Cuộc chiến tàn khốc ở địa ngục trần gian
Cửa phòng khách sạn bât ngờ bị đạp tung. Mấy gã bịt mặt xông vào lôi tuột cô gái đi. Ở bên ngoài, tên ma cô được chủ chứa giao nhiệm vụ bảo kê cô gái đành đứng thúc thủ trước mũi lê đã gí vào cổ.
Cô gái bị lôi tuột ra chiếc xe đang đợi khách…
Đêm kinh hoàng
Chuyện tưởng trong phim ảnh này lại từng xảy ra với nhiều cô gái bị đày đọa ở “địa ngục” xứ người mà chúng tôi tiếp cận được. Các chủ chứa và xã hội đen vừa bắt tay để buôn bán, mở rộng nguồn “hàng”, vừa sẵn sàng quay lưng đâm chém, cướp gái của nhau. Chúng giành nạn nhân về nhà thổ của mình, thậm chí bán đi chỗ khác hoặc ra giá để chủ chứa cũ chuộc lại.
Những cô gái bị chủ chứa Vân bóc lột tình dục, lại bị bắt cóc, bị bán lần thứ hai
Cay đắng tâm sự thân phận như món hàng, Nguyễn Thị Thao, quê ở xã Đoàn Kết, huyện Yên Thủy, tỉnh Hòa Bình khóc kể mình mới 16 tuổi đã bị lừa bán trong nhiều nhà thổ ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc suốt từ giữa tháng 10/2011. Một buổi tối, nhân viên khách sạn ở thị trấn Lình Coóng gọi bà Xao, chủ chứa của cô, điều “hàng” đến phục vụ. Các cô gái khác đang kẹt khách. Thao bị chủ chứa kêu hai tên “leng chảy”, tức ma cô, áp tải đến khách sạn. Chúng bắt cô ngồi giữa xe máy. Một tên cầm lái, gã còn lại ngồi ép phía sau đề phòng cô gái liều nhảy xuống đường…
19 giờ, Thao đến cổng khách sạn. Nhìn đám “leng chảy” đang lảng vảng đợi gái trước cổng, cô biết nhiều cô gái đồng phận như mình đang kẹt khách ở đây. Nhân viên đã biết mặt cô, không nói gì, chỉ thẳng lên lầu ba. Thao vừa gõ cửa phòng, bước vào thì hoảng hốt nhìn thấy sáu gã bặm trợn đang ngồi đợi sẵn. Từng nhiều lần bị vùi dập tập thể, nhưng cô vẫn linh cảm bất thường. Mặt chúng lạnh lẽo, không vồ vập lấy cô như bình thường. Một gã đứng tuổi với dấu xăm xám ngoét hai cánh tay, ra dáng đại ca hất hàm chỉ cô ngồi xuống giường trong lúc tên đàn em cài chốt cửa.
Thao căng thẳng ngồi xuống giường thì bất ngờ cả đám đè nghiến cô. Chúng trói chặt cô gái lại. Một tên còn nhét khăn vào miệng để cô hết la hét, vùng vẫy. Thấy cô gái yếu ớt chỉ còn chảy nước mắt, nằm yên, chúng ngang nhiên lôi cô xềnh xệch ra ngoài. Nhân viên khách sạn và hai tên ma cô của chủ chứa cử đi theo bảo kê Thao đành đứng im trước hung khí của bọn giang hồ.
Video đang HOT
Đám ma cô đang đợi các cô gái khác tiếp khách trong khách sạn cũng chỉ đứng nhìn. Đó không phải việc của chúng. Ra đến cổng, đám giang hồ đẩy nạn nhân lên chiếc ôtô đợi sẵn và chạy thẳng một mạch đến khu đồi hoang cách thị trấn Lình Coóng khoảng một giờ xe.
Tới chân đồi, chúng đẩy cô xuống xe, bắt trèo lên vạt rừng rậm. Thao tức tưởi khóc, lập cập theo chúng. Đã từng chứng kiến nhiều bạn bị cướp, cô không ngờ lại xảy đến với mình. Nếu chủ chứa không chuộc, cô phải “trả nợ” lại từ đầu ở nhà chứa khác chịu mua cô giá cao hơn.
Tuy nhiên, điều đó vẫn không kinh khủng bằng bị “mất tích” vĩnh viễn. Cô từng nghe các tú bà rỉ tai nhau quả thận người trẻ tuổi, đang sống như mình giá 10 vạn tệ (khoảng 300 triệu đồng tiền Việt).
Suốt đêm, Thao bị trói trên đồi. Đám giang hồ gọi điện ra giá tiền chuộc với chủ chứa của cô. Trời hửng sáng, bất ngờ A Mai, chồng bà Xao, cùng mấy anh trai và gần hai chục thanh niên mang mã tấu ào lên đồi. Sáu tên giang hồ yếu thế hơn bỏ chạy tán loạn.
Được giải cứu nhưng cô lại bật khóc nức nở. Ngay sáng đó, bà Xao đã bắt Thao đi tiếp khách trong lúc cô đang rũ rượi vì kiệt sức và sợ hãi. Mụ chủ chứa không quên tính sổ: “Vậy là mày phải làm thêm nhiều cho tao, để trả khoản nợ tao phải thuê người cứu mày”…
Được cứu khỏi nhà chứa, hiên nay Ly vân thường xuyên tìm kiêm thông tin các bạn còn lưu lạc ở xứ người
Thủ đoạn cướp gái
Không chỉ Thao mà nhiều cô gái bị vùi dập ở địa ngục xứ người cũng từng rơi vào cảnh mua bán, cướp đi cướp lại đầy tủi nhục này. Ngay tại nhà chứa bà Xao, những người bạn đồng cảnh Thảo, Phương, Ngọc, Hồng… của Thao cũng đã một vài lần bị cướp. Có cô được chuộc về, có cô vĩnh viễn không còn nghe nhắc tới nữa! Thậm chí nhiều cô phải chịu đòn lây trong những trận giành giật giữa chủ chứa và bọn cướp người.
Nuốt nước mắt để khỏi bật tiếng khóc tủi hờn, Thân Thị Mơ, quê ở xã Tiền Phong, huyện Yên Dũng, tỉnh Bắc Giang đang mang trong mình căn bệnh thế kỷ từ những ngày tháng tăm tối bị vùi dập ở địa ngục xứ người.
Cô học sinh đang chuẩn bị thi môn cuối cùng tốt nghiệp cấp III thì bị lừa bán qua nhà chứa ở Trạm Giang, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc này nghẹn ngào kể: “Bọn chúng nó mua bán, cướp đi cướp lại, rồi lại bán mua các cô gái như bó rau ngoài chợ. Có em xinh xắn, trẻ tuổi bị cướp ba lần một tháng. Băng này vừa cướp xong, băng khác lại cướp ngang…”. 3 giờ chiều 3/9/2011, Mơ đang ngồi ở tiệm cắt tóc mà sự thật bên trong là nhà thổ của tú bà Vân thì bị năm tên bịt mặt xông thẳng vào cướp ngay trước mặt chủ chứa. Bọn cướp quăng Mơ vào xe, chạy vòng qua chợ, ngang nhiên cướp thêm mấy cô gái của chủ chứa khác…
Ngồi xe bọn cướp, Mơ đau đớn, tủi thân định nhảy xuống đường nhưng bị bọn cướp nắm lại. Chúng đánh Mơ. Suốt đêm, chúng nhốt Mơ cùng các cô gái khác trên rừng, để ra giá chủ chứa chuộc lại. Cô nào còn trẻ, “hàng mới” thì khả năng được chuộc lại. Những cô khác không được chuộc sẽ bị bán tiếp chỗ khác. Hôm đó, Mơ được chủ chứa Vân và gã chồng người Trung Quốc chuộc lại vì cô là “hàng non”, mới làm cho chúng, đang có nhiều khách.
Lôi cô gái đang lả người vì đau đớn, tủi thân về nhà chứa, ả Vân vừa tát vừa buôc phải ở thêm gấp đôi thời gian để trả nợ. Mơ chỉ biết khóc nghẹn. Ngày về của cô chỉ dám nghĩ trong giấc mơ. Sau lần đó, chủ chứa Vân vắt Mơ đến cùng kiệt. Nhiều ngày liền ả bắt cô phải tiếp đến hơn 40 lượt khách. Ngay cả khi cô bị sốt cao hành hạ, mụ tú bà vẫn không tha cho…
Bạn đồng cảnh với Mơ, cô gái Vũ Thùy Ly, sinh năm 1991, quê Bỉm Sơn, Thanh Hóa, còn bị lừa cướp tàn nhẫn hơn. Một gã biết nói tiếng Việt, giả tìm gái, chọn cô. Tỏ thân mật với cô gái quê ngây thơ bị lừa bán, gã nói Ly tìm cách trốn khỏi nhà chứa để gã giúp về quê hương. Ly tưởng thật, vừa trốn ra thì gã này lộ mặt giang hồ, bán ngay cho chủ chứa khác. Chủ cũ tìm được đánh cô một trận tơi tả. Còn gã kia ôm tiền mất biệt…
Sau lần đó, các cô không chỉ sợ bọn cướp người mà ám ảnh cả “người dưng tốt bụng”. Thậm chí họ còn sợ kẻ tự xưng là cảnh sát vì nhiều cô tưởng may mắn gặp được cảnh sát, nhưng sau đó lại bị sang tay ở chủ chứa khác. Họ phải làm từ đầu để “trả nợ” cho tú bà mới đã bỏ tiền mua lại!
Theo VNE
Nước mắt ở "địa ngục trần gian" kỳ 4
Ngày đầu tiên em không chịu tiếp khách. Bà chủ nghiến răng, xô té xuống nền nhà, rồi vừa đánh vừa hét: Tao mua mày, không chịu mà được à?".
Nhớ lại những ngày đầu tiên bị vùi dập ở địa ngục xứ người, mắt Nguyễn Thị Thao vẫn ánh lên nét kinh hoàng, tủi nhục. Cô cay đắng kể mình còn may mắn. Một người bạn của cô đã bị đánh đến chết lúc mới 15 tuổi.
Giang hồ vùi dập
Ban đầu tiếp chúng tôi, Thao rất dè dặt. Mãi khi nghe chúng tôi tâm sự rõ ràng mục đích của mình, cô mới yên tâm. "Thôi, các anh cứ viết. Nhiều chuyện kinh khủng nếu không nói ra thì chẳng ai tin là có thật trên cõi đời này".
Nhiều cô gái Việt bị lừa bán vào khu đèn đỏ thế này
Mới tròn 17 tuổi nhưng Thao đã trĩu nặng u uất chuyện đời chuyện người. Năm 2011, vừa rời làng quê ở xã Đoàn Kết, huyện Yên Thủy, tỉnh Hòa Bình lên Hà Nội làm công nhân, sơn nữ này đã nếm ngay trái đắng với mối tình đầu đời. Chính gã trai Hà Nội mà cô đắm đuối tưởng là người yêu, lại lừa cô vào một đường dây buôn người. Gã tên Minh này rủ cô sơn nữ về "ra mắt mẹ" ở Móng Cái, Quảng Ninh và đã đưa thẳng cô qua Trung Quốc. Sau khi uống thứ nước gì đấy được "mẹ người yêu" rót cho, Thao ngủ mê mệt suốt sáu tiếng. Đến khi tỉnh dậy, Thao thấy mình đang nằm trong nhà bà Xao, người Trung Quốc biết tiếng Việt ở thị trấn Lình Coóng, tỉnh Quảng Đông.
Bà Xao vừa đe dọa vừa dụ dỗ cô: "Tao đã mua mày bốn vạn tệ, thôi cố gắng ở đây làm một năm rưỡi rồi tao cho mày về nhà". Ban đầu Thao vẫn không tin mình bị bán cho chủ chứa. Đến khi bị nhốt vào một căn phòng chật hẹp với ba cô gái khác cũng bị bán trước đó, cô mới gục mặt ngồi khóc!
Bảy giờ sáng hôm sau, Thao tỉnh dậy thì thấy ba cô kia đã "đi làm" rồi. Bà Xao cũng dẫn gái đi. Ở nhà còn mình cô với A Mai là người Trung Quốc, chồng bà Xao. Gã bắt cô học mấy câu tiếng Hoa mà cô không hiểu nghĩa là gì. Khi mấy cô bạn kia về nói lại, Thao mới biết nghĩa của chúng dịch ra tiếng Việt là "Ông chủ đẹp trai. Có dùng bao cao su không? Ai trả tiền phòng? ...". Quy định đầu tiên mà A Mai bắt cô phải thuộc lòng là không bao giờ được nói tiếng Việt và nhận mình là người Việt khi tiếp khách, dù gặp khách đồng hương! Nếu vi phạm quy định này sẽ bị đánh, bị bỏ đói, thậm chí bán đi chỗ khác xa hơn.
Ngày đầu tiên "đi làm", Thao bị bà Xao bắt đến khách sạn, tiếp Hắc Nhì, một tay xã hội đen đứng đầu ở Lình Coóng. Thao lắc đầu không chịu đi. Bà Xao nổi điên, xô cô xuống nền nhà. Đè cả thân mình nặng gần cả tạ lên người cô gái ốm yếu, bà ta vừa đánh vừa giận dữ gầm gừ như sẵn sàng giết cô. Cuối cùng, Thao phải gạt nước mắt lầm lũi đi! Gã giang hồ say khướt, phê thuốc, mắt long các tia máu như sắp ra tay cắt cổ ai. Thao sợ hãi, cắn răng để gã giang hồ cao lớn gấp ba cô điên cuồng giày vò đến gần trưa hôm sau.
Lê lết về được đến nhà chứa của bà Xao, cô kiệt sức, nằm gục! Bán trinh trắng lần đầu của cô gái 16 tuổi, bà Xao thu được 6.000 tệ (đồng nhân dân tệ, khoảng 18 triệu đồng VN), nhưng Thao không hề biết mặt mũi đồng tiền đó thế nào. Lần thứ hai, Thao lại bị chủ chứa bắt tiếp một tay giang hồ. Gã giang hồ này béo, lùn, mình xăm vằn vện hình đầu lâu, dao găm và thô bạo còn hơn cả Hắc Nhì. Gã chơi thuốc, phê ngay tại phòng khách sạn, rồi bày đủ kiểu quái đản để hành hạ cô gái.
Sáng hôm sau, không thèm ngó ngàng gì đến cô gái đã tả tơi, gã giang hồ trả tiền thẳng cho chủ chứa. Thao mình mẩy bầm dập về đến phòng thì lại bị chính A Mai, chồng bà Xao, vùi dập một lần nữa. Lợi dụng lúc vợ đưa các cô gái khác ra tiệm tìm khách, gã lại lôi cô vào khách sạn để hành hạ và đe dọa: "Mày mà nói cho con Xao biết thì tao cắt cổ"!
Một tiệm cắt tóc, matxa trá hình
"Búp bê" ở tiệm
Tủi hờn chỉ cho chúng tôi xem những vết sẹo trên người, cô gái Chu Thị Phượng, quê ở xã Tiên Điền, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh, ngậm ngùi kể đó là dấu vết đòn roi của những ngày cô bị hành hạ ở "địa ngục" xứ người! Sau khi bị ép phá cái thai của chính kẻ đã nhẫn tâm bán cô, Phượng bắt đầu phải "đi làm" như những cô gái khác để mong còn có ngày về nhà.
Đầu tiên bà Hồ, chủ chứa người Trung Quốc ở thị trấn Lình Coóng, tỉnh Quảng Đông, dẫn cô đi chợ để sắm đồ. Bà ta chọn cho cô những chiếc quần ngắn và áo hai dây như không thể nào mỏng, ngắn được hơn nữa.
Ngày đầu tiên đi làm, những cô gái thôn quê như Phượng được chủ chứa giúp trang điểm. Tiệm nào có các cô gái đã làm trước thì phải dạy son phấn lại cho các cô đến sau. Kiểu trang điểm sắc sảo nhưng nhạt nhẹ để vẫn giữ lại nét quê của các cô gái mà hầu hết đều chưa ngoài tuổi 20. Những cô gầy yếu như Phượng còn bị chủ chứa ép ăn thật nhiều để đầy đặn, hấp dẫn khách làng chơi. Dù đêm thức thế nào, nhưng cứ 6 giờ sáng là Phượng và ba người bạn khác là Hà, Linh, Trang đã bị bà Hồ đánh thức để chuẩn bị son phấn đi làm. 7 giờ, chính bà Hồ và hai gã ma cô chở họ ra một tiệm cắt tóc nằm trên đoạn phố nhỏ ở Lình Coóng có gần cả chục tiệm giống nhau của các chủ chứa người Việt lẫn Hoa là bà Sắt, bà Lài, bà Phò, bà Siu...
Tiệm cắt tóc của bà Hồ không có bất cứ dụng cụ gì khác ngoài bốn cái giường gỗ rộng khoảng 1m được ngăn cách bởi các tấm ván mỏng. Thảo, Hà, Linh, Trang ngồi thành hàng trước cửa tiệm sao cho khách dễ bắt mắt nhất. Ở các tiệm kế bên của bà Sắt, bà Phò, các cô Thư, Ly, Phương, Ba, Mai, Lan... cũng phải ngồi ở ngay trước cửa. Khi có khách đến chơi, chọn được ai, bà Hồ đứng ra ngã giá trực tiếp với họ. Cô nào đã qua lâu, biết bập bõm tiếng Trung mới loáng thoáng nghe được giá của mình là bao nhiêu. Tuy nhiên, ở tiệm, khách trực tiếp trả tiền cho chủ chứa. Thi thoảng có tiền bo, các cô cũng phải nộp lại hết cho chủ chứa.
Trung bình mỗi lượt khách ở tiệm khoảng 30 phút. Nhiều ngày mỗi cô phải chịu đựng 30 - 40 lượt khách, thậm chí có cô còn vượt qua cả con số kinh khủng này! Phượng mới bị ép phá thai vài ngày trước nên bị tổn thương chảy máu. Khách phát hiện, sợ xui, tát cô, rồi ra mắng chủ. Bà Hồ lại quay vào đánh Phượng, nhưng vẫn ép cô tiếp tục tiếp khách khác. Đến khi cô phát sốt, không thể chịu đựng nổi nữa, bà ta cho nghỉ vài hôm rồi lại bắt ra tiếp khách. Phượng phải gượng dậy. Cũng như các bạn khác ở "địa ngục" trần gian này, cô rất sợ bị bán lại. Quy tắc chủ chứa mua các cô là "hết nợ" sau 15 - 18 tháng. Nếu bị bán tiếp, họ sẽ lại phải "trả nợ" từ đầu cho chủ mới.
Càng nhẫn tâm, càng ác thì càng nhiều tiền. Đó là "bí quyết" kiếm tiền trên thân xác phụ nữ của bọn tú bà, tú ông. Có tên là dân địa phương. Có kẻ chính là người Việt. Chúng là ai?
(Còn nữa)
Theo 24h
Địa ngục ở trần gian: Tận cùng tàn độc Gạt nước mắt tủi hờn, cô gái 17 tuổi, quê miền cát cháy Nghi Xuân, Hà Tĩnh tức tưởi tâm sự những ngày đen tối của đời mình: "Em bị bán năm 16 tuổi bởi chính bạn bè gã người yêu đã làm em có thai. Chủ chứa Trung Quốc biết nhưng vẫn mua, rồi bắt phá bỏ thai để tiếp khách, kiếm...