Cuộc điện thoại lúc nửa đêm
Nhưng trả lại cho sự bao dung và tin tưởng của chị là kết quả thế này đây: giữa đêm, cô ta đang nói chuyện với chị bằng số điện thoại của chồng chị!
Hai giờ đêm, tiếng chuông điện thoại của chị réo inh ỏi. Đêm nay chỉ có chị và con gái ở nhà, anh đi công tác nên chị trằn trọc mãi mới ngủ được.
Lúc tối, chị gọi cho anh hỏi thăm tình hình thì mãi anh mới nhấc máy. Chồng chị nói được mấy câu rồi lại viện cớ bận việc cúp máy luôn. Anh chẳng buồn hỏi thăm chị và con gái ở nhà thế nào, đã ăn uống gì chưa.
Chị cầm điện thoại lên xem: là anh gọi! Nhưng khi chị nhấc máy lên nghe, thì giọng nói vọng lại của một phụ nữ ở đầu dây bên kia khiến chị điếng người.
Cô ta nói nhiều lắm, giọng điệu bình thản và tự tin của kẻ đang chiếm phần thắng. Cô ta nói chồng chị đang ở bên cô ta, chẳng phải đi công tác gì cả mà hẹn hò cô ta đi du lịch biển với nhau. Khi nghe giọng một người phụ nữ lạ vang lên trong điện thoại của chồng, chị cũng hiểu được phần nào vấn đề. Vậy ra những dự cảm trước đó của chị đều là đúng ư?
Cô ta tự giới thiệu mình là người yêu cũ của chồng chị. Điều này chị biết và cũng tin là cô ta nói đúng. Chị còn biết anh rất yêu cô ta, nhưng gia đình anh lại ngăn cản vì gia cảnh nhà cô ta quá phức tạp, do vậy hai người đã không đến được với nhau.
Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, anh vẫn giữ trong lòng mình niềm tiếc nuối và day dứt về mối tình đó khi đến với chị. Nhưng chị yêu anh nên chị bao dung tất cả, tha thứ hết cho những phút giây anh bên chị mà tâm hồn ở tận phương nào. Với tình yêu vô bờ bến của mình, chị đã từng bước, từng bước đến gần được trái tim anh hơn.
Đầu óc chị ong ong, chao đảo theo từng lời cô ta nói ra (Ảnh minh họa).
Video đang HOT
Khi con gái nhỏ của hai người chào đời, anh vui sướng vô cùng. Cũng từ đó anh trở thành một người chồng, người cha đúng nghĩa. Nhưng hạnh phúc chưa được bao lâu thì cô ta trở về.
Sau khi hai người họ chia tay, anh lấy vợ và cô ta cũng lấy chồng. Nhưng cô ta lấy phải một người chồng vũ phu, thô lỗ nên phải li dị sau thời gian ngắn chung sống. Và cô ta quay về tìm anh.
Còn anh, mặc dù đã là bố của cô con gái gần hai tuổi nhưng đứng trước tình xưa nghĩa cũ, anh vẫn không thể làm ngơ. Nhiều lần chị bắt gặp anh điện thoại liên lạc với cô ta, còn hẹn gặp nhau nữa. Chị hỏi thì anh vẫn một mực khẳng định là không có gì, chỉ là bạn cũ mà thôi. Có lúc anh còn nói, cô ta khó khăn đang cần người giúp đỡ, anh không thể bàng quan đứng nhìn được.
Trong lòng chị là những dự cảm chẳng lành, nhưng chưa có chứng cứ rõ ràng. Chả lẽ chị nên ngăn cấm đến cùng chồng mình hay gọi điện nói thẳng vào mặt cô ta rằng đừng có phá đám gia đình chị? Tất cả có nghĩa lí gì một khi chồng chị muốn đi? Chị đành chọn cách tin tưởng chồng.
Nhưng trả lại cho sự bao dung và tin tưởng của chị là kết quả thế này đây: giữa đêm, cô ta đang nói chuyện với chị bằng số điện thoại của chồng chị!
Cô ta kể cho chị nghe ngày xưa anh và cô ta đã yêu nhau nhiều đến mức nào, anh tốt với cô ta ra sao, anh đau đớn khi 2 người phải chia lìa thế nào. Và anh lấy chị chẳng qua là để chiều lòng bố mẹ anh mà thôi. Giờ anh sẽ phải sống cho bản thân, sống thật với tình cảm của anh.
Cô ta còn kể, khi anh và cô ta yêu nhau, cô ta vì anh mà bỏ đi đứa con của 2 người. Hiện tại, cô ta lại đang có bầu rồi, chắc chắn anh sẽ không bao giờ bỏ rơi cô ta lần nữa.
Đầu óc chị ong ong, chao đảo theo từng lời cô ta nói ra. Dường như mọi chuyện đi quá xa tưởng tượng của chị rồi. Lí trí bảo chị đừng nghe cô ta nói nữa, có gì về nói chuyện thẳng thắn với anh là được, nghe chỉ thêm đau lòng mà thôi. Nhưng chị không điều khiển được trái tim của mình, có lẽ nó muốn đi đến tận cùng của nỗi đau mới chịu thôi.
Cô ta gọi chị là “vợ hờ chính thức” của anh: “Chị cứ là vợ hờ của anh ấy đi, em cũng chẳng bắt anh ấy phải bỏ chị đâu, coi như tạo phúc cho con em. Chị em mình chung chồng vậy chị nhỉ? Em không giành danh phận với chị đâu, em chỉ cần tình yêu của anh ấy mà thôi. Có lẽ đó là điều đáng giá nhất!”.
Cô ta nở nụ cười đắc thắng rồi gác máy, để chị chết lặng và thức trắng đến sáng. Chị đã suy nghĩ rất nhiều, chị quyết định rồi, chị sẽ không tin ai cả, chị sẽ đợi anh về, nghe chính miệng anh giải thích rõ ràng với chị. Biết đâu đó là do kẻ nào muốn hãm hại hạnh phúc gia đình chị thì sao? Anh đã khẳng định với chị là không có gì mà, anh vẫn yêu thương chị và con gái lắm, không phải sao?
Chỉ đến khi anh đứng trước mặt chị, trầm giọng nói: “Anh xin lỗi… Anh không thể bỏ rơi cô ấy trong lúc này. Cô ấy không cần danh phận gì cả. Em vẫn là vợ anh…”, chị mới buộc phải tin đây hoàn toàn là sự thật. Chị chẳng còn có thể tìm ra lí do nào để tự ru ngủ mình nữa.
Chị phải làm gì đây? Con gái chị cần có bố và chị còn yêu anh rất nhiều. Ngàn lần chị không muốn xa anh. Nhưng anh vừa có một đứa con đang tượng hình với cô ta và anh không thể bỏ cô ta cũng như cô ta không có ý định buông tha cho gia đình chị.
Nếu chị ở lại, chị phải chấp nhận cảnh chung chồng, hay đúng hơn là mang tiếng có chồng mà thôi. Còn cả thân xác và tình yêu của anh sẽ đều do cô ta sở hữu.
Chị yêu anh, có thể nguyện vì anh mà hy sinh như hai năm qua chị vẫn làm nhưng không có nghĩa chị có thể làm chiếc bóng cô đơn, ngóng chờ những lần ban phát ân huệ tình cảm của anh sau khi đã quấn quýt chán chê bên người phụ nữ khác. Có lẽ chị nên ra đi, trả lại tự do cho anh và cũng là giải thoát cho chính chị…
Theo TTVN
Tôi ngoại tình và bị quả báo
Xưa nay tôi vẫn tự hào mình trẻ đẹp, giờ bị nhiễm bệnh tình dục, thất bại trong làm ăn và người chồng yêu một mực đòi ly dị.
Là người không theo một tôn giáo nào, xưa nay tôi chỉ tin vào chính bản thân và khả năng mình. Tôi luôn nghĩ chẳng có thần thánh, đấng tạo hóa và chẳng có luật nhân quả gì hết. Con người và tất cả vũ trụ vạn vật được sinh ra là do ngẫu nhiên. Con người cũng không khác gì các loài động vật khác, nhờ tiến hóa nhiều mà thông minh và thành người. Tất cả đều do con người nghĩ ra, chết là hết, miễn sao mình sống không cướp của, giết người là được rồi. Sống mà hiền lành quá để người khác chơi trên đầu mình là ngu. Nhưng giờ đây tôi mới biết mình nhầm to bởi bản tính tự kiêu và tự cho mình là hay là giỏi hơn người khác.
Trước đây tôi thường xuyên đọc những bài báo về chuyện gia đình, ngoại tình vì tôi cũng tò mò muốn tìm hiểu hoàn cảnh gia đình những người ngoại tình sẽ diễn tiến ra sao. Tôi cũng lỡ bước chân vào con đường ngoại tình mặc dù từ xưa đến nay rất ghét những người đã có gia đình mà còn có người tình ngoài hôn nhân.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Tôi không ngụy biện cho bản thân, tôi quá tham lam và ích kỷ vì đang có một gia đình hạnh phúc, một người chồng rất tốt khó tìm, các đứa con khỏe mạnh xinh xắn và cuộc sống vật chất đầy đủ mà còn đi yêu một người đàn ông khác đã có vợ. Lúc đầu bước vào quan hệ với người đàn ông khác tôi chỉ thấy mình như bị si mê bởi vẻ trẻ trung và sự hợp gu về sở thích cũng như tính tình. Tôi chẳng bao giờ nghĩ hậu quả sẽ đi đến đâu, cũng chẳng nghĩ mình sẽ gặp quả báo hay những gì mình lén lút chẳng có ai nhìn thấy được, vì thế chẳng lo lắng và sợ hãi gì cả.
Thật sự tôi không bao giờ muốn bỏ gia đình, cũng chẳng muốn bỏ người tình, tôi muốn có cả hai, có như vậy tôi mới thấy đầy đủ. Tôi muốn sở hữu tất cả vì luôn nghĩ mình đẹp, có tài và có khả năng điều khiển được những người yêu chiều mình như chồng hoặc người tình. Tôi thật sự đã nhầm to với những gì trước đây mình tưởng, nhầm to về chính mình và điều đau đớn hơn cả là nhầm to về những hứa hẹn của người tình sẽ yêu tôi suốt kiếp.
Nửa năm sau chồng tôi tình cờ phát hiện, gia đình nội ngoại hai bên cũng biết. Chồng vì quá yêu tôi nên không đòi ly dị, cho tôi sự chọn lựa giữa gia đình và người tình. Tôi vẫn còn thương chồng nhưng cũng có tình cảm sâu nặng với người tình, anh dám ly dị vợ để đến với tôi.
Cuối cùng tôi không sao quyết định được với chính mình, tôi nói với chồng sẽ chọn anh, chọn gia đình vì tôi không thể sống thiếu anh và các con. Bên cạnh đó tôi cũng không muốn chấm dứt hẳn quan hệ với người tình, anh ta cũng chấp nhận tôi vẫn sống với gia đình và đồng ý làm một người tình, một cái bóng bên lề cuộc sống của tôi. Từ đó đến nay gần 5 năm tôi là một con người có hai cuộc sống: một cho chồng con và một cho người tình.
Chuyện chẳng có gì đáng nói nếu không có những điều xui xẻo, những chuyện buồn phiền, những tai ương cùng bệnh tật đổ đến và đau đớn nhất là cuối cùng người tình cũng phản bội tôi để theo người con gái trẻ đẹp khác. Kể từ khi ngoại tình 5 năm về trước, những tai ương, xui xẻo và bệnh tật hết cái này đến cái khác đổ ập vào người tôi.
Tôi bị lây nhiễm bệnh tình dục từ người tình, rồi bị u nang buồng trứng, u loét dạ dày và mới đây là ung thư tử cung. Tôi thất bại trong làm ăn, của cải và tiền tỷ nhanh chóng bốc hơi. Hết chuyện không may này đến chuyện rủi ro khác. Sức khỏe xuống cấp nhanh và một điều làm tôi buồn thê thảm là sắc đẹp của tôi mà nhiều cô gái khác phải ganh tỵ bỗng một sớm một chiều chỉ trong năm nay xuống dốc kinh khủng. Xưa nay tôi vẫn tự hào mình trẻ đẹp rất nhiều so với tuổi, thế mà giờ đây tôi bỗng xấu, già, da nhăn nheo.
Tôi bỗng giật mình nhớ lại bao nhiêu lời xưa nay người thân từng nói, tôi không bao giờ nghe, chỉ thầm mỉa mai trong lòng cho sự "mê tín" đạo giáo của họ: "Gieo nhân gì gặt quả đó" hay đại thể: "Quả báo thời nay ứng đời này, không cần đợi đời sau kiếp nọ" hoặc: "Làm điều gì quấy cũng có cái giá rất đắt phải trả". Giờ đây khi nghiệm ra mọi sự thì tất cả với tôi đều đã quá trễ. Chồng muốn ly hôn, người tình bỏ theo người phụ nữ trẻ đẹp khác, con cái và hai bên gia đình khinh miệt không nhìn mặt tôi nữa, tài sản tiền của gần như mất trắng hết, sắc đẹp bỗng nhanh chóng tàn phai và nhất là bệnh tật càng ngày càng nhiều trong đó có cả bệnh ác tính nữa.
Không biết tôi còn sống được bao lâu nữa, nhưng cái giá, sự quả báo đau đớn nhất mà tôi hiện phải trả là sống không có người thương yêu mình như ngày nào. Tôi phải sống trong cô đơn, ân hận, day dứt cho những gì mình đã làm sai. Tôi vất đi tất cả những gì quý giá mà ông trời đã ban tặng cho mình chỉ vì quá tham lam và sống ích kỷ. Đã hai lần quyên sinh nhưng tôi đều được cứu sống, mà sống như thế này quả thật bị dằn vặt đau khổ còn hơn chết.
Theo VnExpress.net
Anh ra đi vì em không lựa chọn Trong môi tình dang dở này anh đã buôc phải hy sinh đê giúp em vẹn toàn chữ hiêu. Em lại khóc. Những giọt nước mắt tuôn rơi âm thâm lặng lẽ trong đêm chẳng biêt phải làm cách nào mà ngăn lại được. Có phải em đang hôi hân? Không biêt nữa, chỉ duy nhât môt điêu có thê khẳng định lúc...