Của hồi môn sao mẹ chồng lại đòi giữ?
Chuyện lẽ ra chẳng có gì nhưng cuối cùng lại trở thành vấn đề lớn. Và chính vì nó mà mối quan hệ của tôi với nhà chồng rạn nứt ngay từ những ngày đầu về làm dâu. Đồng tiền đúng là luôn khiến con người ta khó xử, được lòng, mất lòng vì tiền thật quá dễ dàng.
Ngày cưới anh, mẹ anh mắt sáng khi thấy bố mẹ tôi cho con gái bao nhiêu là vàng bạc lại còn cho hẳn một chiếc xe hơi, tuy không đắt nhưng cũng là món quà quá giá trị. (ảnh minh họa)
Ngày khi chưa cưới anh, mẹ anh rất quý tôi. Lúc nào bà cũng gọi điện cho tôi bảo tôi về nhà anh ăn cơm để tình cảm mẹ con gần gũi. Khi đó, tôi được lòng nhà chồng lắm và lấy đó làm mừng. Bạn bè tôi thường nói đùa với tôi, &’hay tại nhà mày có điều kiện nên bà ấy săn đón’. Thật ra, chị em ngồi với nhau thì hay tán gẫu những câu chuyện tinh linh.
Tôi không muốn chuyện đến tai người yêu nên cấm không cho bạn bè nói thế. Thật ra là gia đình tôi có khá giả hơn nhà anh và đôi lúc tôi cũng cảm thấy mẹ anh có chút gì đó tính toán vật chất. Nhưng yêu anh nên tôi cũng chẳng để ý tiểu tiết ấy. Tôi luôn nghĩ, nhà anh cũng chẳng phải là nghèo khó gì, với lại nhà vợ thì nhờ được mấy đâu mà mẹ anh này kia.
Ngày cưới anh, mẹ anh mắt sáng khi thấy bố mẹ tôi cho con gái bao nhiêu là vàng bạc lại còn cho hẳn một chiếc xe hơi, tuy không đắt nhưng cũng là món quà quá giá trị. Cưới nhau xong, mẹ anh đã thay đổi hẳn bộ mặt.
Mẹ gọi tôi vào và nói chuyện. Mẹ bảo, &’cưới xin mẹ đã lo cho chúng mày đầy đủ, từ A đến Z, bây giờ là lúc chúng mày trả mẹ. Tiền mừng thì chúng mày cầm hết rồi nên bây giờ, của hồi môn của các con, để mẹ giữ hết, kể cả tiền nhà chồng cho con’. Tôi hơi ngạc nhiên. Mẹ bảo, tiền nhà chồng cho chỉ là hình thức chứ lấy đâu ra tiền mà cho lắm vậy. Phải cho như vậy để mua mặt nhà chồng, đỡ ngại với họ hàng nhà vợ. Bây giờ mẹ muốn lấy lại, thu hồi hết và muốn có cả của hồi môn của tôi, tức là nhà mẹ đẻ tôi cho chồng tôi. Tất nhiên là tiền của tôi mẹ không dám nói tới vì đó là của riêng.
Chuyện này khiến tôi choáng váng nhưng không làm theo ý mẹ thì mẹ khó chịu ra mặt, nói tôi ki bo này kia vì bố mẹ đã lo cho cả đám cưới to như thế. Tôi nghĩ buồn lắm, có nói chuyện với chồng thì anh bảo tôi cứ đưa cho mẹ, mẹ giữ chứ đi đâu mà mất, cần thì lại hỏi mẹ. Tôi cười, nếu mẹ đã có ý như vậy thì làm gì có chuyện muốn là lấy lại được.
Vợ chồng tôi đã cãi nhau to về chuyện này, anh nói tôi không biết điều, mới về nhà chồng mà đã này nọ. Thật sự tôi không nghĩ mẹ chồng mình lại vậy. Tôi thấy quá ngạc nhiên, không dám nghĩ lại có người lộ liễu đòi tiền của con cái. Vợ chồng tôi thuê nhà sống trên thành phố, mẹ không tâm lý cho con cái thêm tiền thì thôi lại còn đòi tiền của con cái để ấm vào thân mình, trong khi bố mẹ về hưu rồi, có làm gì đến tiền nhiều đâu. Có gì thì con cái cũng lo cho từng tí một.
Video đang HOT
Nghĩ đi nghĩ lại thì thấy, mình thật dễ tính, sống quá biết điều nhưng nếu gặp một người không biết điều thì thật sự chẳng thể nào cứu vãn được. (ảnh minh họa)
Tôi nhất định không đồng ý đưa tiền. Không phải vì tôi này nọ, ki ke nhưng chuyện vô lý thì tôi không thể nào chấp nhận được. Tại sao lại phải đồng ý với yêu cầu vô lý thế của mẹ chứ. Mẹ thật sự không nên làm vậy nếu như muốn tình cảm mẹ con hòa thuận. Mẹ chồng con dâu vốn đã nhiều chuyện, tôi cũng muốn hạnh phúc vui vẻ với nhà chồng, thế mà mẹ đã làm hỏng mối quan hệ tốt đẹp này. Mọi thứ đã biến mất ngay từ ngày đầu. Mẹ có muốn tốt thì tôi cũng chịu, tôi chẳng còn ấn tượng gì với mẹ chồng nữa. Cũng vì mẹ mà tình cảm vợ chồng tôi bị ảnh hưởng. Tôi đã nghĩ đến chuyện tiêu cực nhất có thể xảy ra sau này.
Nghĩ lại câu nói của bạn bè rằng, mẹ quan tâm tới gia cảnh nhà tôi, tôi lại thấy có chút chạnh lòng. Phải chẳng là như vậy thật, mẹ thấy gia đình tôi giàu, tôi lại là con một nên mẹ mới tính toán như thế. Và bây giờ, tôi đã làm con dâu của mẹ, &’ván đã đóng thuyền’ rồi nên mẹ chẳng cần gì nữa chăng?
Nghĩ đi nghĩ lại thì thấy, mình thật dễ tính, sống quá biết điều nhưng nếu gặp một người không biết điều thì thật sự chẳng thể nào cứu vãn được. Chuyện mẹ chồng nàng dâu luôn luôn là vậy, luôn đầy mâu thuẫn nếu như một trong hai người không biết ứng xử, dung hòa mọi chuyện. Tôi chắc là, mối quan hệ này của tôi cũng sẽ chẳng tốt đẹp gì…
Theo Eva
Bạn trai bắt viết cam kết trước khi dâng hiến
Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện.
Nhưng anh lại làm em buồn vì anh muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện (Ảnh minh họa)
Không có gì buồn hơn khi tình cảm cho đi thì nhiều mà nhận lại chẳng được bao nhiêu cả nhà ạ.
Em và người yêu quen nhau được một năm. Trong thời gian đó, em luôn là người chủ động, còn anh ấy chỉ việc đáp lại, nhưng lúc nồng lúc nhạt. Anh ra trường trước em 2 năm nhưng đến nay vẫn chưa có công việc ổn định, toàn phải làm thời vụ. Điều đó khiến anh thường xuyên bất mãn và tự ái. Em nghĩ cũng chính vì mặc cảm đó mà anh không dám thể hiện tình cảm với em nhiều.
Em có mơ ước được làm bùa hộ mệnh hoặc ngôi sao may mắn mang lại những điều tốt đẹp nhất cho người mình yêu. Nhưng hình như em càng muốn thì càng bị ngược lại.
Người yêu em đi phỏng vấn xin việc rất nhiều lần. Lần nào em cũng chuẩn bị quà để động viên anh. Lúc thì em tự may khăn tay tặng, lúc thì mua quần áo giày dép, gần đây là làm dreamcatcher như trong phim và thường xuyên dắt anh lên chùa để cầu an cho anh.
Em muốn những món quà đó sẽ mang lại may mắn cho anh ấy. Nhưng lần nào anh cũng rớt. Anh ấy đâm bực và bảo lỗi là do mấy thứ vớ vẩn xúi quẩy của em tặng. Em rất buồn và thấy mình thật tồi tệ. Hình như vận đen của em đã làm ảnh hưởng đến con đường sự nghiệp của người yêu.
Không có gì buồn hơn khi tình cảm cho đi thì nhiều mà nhận lại chẳng được bao nhiêu cả nhà ạ (Ảnh minh họa)
Ngoài công việc không suôn sẻ, em không hiểu vì sao mà bạn trai em cũng thường xuyên bị mất tiền, nhà trọ thì bị trộm bẻ khóa liên tục, ra đường thì bị va xe máy. Đến cả đi làm thêm cũng bị người khác ức hiếp. Hình như từ lúc yêu em, anh ấy kém may mắn đi rất nhiều. Và em không biết đó có phải là lỗi tại em không?
Cũng chính vì đó mà em đã quyết định dâng hiến. Em nghe nói đàn ông đang vị vận xui đeo bám mà quan hệ với gái còn trinh sẽ giải được vận. Em không phải là kiểu phụ nữ dễ dãi, em rất quan trọng chuyện trinh tiết và chưa bao giờ có ý nghĩ sống thử trước hôn nhân.
Ngay cả khi yêu nhau 1 năm, em chỉ mới để người yêu được thỏa mãn từ bên ngoài mà thôi. Đối với em, trinh tiết không chỉ là nhân phẩm đức hạnh của cá nhân mà còn là danh dự gia đình và là lời hứa của con gái với bố mẹ. Em đã nghĩ, nếu mình lỡ mất thì tự mình sẽ rẻ rúng bản thân mình như hạng gái đứng đường.
Nhưng cuối cùng em đã đặt tình yêu lên cả lòng tự trọng. Nếu chuyện gái trinh giải xui là có thật, em muốn trao cho người yêu để anh được may mắn hơn. Em đã suy nghĩ chuyện này hơn tháng trời trước khi quyết định dâng hiến. Em luôn mong anh ấy có được một việc làm tốt và cuộc sống được suôn sẻ hơn. Nếu như thế anh ấy sẽ luôn vui vẻ và có khi sẽ yêu em hơn lúc này.
Khi em nói điều này với người yêu, anh đã rất xúc động. Anh nói anh không từ chối vì đó là tấm lòng của em và anh cũng tin vào điều đó. Nhưng anh lại làm em buồn vì anh muốn em phải viết một bản cam kết là sau này dù có chuyện gì cũng không được bắt anh phải chịu trách nhiệm do đấy là em tự nguyện.
Anh nói làm thế cũng vì em. Không phải anh không yêu em mà tạm thời chưa có công việc ổn định, nếu cưới nhau sẽ làm khổ em. Mặc dù lúc ấy trong lòng có chút hụt hẫng nhưng em tin ở anh, và tin vào điều kì diệu mình mang đến cho anh.
Nhưng em vẫn rất tủi thân. Mang tiếng là được em dâng hiến nhưng sự việc lại diễn ra như kiểu em phải năn nỉ anh để được dâng hiến. Trong khi đó trinh tiết đối với em là điều thật sự vô giá không thể trao bừa bãi. Bảo anh đi mua bao cao su, anh cũng không đi vì sợ người quen bắt gặp. Đến hơn trăm nghìn tiền nhà nghỉ anh cũng bảo em trả.
Từ hôm em dâng hiến đến nay là đã hơn 2 tháng mà anh vẫn chưa có tín hiệu vui nào về công việc. Nhưng điều làm em buồn hơn cả chính là thái độ của anh. Em đã hy sinh như thế nhưng dường như anh vẫn chưa yêu em hơn chút nào, lại còn thường tỏ ra cáu gắt vô lý.
Em vô tình buột mình nói anh đưa em về quê anh chơi. Thế là anh giận dữ mắng là "Đang âm mưu gì đấy, có phải bắt tôi cưới không, tờ cam đoan còn rành rành ra nhé" làm em rất sốc. Quả thật em không có ý đó.
Không biết em đã sai lầm khi trao trinh tiết cho anh hay anh đã sai lầm khi yêu một cô gái xui xẻo là em. Hình như sau lần quan hệ, mọi chuyện càng tệ hơn, không chỉ công việc không tiến triển và tình yêu cũng nhạt.
Có phải em đã yêu mù quáng và sai lầm không các chị? Tình yêu của em, trinh tiết của em, chẵng lẽ đã thật sự trao nhầm người? Ngay lúc này em vẫn còn yêu anh ấy rất nhiều nhưng luôn cảm thấy bế tắc và thấy cuộc tình này sẽ không đi đến đâu cả.
Theo VNE
Lấy vợ hơn tuổi, tôi bị "bỏ đói" Lấy vợ hơn tuổi, tôi thường xuyên bị "bỏ đói", nếu được chọn lại tôi sẽ không lấy vợ hơn tuổi. ảnh minh họa Hai vợ chồng tôi cưới nhau đến nay được 5 năm, có một đứa con gái lên 3 tuổi. Trước khi yêu, tôi chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại ân hận khi cưới cô ấy, nhưng bây...