Cứ mỗi khi mùa hè đến, tôi lại lao đao trước những chuyến viếng thăm của mẹ chồng từ quê lên
Bà nội yêu thương cháu là chuyện bình thường, nhưng hình như bà yêu cháu sai cách rồi!
Tôi và chồng lấy nhau được 12 năm, nhưng do chồng tôi gặp vấn đề về sinh lý nên mãi đến năm thứ 6 mới có được một bé trai khóm khỉnh. Cả gia đình ông bà nội ngoại hai bên đều thương yêu, cưng chiều cháu như “báu vật”. Thế nên từ nhỏ con đã được chiều chuộng, không phải tự làm gì bao giờ, dùng luôn dùng đồ tốt nhất, ăn cũng ăn đồ ngon nhất… Ngay từ khi con biết đi biết nói, con muốn gì, cả nhà luôn tạo điều kiện theo ý con, nhất là ông bà nội. Nhiều lúc tôi cũng bất lực nhìn ông bà chiều cháu.
Mặc dù tôi cho con theo học mẫu giáo dân lập nhưng cứ đến hè là tôi lại hay xin cho cháu nghỉ ở nhà khoảng 2 – 3 tháng, để ông bà ra chơi và chăm cháu, hoặc là cho cháu về quê chơi với ông bà. Thường là ở nhà tôi thì bà hay ra chăm cháu một nửa thời gian nghỉ, rồi một nửa còn lại thì đưa cháu về quê cùng với ông. Những năm đầu con còn bé, ông bà còn khỏe, tôi thấy rất vui khi bà ra chơi. Nhưng khi con lớn, tôi lại rất ngại cách bà dạy cháu.
Ảnh minh họa
Con tôi có thói quen rất xấu, lúc nhỏ thì không nói làm gì, nhưng từ khi 5-6 tuổi, con vẫn hay khóc quấy đến khi đòi bằng được những thứ con muốn, khóc không ngừng nghỉ, có khi khóc cả nửa ngày. Về điều này thì tôi bất lực, đã có một lần tôi “rèn” được con khi con 4 tuổi để bé bỏ thói quen xấu này. Nhưng hè năm đó bà ra chơi, lại chiều cháu theo kiểu đó, thế là đâu lại vào đấy.
Video đang HOT
Bà hay bế cháu đi rong ăn từ khi còn nhỏ, thành ra không đi chơi bên ngoài là con không chịu ăn, về việc này thì vợ chồng tôi cũng thú thật là có chiều con, con khóc còn chịu được, chứ con không ăn, cha mẹ nào mà không sốt ruột cơ chứ! Nhưng không những thế, con mà không thích món gì, nếu là bà thì sẽ tránh những món đó, đặc biệt là rau. Còn tôi thì không, tôi muốn con ăn đủ chất. Đây cũng là xích mích hay xảy ra nhất với tôi và mẹ chồng khi mẹ ra chơi với cháu. Mỗi bữa ăn, tôi ép con ăn rau, thì bé lại khóc và chạy về phía bà, tôi quát thì bà lại trách tôi: “Con nó không thích thì đừng ép nó đi!”. Tôi chẳng biết nói gì, cứ cái gì “con nó không thích” thì bao giờ mới lớn khỏe, mới nên người?
Ảnh minh họa
Nói thì nghe như mẹ có vẻ hẹp hòi, nhưng từ nhỏ, là con gái lớn trong nhà, tôi đã luôn được dạy dỗ nghiêm chỉnh, sống chừng mực, cư xử phải trái đúng sai rõ ràng. Chồng tôi tuy là con trai út nhưng cũng không phải là dạng được cưng chiều nên rất hiểu và cảm thông cho cách dạy con của tôi. Tôi có yêu con, có thương con chứ, đó là món quà duy nhất bao lâu cuộc đời mới ban tặng cho tôi, tôi muốn con nên người, muốn con ngoan và lớn lên khỏe mạnh thành đạt.
Tôi chỉ mong bà đừng ra chơi với cháu quá lâu, hay quá nhiều. Một hai tuần thôi là đủ, mỗi lần bà ra hay đưa cháu về quê là bao nhiêu thói quen tôi “rèn giũa” đều đổ sông đổ bể. Mà mỗi lần dạy lại, cháu cứ ỷ bà, lại hư, chẳng biết làm sao…
Theo Afamily
Tôi không còn một chút tình cảm nào với mẹ chồng
Nhà chồng chỉ có 2 người con trai, chồng tôi là con thứ 2. Anh trai chồng và chị dâu cưới nhau trước chúng tôi 5 năm, họ có cuộc sống khá giả, nhưng không hợp với mẹ chồng tôi. Tôi nghe mẹ chồng và chồng kể, chị dâu hỗn láo, coi thường mẹ chồng, chị còn chửi cả mẹ chồng tôi và xưng tôi với bà.
ảnh minh họa
Mẹ chồng khóc khi kể với tôi chuyện này, ngày ấy tôi nghĩ mà thương và quá. Tôi cứ tự hứa với lòng mình, sau này làm dâu nhà bà, tôi sẽ đối xử tốt với bà, để bù lại những thiệt thòi mà người con dâu đầu đã gây ra. Dù gì bà cũng không có con gái, tôi muốn trở thành con gái của bà, chăm sóc bà lúc tuổi già.
Vậy mà chỉ làm dâu được hơn 1 năm, tôi đã không còn muốn nhìn mặt bà nữa, chứ đừng nói đến chuyện chăm sóc. Mẹ chồng tôi không đơn giản như những gì tôi nghĩ về bà trước đó, và có lẽ, chị dâu chồng cũng không xấu xa như mẹ chồng kể với tôi.
Tôi đã chứng kiến, mẹ chồng hắt bát cơm vào mặt chị dâu tôi, chỉ vì chị để con khóc mà không dỗ. Chị nói, con hay hờn, nên dỗ nhiều sẽ sinh hư, chị không dỗ để muốn con tự khóc và tự biết nín. Nhưng mẹ chồng tôi lại cho rằng, chị dạy con kiểu phản khoa học, làm khổ cháu bà, nên hắt bát cơm vào mặt.
Bị đối xử như vậy, nhưng chị dâu vẫn ngồi im, chị không phản ứng gì, cũng không tỏ thái độ. Chị bình thản và sau đó giải thích với tôi rằng, bà còn nhiều hành động quái thai hơn, nhưng nếu phản ứng, bà lại bịa chuyện đi kể chị hỗn láo, chị lại không muốn đôi co với mẹ chồng.
Chứng kiến cảnh đó, tôi không còn tin vào những điều mẹ chồng kể với tôi trước đó. Tôi không tin chị dâu chồng hỗn láo, bởi nếu hỗn láo, chắc chị sẽ không ngồi yên khi bị mẹ chồng hắt bát cơm vào mặt như thế?.
Một năm về làm dâu, tôi sống xa mẹ chồng, nên mỗi lần về quê mẹ con nói chuyện tình cảm lắm. Mẹ chồng lúc nào cũng tỏ vẻ ân cần, chăm sóc tôi. Cho đến ngày tôi sinh con đầu lòng, mẹ chồng vào bệnh viện chăm sóc tôi sinh mổ.
Mâu thuẫn bắt đầu nảy sinh, đỉnh điểm của mâu thuẫn đó là bà dựng chuyện với chồng tôi, nói tôi dám chửi bà, nói bà là ngu. Trong khi đó, tôi chưa khi nào nói như vậy. Bà làm vợ chồng tôi cãi nhau, tôi và chồng giận nhau mất hơn 1 tuần trời, anh không chăm sóc tôi, trong lúc tôi vừa sinh xong đang rất cần sự của chồng.
Sau khi tôi xuất viện, mẹ chồng cũng bỏ về quê, vợ chồng tôi nói thế nào bà cũng không ở, nhưng về quê, bà lại nói với hàng xóm và bố chồng tôi rằng, tôi đuổi bà về vì cho rằng bà không biết chăm sóc trẻ con. Tôi bị bố chồng và họ hàng nhà chồng chửi cũng chỉ vì mẹ chồng dựng chuyện.
Còn vô vàn những chuyện nữa mà tôi không tiện kể ra đây, chỉ biết rằng, tôi không còn niềm tin đối với mẹ chồng nữa, tôi cũng không còn muốn chăm sóc bà khi về già. Với tôi bây giờ, càng sống xa mẹ chồng tôi càng cảm thấy hạnh phúc.
Theo Baodatviet
Phát hiện sự thật đằng sau bộ mặt đức hạnh của mẹ chồng Sau một thời gian dài sống chung với mẹ chồng, tôi nhận ra rằng bà là một người phụ nữ hoàn toàn khác. Phát hiện ra bí mật của gia đình chồng, tôi phải làm sao?. Ảnh minh họa Lần đầu tiên gặp mẹ chồng, tôi thấy ở mẹ toát lên vẻ sang trọng và đức hạnh. Sau khi kết hôn, bà cũng...