‘Cưa’ lại từ đầu
Chia tay nhưng chưa hết yêu, bạn đi đến một quyết định dũng cam và có đôi chút “ hoang đường” mang tên – Cưa lại người cũ! Bắt đầu thế nào nhỉ?
Chia tay rồi, chưa hẳn đã hết. Chưa tay rồi, chưa hẳn đã xong. Chia tay rồi mà hắn vẫn còn ngang nhiên ở đấy, ngự trị trong tim bạn và hoành hành một cách khốc liệt hơn trước. Bạn thực sự không đành lòng. Bạn tin rằng mối quan hệ này không thể kết thúc ở đây như vậy được. Sẽ phi lý lắm! Bạn đi đến một quyết định dũng cam và có đôi chút “hoang đường” mang tên – Cưa lại người cũ!
1. Xem xét lí do chia tay. Hãy tự hỏi mình xem tại sao bạn muốn quay lại? Vì bạn cần phải có một người bạn trai? Vì người đó thực sự quan trọng? Vì bạn không muốn là người thua cuộc? Vì một trong hai đã thay lòng đổi dạ? Vì một trong hai quá sở hữu quá ích kỉ quá trẻ con? … Bạn phải biết lí do là gì và liệu có sẵn sàng tiếp tục mối quan hệ đó nếu chuyện tương tự lặp lại?
2. Trở thành người mà anh ấy yêu. Anh ấy đã từng thích bạn, đã từng bị bạn hấp dẫn vì bạn đáp ứng được những mong mỏi tình cảm của anh ấy. Còn bây giờ thì sao? Bạn đã thay đổi thế nào? Đã có thói quen xấu gì vậy? Hãy sửa chúng đi nhé! Lạc quan và tích cực ở bên cạnh anh ấy. Đừng thể hiện là bạn còn vướng mắc với quá khứ. Hãy cho anh ấy thấy rằng bạn đang tiến tới và thay đổi không ngừng.
3. Câu chuyện đầu tiên. Bất kể bạn nói gì, những câu đầu tiên sau khi chia tay luôn cực kì quan trọng. Phải ghi nhớ rằng khóc lóc hay van nài chỉ khiến tình hình tệ hơn mà thôi. Ban nên tin rằng cho dù anh ấy có là người đòi chia tay đi chăng nữa thì trong lòng ít nhiều cũng trân trọng tình cảm giữa hai người.
4. Sử dụng sức mạnh của quá khứ. Nếu anh ấy từng khen bạn mặc chiếc váy này đẹp. Hãy mặc nó thường xuyên hơn. Nếu có cơ hội gặp gỡ, hãy hẹn ở nơi mà hai người từng có kỉ niệm.
5. Lắng nghe cẩn thận khi anh ấy nói chuyện. Bạn thử để ý xem có lúc nào anh ấy dùng ngôn từ một cách đặc biệt khác thường hay không. Nếu có hãy ghi nhớ nó và khéo léo đan xen vào câu chuỵện của bạn. Một cách vô ý thức, anh ấy sẽ nhận ra giữa bạn và anh ấy có điểm chung đặc biệt.
6. Thử tìm hiểu xem anh ấy có còn quan tâm đến bạn. Hiển nhiên rồi vì nếu anh ấy không để tâm gì nữa, bạn sẽ hoàn toàn không còn cơ hội nào.
7. Để cho anh ấy biết rằng bạn vẫn còn nghĩ đến anh ấy. Ví dụ như bạn có thể gửi email và nói rằng bạn vừa ăn tối ở quán quen thuộc của hai người, người phục vụ hỏi bạn rằng anh ấy đâu rồi…
Video đang HOT
8. Nếu tất cả đều không có kết quả. Bạn không có gì phải tiếc vì bản thân đã cố hết sức rồi cơ mà! Bởi nếu thuộc về nhau chắc chắn sẽ là của nhau.
Cưa lại từ đầu thực ra không phải là chuyện dễ dàng gì, 90% kết cục của nó đều thất bại. Tuy nhiên tác dụng tích cực nhất mà nó đem lại, đó chính là giúp bạn hoàn toàn tin tưởng rằng bạn đã hết lòng cho mối quan hệ này. Có những người chỉ có thể sống trong trái tim bạn chứ không phải trong cuộc đời của bạn. Vậy nên hãy học cách buông tay bạn nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Ảo tưởng về lời cầu hôn của người đã có vợ
Lần đầu gặp anh, lần đầu được sưởi ấm bằng đôi bàn tay ấm áp, cũng là lúc tôi nhìn thấy chiếc nhẫn cưới ngự trị trên ngón áp út của anh.
Tôi từng được nghe một bà bói nói rằng: "Chuyện chồng con là do trời định, tự nhiên mà có". Và tôi đã gặp được anh.
Tôi gửi ba bài thơ tình nhầm sang email của anh. Sáng hôm sau, khi mở email để xem hồi âm của tòa soạn thì không phải là những dòng tin mà tôi trông ngóng, đó là những dòng chữ nhẹ nhàng, lịch sự: "Em gửi nhầm sang email của anh rồi, em gửi lại cho báo đi". Tôi bối rối nhắn lời xin lỗi và cảm ơn anh.
Cứ thế, những dòng email qua lại ngày càng nhiều nhưng cảm giác vẫn cứ nhẹ nhàng. Anh ở không xa Hà Nội và thường đi công tác ở đây, tuy nhiên hai năm quen nhau chúng tôi vẫn chưa gặp mặt. Anh tập trung làm tốt công việc của anh, tôi chú tâm học tập. Hàng ngày, tôi quen và trông chờ thư đến, hồi hộp gửi thư đi.
Một hôm, số điện thoại lạ gọi tới số máy tôi từ sớm. Vẫn theo thói quen tôi mở máy ngay, không để ý chất giọng ngái ngủ của mình. Một giọng hình sự vang lên đầu dây bên kia. Tôi vội vàng bật dậy, cảm thấy như có ai đó đang nói chuyện quan trọng liên quan đến mình. Nhưng rồi có tiếng cười:
- Đang ngủ à nhóc?
Cố gắng giữ giọng bình tĩnh, tôi "dạ" nhưng vẫn chưa nhận ra là ai đang nói chuyện với mình.
- Anh Điệp đây!
Tôi bối rối, không dám nói nhiều vì biết mình vừa ngủ dậy. Tôi muốn mình là người chỉn chu trước anh.
- Sáng nay em đi học không?
- Dạ có!
Tôi thấy hứng khởi trong lòng. Nghe tiếng "Ừ" gần gũi của anh, tôi không giữ được bình tĩnh nữa, liền hỏi:
- Anh đang ở Hà Nội à?
- Ừ!
Tôi càng bối rối, tự nhiên lại thốt lên câu hỏi nữa, tim đập loạn xạ trong ngực, thấy như mình đang cất tiếng cầu hôn:
- Trưa nay anh rảnh không?
- Trưa em ra quán Ba cây cau chờ anh nhé?
- Dạ.
Ảnh minh họa: TMJ.
Và tôi hạnh phúc rợn khắp người, như lần đầu tiên được hẹn hò. Trong ngày đầu gặp anh, ngày đầu đi ăn cơm với một người con trai, tôi chẳng thể nghĩ nhiều hơn ngoài việc đến sớm để anh không phải chờ, để anh còn được nghỉ ngơi cho buổi họp chiều. Học trên giảng đường xong là tôi chạy vù ra ngoài nhà hàng. Cảm giác hơi quê, nhưng anh đón tôi từ cửa làm tôi rất tự tin. Anh lịch sự, anh chỉn chu và rất tự nhiên. Nhưng đứng trước sự trưởng thành và mẫu mực của anh, tôi bé nhỏ, tôi bối rối. Cố gắng nói nhiều hơn một chút, cố gắng nhìn sâu vào đôi mắt kiên nghị của anh để bản thân bớt hồi hộp một chút. Và bàn tay tôi nằm trong bàn tay anh. Nó cố gồng lên để giúp chủ nó bình tĩnh nhưng bất thành. Trái tim đập loạn xạ trong ngực. Tôi muốn chạy ra ngoài nhưng không thể. Anh vẫn nắm chặt hai bàn tay tôi trong đôi tay rất ấm của anh.
Nhưng trên ngón tay áp út của anh có chiếc nhẫn cưới. Tôi ngốc nghếch không biết nói gì, anh cười:
- Nhóc con của anh!
Dường như từ khi quen nhau, chưa bao giờ anh không hiểu suy nghĩ của tôi. Và lần này, câu nói của anh không phải một lời câu cầu hôn mà là một lời từ chối. Nhưng hai trái tim vẫn đập loạn xạ, đến lúc tình cảm vừa lớn trong tôi phải dừng lại mà chẳng thể làm gì khác được. Gia đình bấy lâu đã trở thành nền tảng vững chắc để anh được phát triển và tôi chẳng thể là gì trong đó.
Tôi cười, trái tim nhói đau, đôi tay cố giữ không được run cứ run lên những hồi liên tục. Lời nói của bà bói vang lên, tôi muốn giữ tình cảm lại. Chúng tôi xa nhau, Hà Nội bắt đầu cơn mưa nhẹ nhàng đầu đông. Tôi đi sau anh, cảm nhận mối tình đầu của mình đang ở trong xe, đang xem tài liệu cho buổi họp chiều hoặc đang tranh thủ ngủ một chút trên đường về Hải Phòng. Không dám nghĩ anh đang nhớ hay dành tình cảm cho tôi.
Ngày hạnh phúc đi qua nhẹ nhàng. Đôi môi không tô son, mái tóc không cầu kì, trang phục không sang trọng. Bàn tay được anh nắm chặt, đôi mắt được anh bao bọc. Chẳng có gì phải hối tiếc.
Tôi ra trường, đi làm, vào Nam công tác, chấp nhận xa anh để khi đã trưởng thành cũng có thể giữ chặt tình cảm trong lòng. Nhưng mỗi khi vất vả, trái tim bị bóp nghẹt vì phải cắt bớt những lời yêu thương trong những dòng email gửi anh, tôi lại khóc. Từ khi xa anh, tôi trở nên dễ khóc và khóc không ngừng lại được. Cảm giác sức nặng đè chặt trong lòng. Ảo tưởng như những lần khóc cứ nối dài. Nghĩ đến một ngày sẽ khác làm trái tim quặn lại. Xin hãy cứ ảo tưởng để câu nói ngày trước của anh là một lòi cầu hôn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gửi em yêu trước ngày thi đại học Tình yêu và khoảng cách như ngọn lửa và cơn gió, cơn gió sẽ dập tắt ngọn lửa nếu nó yếu ớt nhưng nó sẽ thổi bùng ngọn lửa nếu nó thực sự mạnh mẽ. Em à! Một ngày nữa đã lại trôi qua, thế là chỉ còn 156 ngày thôi em nhỉ, anh biết chắc điều đó chứ, hôm qua là 157...