Cửa vừa mở, tôi đã vội vã bịt mũi chạy thẳng vào phòng vệ sinh
Thứ mùi sữa chua chua, quyện với cái mùi tanh nồng, hôi hám từ đống quần áo bẩn ở góc phòng xộc thẳng vào hai lỗ mũi…
Tôi bất lực với sự luộm thuộm của em sau sinh. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi vừa hạnh phúc chào đón đứa con đầu lòng sau 2 năm chung sống. Nếu như ông bố trẻ nào cũng phải lo lắng việc thức đêm pha sữa cho con thì tôi lại không hề như vậy, đêm nào tôi cũng được no giấc vì vợ khá nhiều sữa. Thậm chí, cu con không dùng hết, em còn phải vắt sữa bỏ đi vì nếu không, chúng sẽ chảy tràn, thầm ướt áo. Và chuyện rắc rối của gia đình tôi cũng bắt đầu từ câu chuyện em quá nhiều sữa.
Do bố mẹ hai bên đều ở xa, tôi lại bận rộn với công việc nên thời gian ở cữ, mọi việc gần như một mình em phải lo lắng. Bận rộn cả ngày với đủ thứ công việc nên khi thấy sữa thấm ướt áo, em cũng chẳng buồn thay. Nhiều lần tôi đã nhắc nhở em nên cẩn thận vì ngộ nhỡ có khách đến chơi sẽ rất mất lịch sự thì em nói luôn:
Video đang HOT
- Ai người ta đi cười bà đẻ hả anh. Mà nó chảy ít lắm, một chút là khô ngay thôi ấy mà. Em còn bao nhiêu việc, thay ra mặc vào mất thời gian lắm.
Nói nhiều lần em vẫn không nghe nên thành ra tôi chán nản, chẳng buồn nói nữa. Nhưng thật sự, cái mùi sữa chua chua, nồng nồng bị cái nóng nực của tiết trời ngày hè làm cho không khí trong nhà tôi xuất hiện thứ mùi khó ngửi vô cùng.
Không những thế, sau khi sinh con xong, em trở nên cẩu thả và bừa bãi khủng khiếp. Quần áo của con, em toàn để hai, ba ngày mới giặt. Bỉm bẩn của con em không chịu vứt luôn mà bỏ ngay dưới gầm giường. Nhớ có lần vừa dùng xong bữa tối, khi mở cửa vào phòng lấy quần áo đi tắm, tôi đã vội vã bịt mũi rồi chạy thẳng vào phòng vệ sinh cho ra tất cả những thứ trong bụng vì không thể chịu nổi cái mùi sữa chua chua, quyện với cái mùi tanh nồng, hôi hám từ đống quần áo bẩn ở góc phòng.
Chuyện đó chưa phải là nỗi ám ảnh lớn nhất với tôi. Mặc dù em đã sinh con được hơn 3 tháng nhưng chuyện vợ chồng của chúng tôi vẫn chưa thể bắt đầu lại. Thú thật, tôi thấy sợ mỗi khi đứng cạnh em. Cô vợ thơm tho, xinh đẹp của tôi ngày nào giờ đã chính thức biến thành một nơi tổng hợp đủ các thứ mùi khó ngửi. Có những lúc cảm hứng dâng trào nhưng tôi chỉ mới quay sang hôn em thôi đã không chịu nổi mà dừng lại rồi. Em cũng phần nào nhận ra sự ghẻ lạnh của tôi nên tủi thân lắm, liên tục trách móc và khóc rấm rứt cạnh tôi khi đi ngủ. Điều này càng khiến tôi mệt mỏi và chán chường. Tôi có phải ông chồng vô trách nhiệm, bỏ mặc vợ con đâu. Nhiều lần tôi đề nghị thuê người giúp việc đỡ đần em nhưng em liên tục gạt đi, còn nghi ngờ tôi kiếm cớ để tranh thủ “mèo mỡ”. Tôi thực sự thấy bế tắc vô cùng.
Bây giờ tôi sợ về nhà ghê gớm. Tôi sợ phải nhìn thấy hình ảnh một cô vợ luộm thuộm, cẩu thả, người lúc nào cũng là hồn hợp của đủ loại mùi khó ngửi. Trong khi ở công ty ngày nào tôi cũng phải gặp gỡ và tiếp xúc với biết bao cô gái trẻ đẹp. Tôi lo sợ sẽ có ngày tôi không giữ nổi bản thân mình mà phản bội lại em mất. Liệu em có sớm nhận ra điều này, thay đổi bản thân để ngăn tôi phạm phải sai lầm hay không? Dù chồng không phải kẻ lăng nhăng thì thiết nghĩ đã là phụ nữ phải có ý thức giữ chồng mới phải!
Theo blogtamsu
Tự trọng đàn bà ở đâu!
Cuộc sống của chị có 24 giờ một ngày, chị có phải đầy tớ của chồng đâu mà phải đỡ chồng ở trước cửa nhà khi hắn say, hôi hám mùi rượu và miệt thị chị là người cản chân hắn tiến tới với cô H.
Tại sao chị lại nhọc mình buổi sáng sớm để hứng lời nguyền rủa của kẻ phản bội? Chị hãy hỏi lại chị lòng tự trọng đâu? Sao chị khinh khi bản thân mình đến thế? Chị dâng cho hắn quyền nguyền rủa chị đó!
Cái cô H trơ trẽn thất đức kia - làm khổ chị và con bao năm tháng, nay chạy lại cầu cứu - cô ấy không giữ mình trong trắng giờ bảo chị giấu giếm cho để có hôn nhân hạnh phúc. Có điên mới bỏ thời giờ vàng bạc quí báu bố thí cho cô H trơ trẽn.
Chị không nên phí thời gian lo nghĩ dùm ai cả. Đời chị và con là ưu tiên cho mọi nỗ lực. Năng lực của chị phải dồn vào việc chăm lo cho con và bản thân tươi đẹp và mạnh khỏe. Đời cô H là do cô ấy tự chà đạp thành dơ bẩn, để cho cô ấy lo. Nếu chị mà nhún tay vào giúp đỡ hai người họ... thì chị thuộc hạng người có bệnh tâm lý (thích làm đầy tớ phục vụ người khác, luôn sẵn sàng để họ chà đạp và hại bản thân mình).
Chị tỉnh lại đi. Đừng dính vào đám bùn lầy của người thất đức, đó không phải bổn phận của chị. Phí công sức lại chuốc thêm lời phỉ nhổ của chồng, có khi còn bị ăn đấm hay thiệt mạng.
Phản hồi của độc giả Dương Thụy
Theo Dân Trí
Yêu một người ở xa tập cho con người ta tính kiên trì, chịu đựng và chờ đợi Yêu một người ở xa là nỗi buồn nhiều hơn niềm vui, yêu 1 người ở xa là tập cho con người ta tính kiên trì, chịu đựng và sự nhẫn nại. Chờ đợi là sự nuôi nấng của những tia hy vọng, ngày người ta trở về là món quà của việc kiên trì Yêu một người ở xa là nỗi buồn...