Cuộc đối đầu không cân sức của nàng dâu với mẹ chồng không tốt và chồng ham chơi?
Tôi và chồng tôi học cùng đại học, năm cuối thì nảy sinh tình cảm. Sau này ra trường được gần 3 năm thì chúng tôi tổ chức đám cưới. Ngay từ ngày bước chân về nhà chồng tôi đã xác định phải thật cố gắng trong mọi việc, ban ngày tôi đi làm ở công ty chiều về thẳng nấu nướng, dọn dẹp, bán hàng nước cho bố mẹ chồng, giặt giũ… Đến tận ngày sinh em bé, không nghỉ 1 ngày không ai đỡ đần 1 việc nhỏ. Cuối tháng đóng tiền ăn của 2 vợ chồng cho mẹ chồng.
Tôi bắt đầu nhận thấy những điều không tốt từ mẹ chồng sau khi sinh con
Bà luôn miệng nói mẹ con mình ôsin cho cả nhà, khi nào sinh mẹ sẽ chăm cho. Có lẽ vì thế nên tôi bị sinh non, em bé được có 2,7 kg, tôi đến hôm sinh được 49 kg. Phải nói thêm rằng mẹ chồng tôi là người rất khôn ngoan ghê gớm, nói nhiều, nói không đúng, tướng đàn ông và có nghề cờ bạc. Bố chồng tôi thì rất tốt nhưng cũng dưới uy của mẹ chồng về cả kinh tế mặc dù ông đi làm đã về hưu và lương cũng rất cao. Ngày tôi sinh cháu, ông thương sáng ra ông còn dậy nấu cho tôi bát cơm nóng để tôi ăn, nhưng ông đã mất được gần 3 năm.
Tôi bắt đầu nhận thấy những điều không tốt từ mẹ chồng tôi sau khi tôi sinh em bé. Bà hay nói những điều không có thật, mọi việc phải theo ý bà, không tôn trọng vợ chồng tôi, hay gây chuyện. Chuyện gì bà cũng trách móc đổ lỗi cho tôi, tôi sinh ở nhà tiền ăn vẫn phải đóng đủ, tiền đầy tháng con đưa cho bà, bà thay đổi ý kiến tối bảo tôi gọi cho gia đình nhà ngoại mai không bầy vẽ gì, chỉ làm 1 mâm cơm cúng, gia đình nhà ngoại không phải sang.
Tôi sinh bà cho ăn gì được ăn đấy. Tôi ở chung nên bố mẹ đẻ có mang gì cho cũng phải qua mẹ chồng tôi, ai cho cái gì bà không ưng bà bỏ hết đi. Đói quá tôi phải nhờ người mua bánh ngọt cất vào tủ quần áo để lúc đói còn có cái mà ăn và cũng sợ bà biết lại sẽ nói. Chồng tôi là người thuộc tuýp ham chơi, nhưng lại dễ tính và quá vô tư lên cũng không biết cách quan tâm đến vợ con. Anh cũng không có uy, có tiếng nói trong gia đình, đều bị mẹ chồng tôi điều hành, không bảo vệ được vợ con trong gia đình. Từ lúc sinh con toàn mình tôi phải trông bé, cả ngày lẫn đêm, sinh thiếu tháng nên bé nhà tôi yếu hay ốm… Chính vì thế sau khi sinh tôi cứ xuống cân dần lúc đi làm chỉ còn 39 kg. Áp lực kinh tế gia đình con cái,… đổ hết lên đầu tôi.
Chồng tôi không biết làm việc nhà, chăm con, tiền làm ra ăn tiêu trong tháng cũng hết, không biết tiết kiêm. Nhiều khi tôi nghĩ vì điểm xuất phát của chồng tôi và tôi khác nhau lên tôi đành chấp nhân, tôi sinh ra và lớn lên ở Nam Định lên tự lập rất cao, vất vả mấy tôi cũng chịu được. Sau gần 6 năm làm dâu, mọi việc càng ngày càng tệ, ánh mắt của mẹ chồng tôi vẫn không thay đổi, vẫn cay nghiệt, coi thường gia đình nhà tôi. Lúc nào bà cũng thể hiện quyền uy, cái gì của vợ chồng tôi bà cũng bảo của bà, bà không cho con cho cháu được cái gì, kể cả lúc tôi sinh hay lúc sinh nhật cháu. Nhưng bao giò cũng rao rêu tôi nuôi cả nhà nó, hàng tháng tôi cho vợ chồng nhà nó bao nhiêu tiền để mua sữa, đóng học cho con…
Video đang HOT
Bà vẫn bới móc để nói tôi, xúi giục chồng tôi đánh tôi … chửi bới tôi, rao rêu nói xấu tôi suốt ngày, hàng ngày tôi phải còng lưng đi làm cả thứ 7, buôn bán thêm để lo kinh tế cho cả gia đình, chồng tôi không giúp gì cho tôi kể cả kinh tế lẫn tinh thần. Bây giờ sự việc đã lên đỉnh điểm. Chồng tôi thừa hưởng máu cờ bạc từ gia đình nhà chồng, nửa cuối năm 2011 đi chơi cờ bạc thì nhiều đi làm thì ít, vay mượn khắp nơi cắm cả ôtô đi để chơi, tết âm lịch phải nhờ bạn lấy về mất hơn 600 triệu đồng. Từ đầu năm 2012 lại cắm ôtô 1 lần nữa, vì áp lựa nhà chồng, tôi ngu dại đi vay mượn để lấy về.
Bây giờ nợ nần của chồng tôi tương đối nhiều, tôi cũng mặc nợ vì chồng, nhà chồng thì suốt ngày chửi bới tôi, đổ lỗi cho con bà thì ít mà nói tôi thì nhiều.Mỗi lần có chuyện xảy ra là bà lại đuổi vợ chồng tôi đi và đòi nhà, năm nào cũng đuổi 2-3 lần từ ngày tôi về làm dâu. Xe ôtô thì vợ chồng tôi còn vay bà mẹ chồng 1 ít bây giờ ôtô thì tôi đi vay để lấy về, mà xe thì bà lấy luôn chìa khóa cho con trai cả của bà đi. Tôi buồn, thất vọng, tù túng như đi vào ngõ cụt, không biết phải làm gì? Bấu víu vào đâu?
Chồng mình đã không ra gì, được mỗi cái là dễ tính không soi mói gì vợ con. Tôi phải lo kinh tế cái ăn cái mặc cho cả gia đình từ ngày về làm dâu, chồng lúc không cờ bạc thì đi làm có tiền cũng toàn giấu vợ con để ăn tiêu. Thỉnh thoảng đóng góp cho 2-3 triệu đồng/ tháng, bây giờ lại cờ bạc nợ nần nhiều, ở nhà gần 1 năm nay từ khi cờ bạc. Tôi đang muốn thuê nhà để chuyển ra ngoài ở cùng con gái và làm cửa hàng kinh doanh thêm luôn, nhưng cái tôi vướng víu nhất là ông chồng của tôi và tiền tôi đã đi vay mượn để lấy ô tô về? Làm cách nào để lấy được lại số tiền đó? Có nên ly dị chồng tôi vào lúc này không?, thương nhất con gái sẽ thiếu bố?
Nếu chồng tôi theo tôi ra ngoài ở liệu có chịu được cuộc sống đi thuê nhà không? Hay được ít ngày lại quay về với mẹ, mọi người hãy giúp tôi với! Tôi không dám tâm sự với ai kể cả bạn bè hay bố mẹ, vì sợ bố mẹ lo lắng buồn, bạn bè cũ thì muốn giữ thể diện. Tôi là người không sợ khổ, không ngại lao động, lúc nào cũng nhiệt huyết với công việc. Điều tôi sợ nhất trên đời này là không có việc làm và không làm ra tiền. Xin cho tôi một lời khuyên, tôi chân thành cảm ơn.
Theo VNE
Người tình vĩnh cửu
Em mong anh trở lại, để em được ngây ngất trong men say tình ái anh trao.
Tình yêu thật ra là thứ gì mà khiến con người ta không làm chủ được cảm xúc, không làm chủ nổi chính mình hả anh? Em nhớ anh, yêu anh biết bao nhiêu sao anh không hiểu và đón nhận tình yêuem trao trọn vẹn để mắt em luôn u buồn lòng em nặng nề, ấm ức lắm anh có biết không?
Dù gia đình em cũng bình thường như bao gia đình khác nhưng em lại thấy bản thân không hề bình thường chút nào bởi em nhận ra rằng em rất là xinh đẹp, khó ai có được vẻ đẹp hiện đại như em. Thế mà anh lại thờ ơ, dửng dưng không cảm xúc. Cho dù trước đó anh đã phải dành rất, rất nhiều cử chỉ yêu thương, quan tâm, chăm sóc khi chưa có được em, để khi ấy em tự hào kiêu hãnh lắm anh có biết không?
Khi chưa có được em đêm đêm anh nhắn tin, gọi điện, lo lắng cho em dường như hơn cả chính bản thân mình. Những dịp đặc biệt anh mua quà là chiếc khăn ấm áp, chiếc vòng tay xinh xắn anh trao... khiến em ngây ngất. Dù giờ này anh đã cách xa em ngàn trùng thì em vẫn nhớ. Em vẫn không thôi nhớ anh da diết, bồi hồi. Con tim em lại rung lên từng nhịp hạnh phúc tựa như anh vẫn ở bên em như ngày xưa... Nhớ mong anh nên em vẫn lưu giữ tất cả mọi kỉ niệm về anh. Mùa đông lạnh em vẫn quàng trên mình chiếc khăn anh tặng, em cảm nhận hơi ấm của khăn thay cho đôi tay anh dịu dàng ấm áp...
Tình yêu anh dành cho em nhẹ nhàng ấm áp và rất đỗi dịu dàng. Anh có tất cả mọi thứ của một người đàn ông thành đạt, ga lăng, giàu có... một lời anh nói ra khiến bao người nể trọng, xung quanh anh bao kẻ cơ hội mong nhận được một nụ cười hào phóng nên anh đã khiến một đứa con gái xinh đẹp "Nghiêng nước, nghiêng thành" như em thật vừa lòng và hãnh diện, sung sướng, tự hào. Nhưng mọi điều không như em mong muốn. Là anh thay đổi hay lòng tham trong em không bờ bến nên không thể giữ nổi anh bên mình? Người tình mà em đã dặn lòng không thể mất. Em từng tin tưởng vào bản thân, tin rằng em xinh đẹp chắc anh không thể nào mà bỏ mặc em để yêu ai khác. Xung quanh anh làm gì có người con gái nào xinh đẹp hơn em chứ? Mọi thứ anh đang có cũng chính là của em thôi.
Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi (Ảnh minh họa)
Em ghen ghét bất cứ người phụ nữ nào đến gần anh dù họ là chị, em gái, họ hàng hay bạn học. Thậm chí là đồng nghiệp của anh nếu như anh có vẻ quan tâm đến họ, em đều khó chịu. Sự quan tâm ưu ái anh dành cho họ dù họ gặp gỡ anh vì công việc chung hay việc cá nhân nhờ anh giup đỡ thì em đều không được vui vẻ, hài lòng. Em từ hờn dỗi, đến dọa nạt khiến anh không dám làm gì để giúp đỡ họ. Những người đó đã phải nhận thất bại dù họ không có gì thiếu sót, họ không hiểu tại sao họ thất bại khiến em sung sướng phì cười đắc thắng... Ai bảo em là người yêu của anh chứ?
Nhưng em cũng rất lo sợ, sợ đến lúc lỡ em không còn anh nữa. Không còn được nhận từ anh mọi thứ chắc em không thể sống nổi bởi hào quang danh vọng, vật chất... anh san sẻ cho em không còn. Em nghĩ mọi cách để buộc anh phải vào quỹ đạo mà em mong muốn. Anh đã trót yêu em lẽ nào em có thể dễ dàng để cho anh rời xa em được? Suốt 2 năm yêu nhau, em từng nói với anh nhiều lần rằng "Anh đừng trách em nếu như anh hết yêu em!".
Cuối cùng thì em cũng không có cách nào đưa được anh vào cái quỹ đạo mong ước ấy của em dù em đã từng nhắc nhở rằng anh không được làm em thất vọng. Em đã công khai lớn tiếng nói anh không thương tiếc, nhiều lần lên tiếng thật to để giữ anh nhưng em đã thất bại. Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi. Con đường anh đi em đã can thiệp bằng tất cả những gì mà em có thể...
Anh chọn cách xa em, chọn cách rời xa quê hương ruột thịt, bỏ lại tất cả những đam mê, thành quả cả một thời trai trẻ... một mình làm lại từ đầu nơi đất khách quê người, nơi lạnh giá, tuyết rơi để lại em đau đớn cùng những giọt nước mắt không ngừng rơi trong nỗi nhớ ngẹn ngào.
Noel năm nay khác với 2 năm qua nhiều quá. 2 năm đó em vẫn có anh ở bên, được anh yêu thương che chở... Nhưng sau 2 năm hạnh phúc là một năm đong đầy nỗi buồn đau, sự hụt hẫng, bơ vơ trống trải nơi em. Làm sao em sống nổi khi em đã không còn anh nữa? Thế giới với em giờ đây dường như không tồn tại. Tất cả đã vỡ vụn cùng ngày anh ra phi trường bay sang xứ lạ bỏ lại sau lưng một người con gái mắt buồn không nguôi nuối tiếc...
Anh ơi! Dù vật đổi sao rời em vẫn chưa hết yêu anh, vẫn mong ngày anh quay trở lại để con đường em đi hoa lá lại reo vui, em lại được sống những tháng ngày hạnh phúc, hãnh diện, say sưa ngây ngất trong men tình ái với tấm lòng hào phóng anh trao... Người em yêu nhé!
Tạm biệt anh trong nước mắt, người tình vĩnh cửu của em.
Theo VNE
Vợ sắp cưới có một đời chồng Còn chuyện động trời nào mà tôi chưa biết? Sao em lại xem tôi như một gã khờ thế kia? Ở đời có những chuyện tình cờ có thể làm thay đổi mọi thứ. Nó kỳ lạ đến nỗi đôi khi ta tự hỏi tại sao chuyện đó lại xảy ra với mình mà không phải với người khác, tại sao lại xảy...