáng để sống. Vì vậy, hãy làm điều bạn muốn, đừng bao giờ chần chừ
Tôi chưa bao giờ ngần ngại khi nhận mình là người đàn bà một đời chồng. Tôi trả lời mọi ánh mắt sau đó của người khác bằng một nụ cười như không. Chẳng phải vì tôi không biết buồn hay xấu hổ, chỉ là những người đàn bà như chúng tôi đã luôn đối mặt với chính mình như thế mỗi ngày. Không thể chống cự, càng chẳng thể phủ nhận, chỉ có thể máy móc đối mặt tất thảy. Đến mức lắm lúc tôi quen dần với sự thật đau lòng ấy. Dù ngay cả khi tôi đã bước ra khỏi cái quá khứ ấy suốt mấy năm dài, cuộc sống cũng chưa khi nào thôi nhắc nhở rằng tôi là người phụ nữ đã từng lỡ làng.
Ảnh minh họa: Internet
Người ta bảo đàn bà một đời chồng là những kẻ mạnh mẽ đến kiên cường, nhưng lại tự ti đến đáng thương. Thật ra, chẳng có người đàn bà nào trên thế gian này sinh ra đã kiên cường. Tổn thương và đau lòng tạo nên đàn bà mạnh mẽ. Đàn bà càng quật khởi thì lòng sẽ càng chằn chịt vết thương. Tôi đã tự thấu hiểu bài học ấy sau những tháng ngày đầu khi ly hôn.
Tôi quay về cuộc sống một mình, như bắt đầu lại mọi thứ trong thế giới bé nhỏ. Đã từng đau lòng đến không chịu nổi, cô đơn đến mức đáng thương. Rồi lại biến tổn thương thành nghị lực, xoa dịu cô đơn bằng tự do. Đàn bà như chúng tôi đã từng ngày đấu tranh như thế, không thể trách móc, chẳng cầu cảm thông.
Vì tôi hiểu, đó là quá khứ bản thân không thể xóa bỏ. Và nó cũng từng là thứ tôi đã lựa chọn. Chúng tôi chọn sống cùng quá khứ ấy, hơn là bỏ chạy, là trốn tránh vô vọng. Dù rằng, chưa có phút giây nào tận sâu trong lòng tôi không tự ti về nó, hay thôi xót xa khi nghĩ về.
Có lỡ làng nào lại không khiến người ta day dứt? Có vết rách nào lại chẳng để lại sẹo đầy tự ti cho được? Tôi đã từng thu mình đến mức tránh xa khỏi đàn ông, như thể chỉ cần chạm vào họ thôi tôi sẽ lại đau lòng. Như thể nếu ta đã từng biết bất hạnh mùi vị thế nào, sẽ lại thấy mình quá nhỏ bé trước hạnh phúc. Đàn bà như chúng tôi cũng chính là như thế.
Nhưng ai rồi cũng sẽ biết mình phải trưởng thành hơn từ những tổn thương. Càng trải qua bất hạnh, sẽ càng muốn sống tốt và ý nghĩa hơn mỗi ngày. Sau suốt mấy năm dài, tôi cuối cùng cũng dám yêu trở lại. Nhưng những kẻ đã từng trải qua đau lòng sẽ thôi hồ hởi với hy vọng hay mộng mơ. Tôi yêu, như một kẻ chẳng cần yêu đương. Không phải vì tôi không trân trọng tình yêu. Chỉ là, lòng đã cạn kiệt để dốc hết thảy vào yêu thương. Đàn bà đã từng qua đổ vỡ đều sẽ thế, như vì sợ té đau mà đi chẳng dám chắc.
Ảnh minh họa: Internet
Và tôi luôn hiểu, những người đàn ông sau không phải ai cũng đủ bản lĩnh và kiên nhẫn ở bên tôi. Họ cần nhiều hơn một tiếng yêu thương để nắm tay tôi cả đời. Là dư luận, là trở ngại từ gia đình và cả từ bản thân họ. Nếu ai trong chúng tôi may mắn, họ sẽ tìm được người đàn ông chẳng màng mọi thứ bên họ cả đời. Nhưng may mắn sẽ không bao giờ đủ cho tất thảy chúng tôi.
Riêng tôi, tôi lại lựa chọn làm tình nhân, hơn là bắt đầu một duyên nợ vợ chồng nào khác. Như thể đến một lúc nào đó, bạn sẽ không cần chồng, chỉ muốn tiền và con cái. Có lẽ vì tôi đã đủ trưởng thành để có thể gánh vác mọi điều trong cuộc đời mình mà không cần phải có đàn ông. Cũng có thể trái tim tôi vẫn không thể lành lặn. Và tôi thấy điều đó cũng không phải là một vấn đề quá lớn. Khi đã từng đổ vỡ, đàn bà sẽ dần muốn có cuộc sống mà bản thân họ mong muốn. Và tôi thấy ổn khi mình vẫn sống tốt ngay cả khi không có một người chồng.
Bạn biết không, tôi luôn nghĩ, đích đến cuối cùng của mọi đàn bà đều là hạnh phúc. Dù bạn là ai, bạn đã trải qua điều gì, bạn cũng hãy lựa chọn một cái kết hạnh phúc cho mình. Ngay cả khi không có chồng, chỉ cần bạn đều có thể mỉm cười mỗi ngày, đó đã là một cuộc đời đáng để sống. Vì vậy, hãy làm điều bạn muốn, đừng bao giờ chần chừ. Chẳng phải đã từng quá khổ đau rồi hay sao, giờ thì cứ sống để hạnh phúc thôi là đã đủ rồi, đàn bà từng ly hôn à!
Theo GĐVN
Sau 3 năm trở về từ trại tâm thần vì bị nhà chồng ép, gia đình chồng chào đón tôi với... 1 đám ma Người ta thường nói: "Phụ nữ sướng khổ hơn nhau ở tấm chồng" quả không sai, nhưng tôi xin bổ sung: "Làm dâu sướng khổ hơn nhau ở mẹ chồng". Tôi kết hôn năm 25 tuổi là do bác sĩ bảo cưới, nhưng tôi không may mắn như nhiều người khác. Tôi có 1 ông chồng không có chính kiến hay nghe lời...