Cứ tưởng sếp chỉ mê gái trẻ
Ai ngờ sau vụ đánh ghen ầm ĩ khắp công ty, nhân viên mới biết bồ của sếp là một nhân viên mới vào, tuổi đã thuộc hàng U50!
Sếp Chung vốn nổi tiếng là một vị sếp tài giỏi, khó tính và nghiêm túc. Trước giờ vẫn chưa có điều tiếng gì về sếp ở công ty ngoài việc sếp rất kiệm lời và khó tính trong công việc.
Thi thoảng đám nhân viên rỗi chuyện cũng lời ong tiếng ve về mấy cô thư kí, trợ lý và nhân viên thân cận với sếp, rằng “do khéo léo giấu diếm thôi, chứ mỡ treo miệng mèo, hơ hớ thế kia thì ông nào nhịn được!”.
Nhìn chung, ai cũng đoán mò rằng bồ của sếp nhất định là một trong số các “nữ tướng” hầu cận sếp.
Nhưng, cũng chỉ là có việc để bàn ra tán vào lúc trốn việc. Chứ tiếng đồn cụ thể về sếp thì chưa ai được nghe hoặc chưa ai dám tung tin bao giờ, vì thế cho dù có “ăn hối lộ” của vợ sếp là bà Hoa thì cũng chả có tin gì để mật thám cho bà. Mỗi lần bà hỏi “có gì không?” thì mấy đứa trót hưởng bổng lộc của bà lại phải bịa ra một số câu nghi vấn “em thấy hôm nay sếp cười với cô Lê, mà chưa bao giờ sếp cười với bọn em cả”. Sự thể cũng chỉ đến vậy, còn sếp đi đâu, làm gì, với ai ngoài công ty thì có lẽ sếp bà lại đầu tư thêm một khoản để thuê thám tử.
Thói đời, ai mà chẳng nghĩ “trâu già khoái gặm cỏ non”. Thế nên khi sếp tuyển thêm một kế toán nữa về làm việc, lại ngồi cùng trong văn phòng riêng của sếp với cô trợ lý, thì ai cũng nghĩ đó là mưu của sếp bà gài tay trong vào tận trong phòng riêng của sếp để triệt tiêu âm mưu tình tang của sếp với cô trợ lý vừa đẹp vừa khôn kia.
Video đang HOT
Cô Mỹ năm nay 42 tuổi. Mắt đã hằn vết chân chim rồi nhưng nhìn qua cái nhan sắc mặn mà ấy cũng đủ biết thời trẻ cô có một nhan sắc không phải dạng vừa. Dù cho thân hình không còn thon gọn nhưng thần thái của một người đàn bà từng trải trông vẫn rất thu hút đàn ông. Phải cái tội cô ít nói quá, nhân viên mới dù tuổi cao nhưng cũng nên hòa đồng với đồng nghiệp một chút, đằng này cứ im ỉm cả ngày, trưa đi ăn muốn mời đi chung để giao lưu cũng chả thấy mặt đâu cả. Ai hỏi gì trả lời nấy, nhìn chung cô Lê cũng không muốn giao lưu gì với đám nhân viên trong văn phòng, cũng không phải là một người nổi bật gì nên đám mật thám của sếp bà cũng chẳng thèm chú ý.
Cho đến một hôm trời quang mây tạnh, bỗng dưng sếp bà không hiểu vì động cơ gì mà lao vào công ty như gió, đạp tung cửa phòng sếp rồi lao vào bạt tay cô Lê. Cô Lê choáng váng chưa kịp phản ứng thì đã thấy sếp bà chu tréo lên “à, con đĩ! Giờ chúng mày lại còn dám chung chạ với nhau ngay ở đây nữa cơ đấy! Tình cũ không rủ cũng tới à? Được! Hôm nay tao không cho mày một trận nên thân thì chắc mày sẽ vẫn chửi thầm sau lưng tao đúng không, con đĩ cướp chồng?”. Vừa đay nghiến bà Hoa vừa lao đến tẩn cho cô Lê một trận, sức ghen tuông đến mất trí của sếp bà khiến cô Lê tơi tả. Cô cứ chịu trận trong im lặng.
Đám nhân viên xôn xao hết cả lên. Đứa gọi điện báo sếp, đứa xông vào can thì bị sếp bà chỉ thẳng tay vào mặt “đứa nào dám vào bênh nó tao đuổi việc!”. Nghe thế, chẳng đứa nào dại gì mà bôi mật vào người cho kiến nó đốt, cứ đứng đó xem kịch hay của hai bà tranh nhau một ông rồi xì xào bình phẩm.
Lát sau thì mới thấy nhân vật chính đi vội đến, mặt rất căng thẳng. Sếp Chung vào đến nơi thì thấy nhân tình sưng hết mặt mũi, hiện trường bung bét hết cả. Sếp gầm lên với bà cả “cô làm cái trò gì vậy? Cô biết đây là đâu không?”, bà Hoa nhếch mép “vậy anh biết đây là đâu mà dám mang cả con đĩ này đến đây? Anh đừng tưởng anh làm gì sau lưng tôi mà tôi không biết nhé! Anh tằng tịu với nó bao nhiêu năm, bỏ rồi mà vẫn thèm à? Nó hơn tôi cái gì mà phải lôi nó về đây để chim chuột với nhau?”.
“Bốp” một cái bạt tay như trời giáng vào mặt bà cả. Sếp Chung ném cái nhìn khinh bỉ vào mặt bà Hoa rồi bảo “Viết đơn đi, nếu không tôi sẽ viết! Loại đàn bà như cô, chỉ nên sống một mình rồi chết già trong cô độc thôi!”. Sếp cởi cái áo vest của mình ra khoác lên người cô Lê rồi dìu cô Lê đi trong bao ánh nhìn soi mói của đám nhân viên vừa xem được một vở kịch hay.
Hôm sau, hôm sau nữa. Vẫn thấy sếp đi làm bình thường, cô Lê thì không thấy đâu. Sếp vẫn thế, vẫn nghiêm túc và khó tính như thường. Vẫn chỉ nói những vấn đề quan trọng của công việc và lại im lặng như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Đám nhân viên cũng chẳng vì chuyện sếp có bồ mà dám coi thường sếp. Thi thoảng cũng ngóng tiến độ li hôn của sếp với bà Hoa và chép miệng rỉ tai nhau “cứ tưởng sếp nào cũng chỉ thích gái trẻ chứ!”.
Theo Tintuc
Tôi đã ngoại tình bằng... tư tưởng
Người tôi yêu là một cô bé công sở chỉ đáng tuổi con mình. Nhí nhảnh, hồn nhiên và dễ thương là ba từ mà tôi dành cho cô bé. Cô bé hai mươi tuổi ấy đã đốn tim gã trai tứ tuần tôi đây. Nhưng vì vợ con, tôi chỉ dám ngoại tình với nàng bằng tư tưởng.
Sẽ thật lạ lẫm nếu gọi là "ngoại tình bằng tư tưởng". Nhưng bởi vì tôi đã thực sự yêu cô bé ấy. Hình ảnh của nàng luôn choáng ngợp trong lòng tôi, trong mỗi suy nghĩ của tôi. Từ khi nàng xuất hiện, tôi cảm thấy mình trở thành một cậu thanh niên hai mấy tuổi. Nàng nhí nhảnh, yêu đời và ngọt ngào lắm. Cái tính cách của nàng len lỏi trong người tôi và từ lúc nào không hay và tôi thấy mình đã trở thành một con người khác.
Nhiều lần về nhà vợ hỏi: Sao bữa nay anh lạ vậy? Sao anh nói nhiều vậy? Có gì vui sao em thấy anh cười hoài vậy?... Một loạt câu hỏi khiến tôi cũng không hiểu tại sao. Tôi gượng cười đáp trả lại cô ấy rồi trở về phòng làm việc trong sự háo hức khó tả.
Cô bé tôi nói tên Hồng Phấn. Cái tên đẹp và lạ ấy đã trở thành ấn tượng đầu tiên về cô. Mỗi lần đến công ty cô thường diện váy ngắn, đeo dày thể thao, miệng cười cười nói nói. Từ lúc cô đến, phòng làm việc trở nên năng động hẳn lên. Qua những lần nói chuyện cùng nhau, cô bé biết tôi đã có gia đình. Trong đáy mắt của cô bé thoáng chút buồn sau đó. Cô bé thường quay ngoắt đi khi mỗi lần chạm vào mắt tôi. Những ngày sau, cô trở nên hờ hững. Tôi cảm thấy bứt rứt, khó chịu trong lòng. Có lẽ cô bé đã có tình cảm với mình chăng!? Và điều đó đã không nằm ngoài dự đoán.
Tôi đã có cuộc nói chuyện thẳng thắn với cô ở một quán cà phê gần chỗ làm để hỏi rõ. Cô bảo từ khi đến công ty này làm, tôi là người dành cho cô nhiều sự quan tâm nhất. Chính sự quan tâm ấy đã khiến cô động lòng, nhưng vì hạnh phúc của tôi nên cô thường trốn tránh. Tôi cũng bảo là thích cô ấy nhưng có quá nhiều thứ cột chặt tôi, khiến tôi không thể quyết định được gì... Tôi cảm thấy buồn sau cuộc nói chuyện ấy.
Tôi nghĩ rằng sẽ không còn được thấy nét hồn nhiên, vui tươi trên khuôn mặt nàng hay cái nụ cười rạng rỡ, cái làm nũng đáng yêu. Ấy thế mà... Nàng vẫn vui tươi, vẫn cười cười nói nói, thậm chí còn nhiều hơn trước nữa. Tôi cảm thấy lạ nhưng trong lòng lại thấy an nhiên...
Làm việc với cô bé khiến tôi cảm thấy yêu đời. Hình minh họa
Nhiều lúc tôi muốn tới ôm chầm lấy nàng, muốn hôn lên làn tóc mỏng và bờ môi ngọt ngào ấy. Tôi thấy trong khóe mắt của nàng rạng ngời hạnh phúc khi mỗi lần tôi đặt cái chạm tay lên bàn tay nhỏ bé của nàng đang lê con chuột. Tất nhiên là những lúc như thế, tôi chỉ đang hướng dẫn nàng làm việc...
Chỉ thế thôi! Tình cảm của tôi với cô ấy chỉ ở trong tư tưởng và cái bộc lộ rõ ràng nhất chính là đôi mắt. Người tinh túy dễ dàng nhận thấy mỗi lần chứng kiến cảnh chúng tôi chạm mắt nhau. Nhưng dù thế nào tôi với nàng vẫn không dám đi quá xa. Tôi không muốn làm trái lương tâm mình và nàng cũng vậy.
Nhiều lúc tôi cảm thấy có lỗi với vợ con mình. Nhưng tình yêu bao giờ cũng là điều khó lý giải. Yêu vẫn cứ yêu còn hạnh phúc gia đình vẫn cứ giữ. Huống gì cách chúng tôi yêu nhau lại rất khác lạ.
Tôi là một gã đàn ông rắc rối! Bởi thế tôi mới "ngoại tình bằng tư tưởng". Tôi chỉ hi vọng một điều rằng mình không bị hoang tưởng. Rằng tình cảm của cô bé vẫn còn dành cho tôi. Và chừng nào tình cảm ấy còn thì chúng tôi vẫn tiếp tục... "ngoại tình bằng tư tưởng"!
Theo VNE
Tôi chỉ thích sex với tình già công sở Đứng trước những người con gái trẻ trung, tôi không hề có chút dục vọng. Nhưng với những người "đứng tuổi" nhất là đã có gia đình, tôi lại thấy mình rất "sung". Tôi không biết đó có phải là bệnh hay không? Tôi 30 tuổi và vừa kết hôn được 1 năm. Người vợ của tôi chưa tròn 25 tuổi. Chuyện kết...