Cứ sắp ‘ra trận’ là y như rằng có ‘điềm’ khiến vợ tôi đứt đoạn
Một tháng tôi ở nhà được vài ba ngày, cũng muốn được gần mùi vợ lắm mà sao khó quá. Bả lúc nào cũng tìm cách đánh trống lảng…
ảnh minh họa
Tôi và vợ lấy nhau được 9 năm, có một con gái 6 tuổi. Tôi 40 tuổi vòn vợ 37 tuổi. Cuộc sống hai vợ chồng nói chung bình bình, không có gì thăng trầm, sóng gió. Bà xã nhà tôi là giáo viên tiểu học, tôi thì hay đi công trường cho các tỉnh nên thời gian gần gũi nhau không gọi là nhiều.
Thời yêu nhau tôi thấy tính vợ rất chỉn chu, gọn gàng, cái áo, cái quần mặc trên người không lấy một nếp nhăn. Tuy có hay càm ràm nhưng tôi cho đó là điều tốt vì nhà cửa con cái mà vào tay bả thì trơn tru phải biết. Còn bây giờ, tôi cảm thấy đó là một mối lo vì tính quá cẩn thận, cầu toàn của vợ.
Một tháng tôi ở nhà được vài ba ngày, cũng muốn được gần mùi vợ lắm mà sao khó quá. Bả lúc nào cũng tìm cách trống lảng. Nào là đi dạy, chăm con rồi dẹp dọn nhà cửa mệt, tuy là dân công trình nhưng tôi tự hào là mình không khô khốc hay thiếu tinh tế.
Tôi biết điều tranh thủ chiều đi đón con, nấu ăn không ngon thì phụ bả rửa mấy cái chén cũng là mong hai vợ chồng có thời gian ở gần nhau. Dụ mãi đến khi chuẩn bị “vô cuộc” thì bả xực nhớ ra chưa phơi quần áo thế là bật dậy đi phơi. Tôi tiếc của bảo “Trời đêm sương xuống cũng có khô đâu, để mai đi em” thì bả đáp không khô cũng phải treo lên chứ không hôi hết vải. Rồi có khi cái drap ở góc giường bị cuộn lên, bả bỏ dở tôi giữa cuộc dậy chỉ để kéo phẳng tấm ga giường ra mới chịu được. Hay như thấy cái khung hình cưới bị lệch là phải chỉnh, người tôi có mùi mồ hôi là phải tắm…
Vợ hay càm ràm làm tôi mất hứng (Ảnh minh họa)
Riết rồi tôi thấy chán ghê vì cứ sắp ra trận là y như rằng có “điềm” khiến vợ tôi làm đứt đoạn. Mà nhà ở cứ như bảo tàng ấy vì mọi thứ phải vào đúng vị trí, lau chùi sạch boong thì mới được yên ổn. Đi công trình mệt thì thôi, chớ về nhà nghe bả cằn nhằn hoài, lại còn khó đụng chạm thì “trai xây dựng khi yêu rồi em nhé – vững một lòng như cốt thép bê tông” như tôi cũng phải nứt nẻ vì ức chế. Thử nghĩ xem, lấy vợ mà như trai tân như vậy có dễ khiến đàn ông chúng tôi nghĩ bậy không?
Video đang HOT
Có khi nào vợ tôi không còn hứng thú với chuyện chăn gối hay tôi đòi hỏi quá? Ai cho tôi lời khuyên giúp tôi nói sao cho bả hiểu nỗi lòng với, vì mỗi bận thỏ thẻ thì bả lại xằng xẵng là tôi ích kỷ không nghĩ cho vợ, gia đình bao thứ phải lo mà cứ chăm chăm vào cái “chỗ ấy”. Nghe mà thấy buồn.
Theo PNSK
Tối nào hàng xóm cũng rủ vợ tôi tập thể dục, đến một ngày tôi phát hiện điều ghê sợ
Cứ đến giờ hoàng đạo là dù con khóc hay đang ăn vợ cũng mặc kệ cứ giao phó hết cho chồng còn cô ấy ba chân bốn cẳng chạy theo chị hàng xóm.
Từ khi lấy chồng vợ tôi có bầu rồi sinh con nên chưa đi làm, vợ chồng tôi đang dự định sinh tiếp đứa nữa rồi vợ đi làm cũng được. Với lại lương của tôi tuy không dư giả nhưng cũng đủ nuôi hai mẹ con cô ấy. Từ khi sinh đứa con đầu lòng bụng của vợ tôi cứ ngày một phình to ra nhìn cứ như có bầu 4 - 5 tháng. Thấy vậy tôi khuyên:
- Em nên tập thể dục đi cho eo thon như ngày con gái chứ nhìn cái mặt rõ đẹp mà đi đâu ai cũng hỏi có bầu mấy tháng rồi khiến anh xấu hổ cho em đấy.
- Em mà tập thể dục thì ai trông con chứ?
- Ôi tưởng gì có chồng ở đây em yên tâm đi, việc gì chứ trông con là việc anh có thể làm giúp em.
Từ khi sinh đứa con đầu lòng bụng của vợ tôi cứ ngày một phình to ra nhìn cứ nhưcó bầu 4 - 5 tháng. Thấy vậy tôi khuyên đi tập thể dục (Ảnh minh họa)
Được chồng ủng hộ nhiệt tình vợ tôi vui ra mặt tối nào cũng đi tập tành rất chăm chỉ, ngày mưa cũng như này bão em không từ bỏ buổi nào cả. Được cái có chị trong cùng khu phố không chồng con tối nào cũng nhiệt tình sang rủ vợ tôi đi tập thể dục.
Cứ đến giờ hoàng đạo là dù con khóc hay đang ăn vợ cũng mặc kệ cứ giao phó hết cho chồng còn cô ấy ba chân bốn cẳng chạy theo chị hàng xóm. Nhiều ngày đi làm về mệt nhoài chỉ muốn nằm ngủ cho đã con mắt nhưng vì đã hứa với vợ nên tôi không thể rút lại. Đôi khi tôi mệt quá nói nhỏ với vợ:
- Hay hôm nay em ở nhà ôm con cho anh ngủ chút mấy hôm nay làm nhiều quá.
- Ôi không được đâu, em hứa với chị Én là tối nay sẽ đi tập rồi, đấy vừa nhắc đã thấy mặt rồi.
Chưa dứt lời đã thấy vợ chạy ra đến ngoài cửa rồi chẳng kịp nói lời nào nữa chỉ biết ôm đứa con đang khóc nấc lên đòi mẹ. Đúng là từ khi vợ đi tập thể dục nhìn người cũng eo hơn một chút rồi, nhìn ngày càng xinh tươi đúng nghĩa là gái một con rồi. Chẳng hiểu sao dạo này vợ lấy tiền ở đâu mà mua sắm nhiều quần áo đẹp để trong tủ thế chứ, có lần tôi tò mò hỏi thì vợ bảo:
- Chị Én không mặc nữa cho em đấy.
- Anh thấy toàn những bộ mới tinh chị ấy cho hết lấy gì mà mặc.
- Chị ấy giàu lắm, mấy bộ này ăn nhằm gì, chị còn cho em cả chiếc dây chuyền bạch kim nữa đây này và cả đôi khuyên tai cùng chiếc nhẫn đấy.
- Hả sao chị ấy lại cho em những thứ quý giá này chứ?
- Thì chị ấy không chồng con không người thân thích những thứ không dùng đến thì cho đi chứ để làm gì cho chật nhà hả anh.
Thấy vợ kết thân được với một người bạn giàu có tốt bụng tôi vui lắm thậm chí còn quý chị ấy ra mặt thường xuyên nhắc nhở vợ đưa chị ấy đến ăn cơm cùng với vợ chồng cho vui. Tôi coi chị Én như là một người chị của gia đình mình vậy, cứ mỗi khi động đũa động bát là đều có mặt chị ấy. Nhiều lúc vợ chồng tôi cần số tiền lớn chị đều cho vay mượn mà không cần trả lãi thậm chí còn sẵn sàng rút ví cho con tôi cả triệu đồng mỗi khi nó đi khám.
Nhưng rồi cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, nếu không muốn người ta biết thì đừng có làm và chuyện của vợ tôi là như vậy. Vào buổi tối hôm ấy con tôi ốm nhưng chị Én vẫn đến và kéo vợ tôi đi thể dục, dù đã không cho vợ tôi đi rồi nhưng mới khi chiều chị ấy chìa ra tờ 500 nghìn đồng cho con tôi nên há miệng mắc quai chẳng biết nói gì ngoài chiều lòng chị ấy.
Vợ đi rồi tôi ôm con một lúc rồi nó cũng ngủ ngon lành, nhưng chưa được bao lâu nó khóc rống lên khiến tôi không thể nào dỗ nổi nữa gọi điện cho vợ thì cô ấy không mang máy. Mà nếu đợi vợ thì phải hơn 1 tiếng nữa cô ấy mới về, tôi đành phải mặc quần áo ấm cho con rồi khóa cửa lại bế con đi trong đường phố lạnh lẽo để tìm vợ. Tìm ngoài đường mãi không thấy đứng nép vào quán chè qua câu chuyện tôi hỏi:
- Bà có nhìn thấy hai người phụ nữ đi bộ tập thể dục qua đây mỗi ngày không?
- Tôi ngồi đây cả năm rồi chẳng bao giờ nhìn thấy hai người như cậu mô tả cả chỉ thấy toàn bọn choai choai thôi.
(Ảnh minh họa)
Đoán bà già mắt mờ nên tôi bỏ đi không nói chuyện nữa, nhưng nếu như bà bán nước chè nói vợ tôi không tập thể dục thì đi đâu nhỉ, nghĩ một lát tôi bồng bế con đến nhà chị Én xem vợ tôi có ở đấy không. Thật may cánh cửa chỉ kéo khóa là vào được, trong căn nhà sang trọng tôi ngó qua cánh cửa không thấy ai ở ngoài phòng khách. Sau một hồi tìm kiếm tôi giật mình hét toáng lên khi thấy hai người phụ nữ đang âu yếm nhau. Thấy chồng xuất hiện vợ tôi định chạy trốn nhưng tôi nhanh tay nắm lấy tay cô ấy mà mắng chửi:
- Đời thủa nhà ai chồng thì đi làm đến tối lại vất vả chăm sóc con ốm còn vợ nhởn nhơ đi ngoại tình không? Đây là kiểu tập thể dục của các cô đấy à, sao tôi lại tin tưởng mù quáng đến vậy chứ, đúng là chẳng ai tự nhiên tốt với mình mà không có lý do của nó cả. Cô bế con về nhà trước đi tôi sẽ tính tội, còn chị Én từ trước nhìn chị ăn ở hiền lành là vậy sao chị lại lôi kéo vợ tôi vào thứ cám dỗ chết người này chứ. Tôi không khinh thường con người như chị nhưng tôi hận chị chỉ vì tính ích kỷ mà lôi kéo vợ tôi vào con đường hư hỏng đây là cái tát để cảnh cáo chị nếu còn tái phạm tôi sẽ cho cả khu phố biết con người thật của chị và chị không thể sống trên mảnh đất này nữa đâu.
Về nhà tôi không đánh vợ cũng chẳng chửi vợ mà ức đến nỗi không thể nói cũng không thể nhìn thẳng vào mặt vợ, tôi khinh thường em chỉ vì tiền và mấy bộ đồ rẻ tiền mà em bán rẻ bản thân, vì thương con nên tôi cũng không thể ly dị được.
Theo VA/Giadinhvietnam
Bí mật đưa tiền cho vợ cũ và phản ứng đầy bất ngờ của vợ mới Dù đã ly hôn nhưng khi nhìn thấy vợ cũ ốm đau, bệnh tật, tôi không khỏi đau xót. (Ảnh minh hoạ). Cuộc hôn nhân của tôi với vợ cũ chỉ kéo dài được 2 năm và đã kết thúc bằng tờ đơn ly dị. Chúng tôi ly hôn không phải vì tôi ngoại tình, cũng không phải vì vợ cũ phản bội...