Cứ lúc ‘lửa tắt cơm sôi’ là chồng lại đòi… tòm tem
Thực sự tôi rất không thoải mái với sở thích này của chồng nhưng lại ngại không nói ra, sợ anh tự ái.
Đúng lúc hai vợ chồng tôi đang trong giai đoạn ‘nước rút’ để về đích thì mẹ chồng gọi dưới bếp. Tôi toan đẩy chồng ra để chạy đi lo nốt việc cơm nước thì anh lại cứ cố giữ tôi lại.
Lúc xuống được đến nơi, thì nồi rau đã sôi cạn từ khi nào. Tôi ấm ức vô cùng, trách chồng chỉ nghĩ đến thỏa mãn cá nhân mà bao lần đẩy vợ vào tình tình thế ‘dở khóc dở cười’ như thế này rồi.
Lấy nhau đã được 3 năm, có một cô con gái gần 2 tuổi, vợ chồng tôi khá hạnh phúc khi có công ăn việc làm ổn định, thu nhập khá và chẳng phải lo chuyện nhà cửa. Bố mẹ chồng buôn bán may mắn nên con cái trong nhà cũng được thơm lây. Ông bà mua cho vợ chồng tôi mảnh đất ngay cạnh nhà rồi mới xây 3 tầng năm trước, sắm sửa đầy đủ tiện nghi.
Xét ra cuộc sống như vậy đã gọi là quá tốt đẹp, chẳng mơ gì hơn nữanhưng bản thân tôi vẫn canh cánh nỗi lo về ông chồng sống quá bản năng trong ‘chuyện ấy’. Đặc biệt hơn là cái ‘bản năng’ của anh lại rất kỳ quặc.
Long, chồng tôi nhìn bề ngoài rất đạo mạo, đĩnh đạc. Anh không cao lắm, chỉ 1,65m, trong khi đó tôi cao những 1,67m. Tất nhiên việc ấy chẳng ảnh hưởng gì đến lòng tự trọng của anh mà có khi vì thế chồng tôi càng tự hào hơn. Anh đặc biệt vui thích mỗi lần có vợ đi bên cạnh, anh bảo nhìn những ánh mắt ngưỡng mộ của bàn dân thiên hạ dành cho mình thì vui lắm.
Bình thường, Long không phải người có nhu cầu tình dục cao nhưng mỗi khi chúng tôi cùng nhau ở những nơi đông người, hoặc nếu gia đình có cỗ bàn, họ hàng đến đông đủ là thế nào anh cũng đòi tôi ‘chiều’ bằng được. Dù mỗi lần chỉ vài phút nhưng tần suất rất cao, có khi đến 3, 4 bận trong nửa ngày bận rộn.
Ảnh minh họa
Thời gian đầu sau khi cưới, chưa biết quy luật này của chồng, tôi cũng chẳng thắc mắc vì tưởng vợ chồng son phải thế. Nhưng sau này, khi đã có con, anh vẫn giữ thói quen này làm tôi ngạc nhiên vô cùng. Đôi lần, tôi có xa xôi hỏi han các chị em cùng làm hay mấy đứa bạn thân nhưng mọi người đều nghĩ chuyện ấy bất thường, vì chồng họ chẳng bao giờ như thế cả. Một chị còn đọc mấy câu thơ cho tôi nghe, chỉ là đùa thôi nhưng sao khiến tôi chạnh lòng vô cùng:
Video đang HOT
‘Đang cơn lửa tắt cơm sôi
Con thơ khóc bú, chồng đòi tòm tem’.
Tình cảnh này, tôi cũng đã trải qua rất nhiều lần…
Như hôm gần đây nhất, giỗ ông nội chồng, bố mẹ tôi làm 4 mâm cơm mời họ hàng, bà con làng xóm thân quen. Tuy có người trợ giúp nhưng tôi vẫn phải đứng bếp chính. Thế mà chồng tôi chẳng kiềm chế được bản thân, cứ chốc lát lại nháy vợ lên gác ‘nhờ tí việc’.
Dù rất muốn chiều chồng nhưng tay năm tay mười còn không hết việc nên tôi đã từ chối nhẹ nhàng. Ấy vậy mà anh còn chẳng hiểu cho tôi, dằn dỗi ra mặt, có mấy bác đến cũng chẳng thèm chào hỏi. Mẹ chồng tôi thấy vậy thì gọi anh ra rồi nhắc nhở thái độ, anh bực mình lên gác ngồi một mình, chẳng thèm trông con nhỏ.
May có chị hàng xóm vẫn hay bế bé về nhà chơi sang đỡ cho nên tôi mới tạm rảnh rang tay chân. Được khoảng nửa tiếng, mới dỡ xong nồi xôi và con gà ra đĩa, chồng tôi lại gọi ‘nhờ tí việc’. Anh cứ khẩn khoản khiến tôi thương chồng quá mà đành lên phòng.
Oái oăm thay, anh đòi vợ làm ‘chuyện ấy’ cho bằng được. Xong việc, tôi sửa sang lại quần áo rồi lao xuống bếp vừa lúc nồi rau khét lẹt. Tủi nhục vì thói quen ân ái không đúng lúc của chồng, tôi tấm tức khóc ròng. May mà mẹ chồng đảo qua đảo tưởng tôi thái hành cay mắt nên không nói gì mà chỉ xoắn vén vào trợ giúp.
Chuyện xảy ra như thế này chẳng phải mới một hai lần nên tôi cảm thấy không bình thường chút nào. Đang định vận động chồng chia sẻ xem sao nhưng thấy khó vô cùng. Chỉ lo anh không hiểu thành ý của vợ mà tưởng tôi khinh ghét gì mình thì lại đâm to chuyện.
Tôi nên làm gì bây giờ!
Theo Tinngan
Phát điên với chiêu trả thù bằng 'chuyện ấy' của vợ
Anh không hiểu em học ở đâu cái cách làm mặt lầm lì với chồng, còn đuổi chồng khỏi phòng ngủ.
Gửi em, vợ của anh!
Có thể em vẫn đang còn giận anh lắm. Vì những điều anh đã gây cho em. Anh cũng không biết giải thích sao về những hành động của mình. Đó chỉ là một sự nhất thời thôi em ạ bởi trong trái tim anh vẫn yêu em nhiều lắm.
Anh còn nhớ, hai đứa mình đã rất khó khăn để đến với nhau, vậy tại sao lại dễ dàng buông tay như vậy? Phải không vợ của anh?
Hôm trước, em xách vali đi ra khỏi nhà mà lòng anh đau lắm. Anh ước gì mình có đủ dũng khí, gạt bỏ đi những tự ái, cái tôi của thằng đàn ông để chạy đến ôm em thật chặt và nói: 'Mình làm lại từ đầu em nhé!'.
Câu chuyện của chúng mình bắt đầu từ khi anh bỏ bê em, ham nhậu nhẹt. Em hỏi anh, lý do vì sao anh thích nhậu ư. Điều này, nói thật là phụ nữ sẽ chẳng bao giờ hiểu được đâu. Bởi, cánh đàn ông gặp nhau, có bia, có rượu rồi tán gẫu vài bà câu chuyện trên trời dưới đất, đôi khi chẳng cần chuyện gì to tát nhưng lại rất thú vị.
Em xem, gặp bạn bè như thế tình cảm vừa được thắt chặt, vừa giải tỏa stress, vừa giảm tải việc nấu cơm vất vả cho vợ... thì có gì xấu xa đâu.
Thế mà bao nhiêu lần anh đi nhậu thì bấy nhiêu lần em giận. Có hôm, em bỏ cơm để trừng phạt anh. Anh về, nhìn thấy mâm cơm còn nguyên vẹn, cũng thấy có lỗi chứ. Nhưng vì giận nên anh cũng để mặc em luôn.
Ảnh minh họa
Rồi cũng có hôm em khóc sưng cả mắt, anh vừa về đến nhà là em đã la hét ầm ĩ, em còn hạch sách anh đủ điều, nào là đi với ai? Biết anh đi với mấy thằng bạn thì em lại bóng gió nghi ngờ anh... đồng tính. Nói chung anh rất đau đầu.
Khi ấy, anh có cảm giác như mình đang bị em kiểm soát. Mặc dù thâm tâm anh hiểu, tất cả những câu hỏi của em đều không có gì sai. Thậm chí, anh không thể cứ bắt em đợi chờ. Anh biết, biết hết. Nhưng mỗi tuần anh chỉ dành ra 1 buổi ngồi cùng bạn bè, còn lại 6 buổi dành cho em cơ mà. Đơn giản vậy thôi sao em cứ căng thẳng với anh suốt!
Mà còn chuyện này anh muốn nói với em nhất đây: Anh chẳng hiểu tại sao em lại áp dụng cách 'trừng phạt' kỳ lạ với anh. Em lầm lì vào mỗi tối và đặc biệt là: Em cấm anh 'chuyện đó'. Em tự đặt ra cái quyền bắt anh rời phòng ngủ, mặc anh nằm đâu cũng được miễn là không chạm vào người em. Có cặp vợ chồng son nào thế không?!
Lúc đầu, anh cũng tính cho qua và mặc kệ những cấm đoán vô lý của em. Anh cứ lao vào phòng và ôm em. Thế nhưng, em khước từ một cách thẳng thừng và thái độ của em khiến anh tự ái. Cả ngày đi làm vất vả, về nhà nhìn mặt vợ nặng như chì khiến anh muốn phát điên.
Anh bỏ mặc em luôn với những kiểu giận hờn trẻ con, vớ vẩn.
Ban đầu là 1 tuần, 2 tuần rồi 3 tuần. Công việc bận rộn cùng những áp lực cũng khiến anh ngủ vùi sau mỗi ngày về nhà (dù chỉ là ngủ ở phòng khách). Mãi, anh cũng thành quen luôn và chẳng buồn cải thiện mối quan hệ ngày một tệ đi của chúng ta.
Cuối cùng, sau 3 tháng sống cùng nhà, bỏ đói chuyện ăn, chuyện uống và cả chuyện tình dục của anh, đến hôm trước, em xách vali đi và nói: 'Chúng ta ly thân'. Anh ú ớ trong miệng nhưng cũng im lặng để em đi.
Em à, xảy ra cơ sự này có phải toàn bộ là lỗi của anh? Em đi 2 ngày rồi, 48 tiếng này anh luôn ấm ức, không làm được việc gì ra hồn.
Vợ à, em về nhanh để mình giải quyết vụ này nhé. Nếu em không về, anh sẽ đi tìm thật đấy!
À anh muốn nói thêm: 'Giờ thì anh biết cảm giác ăn cơm một mình thế nào rồi vợ ạ'.
Theo Tinngan
Anh trợn tròn mắt thảng thốt sau khi tôi trút bỏ quần áo Thấy khiếm khuyết trên thân thể tôi, ai cũng nói tôi xứng đáng được tôn trọng nhưng lại không đủ can đảm đi đến tận cùng. Hồi nhỏ, do chơi đùa không cẩn thận nên tôi ngã xuống lưỡi cày và có vết sẹo rất to kéo dài từ mông xuống dưới đùi. Khi còn nhỏ chẳng nghĩ ngợi gì nhưng càng lớn...