Cứ nghĩ bố mẹ chồng chỉ đơn giản là không thích con dâu, ai ngờ họ còn lên kế hoạch tàn nhẫn tới vậy
Bố mẹ chồng chỉ thấy tôi sơ hở một chút là đem ra trách mắng thậm tệ.
Tôi là gái tỉnh lẻ, lên thành phố học đại học rồi quen chồng tôi bây giờ. Gia đình chồng buôn bán, chỉ riêng chồng tôi là làm công ty tư nhân. Ngày về ra mắt, bố mẹ chồng không ưng tôi, ông bà phản đối vì muốn con trai lấy một cô gái cùng thành phố, ông bà chê tôi gái tỉnh lẻ quê mùa.
Hôm tới nhà chồng tôi, biết ý nên tôi có mua toàn hoa quả nhập khẩu để tới thăm nhà, nhưng khi vừa tới, bố mẹ chồng thấy tôi thì đã buông một câu: “Nhà này cô có thể đến chơi, nhưng để bước chân vào làm dâu, cô nên suy nghĩ lại, suy cho cùng gia đình tôi thấy nhà cô và nhà tôi không môn đăng hộ đối”.
Chị chồng hôm đó cũng tới chơi, không biết do cố tình hay vô ý mà nhìn thấy túi hoa quả chị cũng nói luôn, “Hùng đưa bạn gái về mà chỉ mua ít đồ thế thôi à, dạo này hàng Trung Quốc nhiều lắm, không khéo lại ăn toàn hoa quả Trung Quốc thì mệt”. Bữa cơm hôm ấy diễn ra trong không khí nặng nề.
Ảnh minh họa
Tôi có nói những nghi ngại với Hùng nhưng anh gạt đi bảo rằng sẽ bảo vệ được tôi. Vì là con một, nên sau một thời gian căng thẳng, bố mẹ Hùng đã chấp nhận tổ chức đám cưới cho 2 chúng tôi.
Chuỗi ác mộng của ngày làm dâu bắt đầu từ đây. Sau khi kết hôn, tôi mang bầu sinh liền 2 cô con gái trong 3 năm. Tuy nhiên, vì Hùng là độc đinh nên việc tôi sinh con gái khiến ông bà càng khó chịu. Hàng ngày bố mẹ chồng liên tục tìm cớ gây khó dễ cho tôi. Chỉ cần sơ hở là ông bà quát mắng tôi trước mặt 2 con. Cuộc sống của tôi khá áp lực, nhưng vì nghĩ tới con gái, cũng chưa có đủ điều kiện nên tôi vẫn nhẫn nhịn trước ông bà.
Video đang HOT
Một lần, đi ngang qua phòng của bố mẹ tôi, tôi nghe loáng thoáng ông bà nói chuyện: “Tôi ngắm được cái Hoa con bà Năm hàng xóm nhà cũ rồi, nó cũng thích thằng Hùng nhà mình, tướng con bé đấy chắc chắn có con trai. Giờ mình phải có cách gì để con Hoa không bám thằng Hùng nữa, làm sao cho chúng nó ly hôn được chứ kiểu này nhất định con Hoa nó không đẻ nữa đâu”.
Tiếng bố chồng tôi đáp lại: “Cái này phải bàn cẩn thận, thằng Hùng chắc chắn không đồng ý đâu, nhưng nhà mình không thể bị tiệt nòi giống được.”
Tôi không thể tin vào những gì tai mình nghe được, cứ nghĩ bố mẹ chồng không thích tôi nhưng cũng không nghĩ tới mức ông bà phải lên kế hoạch tàn nhẫn tới vậy. Còn 2 con gái của tôi, chẳng nhẽ nó không phải máu mủ của ông bà. Tôi phải nói chuyện này như thế nào với chồng mình đây.
Theo Nguoiduatin
Nàng đi xuống phố
Nàng bỏ đi xuống phố khi bóng chiều đã trải dài theo từng bước chân, thành phố đang vàng một màu hoa kiêu sa mà nàng thích: Hoàng Yến. Nàng có cảm giác như một con chim đang xoải cánh tung bay.
Con phố mang hơi thở rộn rịp của ngày cuối tuần. Lướt qua nàng là những cặp đôi đang chạy xe thật chậm, ríu rít với nhau rất vui, thỉnh thoảng có anh chàng đưa một bàn tay ra nắm tay cô gái ngồi sau. Để rồi nàng giật mình nhớ ra là nàng chưa hề được chở dạo chơi như thế, chẳng có ai vói tay ra sau nắm tay nàng.
Như một phản xạ, nàng đi qua những con đường rất quen, đó là con đường ven biển. Nàng tự hỏi rằng nếu không có con đường ven biển và chẳng có bãi biển với công viên đầy bóng cây và cỏ, thì những người buồn bã sẽ trốn vào đâu? Cuối cùng nàng chọn dừng chân gần nơi có hệ thống nước phun cao, nước cứ tung lên rồi hạ xuống, bắn vào không gian những bọt li ti như xóa đi không khí nhiệt đới của nơi này. Nàng chợt phát hiện ở đây vẫn còn nhiều ghế đá trống, có lẽ giờ này mọi người đang bận rộn ở nhà để cùng ăn một bữa cơm chiều và họ chưa vội vàng ra công viên. Nàng tự nhiên bật cười với ý nghĩ của mình, rằng vào thời điểm buổi chiều nhuộm tím, chỉ có những kẻ không nhà mới ra công viên mà ngồi.
Tự dưng sao hôm nay nàng xuống phố? Nàng giống như một cô gái muốn nổi loạn, muốn phá tung tất cả mọi vật quanh mình. Bao nhiêu năm rồi nàng quen làm con chim nhỏ, nép trong chiếc lồng nhỏ của Huân. Con chim bị nhốt trong lồng quen đôi khi được thả ra cũng sẽ bay trở lại, vì nó chẳng biết bay đi đâu. Bao nhiêu năm rồi nàng không biết bay đi đâu.
Huân bảo với nàng khi hai đứa thành vợ chồng: "Thế là từ nay anh có em trong nhà. Em là giấc mơ lớn của đời anh". Huân hay ngâm nga bài hát của nhạc sĩ Phạm Duy: "Rồi đây ta sẽ đưa nhau về nhà. Về miền quê ta thơm tho mùi lúa. Có cầu ao yên giấc ngủ trưa. Có đồi non êm ái cỏ hoa. Con sông nào đưa lối". Khi đó nàng tin Huân nói thật.
Thuở con gái, nàng sống trong căn nhà rộng, căn nhà mẹ nàng tạo ra bằng cả tuổi thanh xuân, một mình mẹ nuôi nàng lớn lên. Khi có cơ ngơi ổn định, thì mẹ nàng vẫn hãy còn trẻ và mẹ cần có có những niềm vui của đời người. Vì thế mẹ có rất nhiều bạn, những người bạn đủ mọi lứa tuổi hay tới nhà tụ họp cùng mẹ, bày chuyện nấu nướng, hát hò, rồi tổ chức đi đó đi đây.
Bởi tính hướng nội, nàng không thể nào chịu nổi những ồn ào vui vẻ bất tận như thế của mẹ, dẫu nàng co rút trong phòng riêng, nhét vào tai những cục bông gòn. Nàng muốn thoát khỏi căn nhà của mẹ như một phản kháng. Rồi Huân xuất hiện. Huân hỏi: "Em làm vợ anh nhé?" Nàng đã gật đầu nhanh chóng, giống như phải trả lời câu hỏi của một cuộc thi, vì trả lời quá thời gian quy định thì sẽ không còn kịp.
Rồi nàng trở thành con chim đã bị cắt cánh. Nàng hồn nhiên thành đàn bà trong đêm tân hôn khi Huân nồng nặc mùi rượu. Nàng hồn nhiên làm vợ để buổi sáng ra chợ, nhìn con cá con tôm trong rổ vẫn chưa quen trả giá. Nàng quen đi về trên một con đường, nàng quen đôi mắt có những sợi gân đỏ của Huân nhìn vào mình, như muốn quản thúc chặt chẽ nàng.
Nàng quen tiếng dằn chén trong bữa ăn của Huân khi món nàng nấu không ngon miệng. Rồi Huân bỏ dở bữa cơm, phóng xe ra đường để đi đến một quán nhậu nào đó có bạn bè đợi sẵn. Nàng giống như tấm gương soi theo những vui buồn của Huân. Nàng sống theo chiếc đồng hồ canh từng phút của Huân như đang chạy trên đường đua. Nàng quen cả những lời nặng nhẹ, quen cả những tin nhắn điện thoại của nàng đều bị Huân tra hỏi cho bằng được. Chiếc điện thoại ấy không được tắt máy khi nàng đi ra đường. Nó là công cụ để chuyển đến nàng những tiếng quát tháo: "Sao giờ này cô chưa về?".
Nàng không biết là nàng đã đánh mất mình. Nàng tự nhủ bởi Huân yêu nàng quá, cho nên anh dang rộng tay kiếm tiền đem về nhà, không để nàng thiếu thốn bất cứ thứ gì. Còn nàng thì ngồi trong những lồng son Huân dựng lên, níu tay bám vào mà nhìn ra cõi thênh thang.
Nàng chợt có thế giới riêng trong một buổi sáng chủ nhật, khi Huân đi công tác nhưng vẫn không quên dặn rằng sẽ điện thoại về số bàn ở nhà bất cứ lúc nào. Nàng tập tành vào mạng, bước vào thể giới rộng thênh thang quá đỗi. Ở thế giới mênh mông, mọi người tung tăng, hồn nhiên, yêu và được yêu. Nàng tạo cho mình một địa chỉ mail, dù nàng không biết sẽ gởi những dòng thư cho ai. Rồi nàng trải lòng mình qua những trang viết theo cách riêng của mình. Nàng viết: "Chắc sắp có áp thấp nên sáng nay trời âm âm u u. Muốn thả hồn lang thang ngoài bầu trời hanh hao nắng. Ước ao có chút tự do để cà phê cà pháo hay la cà đâu đó hoặc khề khà một hai chai bia để cuộc đời bớt nhàm chán. Chắc cả đời này chẳng còn có tự do nữa".
Đôi khi nàng chăm chú nhìn vào các hàng quán. Nàng thèm một điều nhỏ nhặt là Huân sẽ bảo với nàng: Chiều nay mình ăn ngoài em nhé. Nàng thèm sáng chủ nhật cùng ngồi với Huân ở quán cà phê, để nhìn người ta cười nói. Nhưng đó là giấc mơ rất lớn trong cuộc đời nàng, trong đám đông bình thường đó không bao giờ có chuyện cho giấc mơ của nàng.
Những dòng thư của nàng gởi vào trong mênh mông, người nhận gần như không trả lời, chỉ là một tin nhắn cài theo chế độ tự động gởi lại: "Tôi đã nhận được thư. Xin cám ơn". Chỉ là dòng tin lập trình mà nàng vui vì tự tưởng tượng tâm sự của nàng đã có người đọc.
Đôi khi, những suy nghĩ chao nghiêng rằng nếu nàng là vợ một người đàn ông khác, chắc những gì nàng mơ ước không là gì to lớn, nhưng rồi nàng lại sợ mất Huân: "Mọi con thuyền khi giong buồm ra khơi sao tránh được sẽ gặp giông bão. Trách người mắc lỗi ít, trách mình nhiều vì không đủ bao dung. Trách người không đủ bản lĩnh vượt lên cám dỗ hay trách mình đã sớm buông xuôi. Trách người không đủ tinh tế rồi lại trách mình quá nhạy cảm lại thiếu khéo léo...".
Cứ thế, nàng mơ một ngày nàng tự do xuống phố, mà không đem theo điện thoại để bị gọi trở về. Bởi vì khi đi nàng nêu một lý do chính đáng nào đó với Huân, cũng chẳng được cảm thông. Dần dần, nàng có quá ít lý do để ra khỏi nhà, để rồi phát hiện nàng luôn luôn đúng giờ đi và về trong khuôn phép của chồng. Rồi cũng đến ngày nàng không thể chịu nổi sự ngoan ngoãn của mình. Đó là hôm mẹ bị tuột huyết áp, ngất ở nhà. May mà có những người bạn của mẹ kịp thời đưa đi bệnh viện cấp cứu. Nàng ở với mẹ một đêm tại bệnh viện, mặc Huân vẫn thét gào: "Mẹ cô có biết bao người bạn quý hóa lo, cần gì cô?".
Hôm nay cuối tuần, mẹ xuất viện, nàng bỏ chiếc điện thoại ở nhà, nàng giải phóng mình bằng cách sẽ không nhận tin nhắn và không nghe điện thoại của Huân. Nàng thong dong cho riêng mình, nàng nhận lấy phần tự do của mình. Biển cũng đã vỗ về nàng bằng cả ngàn con sóng.
Nàng rời khỏi chiếc ghế đá, đi bộ dưới màu vàng hoa Hoàng Yến, bắt gặp một quán cà phê. Nàng bước vào, ở đây cũng có rất nhiều người ngồi một mình, thế tại sao nàng lại không ngồi một mình.
Ly lipton đá sóng sánh màu nâu đồng, lát chanh vàng cắt khéo gắn trên thành ly. Nàng nhìn phố qua ly lipton. Phố chạy lòng vòng trong viên đá giống như đang bị mụ phù thủy bắt giữ lại trong quả cầu thủy tinh của mình.
Nàng đã đi xuống phố, nàng bắt đầu những riêng của mình từ ngày hôm nay.
Theo baocantho.com.vn
Em trai vừa mất nửa năm, anh chồng đã tìm đến đưa lời đề nghị: Sảy cha còn chú, để anh làm chồng em và có trách nhiệm với cháu Ngày em gần sinh con, ông chủ của chồng gọi về báo tin anh đột quỵ. Cú sốc ấy làm em đau đớn tột cùng. Đến nỗi khi lên đến bàn đẻ, em vẫn chẳng có ruột gan để nghe lời bác sĩ. Em biết sau khi em quyết định, mọi người sẽ trách tại sao lại làm như vậy. Nhưng trong lúc...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ

Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp
Có thể bạn quan tâm

Phủ Tổng thống Philippines lên tiếng sau khi ông Duterte bị bắt theo lệnh ICC
Thế giới
16:42:07 11/03/2025
Cha tôi, người ở lại - Tập 11: Ông nội Việt xuất hiện
Phim việt
16:18:07 11/03/2025
Bài phỏng vấn năm 2017 của Kim Sae Ron được đào lại, netizen khẳng định: Kim Soo Hyun thao túng trẻ vị thành niên
Sao châu á
16:15:29 11/03/2025
Kim Soo Hyun gây phẫn nộ vì phát ngôn thiếu tôn trọng Sulli, EQ thấp chạm đáy là có thật
Hậu trường phim
16:13:13 11/03/2025
Lê Phương gây hoang mang khi đăng status sau tang lễ Quý Bình, nhiều nghệ sĩ vào bình luận ẩn ý
Sao việt
16:10:04 11/03/2025
Ông hoàng nhạc pop châu Á vướng tin đồn đánh bạc nợ hơn 3.500 tỷ nhưng fan lại mừng rỡ vì 1 lý do
Nhạc quốc tế
16:05:34 11/03/2025
Chuyện gì đã xảy ra khiến Đoàn Văn Hậu nẹp kín chân khi đi hẹn hò với Doãn Hải My?
Sao thể thao
16:01:47 11/03/2025