Cuộc chạm trán tay ba đầy kịch tính giữa vợ, chồng và bồ
Bắt quả tang là một cách mà các bà vợ có chồng ngoại tình thường sử dụng để kẻ phản bội hết đường chối cãi. Từ đó đã có những cuộc chạm trán tay ba nảy lửa giữa vợ, chồng và bồ…
Chị định sẽ bắt quả tang chồng và bồ để làm rõ mọi chuyện (Ảnh minh họa).
Chị V. (34 tuổi) từng là người trong cuộc của cuộc chạm trán đầy kịch tính như thế, với tư cách là 1 người vợ. Phát hiện chồng có bồ đúng lúc anh và bồ đang chuẩn bị cho chuyến du lịch nước ngoài sau khoảng thời gian chồng chị lơ là cô ta vì bận việc công ty. “Mình chưa hề biết cô ta là ai, là người như thế nào, cũng không còn thời gian tìm hiểu nữa, vì chuyến đi của họ chỉ còn cách có 2 ngày. Đọc trong email thấy chồng mình hẹn cô ta đến sân bay, mình quyết định sẽ tới bắt tại trận đôi tình nhân ở quầy làm thủ tục, một công đôi việc luôn, vừa tóm được đôi gian phu dâm phụ, vừa biết được cô ta là ai” – chị V. cho biết.
Trước đó, chồng chị V. đã nói dối vợ là đi công tác. Nhìn bóng chồng vừa khuất, chị cũng vẫy xe ôm đuổi theo tới sân bay. Sân bay khá đông người, vì thế chị có thể nấp ở xa để theo dõi mà khó bề bị phát hiện. Thấy chồng mình đã đợi khá lâu mà chưa có cô nàng nào khả nghi xuất hiện, chị bồn chồn chả kém chồng mình đang hết đứng lại ngồi đằng kia. Cuối cùng, vì đã đến giờ, nên anh vào xếp hàng làm thủ tục check-in, đúng lúc đó 1 cô nàng trẻ tuổi, khá xinh đẹp cũng tới xếp hàng ngay sau anh. Chị sẽ chẳng chút nghi ngờ nào nếu như cô ta không khẽ đặt tay lên vai chồng chị, anh quay lại, và 2 người họ cười với nhau rất ngọt ngào.
“Mình quyết định thời khắc đã tới, bèn lao đến túm lấy 2 kẻ đó và la um lên. Đôi tình nhân ấy bất ngờ vô cùng, còn mọi người xung quanh thì được dịp xôn xao. Mình yêu cầu 2 người họ ra quán nước ngồi nói chuyện, ba mặt 1 lời, để không làm ảnh hưởng đến trật tự sân bay” – chị V. nói. Nhưng diễn biến tiếp theo của sự việc lại hoàn toàn nằm ngoài hình dung của chị. Cô nàng kia bất chợt giằng tay chị ra, lớn tiếng trách móc: “Chị làm gì vậy hả? Đây là chồng chị à, tôi chả quen biết gì anh ấy cho tới khi chúng tôi đứng xếp hàng làm thủ tục ở đây cả! Tôi chỉ bắt chuyện vì muốn hỏi vài thông tin mà thôi. Chị nhận nhầm người rồi! Chị đang hành động hồ đồ, nói tôi là tình nhân của chồng chị là làm ảnh hưởng đến danh dự của tôi đấy!”. Nói rồi cô nàng nhanh chóng tiến lên làm thủ tục, còn nói với lại: “Chuyến bay này tôi không thể chậm trễ, nên không có thời gian đôi co với chị đâu!”.
“Mình đứng tẽn tò giữa đám đông. Đúng là mình chỉ nghi cô ta là bồ của chồng thôi, chứ cũng chẳng chắc chắn, vì thế bị cô ta mắng mà mình chả biết nói lại gì, đành trơ mắt nhìn cô ta bước đi. Còn chồng mình, sau khi thấp giọng mắng vợ vài câu thì cũng nhanh chóng vào làm thủ tục cho kịp chuyến công tác. Mình không tìm được bồ của anh nên cũng chẳng có lí do giữ anh lại, vì nhỡ đâu anh đi công tác thật thì sao. Mọi người ở đó đều nhìn mình đầy thương hại, kiểu như mình là kẻ ghen quá hóa rồ, nhìn đâu cũng ra là nhân tình của chồng vậy” – chị V. nhớ lại tình cảnh của mình lúc ấy.
Video đang HOT
Chị V. thất thểu ra về, trong lòng đầy một bụng thắc mắc. Chẳng lẽ không phải cô ta thật? Vậy thì cái cô nàng mà chồng chị hẹn hò ấy không tới, hay vốn dĩ chuyện ngoại tình của chồng chị là không có thật? Sau khi anh sang tới nơi, điện về cho chị, còn trách chị mãi, và khẳng định anh không hề có chuyện bồ bịch gì cả, bức email hẹn hò kia chỉ là 1 trò đùa mà thôi. Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra, sau này chị phát hiện, thì ra cô nàng mắng chị ở sân bay ấy không ai khác chính là bồ của anh! “Giờ đây, gia đình mình đã sóng yên biển lặng, nhưng mình vẫn mãi chẳng thể nào quên được cuộc chạm trán tay 3 đầy kịch tính ấy, mà mình lại chính là kẻ thua cuộc bởi sự nhanh trí của cô ta!” – chị V. cười buồn nói.
Chị N. (38 tuổi) cũng từng có một cuộc chạm trán đầy cam go và quyết liệt với chồng và bồ của chồng. “Đợt đó, phát hiện chồng có bồ, mình không muốn làm to chuyện, chỉ định giải quyết trong nhà với nhau. Nhưng anh lại nhất quyết không chịu thừa nhận, chối bay chối biến tất cả. Bực quá, mình quyết tâm phải bắt tận tay để anh hết đường chối cãi, tiện thể cũng muốn dằn mặt cô nàng kia luôn” – chị N. cho biết.
Sau khoảng thời gian theo dõi đối tượng, đến một buổi, biết 2 người đó có lịch hẹn hò với nhau, chị N. và cô em họ liền bám theo để bắt quả tang. Thấy anh và bồ ôm eo nhau phi vào nhà nghỉ, chị N. vội thúc cô em họ lao vào theo. Ban đầu cô nhân viên lễ tân nhà nghỉ có cậy răng cũng không nói cho chị biết số phòng của chồng chị và nhân tình vừa lên. Chị phải vừa nài nỉ, vừa đe dọa, cuối cùng em gái đó mới chịu “xì” ra số phòng của đôi nhân tình kia.
“Nhưng mình đâu biết, chồng mình và bồ đã là khách quen của nhà nghỉ đó, mà họ có vẻ rất bảo vệ khách hàng, nên trong lúc mình và em nhân viên lời qua tiếng lại thì em ấy đã phím cho cậu phục vụ lên báo cho chồng mình rồi. Thành ra, bọn mình lên được tới phòng thì chỉ thấy mỗi chồng mình. Anh ta hồn nhiên bảo: &’Trưa ở cơ quan chật chội, ồn ào, anh mệt nên tranh thủ vào đây nghỉ 1 lát cho yên tĩnh’. Mình và cô em họ cứng lưỡi, chả biết nói gì, hành xử ra sao trước diễn biến quá bất ngờ của sự việc như vậy” – chị N. kể lại.
Nhưng chị và cô em họ không cam tâm cứ thế ra về chút nào. Rõ ràng chính mắt 2 người nhìn thấy anh và ả vào đây, lúc đứng ở quầy lễ tân cũng không thấy ai đi xuống, vậy thì cô ả kia chỉ có thể trốn ở đâu đó mà thôi. Chị và em họ chia nhau ra tìm kiếm, cuối cùng thì cũng thấy cô ả ở trên sân thượng tòa nhà. Chồng chị nhìn thấy nhân tình của mình bị vợ tóm đưa xuống thì tái mặt, im re không dám ho he gì.
“Lúc đó, trước mặt cô ả kia, mình đã đưa ra cho chồng 2 phương án, 1 là anh chọn bồ, bọn mình sẽ li dị, 2 là anh chọn vợ con thì phải lập tức chấm dứt tất cả với bồ. Mình nhấn mạnh với chồng, một khi anh ấy chọn phương án nào thì phải dứt khoát, không được nửa vời” – người vợ này chia sẻ.Rồi giữa căn phòng nhà nghỉ mà vốn chồng chị N. và bồ định thuê để vui vẻ với nhau, anh đã lên tiếng chọn vợ, và hứa danh dự với vợ sẽ chấm dứt hoàn toàn với bồ, cũng như không có lần tái phạm sau. “Sau cuộc chạm trán đó, chồng mình đã làm được như lời anh hứa, gia đình mình sau một thời gian thì cũng trở lại như xưa. Nhưng mình chẳng bao giờ có thể quên màn rượt đuổi đầy kịch tính như phim hành động và cuộc chạm trán tay 3 trong căn phòng nhà nghỉ ấy cả” – chị N. cười nhẹ thổ lộ.
Theo Afamily
Ngôi nhà hạnh phúc trong em
Đấy là một gia đình mới của em, em tự nhận cho riêng mình như thế đấy.
Lần đầu tiên em kéo dài thanh sắt, 2 bánh xe của chiếc vali lăn tròn trên đường vào nhà ga. Một mình em với cuộc hành trình mới - đi đến vùng đất mới mà em chưa từng một lần qua. Hình như khóe mắt em ứ nước, em lặng nhìn phố cũ chạy dọc về phía sau mình, phố cũ ấy đã cho em vô ngần kỉ niệm.
Chuyến tàu về ga trễ nhưng vẫn đủ để em đến Thanh Hóa trong buổi chiều dịu nắng. Chú taxi mang chất giọng xứ Thanh nhè nhẹ, em thấy mình dễ mủi lòng trước lời mời của một người chú sao quá đỗi thân thiện trong lần đầu gặp nhau. Thế rồi hai chú cháu luyên thuyên chuyện trò suốt trên con đường về.
Anh đón em bằng một nụ cười tươi, nhưng em bảo đấy là nụ cười hiền quá. Chẳng giống như những gì em tưởng tượng ra trong đầu mình lúc còn ngồi trên chuyến tàu tới đây. Chu đáo xếp hết đồ đạc của em lên xe máy rồi chở em về nhà. Bỗng nhiên mọi việc chẳng giống như những gì em đã nghĩ.
Trời xứ Thanh mây đang bồng bềnh trôi. Ngôi nhà cấp bốn giản dị mát rười rượi, phải chăng vì sàn nhà được chăm chút quá, sàn sạch bóng. Thả bước chân trần lên sàn mà cứ ngỡ như mình đang đi trên thảm cỏ mượt trong buổi sáng sương. Anh lại cười với em, cất hành lý cho em cẩn thận, anh chững chạc hơn những gì em chừng đoán. Rồi cả nhà tụ tập đón thành viên mới, ai cũng cười hiền như là đã quen em từ lâu lắm lắm rồi, em vừa thấy là lạ lại vừa thấy vui vui.
Cái không khí được mọi người quan tâm, ngồi vây quanh bên mình hỏi chuyện: Em đi tàu có mệt không? Chị đi xa vậy lần nào chưa, có sợ không chị? Em đã thấy đói chưa? Em có muốn uống một ly nước không?... Đấy là một gia đình mới của em, em tự nhận cho riêng mình như thế đấy.
Em tin có một định mệnh khiến chúng ta trở thành anh em! (Ảnh minh họa)
Bữa tối ngồi quây quần bên bàn cơm mà một vài thành viên trong gia đình tự đi chợ mua đồ, tự nấu nướng. Mấy anh trò chuyện ngộ quá, em vừa ăn cơm vừa phải phân tích xem câu nào là thật, câu nào là câu chọc đùa. Bát cơm đơm được nhiều lần hơn, phải chi vì đã lâu em không được ăn cơm tự nấu ở nhà, không được dùng bữa tối cùng nhiều người thân thiết đến như thế!
Thế nhưng trong hành trình của cuộc đời mỗi người chúng ta ai cũng có những lúc phải lựa chọn lối rẽ. Em chỉ là người rẽ lối qua xứ Thanh trong mấy ngày ngắn ngủi, bởi chúng ta không cùng mục tiêu và lý tưởng cho tương lai, bởi công việc mà em chọn để gắn bó trong đời mình không giống như anh và những thành viên khác trong gia đình đã chọn. Chuyến tàu mới cho em biết mình đang đi về đâu, đỗ ở nhà ga nào, nhưng chuyến tàu chẳng thể nào cho em biết được...trái tim mình sẽ đi về đâu.
Em nhớ hai cô bé nhỏ tuổi trong ngôi nhà ấy, hai cô bé lúc nào cũng gọi chị xưng em với mình, nhớ buổi tối đầu tiên ba chị em thủ thỉ tới tận khuya mới chịu đi ngủ. Em nhớ mấy anh trai người nhỏ con mà cả nhà đều bảo là tại vì cái miệng của mấy anh cứ nói luyên thuyên suốt ngày nên người mãi không lớn được. Em còn nhớ những lần cả nhà gắp miếng thức ăn cho nhau lúc cùng ngồi quây quần ăn cơm. Nhớ hôm đi đá bóng trên sân bóng trung tâm cứ để mặc cái nắng khó tính, để mặc cái nóng đổ mồ hôi, cả nhà mình đua nhau chạy trong sân mà hò hét.
Và rồi, em cũng nhận ra là mình đang nhớ anh rất nhiều. Bao con phố mà anh từng đưa em qua, cùng tản bộ rồi thưởng thức những món ăn nơi xứ Thanh ngon, lạ. Ngồi hát cho em nghe những bài hát mà cả anh và em đều thích. Gió mát thổi từ đâu mà lòng mình mát rượi. Anh nhẹ nhàng và trái tim cũng sâu sắc quá đỗi. Trái tim em đập những nhịp không tên.
Phải chăng những ngày ở đây trôi qua nhanh hơn những ngày bình thường, trôi nhanh quá nên em thấy lòng mình cũng vội. Vội gom nhặt hết những thương yêu mà em có, vội quấn quýt bên nhau như thể ngày mai sẽ là ngày đi xa không còn được gặp lại. Và em sẽ nhớ từng dáng đi, nét mặt, từng nụ cười của mỗi thành viên trong ngôi nhà hạnh phúc ấy. Em biết, mình sẽ nhớ riêng anh nhiều hơn.
Con đường em đi hôm nay sẽ đưa em đến một chân trời mới, chẳng ai có thể biết được ngày mai là khổ đau hay hạnh phúc, giàu sang hay nghèo hèn. Chúng ta chỉ có thể biết được rằng: ở đâu đó trên trái đất này luôn có những người thân, người quen sẵn sàng trao tặng cho ta tình yêu thương chân thật, sẵn sàng đón chào ta như đón một người ruột thịt gia đình. Ngôi nhà hạnh phúc đang khuất dần về phía sau của đoàn tàu chạy vội, nhưng kỉ niệm của những ngày ngắn ngủi vừa qua sẽ đi bên em đến suốt cuộc hành trình. Em tin có một định mệnh khiến chúng ta trở thành anh em!
Theo VNE
Đừng quên em anh nhé! Bức thư cuối em viết cho anh, hay là em viết cho chính mình! "Trong vòng quay hối hả của cuộc sống, rồi cũng có lúc người ta dừng lại. Có người không biết mình đi tiếp ra sao, có người muốn được nghỉ ngơi.... Còn em những lần em dừng lại trong cuộc đời mình, anh à.... Hình như đều nghĩ về...