Cùng một lúc có 2 chàng trai theo đuổi nhưng nhờ điều này, tôi đã không phải hối hận khi chọn anh làm chồng
Một thời gian sau, tôi được chính thức chuyển về phòng dự án với những anh chị dày dặn kinh nghiệm. Cùng lúc đó, có hai anh cùng đội đều tỏ ra quan tâm và quý mến tôi…
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình có hoàn cảnh “thường thường bậc trung”. Ba tôi là công nhân đã về nghỉ hưu, còn mẹ tôi buôn bán rau cỏ lặt vặt ở chợ. Tuy nhiên, vài năm trở lại đây, do bệnh đau lưng tái phát, mẹ không đi chợ sớm và nâng vác các gánh hàng được nên mẹ đi thu mua đồng nát.
Mẹ tôi hàng ngày đi thu mua đồng nát, bìa carton kiếm thêm thu nhập cho gia đình
(Ảnh minh họa)
Tôi chưa bao giờ có suy nghĩ “miệt thị” hay “xem thường” nghề nghiệp của mẹ đang làm, bởi dù không kiếm được nhiều tiền nhưng đó là công việc chân chính và mang lại niềm vui cho mẹ tôi. Tôi biết, để nuôi nấng 3 chị em tôi ăn học nên người, bố mẹ đã phải rất cố gắng và xoay đủ mọi nghề mưu sinh.
Bản thân tôi được mọi người nhận xét là có sắc vóc, lại thông minh, khéo léo nên ngay từ hồi Đại học đã có rất nhiều chàng trai theo đuổi. Tuy nhiên, thời điểm đó, tôi quyết tâm tập trung học hành thật tốt để sau này ra trường giúp đỡ lại bố mẹ. Tôi học khá tốt, hầu như kì nào cũng có học bổng. Số tiền học bổng hàng tháng, tôi thường để mua sắm sách vở học thêm và quần áo cho các em.
Sau khi ra trường, tôi xin được công việc có thu nhập khá tốt tại một công ty liên doanh với nước ngoài. Mẹ tôi cũng đã già đi rất nhiều. Tôi động viên mẹ không phải đi mua đồng nát, sắt vụn nữa, bởi giờ tôi có thể lo được cho các em rồi, nhưng mẹ không chịu. Mẹ bảo cứ quanh quẩn ở nhà với cái bếp, mẹ thấy tù túng lắm. Mẹ muốn tranh thủ kiếm thêm thu nhập, và hơn nữa là ra ngoài vận động cho khỏe người.
Bao năm rồi vẫn chiếc xe đạp cũ ấy, mẹ vẫn bươn chải trên từng con phố, từng ngõ nhỏ với tiếng rao quen thuộc: “Ai có đồng nát, sắt vụn, giấy báo… bán đi…”
Sau khi vào làm việc tại công ty, tôi cũng có khá nhiều đồng nghiệp nam để ý và thường xuyên nhắn tin làm quen. Nhưng tôi vẫn chưa cảm thấy rung động trước ai.
Một thời gian sau, tôi được chính thức chuyển về phòng dự án với những anh chị dày dặn kinh nghiệm tại công ty. Cũng ở đây, cùng một lúc cho cả hai anh chàng đều tỏ ra quan tâm và quý mến tôi. Sau một thời gian nói chuyện, cả anh An và anh Thành đã “thể hiện” sự cảm mến, ngỏ lời yêu và cùng “theo đuổi” tôi.
Thực sự là tôi rất bất ngờ, bởi cả hai anh ấy đều là những nhân viên xuất sắc của công ty, có ngoại hình, có đam mê và cống hiến hết mình cho công việc. Hoàn cảnh gia đình thì tôi cũng không “đào sâu” tìm hiểu, bởi tôi đã xác định ngay từ đầu – cuộc sống giàu – nghèo, sướng – khổ đều là do bản thân mình quyết định và cố gắng mà có hết, chứ chẳng thể trông chờ vào gia đình hay những tài sản thừa kế được để lại.
(Ảnh minh họa)
Các chị đồng nghiệp ở công ty hình như cũng biết chuyện nên thi thoảng lại trêu, bảo tôi có số đào hoa – nhận lời yêu chàng nào cũng tuyệt cả.
Bản thân tôi thì cảm thấy cần để có thời gian tìm hiểu nhiều hơn thì mới xác định được rõ tình cảm của mình. Cho đến một ngày, tôi đã nhận thấy…
Một ngày nọ, khi phòng chúng tôi đang đi trên đường đến nhà hàng dự tiệc cưới của chị cùng công ty. Do khoảng cách khá gần nên chúng tôi đi xe máy, hôm đó anh Hưng nghỉ nên mọi người “hùa” theo và bảo tôi ngồi sau xe anh An.
Video đang HOT
Đang đi, bỗng tôi thấy mẹ đi phía trước, tôi liền bảo anh đi chậm lại để chào mẹ.
Mẹ gỡ chiếc nón ra và vẫy vẫy theo chúng tôi. Tôi bỗng thấy mặt anh có vẻ hơi tái đi, anh chỉ gật đầu và khẽ nói: “Bác ạ”.
Trên quãng đường còn lại, anh chỉ hỏi tôi đúng một câu: “Tại sao em lại để mẹ em làm nghề đó chứ?”
Tôi liền đáp lại: “Dạ, em cũng có nói vất vả nhưng mẹ em nói ngày nào bận thì nghỉ chứ không phải lúc nào cũng đi. Hơn nữa, mẹ chỉ đi quanh quanh gần nhà…”
(Ảnh minh họa)
- À, không phải thế, mà là làm nghề đó chẳng vinh dự gì cả, nhỡ đi đâu gặp ai thì ngại lắm. Thiếu gì nghề để làm mà phải chọn nghề đó chứ?
Nghe xong, tôi nghĩ bụng thật may mình chưa nhận lời yêu anh, có lẽ anh quá quan trọng công việc và sự hư danh bên ngoài. Vậy còn anh Thành, liệu anh ấy thế nào đây? Tôi hi vọng ấn tượng tốt của tôi về anh sẽ không bị tan biến như vậy.
Một ngày, thật may khi tôi và anh có việc ra ngoài gặp khách hàng. Trời nắng, anh bảo tôi dừng lại ở quán nước mía ven đường uống ly nước rồi mới đi. Đang uống nước, tôi bỗng gặp mẹ đang mua bìa carton của cô quán nước đối diện.
(Ảnh minh họa)
Thấy tôi nhìn theo, anh hỏi: “Người quen của em à?”
- Dạ, mẹ em đấy ạ.
- Ồ thế à. Vậy để anh bảo mẹ sang đây ngồi uống nước cho mát nhé.
Nói đoạn, anh chạy sang đó luôn, một tay chằng lại thùng hàng cho mẹ cẩn thận, một tay dựng chiếc xe đạp của mẹ gọn lại bên đường. Nhìn khuôn mặt anh niềm nở và thân thiện với mẹ, trong lòng tôi cũng thấy vui lây.
Một năm sau, tôi và anh giờ đã là vợ chồng. Còn anh An thì đã chuyển sang công ty đối thủ của chúng tôi – bởi mức lương cao và chế độ hấp dẫn hơn, nhưng sang đó lại liên tục gặp mâu thuẫn với khách hàng.
Thi thoảng, tôi vẫn đùa và nhắc lại đầy tự hào với anh rằng, thật may ngày đó, có một tình huống gặp gỡ mẹ như vậy mà tôi đã chọn đúng người để đồng hành đến suốt cuộc đời, đã không “lấy nhầm chồng”. Còn bố mẹ tôi, vẫn luôn hạnh phúc và tự hào khi con gái có được cuộc sống vui vẻ, đầm ấm bên người chồng rất mực thương yêu vợ con.
Theo D.H/Ngoisao
Trợ lý của chồng nhếch mép cười gửi cho chị những hình ảnh đó để rồi sau phải lắp bắp không nói nên lời
Chị vừa kết thúc chuyến đi công tác về thì nhận được tin nhắn từ số máy lạ: "Chị check mail luôn nhé, không là không kịp đó". Nhìn kĩ lại, đó là số máy trợ lý của chồng.
5 năm sau ngày cưới, vợ chồng chị đã có một con gái 3 tuổi đáng yêu, xinh xắn, công việc ổn định và cuộc sống không giàu có nhưng cũng đầy đủ và quan trọng là ấm êm hạnh phúc. 5 năm - quãng thời gian tuy chưa dài nhưng cũng đủ để chị yêu, hiểu và gắn bó với anh hơn. Thật may là sau khi kết hôn, chị thấy không có gì thay đổi nhiều so với hồi mới yêu, không khiến chị thất vọng.
Anh rất thông minh, chăm chỉ và luôn cố gắng vì trong công việc. Và kết quả đã được minh chứng - anh được đề bạt lên phó giám đốc công ty. Không người nâng đỡ, không mối quen biết, không nhờ cậy mà hoàn toàn là do năng lực thực sự của anh được cả công ty ghi nhận.
Vì công việc của anh khá bận rộn nên giám đốc đã tuyển thêm một trợ lý cho anh. Cô trợ lý là con gái của trưởng phòng kinh doanh tại công ty, từng đi du học nước ngoài về với tấm bằng loại khá, tiếng Anh tốt và sở hữu ngoại hình rất xinh đẹp.
Mặc dù trợ lý của chồng rất xinh đẹp, quyến rũ nhưng chưa bao giờ chị cảm thấy lo lắnghay ghen tị về điều này (Ảnh minh họa)
Thực ra ấn tượng ban đầu của chị về em ấy rất tốt. Bởi dù còn rất trẻ tuổi nhưng em có nền tảng học vấn vững vàng, khả năng ngoại ngữ tốt...
Bản thân chị cũng được nhận xét là có nhan sắc. Nhưng khác với vẻ đẹp sành điệu, quyến rũ thì chị lại là người phụ nữ dịu dàng, nhẹ nhàng và sống khá sâu sắc.
Công việc hiện tại của chị cũng rất bận rộn nhưng vợ chồng chị luôn cố gắng sắp xếp và tận dụng mọi thời gian rảnh rỗi để đưa con đi chơi, đến thăm họ hàng, bạn bè... Những ngày cuối tuần, thay vì mua sắm, hẹn hò cafe với bạn, chị chỉ dành toàn bộ thời gian để đi chợ, nấu ăn cho chồng con.
Từng đọc rất nhiều các câu chuyện liên quan đến chuyện ngoại tình nơi công sở nhưng bản thân chị chưa bao giờ mất niềm tin vào chồng, bởi bản thân anh từ xưa đến nay luôn mạnh mẽ, cương trực và rất yêu thương vợ con.
Và chị cũng hiểu rằng cạm bẫy trong cuộc sống là vô kể. Hạnh phúc không chỉ là do một người xây đắp mà phải là cả hai cùng gìn giữ thì mới bền vững được.
Cho đến một ngày...
Chị vừa kết thúc chuyến đi công tác về thì nhận được tin nhắn từ số máy lạ: "Chị check mail luôn nhé, không là không kịp đó". Nhìn kĩ lại số, chị biết đó là số của thư ký chồng. Mặc dù không lưu số nhưng vì số khá đẹp nên chỉ 1-2 lần liên lạc chị đã nhớ rồi.
(Ảnh minh họa)
Đọc tin nhắn xong, chị thản nhiên vào nhà cất đồ đạc rồi vẫn đi đón con như bình thường. Chị nghĩ bụng chắc phải nhắc nhở em ấy một bài học.
Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, ngồi vào bàn làm việc, chị mở máy tính ra và nhìn thấy loạt ảnh từ mail - những tấm ảnh khá tình cảm và thân mật của "chồng chị" cùng em ấy.
Xem lướt qua một loạt ảnh, dù có "tức mắt" nhưng chị vẫn bình tĩnh nhắn tin vào điện thoại hẹn gặp em vào ngày mai.
Em còn vui vẻ nhắn tin lại: "Dạ, gặp chị thì lúc nào em cũng sẵn sàng, chỉ cần chị đừng mang axit đi là được"...
Chị chỉ mỉm cười bảo em: "Chị muốn cho em xem một điều bất ngờ thôi".
Sáng hôm sau, trợ lý của chồng đến quán cafe nơi hẹn gặp còn sớm hơn cả chị. Nhìn em vẫn thế, xinh đẹp, sang chảnh và có chút kiêu kì.
- Chị đã biết hết sự thật rồi chứ? Còn chồng chị, chắc là anh ấy không chịu thừa nhận đâu nhỉ.
- À, anh ấy vẫn đang đi công tác mà em, anh nói có chút vấn đề phát sinh nên chưa về đúng như dự định được. Nhưng chị muốn hỏi em một điều: "Em có khẳng định chính xác người đàn ông trong những tấm ảnh đó là chồng chị không?"
- Ơ chị hay nhỉ. Cô ta nhếch mép cười: "Chồng chị như thế nào, chẳng nhẽ chị lại không nhớ sao? Hay là anh chị đã ly thân từ lâu rồi".
(Ảnh minh họa)
Nhìn cái kiểu cười của cô ta, tự dưng chị cảm thấy ghét đến lạ mặc dù chưa bao giờ chị có suy nghĩ sẽ ghét em ấy như vậy.
- Đây, vậy em xem bức hình này đi.
Đưa tấm ảnh cho cô ta, nhìn thấy mặt cô ta biến sắc. Cô ta lắp bắp: "Em... em.."
- Thực ra chị không muốn mối quan hệ của chúng ta lại trở nên xấu đi, bởi từ trước đến giờ, chị vẫn luôn có ấn tượng tốt về em. Chưa bao giờ chị nghĩ em lại làm như vậy với vợ chồng chị. Ngày hôm qua khi nhận được tin nhắn của em, chị đã rất bất ngờ. Nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua đã biết đó là những tấm ảnh qua photoshop, và hơn nữa, vết sẹo của chồng chị là bên ngực phải chứ không phải bên ngực trái như tấm ảnh mà em gửi.
Nghe chị nói xong, cô ta rối rít chạy lại cầm tay: "Em, em rất xin lỗi chị. Thực ra là do em thích đơn phương anh ấy nên đã không suy nghĩ và hồ đồ làm chuyện này. Em mong chị đừng nói cho ai biết hết mà ảnh hưởng đến danh dự của bố em ở công ty"...
- Em yên tâm, chị sẽ không nói gì hết. Chuyện này chị cũng chưa kể gì với chồng chị. Chỉ chị em mình biết là đủ, nhưng chị chỉ muốn nỏi rằng: "Tình yêu không phải miễn cưỡng và gò ép nhau là được, và đó cũng chẳng phải là món đồ mà cứ đánh đổi mọi thứ và tìm mọi cách là có được, vì như vậy sẽ không bao giờ có hạnh phúc"...
Và 2 năm sau đó, em trợ lý đã cưới chồng và có cuộc sống rất hạnh phúc. Điều đặc biệt là từ sau chuyện đó, em và gia đình chị trở nên thân thiết như những người thân trong nhà. Và bài học rút ra đó là "Trong tình yêu cần có niềm tin và bản lĩnh bạn nhé. Dù trước mắt là những gì tưởng như xấu xa, bất hạnh nhất, hãy thật bình tĩnh và xem xét mọi việc, đừng quá nóng nảy để rồi phải hối hận".
Theo D.H/Ngoisao
'Gửi gã chồng tồi: Đây là lý do em ra đi không một chút tiếc nuối' Anh dựa trên sự yếu đuối của người phụ nữ ấy mà làm ra những điều quá tồi tệ. Giờ thì em ra đi đây. Xin chúc mừng! Anh là người đàn ông kém may mắn nhất trên thế giới. Người phụ nữ yêu anh bằng cả trái tim, đợi anh suốt ngày dài tháng rộng đã nhận ra anh không còn là...