Cuộc đời đó có mấy lần 10 năm?
Năm 2020 đã tới, vậy là vợ chồng ta đã cùng nhau đi qua được một lần 10 năm. Đêm giao thừa, hai đứa nằm thao thức, bồi hồi nhắc lại những kỷ niệm trong suốt thập kỷ.
10 năm trước em vẫn là cô nữ sinh cấp 3, anh là sinh viên năm nhất, gặp nhau trong một buổi giao lưu văn nghệ. Tình yêu lúc đó ngốc xít và tự nhiên đến như một may mắn của thanh xuân. Để ta được cùng nhau đi dưới con đường me bay, cùng chia cốc kem mùa hè mát lạnh, cùng chờ đợi đón đưa nhau sau giờ tan học.
Nhưng trong 10 năm qua cũng có lúc ta ghét cay ghét đắng nhau, đó là khi nông nổi tuổi trẻ khiến ta chia xa. Anh nghĩ rằng sẽ không bao giờ gặp lại con bé trẻ con, hay ghen. Em cũng thề có gặp cũng chả thèm nhìn mặt cái gã ham chơi, vô tâm ấy nữa.
Thanh xuân quá hào phóng khi lại cho ta thêm một cơ hội. Anh với em tình cờ gặp lại trong một tình huống oái ăm là anh đâm vào xe em khiến em ngã.
Anh bảo rằng lúc đó chả hiểu sao những cảm xúc ghét bỏ bay biến đâu mất chỉ thấy xót em khi tay chân em chảy máu.
Thế là chúng ta yêu lại từ đầu, một mối quan hệ đúng người đúng thời điểm. Đám cưới diễn ra không lâu sau đó và một thiên thần cũng nhanh chóng ra đời để chúng ta nhận ra làm cha mẹ là lựa chọn sáng suốt và là trải nghiệm quý giá nhất trong một thập kỷ qua.
Video đang HOT
Cuộc sống có những lúc vui buồn, thất vọng, mệt mỏi, áp lực nhưng mọi buồn phiền đều dừng lại sau cánh cửa nhà nơi có tiếng cười trong veo, ánh mắt long lanh của con trẻ.
Rồi những lúc mất mát, thất bại, ta vẫn ở bên động viên, hỗ trợ nhau vượt qua. Nhớ có đêm con ốm nặng phải nhập viện giữa đêm, con bị đưa vào phòng cấp cứu, hai vợ chồng ôm nhau khóc oà, lúc đó mới hiểu chỉ cần bình an là đã quá đủ hạnh phúc.
Chúng ta đã xúc động nhớ đến những “gương mặt thập kỷ”. Đó là những người thân, những tri kỷ ở bên ta suốt thập kỷ qua. Có người mất, người còn, người gặp gỡ hằng ngày, người ngót chục năm không gặp nhưng khi ta có khó khăn vẫn sẵn sàng giúp đỡ.
Không có họ có lẽ đã không có ta của ngày hôm nay. Em thấy trân quý biết bao sự xuất hiện và đồng hành của họ, mỗi sự kết nối đều mang một ý nghĩa không thể thay thế trong cuộc đời ta.
Đời người ngắn ngủi, có mấy lần 10 năm? Tuổi 20, ta bỡ ngỡ vào đời, chập chững yêu đương. Tuổi 30, ta đã có một tổ ấm nhỏ xinh và cần rất nhiều nỗ lực để bảo vệ, dựng xây cả về tài chính lẫn tinh thần.
Nghĩ về 10 năm nữa, hai vợ chồng trêu nhau “Lúc đó có còn ở với nhau không nhỉ?”. Không phải muốn gieo vào đầu nhau ý nghĩ tiêu cực mà cuộc sống vốn dĩ vô thường như một lời nói đùa.
Hai đứa khẽ nhìn con ngủ, vừa háo hức vừa hoang mang khi nhận ra 10 năm nữa con sẽ vào cấp 2. Bao nhiêu chuyến đi, kế hoạch, ước mơ lại mở ra. Một thập kỷ rực rỡ đang đợi ta phía trước.
Theo May/Dân Trí
Gửi đàn ông nghiện điện thoại: Cứ mê những thứ ảo rồi sẽ mất hạnh phúc thực
Hỡi những ông chồng nghiện điện thoại, hãy quan tâm đến gia đình nhiều hơn nữa. Bởi, một khi anh mãi đắm chìm trong thế giới ảo thì sẽ mất hạnh phúc thật sự của mình.
Chuyện chồng nghiện điện thoại chẳng phải là chuyện hiếm. Thậm chí càng ngày càng nhiều đàn ông quá coi trọng vật dụng này trong cuộc sống của mình. Hãy cứ nhìn xung quanh chúng ta mà xem: Trong quán cà phê, trong siêu thị, trong quán ăn... bất kì nơi nào, bất kì lúc nào cũng có những người đàn ông cúi mặt vào chiếc điện thoại. Chiếc điện thoại đã trở thành vật bất ly thân của họ.
Nhiều đàn ông nghiện điện thoại mà bỏ bê gia đình của mình - Ảnh minh họa: Internet
Đàn ông xem tin tức, chơi game, xem đá bóng, họ lên mạng xã hội và nhiều khi chỉ để xem những video vô bổ. Họ cảm thấy bứt rứt không yên nếu rời xa điện thoại dù chỉ là thời gian ngắn. Họ ăn, ngủ, thậm chí lúc đi vệ sinh cũng kè kè điện thoại bên mình. Những người đàn ông này rất rành rẽ những vụ án nóng hổi, những trào lưu trên mạng, chuyện xa chuyện gần trên thế giới họ đều biết cả... Nhưng đau lòng thay, khi quá chú tâm vào thế giới ảo, họ lại bỏ bê gia đình, vợ con của mình.
Những người đàn ông đó biết nhiều lắm nhưng họ lại chẳng bao giờ biết được vợ con mình cần gì, muốn gì. Họ đắm chìm khi theo dõi cuộc sống, diễn biến ngoài kia mà đôi khi chẳng hề biết rằng vợ mệt, con ốm. Ngồi giữa bàn ăn, họ cắm cúi lướt mạng mà chẳng buồn trả lời những câu hỏi ngây thơ của con. Đêm nằm ngủ bên cạnh vợ, họ ôm chiếc điện thoại đọc hết tin này đến tin khác mà chẳng biết vợ mình buồn chán đến cỡ nào.
Nghiện điện thoại chính là điển hình của kiểu đàn ông sống vô tâm - Ảnh minh họa: Internet
Đa phần đàn ông đều cho rằng, việc cầm điện thoại đọc tin tức hay chơi game chẳng ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống gia đình. Bởi công việc họ vẫn hoàn thành, hàng tháng vẫn có lương đầy đủ cho vợ nuôi con. Nhưng đàn ông không biết rằng, nghiện điện thoại chính là biểu hiện điển hình nhất của đàn ông vô tâm, làm cho tình cảm gia đình nhạt nhẽo dần dần, khoảng cách vợ chồng con cái dần xa nhau.
Một gia đình hạnh phúc chẳng phải là có nhà đẹp, xe sang mà dựa trên những điều nhỏ nhặt, đơn giản nhất. Những bữa cơm đầm ấm, mọi người cùng nhau trò chuyện, hỏi han nhau. Sự lúc vui buồn, mệt mỏi có người tâm sự, an ủi. Nhưng khi đàn ông mê điện thoại, anh dần trở nên "vắng mặt" trong cuộc sống của vợ con. Vẫn là anh ngồi bên cạnh đó, nhưng đầu óc và tâm trí anh cứ bận tâm những chuyện xa vời. Rồi đến một ngày, vợ con nhận ra anh chẳng để tâm, chẳng đoái hoài gì thì tự nhiên họ sẽ không muốn bày tỏ với anh nữa. Những rạn nứt, đổ vỡ âm thầm thật ra lại xuất phát từ những điều quá nhỏ nhặt như vậy.
Đàn ông à, hạnh phúc gia đình quan trọng hơn những thứ xa xôi kia - Ảnh minh họa: Internet
Không phủ nhận, điện thoại thông minh rất hữu ích cho cuộc sống hiện đại. Nhưng con người ta đã để mình phụ thuộc quá nhiều vào nó. Đàn ông à, hãy bỏ điện thoại xuống và quan tâm đến gia đình nhiều hơn nữa. Bởi, một khi anh mãi đắm chìm trong thế giới ảo thì sẽ mất hạnh phúc thật sự của mình.
Nam Khuê
Theo phunusuckhoe.vn
Cô nàng Cự Giải thích ngắm những ngọn núi hùng vĩ Em sinh năm 1992, sinh ra và lớn lên ở huyện ngoại thành Hà Nội, làm kế toán cho một công ty nhỏ của Hàn Quốc tại Hà Nội. Em tự nhận thấy mình là người bình thường đến không thể bình thường hơn. Em dễ tính và cũng hơi nhút nhát nhưng một khi chuyện gì mà em đã định làm là...