Cực hình mỗi khi vợ muốn gần gũi
Tôi không hề có cảm xúc trong chuyện chăn gối với vợ, luôn sợ hãi và bị ám ảnh về hình ảnh của vợ. Tôi kiếm cớ lảng tránh nhưng vợ cũng không cần biết tôi có tâm trạng như thế nào, có ham muốn không hay chỉ là ‘ trả bài’.
Tôi sinh ra không được may mắn như các bạn cùng trang lứa, thiếu thốn tình cảm, không có sự quan tâm của bố hoặc mẹ nên một mình tự vươn lên trong cuộc sống. Hiện nay tôi làm kinh doanh, công việc không ổn định, đi kèm theo đó là kinh tế gặp khó khăn và bấp bênh. Còn vợ không có điều kiện học hành nên cũng không có được việc làm ổn định. Chúng tôi đến với nhau không phải xuất phát từ tình yêu đôi lứa. Tôi cũng chỉ là muốn thay đổi cuộc hiện tại, nghĩ không hợp nhau nhưng khi có con hy vọng những đứa con bé bỏng sẽ là cầu nối, là nghị lực để tôi có thể dành tình cảm thật sự cho vợ và gắn bó hơn với gia đình.
Càng cố gắng bao nhiêu càng cảm thấy thất vọng bấy nhiêu. Tôi không nhìn thấy một điểm tốt nào trong con người vợ mà ngược lại khi xung đột xảy ra vợ tôi lại càng lộ rõ ra những khuyết điểm mà không một người chồng nào có thể chấp nhận được. Đàn ông chúng tôi cũng không phải quá đáng, rất tôn trọng gia đình, tôn trọng vợ nhưng khi mọi mọi chuyện đã đi xa giới hạn thì không còn gì để nói, chẳng còn gì để sợ, để mất, nói chính xác hơn là không cảm thấy tiếc nuối.
Có lẽ là sự khác biệt quá lớn chăng? Về trình độ và sự nhận thức của hai người không tương xứng nên cuộc sống gia đình tôi càng ngày càng nặng nề. Hàng ngày tôi vẫn luôn cố gắng bươn chải để kiếm sống và có trách nhiệm nuôi con cái ăn học. Những chuyện tưởng chừng rất nhỏ bé và đơn giản nhưng lại không thể nào vượt qua được vì vợ không có sự hiểu biết, xung đột trong gia đình càng ngày càng tồi tệ hơn.
Tôi không thể chấp nhận được một người vợ như vậy, cũng chính từ đó sự tôn trọng lẫn nhau không còn nữa. Tôi cảm thấy chán nản, ghê sợ với những hành động và lời văng tục mà vợ phát ra. Chúng tôi cũng quen dần với những mâu thuẫn xung đột hàng ngày. Kể cả chuyện chăn gối cũng vậy, tôi không hề có cảm xúc, luôn sợ hãi và bị ám ảnh về hình ảnh của vợ. Tôi kiếm cớ lảng tránh nhưng vợ cũng không cần biết tôi có tâm trạng như thế nào, có ham muốn không hay chỉ là trách nhiệm và trả bài. Nó như một cực hình với tôi.
Video đang HOT
Tôi muốn thoát khỏi vỏ bọc đen tối này để có thể có được một cái gì đó khác đi. May mắn cũng mỉm cười với tôi. Có lẽ mọi tâm sự của tôi sau đây mọi người sẽ rất phẫn nộ và không thể nào có thể chấp nhận được nhưng tôi không đổ lỗi cho hoàn cảnh mà đó là duyên số. Tất cả những cảm xúc trước kia tôi chưa bao giờ có được với người vợ thì nay đã có với em, cả hai chúng tôi đến với nhau rất tình cờ. Em đến bên tôi như một sự sắp đặt, sinh ra là dành để cho nhau vậy.
Em hoàn toàn trái ngược với người vợ hiện tại, nhẹ nhàng và dịu dàng bao nhiêu thì vợ tôi ngược lại bấy nhiêu. Tôi cũng dùng bao nhiêu phép thử để thử lòng em, thử con người em nhưng cuối cùng nhận được là những gì tôi mong đợi. Em giàu tình cảm, luôn dành sự quan tâm cho người khác. Những giây phút bên em tôi thật sự hạnh phúc, được sống thật với chính mình. Em là cô gái bé bỏng hay nũng nịu, hay giận hờn nhưng rất dễ thương.
Tôi yêu em, yêu nhau thời gian dài nhưng tôi không thể nào tìm nổi khuyết điểm của em nữa. Tôi lúc nào cũng nghĩ về em, nghĩ về những lời nói, cử chỉ nhẹ nhàng em dành cho tôi. Khi gần em tôi luôn cảm thấy được bình yên và che chở. Em cho tôi biết thế nào là yêu, là cảm xúc, nhớ nhung, em làm cho tôi cảm thấy tự tin và yêu đời hơn. Tất cả những điều đó chưa bao giờ tồn tại trong tôi cho đến khi gặp em.
Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, chúng tôi bị phát hiện. Vợ tôi làm mọi chuyện um lên, tôi hoàn toàn bị kiểm soát, càng bị thúc quản tôi càng chán nản và muốn đạp đổ để đến bên em. Chúng tôi ít có cơ hội để bên nhau hàng giờ, hàng ngày, nhưng không vì thế mà quên được nhau. Tôi và em vẫn liên lạc qua mail hoặc khi có điều kiện lại quấn quýt bên nhau. Chính sự ngăn cách đó càng làm cho tôi nhớ về em nhiều hơn, tạo cho tôi thêm một phép thử nữa để chúng tôi có thể hiểu nhau hơn.
Có thể tôi đã sai khi hành động như vậy nhưng không thể ngăn nổi trái tim dành cho em. Tôi yêu em và chưa bao giờ nguôi nhớ về em. Tôi không thể nào thay đổi được, đó là sự quyết định đúng đắn, sự lựa chọn thứ hai của tôi. Tôi tin vào chính mình, tin vào trái tim, tiếng gọi trái tim luôn luôn đúng phải không các bạn?
Theo VNE
Chuyện bồ bịch của cô hàng xóm
sinh ra và lớn lên ở một vùng quê bình thường,hầu như mọi người đều nói ngọng như bao làng quê khác ở Việt Nam này, Cô ấy cũng lớn lên và đi học ĐH ở một thành phố lớn, cũng yêu, cũng thất tình và giờ thì cũng đã gần 30 tuổ.i.
Cũng tốt, cô ấy có nhiều điểm tốt, vô tư, yêu đời, yêu bản thân...Nhưng cô ấy vô tư đến mức yêu cả chồng của người khác và hồn nhiên *đáng yêu* lắm cơ khi cô ấy nũng nịu, ưỡn ẹo, uốn éo bên cạnh người tình hơn cô ấy hơn chục tuổ.i và tỏ ra rất tự hào vì người tình của cô ấy làm giám đốc, đi xe ga và có hộ khẩu thành phố.
Cái giọng xì tin quá đáng ấy mỗi khi cất lên làm người ta (chúng tôi) đều rởn da gà vì cái độ thánh thót, đười đượi và tưởng mình đáng yêu trẻ con lắm! ừ mà trong mắt bồ của ả thì ả là tiên nữ mà, nàng õng ẹo cũng yêu, chân nàng dài, dạng ra thì miên man, quặp thì càng chặt, sao mà anh ấy thoát được, Anh ấy cũng không đẹp trai, trong mắt mấy bà tám bọn tôi thì anh ta như con lợn sĩ diện, phóng cái xe tay ga vun vút, mỗi khi có ả ngồi sau thì cả hai vênh mặt lên tận giời, nàng tự hào mình là chân dài ngồi "xe đẹp" chàng tự hào mình có một cô ghẹ cao 1m64 nặng hơn 50kg và biết thổi kèn!
Có lẽ nàng học khoa thổi kèn của nhạc viện nên hơi của nàng rất dài, nói rất to và mọi người ai cũng nghe thấy tiếng nàng mỗi khi nàng bên người tình. Lúc nào nàng cũng tỏ ra đáng yêu, ư ư a a, nàng yêu đời và cười thường xuyên, cái điệu cười khiến bao chú bác đã già muốn tìm ghẹ ngon rau sạch mê mẩn. hi hi hi, hị hị hị! gần 30 mà vẫn ngây thơ, trong sáng, không trách nàng được, cả họ nhà nàng đều ngây thơ trong sáng thế thì nàng cũng phải có tý má.u trong sáng hồn nhiên chứ!
Mặt nàng không đẹp,mũi tẹt, môi mỏng, mắt bé và mặt gẫy (giống mình vậy) nhưng nàng rất hay chớp mắt, nàng đáng yêu mà, nàng còn trẻ mà, sắp chứ chưa 30 nên nàng cứ chớp cho rụng hết mi đi thì thôi, nàng yêu chồng người ta lắm, chồng người ta nàng cũng coi là chồng mình và rất tự hào khoe với tất cả mọi người là chàng rất giỏi hơn 40 tuổ.i mà đã có công ty riêng, có hộ khẩu thành phố, nàng là người tình thì nghiễm nhiên cũng có cái tý thành phố lây!
Viết đến đây thấy chẳng ghét ả nữa, thấy thương ả, vì một con đàn bà như ả chẳng hiếm nhưng thương ả vì nếu ả muốn có cái hộ khẩu, ả muốn đẻ con cho gã thì nàng chịu thiệt, nàng muốn danh chính ngôn thuận thì phải tốn nhiều sức, tốn nhiều thời gian lắm, đến lúc không còn mẩy nữa thì ả cũng bị cuộc đời xếp vào xó. Ả giờ cứ phởn như thế nhưng đúng là nàng có cái cho ra cho vào, làm đàn bà như nàng thật khổ, lúc người tình bên gia đình nhỏ thì nàng một mình, nấu ăn và uống bia.
Làm gái như nàng cũng đáng thương chứ có sướng gì đâu!
Theo Webtretho
Yêu xa là thế đấy... Chỉ vì yêu xa mà những lúc ốm đau cũng chằng có ai quan tâm đem đến cho từng bát cháo, từng viên thuố.c... cũng chỉ một mình em dù mệt lắm rồi vẫn phải cố gượng dậy và làm mọi thứ... cũng chỉ có mình em. Nếu có anh ở đây...phải! nếu có anh em sẽ được quan tâm...nhiều hơn...được dỗi hờn,...